Chương 11: Là cô bắt đầu trước

"Aaaaa! Chết tiệt! Đồ đê tiện! Con đĩ!" Hứa Y Y điên tiết hét lên. Cô ta gần như phát điên khi nhìn thấy những tin tức trên mạng. Cô ta ném mạnh chiếc cốc về phía cửa, suýt nữa trúng phải quản lý Vu đang đẩy cửa bước vào.

Ban đầu cô ta chỉ cho rằng Tô Ngọc Cầm muốn leo lên tên đàn ông góa vợ là Hàn Phi Vân nhưng không ngờ cô ta còn ghê tởm đến nỗi quyến rũ cả Dương Kỳ.

Hứa Y Y nắm chặt tay, để mặc móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay. Ánh mắt cô ta bắt đầu hiện lên những quỷ kế hãm hại Tô Ngọc Cầm. Cô ta muốn cho Tô Ngọc Cầm biết thế nào là động vào người không nên động.

"Làm sao? Làm sao? Ai có thể chọc tức Hứa đại tiểu thư vậy?" Quản lý Vu cúi đầu che giấu ánh mắt chán ghét.

"Ai ngoài đồ đê hèn đó chứ! Chị Vu, chị mau nhanh chóng tìm người xóa những tin tức kia hộ em! Ngoài ra chị tiếp tục cho người tung tin cho em đi!" Hứa Y Y gằn giọng. Đồng thời trong lòng bắt đầu tính kế Tô Ngọc Cầm. Theo như cô ta biết Tô Ngọc Cầm vẫn tiếp tục diễn vai nữ phụ trong bộ phim của Hàn Phi Vân. Nhớ đến những cảnh phim trong kịch bản, một ý tưởng xấu xa hiện lên trong đầu cô ta.

"Y Y, em suy nghĩ kĩ chưa nếu Hàn Phi Vân biết được. Anh ta nhất định sẽ không bỏ qua!"

"Hừ! Không bỏ qua anh ta định làm gì tôi! Nếu không làm được tôi sẽ bảo người khác làm."

Quản lý Vu nghe vậy khẽ nhíu mày nhưng lại giãn ra, chỉ cần không gây ảnh hưởng cho chị ta thì chị ta sẵn sàng chiều ý cô ta.

"Được rồi, chị đã biết. Em chuẩn bị đi. Ngày mai chúng ta bắt đầu vào đoàn phim rồi đó."

"Tô Ngọc Cầm, là cô khơi mào trước! Đừng trách tôi quá đáng!" Hứa Y Y gằn giọng.

Tuy nhiên Hứa Y Y không biết lần này cô ta đụng sai người rồi. Lần đụng độ này sẽ khiến Hứa Y Y rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.

Sáng hôm sau, Tô Ngọc Cầm dậy từ sớm để chuẩn bị đến phim trường cùng với Tiểu Trần, hôm nay chị Nhu có chút việc nên không đi cùng hai người.

Ngày hôm qua, hai người đã nói cho cô nghe sự việc trên mạng. Cô cũng biết ai là người xóa những tin tức đó nhưng cô cũng phản ứng gì. Bởi anh không muốn nói với cô thì cô cũng sẽ không hỏi.

Đôi lúc giả ngu cũng là một sự thông minh. Người thông minh quá độ lúc sẽ tự hại bản thân mình.

"Ngọc Cầm, mau lại đây!" Đạo diễn Khương vẫy tay với Tô Ngọc Cầm. Ông ta đang định gọi người đi tìm cô.

"Vâng! Tôi đến ngay!" Tô Ngọc Cầm đưa đồ trong tay cho Tiểu Trần, bản thân cầm theo kịch bản đi về phía đạo diễn Khương.

Đến gần cô ta kinh ngạc khi nhìn thấy Dương Kỳ đang ở đó với Hứa Y Y. Nhìn hai người cười nói vui vẻ, trong lòng cô bỗng nhiên có chút không vui. Người này thật là biết thao túng tâm lý người khác mà. Tô Ngọc Cầm lắc đầu loại bỏ suy nghĩ lung tung trong đầu ra ngoài. Bây giờ là công việc, cô không thể để cảm xúc xen ngang vào công việc.

"Đạo diễn Khương! Dương ảnh đế!" Cô gật đầu chào hỏi với mọi người rồi ngồi xuống đối diện với Dương Kỳ.

"Là thế này, hôm nay Dương ảnh đế được Phi Vân mời đến để giúp đỡ đoàn phim trong khoản diễn xuất. Bây giờ cô cùng Y Y đi chuẩn bị đi chúng ta diễn thử cảnh số ba set quay số 10 trước.

Hứa Y Y và Tô Ngọc Cầm gật đầu đi ra ngoài chuẩn bị. Dương Kỳ cùng đạo diễn Khương trò chuyện một lúc rồi xin phép đi ra ngoài. Anh hỏi nhân viên phòng nghỉ ở đâu, anh muốn vào nghỉ một lát mà nhân viên lại nghĩ rằng anh là diễn viên phụ liền dẫn anh đến phòng thay đồ chung.

Lúc này, Tô Ngọc Cầm đang thay váy, cô đang không biết buộc nơ trước ngực thế nào thì nghe tiếng đẩy cửa vì thế liền nói: "Tiểu Trần, mau lại đây giúp chị một chút. Cái này buộc như thế nào chị tìm mãi không ra cách."

Vì quay lưng về cửa nên Tô Ngọc Cầm không nhìn thấy Dương Kỳ, thấy phía sau mãi không có động tác gì liền lắc lắc dây.

"Tiểu Trần? Nhanh!"

Dương Kỳ ngơ ngác nhận lấy dây, ánh mắt lướt qua bờ vai trắng nõn rồi may chóng rời tầm mắt. Trái tim anh đập rất nhanh như thể sẽ bay ra khỏi lồng ngực ngay lập tức. Lóng nga lóng ngóng một lúc lâu cuối cùng anh cũng buộc được.

"Xong rồi!"

"Xong rồi sao... sao..."Tô Ngọc Cầm bỗng nhận ra có cái gì đó không đúng!

Cô vội vã xoay người lại, khi nhìn thấy người đứng phía sau là ai. Tô Ngọc Cầm muốn hét toáng lên tuy nhiên Dương Kỳ nhanh hơi một bước bịt miệng cô lại.

"Em lại hét nữa! Tại sao mỗi lần gặp tôi em lại luôn kich động như vậy? Chẳng lẽ em thực sự thích tôi." Dương Kỳ đùa song trong lòng anh lại cực kì xẩu hổ.

"Ưm... Ưm...." Tô Ngọc Cầm lắc lắc đầu ý bảo Dương Kỳ bỏ tay ra nhưng lại không cẩn thận mà làm váy tuột nhẹ xuống. Cô vội vàng dùng tay giữ chặt nó mà Dương Kỳ theo phản xạ bảo vệ ôm cô vào ngực.

Tình huống bất ngờ làm hai người lâm vào trầm mặc, cả hai im lặng cho đến khi nghe thấy tiếng đẩy cửa. Dương Kỳ ngay lập tức ôm lấy Tô Ngọc Cầm hơi nhấc bổng cô tránh ở phía sau tủ quần áo.

"Ơ sao lại không thấy ai hết vậy ta?" Nhân viên đoàn phim gãi gãi đầu, cô ta được cử đi tim Dương ảnh đế nhưng mà tìm mãi chả thấy. Cô ta sắp bị ánh mắt đạo diễn Khương ăn thịt rồi.

"Thật là! Ảnh đế mà suốt ngày đi lung tung gây rắc rối cho người ta không vậy chứ! Ảnh đế thì lớn lắm sao! Hừ!" Mắng cho thỏa thích nữ nhân viên đó cũng đi ra ngoài.

Mà ở trong góc hai người mà nữ nhân viên đang tìm kiếm lại vô cùng chật vật.

"Cô ấy đi rồi, ảnh đế rắc rối ạ!" Tô Ngọc Cầm nhịn không được mà trêu anh.

Dương Kỳ hơi cúi đầu nhìn cô, ánh mắt cất giấu tia cưng chiều. Giơ tay muốn búng lên trán cô lại nhớ đến chuyện hôm trước, anh lại hạ tay xuống.

"Em nghĩ vì ai mà cô ấy gọi tôi như vậy hả? Còn không phải..." Anh dừng một lát, ánh mắt lướt qua ngực cô rồi vội tránh đi.

Tô Ngọc Cầm theo mắt anh nhìn xuống phát hiện phần váy trước ngực bị tuột xuống kia hở ra không ít. Cô ngay lập tức dùng tay che lại.

"Anh... anh... nhắm mắt! Không được nhìn!" Tô Ngọc Cầm có ý đập đầu chết, lúc này cô cảm thấy lời cô gái kia vừa nói là đúng. Mỗi lần cô gặp Dương Kỳ toàn gặp xui xẻo không đâu.

"Không có nhìn, tôi không có thấy gì hết!" Dương Kỳ đáp, giọng nói chứa ý cười khiến Tô Ngọc Cầm chỉ muốn đập anh một trận.

Hơn mười phút trôi qua, Tô Ngọc Cầm cuối cùng cũng sửa sang xong. Cô đầy nhẹ Dương Kỳ: "Tránh ra, tôi muốn đi ra ngoài!"

"Em chính là lợi dụng xong liền phủi bỏ người ta! Lần nào cũng vậy hết!" Dương Kỳ cố ý ghé sát vào tai cô nói. Anh còn nhân lúc cô không để ý mà hôn nhẹ lên tóc cô.

Tô Ngọc Cầm trợn mắt, người này sao lại nói linh tinh dễ gây hiểu lầm như vậy.

"Ai thèm lợi dụng anh!"

"Vậy hôm qua..." Dương Kỳ dừng lại chút, hài lòng nhìn tai cô bắt đầu đỏ lên.

"Câm miệng! Mau ra ngoài!" Tô Ngọc Cầm không muốn tiếp tục nghe người vô sỉ này nói chuyện nữa. Cô tránh thoát ra, dẫn đầu đi ra ngoài. Xem ra cô càng sống khả năng nhìn người càng giảm sút rồi.

"Ha ha ha! Có người ngượng ngùng kìa!"

"Anh im đi!" Trước khi bước ra ngoài, Tô Ngọc Cầm quay lại quát. Người này thực sự biết cách làm cô mất kiên nhẫn mà.

"Ha ha ha!"

Chapter
1 Chương 1: Quyết định buông tay
2 Chương 2: Vai diễn nhỏ, quyết tâm lớn
3 Chương 3: Vượt qua sự kỳ vọng
4 Chương 4: Rốt cuộc cũng chỉ là một diễn viên quèn
5 Chương 5: Lời đồn đáng sợ đến mức giết chết mạng người
6 Chương 9: Lần này anh nhất định sẽ nhanh hơn một bước
7 Chương 6: Lần đâu gặp gỡ
8 Chương 7: Ghen
9 Chương 8: Giữ cô bên mình
10 Chương 10: Thật muốn chết quách đi mà!
11 Chương 11: Là cô bắt đầu trước
12 Chương 12: Diễn xuất chạm đến trái tim người xem
13 Chương 13: Ấm áp
14 Chương 14: NG
15 Chương 15: Bị thương
16 Chương 16: Làm gì mà để người yêu bị thương vậy?
17 Chương 17: Hứa Y Y cô phát điên cái gì?
18 Chương 18: Cảnh cáo
19 Chương 19: Say hạt sen
20 Chương 20: Làm loạn
21 Chương 21: Điệu bộ bất ngờ
22 Chương 22: Họp báo công chiếu phim
23 Chương 23: Ác mộng
24 Chương 24: Sống lại thứ tôi cần không phải tình yêu
25 Chương 25: Chỉ là... đồng nghiệp
26 Chương 26: Khoảng cách
27 Chương 27: Hình thành thế lực phía sau
28 Chương 28: Hóa ra anh hiểu lầm!
29 Chương 29: Người phụ nữ bí ẩn
30 Chương 30: Thời Nguyệt?
31 Chương 31: Mọi chuyện đều bắt đầu từ ghen tị
32 Chương 32: Xinh đẹp
33 Chương 33: Sự cố
34 Chương 34: Nghi ngờ
35 Chương 35: Đánh ghen
36 Chương 36: Theo đuổi
37 Chương 37: Lâm Thạch
38 Chương 38: Tôi là ai
39 Chương 39: Anh yêu em
40 Chương 40: Chúng ta... quên đi được không?
41 Chương 41: Chết đi!
42 Chương 42: Bị thương
43 Chương 43: Nhóm máu hiếm
44 Chương 44: Con rể này mẹ ưng
45 Chương 45: Kết cục của Hứa Y Y
46 Chương 46: Hóa ra chỉ là trò đùa của kẻ có tiền
47 Chương 47: Hờn dỗi
48 Chương 48: Cùng anh tham gia buổi tiệc
49 Chương 49: Nhà họ Dương
50 Chương 50: Bắt nguồn
51 Chương 51: Em sẽ ở đây
52 Chương 52: Bảo bối, anh rất thương em!
53 Chương 53: Ngọt ngào
54 Chương 54: Lâm Thạch là bạn trai của Thời Nguyệt
55 Chương 55: Con muỗi
56 Chương 57: Thử vai 1
57 Chương 56: Dự án mới
58 Chương 58: Thử vai 2
59 Chương 59: Khai máy
60 Chương 60: Thăm ban
61 Chương 61: Đụng độ chính diện
62 Chương 62: Ghen
63 Chương 63: Ngọt ngào
64 Chương 64: Mưa đến
65 Chương 65: Chứa đầy sự lợi dụng
66 Chương 67: Ai là hàng fake?
67 Chương 68: Đau!
68 Chương 68: Chúng ta chia tay đi
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chuong 73: Chúng ta chia tay đi
74 Chương 74: Đi Hàng Châu
75 Chương 75: Thế giới rốt cuộc tàn nhẫn như thế nào?
76 Chương 76: Gặp nạn 1
77 Chương 77: Gặp nạn 2
78 Chương 78: Cùng nhau rời đi
79 Chương 79: Luôn ở bên anh
80 Chương 80: Lại là hắn ta
81 Chương 81: Tin tức trên mạng luôn là giả
82 Chương 82: Chị dâu nhà chúng tôi, mắt chưa có mù
83 Chương 83: Nhưng tao thì không chắc sẽ nhẹ tay với mày!
84 Chương 84: Làm chết em!
85 Chương 85: Anh yêu em!
86 Chương 86: Mỗi người một tính toán
87 Chương 87: Cô ấy là người tôi muốn nắm tay đến cuối đời
88 Chương 88: Trả giá cho tất cả
89 Chương 89: Một ngày bình thường
90 Chương 90: Bước đầu của kế hoạch
91 Chương 91: Giả mạo
92 Chương 92: Các người ép tôi!
93 Chương 93: Em là vầng sáng trong lòng anh
94 Chương 94: Nữ chính xuất sắc nhất
95 Chương 95: Chỉ là con chó mà thôi
96 Chương 96: Trong mắt cô ta mọi chuyện như trò đùa
97 Chương 97: Bắt đầu phản pháo
98 Chương 98: Dương Kỳ là Hạ Tuấn Lâm
99 Chương 99: Lỗi tại ai?
100 Chương 100: Bình an?
101 Chương 101: Không thể từ bỏ
102 Chương 102: Buông tay
103 Chương 105
104 Chương 106
105 Chương 107
106 Chương 108
107 Chương 109
108 Chương 110
109 Chương 111
110 chương 112
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Quyết định buông tay
2
Chương 2: Vai diễn nhỏ, quyết tâm lớn
3
Chương 3: Vượt qua sự kỳ vọng
4
Chương 4: Rốt cuộc cũng chỉ là một diễn viên quèn
5
Chương 5: Lời đồn đáng sợ đến mức giết chết mạng người
6
Chương 9: Lần này anh nhất định sẽ nhanh hơn một bước
7
Chương 6: Lần đâu gặp gỡ
8
Chương 7: Ghen
9
Chương 8: Giữ cô bên mình
10
Chương 10: Thật muốn chết quách đi mà!
11
Chương 11: Là cô bắt đầu trước
12
Chương 12: Diễn xuất chạm đến trái tim người xem
13
Chương 13: Ấm áp
14
Chương 14: NG
15
Chương 15: Bị thương
16
Chương 16: Làm gì mà để người yêu bị thương vậy?
17
Chương 17: Hứa Y Y cô phát điên cái gì?
18
Chương 18: Cảnh cáo
19
Chương 19: Say hạt sen
20
Chương 20: Làm loạn
21
Chương 21: Điệu bộ bất ngờ
22
Chương 22: Họp báo công chiếu phim
23
Chương 23: Ác mộng
24
Chương 24: Sống lại thứ tôi cần không phải tình yêu
25
Chương 25: Chỉ là... đồng nghiệp
26
Chương 26: Khoảng cách
27
Chương 27: Hình thành thế lực phía sau
28
Chương 28: Hóa ra anh hiểu lầm!
29
Chương 29: Người phụ nữ bí ẩn
30
Chương 30: Thời Nguyệt?
31
Chương 31: Mọi chuyện đều bắt đầu từ ghen tị
32
Chương 32: Xinh đẹp
33
Chương 33: Sự cố
34
Chương 34: Nghi ngờ
35
Chương 35: Đánh ghen
36
Chương 36: Theo đuổi
37
Chương 37: Lâm Thạch
38
Chương 38: Tôi là ai
39
Chương 39: Anh yêu em
40
Chương 40: Chúng ta... quên đi được không?
41
Chương 41: Chết đi!
42
Chương 42: Bị thương
43
Chương 43: Nhóm máu hiếm
44
Chương 44: Con rể này mẹ ưng
45
Chương 45: Kết cục của Hứa Y Y
46
Chương 46: Hóa ra chỉ là trò đùa của kẻ có tiền
47
Chương 47: Hờn dỗi
48
Chương 48: Cùng anh tham gia buổi tiệc
49
Chương 49: Nhà họ Dương
50
Chương 50: Bắt nguồn
51
Chương 51: Em sẽ ở đây
52
Chương 52: Bảo bối, anh rất thương em!
53
Chương 53: Ngọt ngào
54
Chương 54: Lâm Thạch là bạn trai của Thời Nguyệt
55
Chương 55: Con muỗi
56
Chương 57: Thử vai 1
57
Chương 56: Dự án mới
58
Chương 58: Thử vai 2
59
Chương 59: Khai máy
60
Chương 60: Thăm ban
61
Chương 61: Đụng độ chính diện
62
Chương 62: Ghen
63
Chương 63: Ngọt ngào
64
Chương 64: Mưa đến
65
Chương 65: Chứa đầy sự lợi dụng
66
Chương 67: Ai là hàng fake?
67
Chương 68: Đau!
68
Chương 68: Chúng ta chia tay đi
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chuong 73: Chúng ta chia tay đi
74
Chương 74: Đi Hàng Châu
75
Chương 75: Thế giới rốt cuộc tàn nhẫn như thế nào?
76
Chương 76: Gặp nạn 1
77
Chương 77: Gặp nạn 2
78
Chương 78: Cùng nhau rời đi
79
Chương 79: Luôn ở bên anh
80
Chương 80: Lại là hắn ta
81
Chương 81: Tin tức trên mạng luôn là giả
82
Chương 82: Chị dâu nhà chúng tôi, mắt chưa có mù
83
Chương 83: Nhưng tao thì không chắc sẽ nhẹ tay với mày!
84
Chương 84: Làm chết em!
85
Chương 85: Anh yêu em!
86
Chương 86: Mỗi người một tính toán
87
Chương 87: Cô ấy là người tôi muốn nắm tay đến cuối đời
88
Chương 88: Trả giá cho tất cả
89
Chương 89: Một ngày bình thường
90
Chương 90: Bước đầu của kế hoạch
91
Chương 91: Giả mạo
92
Chương 92: Các người ép tôi!
93
Chương 93: Em là vầng sáng trong lòng anh
94
Chương 94: Nữ chính xuất sắc nhất
95
Chương 95: Chỉ là con chó mà thôi
96
Chương 96: Trong mắt cô ta mọi chuyện như trò đùa
97
Chương 97: Bắt đầu phản pháo
98
Chương 98: Dương Kỳ là Hạ Tuấn Lâm
99
Chương 99: Lỗi tại ai?
100
Chương 100: Bình an?
101
Chương 101: Không thể từ bỏ
102
Chương 102: Buông tay
103
Chương 105
104
Chương 106
105
Chương 107
106
Chương 108
107
Chương 109
108
Chương 110
109
Chương 111
110
chương 112

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play