Chương 16: Làm gì mà để người yêu bị thương vậy?

Bởi vì sợ có người nhận ra Dương Kỳ nên trợ lý Vương đã gọi trước cho bệnh viện để có phòng khám riêng. Đến bệnh viện, anh ta liền đánh xe ra phía sau để hai người đi vào. Người khám lại chính là bạn học cũ của Dương Kỳ và cũng là bác sĩ riêng của anh - Trương Tinh Đặc.

"Tôi nói này bạn học Dương, cậu làm gì mà để người yêu bị thương nặng như vậy? Tôi đã nói với cậu bao nhiêu lần là cơ thể con người rất quan trọng. Đằng này cậu để bạn gái bị thương sâu như thế!" Nói rồi anh ta còn tặc lưỡi hai cái làm Tô Ngọc Cầm vừa định giải thích bị đứng hình mấy giây.

"Tôi... Ui..." Cô vừa muốn mở miệng thì đã bị cồn sát trùng làm đau điếng nhịn không được mà kêu nhỏ một tiếng.

"Nhẹ tay một chút!" Dương Kỳ cau mày nhìn về phía Trương Tinh Đặc như thế anh ta còn làm cô đau lần nữa sẽ đấm anh ta.

Trương Tinh Đặc thấy thế liền cười cười, đưa mắt nhìn qua lại giữa hai người khiến Tô Ngọc Cầm chỉ muốn chọc mù mắt anh ta luôn cho rồi.

"Xong rồi! Giờ chỉ cần chăm chỉ bôi thuốc và thay băng là được!" Trương Tinh Đặc cất dụng cụ xong liền nhìn thẳng vào Tô Ngọc Cầm, dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với cô "Vị trí vết thương như thế này, tốt nhất nên có người thay đừng tự thay." Sau đó cười cười liếc về phía Dương Kỳ.

"Nhiều chuyện!" Dương Kỳ cảnh cáo.

"Ha ha ha! Rồi, rồi, bây giờ đến lượt cậu! Cởi áo ra!" Trương Tinh Đặc không đùa nữa, anh ta quay người về phía Dương Kỳ. Người này chắc chắn bị thương nặng hơi cô gái nhỏ của mình. Vừa bước vào anh ta đã phát hiện ra nhưng người này cứ nhường Tô Ngọc Cầm trước.

"Nhanh lên!" Thấy Dương Kỳ không phải ứng gì Trương Tinh Đặc lại thúc giục. Tuy hắn cũng muốn ngồi đây với hai người nhưng đã muộn thế này rồi, anh ta còn không về thì người kia sẽ giận mất.

"Tôi không sao, cậu cứ về đi!" Dương Kỳ liếc Tô Ngọc Cầm một cái rồi nói với Trương Tinh Đặc.

Nghe được lời của anh, Tô Ngọc Cầm không khỏi nhướng mày. Người này sao cứng đầu như vậy, bị thương mà luôn tỏ ra mình ổn là sao? Càng nghĩ cô càng thấy khó chịu. Anh bị thương là vì cô nhưng lại không chịu chăm sóc bản thân. Thật là không biết muốn làm gì?

Nghĩ vậy, Tô Ngọc Cầm cố gắng khởi động bên tay đau của mình trước ánh mắt ngỡ ngàng của hai người cởi từng cúc áo cho anh.

"Em làm gì vậy?" Dương Kỳ giữ chặt lấy tay cô, hỏi.

Tô Ngọc Cầm không nói, cố gắng tránh thoát tay anh, tiếp tục động tác. Cô không biết bản thân bực bội vì chuyện gì. Có thể là do cô không thích người không biết quý trọng bản thân hoặc cũng có thể do cô áy náy. Nói tóm lại hiện giờ cô chỉ muốn anh khám bệnh.

Dương Kỳ thấy Tô Ngọc Cầm không trả lời liền cúi đầu nhìn xuống lại bị cảnh tượng trước mặt làm giật mình sau đó là đau lòng. Cô... khóc, khóc đến độ trái tim anh như vỡ nát.

"Làm sao vậy? Cánh tay đau hả? Hay còn bị thương chỗ nào, đâu nhanh cho Tinh Đặc xem!" Âm thanh không giấu nổi sự lo lắng, vội vàng kéo cô lại gần nhưng vừa mới chạm vào đã bị cô tránh khỏi.

"Ngoan! Đừng làm rộn!" Dương Kỳ hơi nghiêm mặt. Mà Trương Tinh Đặc ở một bên cười cười, người bạn này của anh ta xem ra vẫn có chút chậm hiểu.

"Ai mới là người làm rộn! Là anh đó! Rõ ràng là bản thân mới là người bị thương nặng hơn nhưng lại không chịu để bác sĩ xem. Lúc nào cũng không sao, không sao! Nói vậy để làm gì, tại sao bị thương không xem bệnh! Anh muốn tôi áy náy đến chết sao?" Nói xong câu cuối, nước mắt của Tô Ngọc Cầm không kìm được mà rơi xuống.

"Tỏ ra mạnh mẽ làm gì! Cơ thể mình mà lại không quý trọng! Đúng là... là...." Cô nấc nghẹn một cái, không cách nào nói tiếp. Ở kiếp trước bởi vì không biết quý trọng bản thân mà cô bị bạn thân và chồng hại chết nên khi thấy người không biết yêu thương mình cô rất khó chịu.

Nhìn thấy nước mắt của cô, Dương Kỳ luống cuống không biết làm sao. Đã lâu lắm rồi anh không thấy cô khóc, kể cả khi cô đau lòng nhất cũng chưa. Anh đã từng hứa sẽ bảo vệ cô thật tốt nhưng không ngờ người làm cô khóc lại chính là anh.

"Đừng khóc! Anh khám mà, anh khám ngay bây giờ. Không khóc nữa được không?" Anh nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô, nhưng nước mắt cô lại được mở khóa chảy không ngừng không những thế càng ngày càng có dấu hiệu tăng lên. Cuối cùng anh dứt khoát ôm cô vào lòng. Đợi cho cô bình tĩnh lại, anh mới buông cô ra.

"Cậu còn làm gì nữa mau khám cho mình!" Dương Kỳ liếc mắt nhìn về phía người đang ăn dưa ở bên cạnh.

"Ngay từ đầu làm luôn có phải đỡ không!" Trương Tinh Đặc nói thầm.

Vết thương của Dương Kỳ vốn không sâu bằng vết thương của Tô Ngọc Cầm nhưng anh lại bị thương ở eo. Không những thế, anh còn bế Tô Ngọc Cầm di chuyển một đoạn dài nên mảnh thủy tinh càng ghim vào sâu hơn. Cuối cùng Tinh Đặc quyết định khâu cho anh hai mũi để tránh vết thương hở lớn hơn.

Tô Ngọc Cầm ngồi một bên, im lặng nhìn toàn bộ quá trình. Cố gắng ghi nhớ những gì Trương Tinh Đặc dặn dò.

"Tôi đã nhân đôi đơn thuốc của bạn gái cậu lên rồi. Về hai người cứ uống theo đơn là được." Trương Tinh Đặc băng lại vết thương cho Dương Kỳ rồi vừa lòng gật gật đầu nói "Mấy ngày nay nghỉ ngơi thật tốt, tận lực không nên đụng nước..."

Sau đó anh ta bỗng dưng dừng một chút rồi đột nhiên lộ ra ý cười là lạ, ánh mắt liếc Tô Ngọc Cầm rồi nhìn Dương Kỳ nói "Động tác cũng không cần quá lớn."

Đáng tiếc, hai đối tượng mà anh nói tới một người thì trưng ra bộ mặt đứng đắn, một người khác lại chỉ nhợt nhạt mỉm cười, không có chút thay đổi nào làm anh ta thấy có chút không thú vị.

"Hai người thật vô vị! Thôi tôi đi trước đây!" Trước khi đứng dậy còn không quên nháy mắt với Dương Kỳ.

Tô Ngọc Cầm thấy anh ta chuẩn bị rời đi liền đứng dậy, sau đó cười thật xinh đẹp nói với anh ta: "Bác sĩ Trương, cảm ơn anh đã giúp đỡ chúng tôi đã muộn như vậy còn làm phiền anh! Còn có... tôi không phải bạn gái anh ta. Chúng tôi là đồng nghiệp!"

"A! Đồng nghiệp sao?" Giọng điệu của Trương Tinh Đặc hơi kéo dài, ánh mắt như có như không liếc nhìn Dương Kỳ, cuối cùng cười đáp: "Xin lỗi cô Tô là tôi đã nhầm. Lần sau hẹn cô uống cà phê để tạ lỗi. Hiện tại tôi xin phép đi trước. Tạm biệt!" Câu cuối là nói với Dương Kỳ.

Dương Kỳ nghe thấy cô phủ nhận mối qua hệ của hai người liền dừng động tác cài cúc áo, sau đó lại tiếp tục như bình thường. Bây giờ cô có thể từ chối nhưng sau này anh sẽ bắt cô phải chính miệng thừa nhận.

"Chúng ta cũng về thôi!" Anh cầm áo khoác đứng dậy nói.

Tô Ngọc Cầm nghe vậy quay lại, đi đến bên cạnh anh: "Để tôi đỡ anh!"

"Em cũng đang bị thương! Chúng ta ra ngoài trước rồi để trợ lý Vương đỡ tôi!" Dương Kỳ lắc đầu.

"Vậy... Được rồi! Đi thôi!"

Hot

Comments

Người Xa Lạ

Người Xa Lạ

hay mà.👍👍👍bạn có thể viết văn phong lãng mạn một chút đọc sẽ cuốn hơn. bạn có đọc qua chuyện của tâc giả nho xanh và an phong chưa? văn phong của họ viết đọc rất cuốn luôn

2023-11-05

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Quyết định buông tay
2 Chương 2: Vai diễn nhỏ, quyết tâm lớn
3 Chương 3: Vượt qua sự kỳ vọng
4 Chương 4: Rốt cuộc cũng chỉ là một diễn viên quèn
5 Chương 5: Lời đồn đáng sợ đến mức giết chết mạng người
6 Chương 9: Lần này anh nhất định sẽ nhanh hơn một bước
7 Chương 6: Lần đâu gặp gỡ
8 Chương 7: Ghen
9 Chương 8: Giữ cô bên mình
10 Chương 10: Thật muốn chết quách đi mà!
11 Chương 11: Là cô bắt đầu trước
12 Chương 12: Diễn xuất chạm đến trái tim người xem
13 Chương 13: Ấm áp
14 Chương 14: NG
15 Chương 15: Bị thương
16 Chương 16: Làm gì mà để người yêu bị thương vậy?
17 Chương 17: Hứa Y Y cô phát điên cái gì?
18 Chương 18: Cảnh cáo
19 Chương 19: Say hạt sen
20 Chương 20: Làm loạn
21 Chương 21: Điệu bộ bất ngờ
22 Chương 22: Họp báo công chiếu phim
23 Chương 23: Ác mộng
24 Chương 24: Sống lại thứ tôi cần không phải tình yêu
25 Chương 25: Chỉ là... đồng nghiệp
26 Chương 26: Khoảng cách
27 Chương 27: Hình thành thế lực phía sau
28 Chương 28: Hóa ra anh hiểu lầm!
29 Chương 29: Người phụ nữ bí ẩn
30 Chương 30: Thời Nguyệt?
31 Chương 31: Mọi chuyện đều bắt đầu từ ghen tị
32 Chương 32: Xinh đẹp
33 Chương 33: Sự cố
34 Chương 34: Nghi ngờ
35 Chương 35: Đánh ghen
36 Chương 36: Theo đuổi
37 Chương 37: Lâm Thạch
38 Chương 38: Tôi là ai
39 Chương 39: Anh yêu em
40 Chương 40: Chúng ta... quên đi được không?
41 Chương 41: Chết đi!
42 Chương 42: Bị thương
43 Chương 43: Nhóm máu hiếm
44 Chương 44: Con rể này mẹ ưng
45 Chương 45: Kết cục của Hứa Y Y
46 Chương 46: Hóa ra chỉ là trò đùa của kẻ có tiền
47 Chương 47: Hờn dỗi
48 Chương 48: Cùng anh tham gia buổi tiệc
49 Chương 49: Nhà họ Dương
50 Chương 50: Bắt nguồn
51 Chương 51: Em sẽ ở đây
52 Chương 52: Bảo bối, anh rất thương em!
53 Chương 53: Ngọt ngào
54 Chương 54: Lâm Thạch là bạn trai của Thời Nguyệt
55 Chương 55: Con muỗi
56 Chương 57: Thử vai 1
57 Chương 56: Dự án mới
58 Chương 58: Thử vai 2
59 Chương 59: Khai máy
60 Chương 60: Thăm ban
61 Chương 61: Đụng độ chính diện
62 Chương 62: Ghen
63 Chương 63: Ngọt ngào
64 Chương 64: Mưa đến
65 Chương 65: Chứa đầy sự lợi dụng
66 Chương 67: Ai là hàng fake?
67 Chương 68: Đau!
68 Chương 68: Chúng ta chia tay đi
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chuong 73: Chúng ta chia tay đi
74 Chương 74: Đi Hàng Châu
75 Chương 75: Thế giới rốt cuộc tàn nhẫn như thế nào?
76 Chương 76: Gặp nạn 1
77 Chương 77: Gặp nạn 2
78 Chương 78: Cùng nhau rời đi
79 Chương 79: Luôn ở bên anh
80 Chương 80: Lại là hắn ta
81 Chương 81: Tin tức trên mạng luôn là giả
82 Chương 82: Chị dâu nhà chúng tôi, mắt chưa có mù
83 Chương 83: Nhưng tao thì không chắc sẽ nhẹ tay với mày!
84 Chương 84: Làm chết em!
85 Chương 85: Anh yêu em!
86 Chương 86: Mỗi người một tính toán
87 Chương 87: Cô ấy là người tôi muốn nắm tay đến cuối đời
88 Chương 88: Trả giá cho tất cả
89 Chương 89: Một ngày bình thường
90 Chương 90: Bước đầu của kế hoạch
91 Chương 91: Giả mạo
92 Chương 92: Các người ép tôi!
93 Chương 93: Em là vầng sáng trong lòng anh
94 Chương 94: Nữ chính xuất sắc nhất
95 Chương 95: Chỉ là con chó mà thôi
96 Chương 96: Trong mắt cô ta mọi chuyện như trò đùa
97 Chương 97: Bắt đầu phản pháo
98 Chương 98: Dương Kỳ là Hạ Tuấn Lâm
99 Chương 99: Lỗi tại ai?
100 Chương 100: Bình an?
101 Chương 101: Không thể từ bỏ
102 Chương 102: Buông tay
103 Chương 105
104 Chương 106
105 Chương 107
106 Chương 108
107 Chương 109
108 Chương 110
109 Chương 111
110 chương 112
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Quyết định buông tay
2
Chương 2: Vai diễn nhỏ, quyết tâm lớn
3
Chương 3: Vượt qua sự kỳ vọng
4
Chương 4: Rốt cuộc cũng chỉ là một diễn viên quèn
5
Chương 5: Lời đồn đáng sợ đến mức giết chết mạng người
6
Chương 9: Lần này anh nhất định sẽ nhanh hơn một bước
7
Chương 6: Lần đâu gặp gỡ
8
Chương 7: Ghen
9
Chương 8: Giữ cô bên mình
10
Chương 10: Thật muốn chết quách đi mà!
11
Chương 11: Là cô bắt đầu trước
12
Chương 12: Diễn xuất chạm đến trái tim người xem
13
Chương 13: Ấm áp
14
Chương 14: NG
15
Chương 15: Bị thương
16
Chương 16: Làm gì mà để người yêu bị thương vậy?
17
Chương 17: Hứa Y Y cô phát điên cái gì?
18
Chương 18: Cảnh cáo
19
Chương 19: Say hạt sen
20
Chương 20: Làm loạn
21
Chương 21: Điệu bộ bất ngờ
22
Chương 22: Họp báo công chiếu phim
23
Chương 23: Ác mộng
24
Chương 24: Sống lại thứ tôi cần không phải tình yêu
25
Chương 25: Chỉ là... đồng nghiệp
26
Chương 26: Khoảng cách
27
Chương 27: Hình thành thế lực phía sau
28
Chương 28: Hóa ra anh hiểu lầm!
29
Chương 29: Người phụ nữ bí ẩn
30
Chương 30: Thời Nguyệt?
31
Chương 31: Mọi chuyện đều bắt đầu từ ghen tị
32
Chương 32: Xinh đẹp
33
Chương 33: Sự cố
34
Chương 34: Nghi ngờ
35
Chương 35: Đánh ghen
36
Chương 36: Theo đuổi
37
Chương 37: Lâm Thạch
38
Chương 38: Tôi là ai
39
Chương 39: Anh yêu em
40
Chương 40: Chúng ta... quên đi được không?
41
Chương 41: Chết đi!
42
Chương 42: Bị thương
43
Chương 43: Nhóm máu hiếm
44
Chương 44: Con rể này mẹ ưng
45
Chương 45: Kết cục của Hứa Y Y
46
Chương 46: Hóa ra chỉ là trò đùa của kẻ có tiền
47
Chương 47: Hờn dỗi
48
Chương 48: Cùng anh tham gia buổi tiệc
49
Chương 49: Nhà họ Dương
50
Chương 50: Bắt nguồn
51
Chương 51: Em sẽ ở đây
52
Chương 52: Bảo bối, anh rất thương em!
53
Chương 53: Ngọt ngào
54
Chương 54: Lâm Thạch là bạn trai của Thời Nguyệt
55
Chương 55: Con muỗi
56
Chương 57: Thử vai 1
57
Chương 56: Dự án mới
58
Chương 58: Thử vai 2
59
Chương 59: Khai máy
60
Chương 60: Thăm ban
61
Chương 61: Đụng độ chính diện
62
Chương 62: Ghen
63
Chương 63: Ngọt ngào
64
Chương 64: Mưa đến
65
Chương 65: Chứa đầy sự lợi dụng
66
Chương 67: Ai là hàng fake?
67
Chương 68: Đau!
68
Chương 68: Chúng ta chia tay đi
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chuong 73: Chúng ta chia tay đi
74
Chương 74: Đi Hàng Châu
75
Chương 75: Thế giới rốt cuộc tàn nhẫn như thế nào?
76
Chương 76: Gặp nạn 1
77
Chương 77: Gặp nạn 2
78
Chương 78: Cùng nhau rời đi
79
Chương 79: Luôn ở bên anh
80
Chương 80: Lại là hắn ta
81
Chương 81: Tin tức trên mạng luôn là giả
82
Chương 82: Chị dâu nhà chúng tôi, mắt chưa có mù
83
Chương 83: Nhưng tao thì không chắc sẽ nhẹ tay với mày!
84
Chương 84: Làm chết em!
85
Chương 85: Anh yêu em!
86
Chương 86: Mỗi người một tính toán
87
Chương 87: Cô ấy là người tôi muốn nắm tay đến cuối đời
88
Chương 88: Trả giá cho tất cả
89
Chương 89: Một ngày bình thường
90
Chương 90: Bước đầu của kế hoạch
91
Chương 91: Giả mạo
92
Chương 92: Các người ép tôi!
93
Chương 93: Em là vầng sáng trong lòng anh
94
Chương 94: Nữ chính xuất sắc nhất
95
Chương 95: Chỉ là con chó mà thôi
96
Chương 96: Trong mắt cô ta mọi chuyện như trò đùa
97
Chương 97: Bắt đầu phản pháo
98
Chương 98: Dương Kỳ là Hạ Tuấn Lâm
99
Chương 99: Lỗi tại ai?
100
Chương 100: Bình an?
101
Chương 101: Không thể từ bỏ
102
Chương 102: Buông tay
103
Chương 105
104
Chương 106
105
Chương 107
106
Chương 108
107
Chương 109
108
Chương 110
109
Chương 111
110
chương 112

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play