Chương 3: Nghe Tin Em Bị Đánh

Tiết học của lớp thầy Dương đã bắt đầu từ 5 phút, chỗ ngồi của Tư Nam trống trơn không ai ngồi, thầy Dương cũng ngầm hiểu mà cư nhiên bỏ qua, vẫn ghi cậu không có mặt ở tiết này.

Đột nhiên có tiếng gõ cửa lớp, tiếng động bất thình lình làm bao nhiêu con mắt hướng sự chú ý tới đó.

Thầy Dương đẩy gọng kính, nghiêm nghị cất giọng:

“Học sinh nào thế?”

“Cố Tư Nam đây ạ!” - bên ngoài cửa vọng vào.

Đám học sinh trong lớp nhìn nhau, lại tiếp tục thủ thỉ bàn tán, bọn chúng dám chắc rằng tên béo Tư Nam này hẳn phải bầm tím cả mặt mày lắm, không thì cũng phải bó bột chân tay chẳng lành lặn gì đâu.

“Mày nghĩ sao? Thằng mập ấy có bị nhừ tử không?”

“Chả phải thế thì sao! Không nhớ hôm nọ à, nó còn bị cả hội đám năm nhất đao to búa lớn dập cho mặt mày sưng vù.”

Phen này phải cho tên Tư Nam bẽ mặt.

Cả đám học sinh đã chuẩn bị sẵn điện thoại để tiện quay phim, ghi lại khoảnh khắc nhục nhã nhất của cậu.

Thế nhưng ngay khi Tư Nam mở cửa, mọi sự suy nghĩ hay đoán mò đều như một cú tát vả vào mặt họ. Tư Nam thế mà trên người không một chút thương tích, đã vậy cậu ta còn ung dung như chưa có chuyện gì xảy ra, hai tay đút túi quần để trướng cái bụng phì, khiêu phích nhìn đám học sinh trong lớp với cái nhếch môi.

Đám học sinh đương nhiên tức đến xì khói trên đầu nhưng không thể làm được gì. Gia thế nhà tên mập quá ư khủng khiếp.

Ngôi trường này chủ yếu được xây dựng bởi tiền của tập đoàn Cố thị, chỉ cần một lời nói của ông Cố là có thể ngồi lên đầu thầy hiệu trưởng, huống hồ đám học sinh này so với tên béo kia chỉ sấp xỉ chưa bằng con kiến.

Tư Nam thừa biết, cậu vẫn nhếch mép cười trêu tức. Hai tay liền buông khỏi túi quần rồi giấu sau lưng ghế, quệt vài vết máu lên đó.

Một cậu học sinh tóc nấm ở lớp bên cạnh xin phép ra ngoài, chạy thục mạng tới nhà vệ sinh.

“Mót quá… mót quá… Làm ơn đừng có xón ngay bây giờ.”

Sau khi đã xả hết cơn lũ, cậu mới thở phào ngoảnh mặt lại, phát hiện ra một bàn tay ai đó đang lấp ló bên trong cửa nhà vệ sinh.

Cậu nuốt nước bọt tiến tới lại gần, mới chỉ liếc mắt vào thôi mà đã bàng hoàng run rẩy tay chân, ngã bịch xuống nền nhà không quan tâm sạch hay bẩn.

Đám học sinh năm nhất đang chồng chất lên người nhau, có vài vết máu không nhiều quệt trên mặt bọn chúng, những điều này cũng đủ làm cậu học sinh kia khiếp vía, chân theo vô thức mà chạy khỏi phòng vệ sinh, hét toáng loạn khắp hành lang.

Cả dãy lớp đều nghe thấy, bọn họ ngẩn người không hiểu chuyện gì. Tiếng hét cũng lọt vào tai Tư Nam, cậu chỉ cười mỉm rồi ung dung như bao người chưa hề biết chuyện gì xảy ra.

[…]

Tư Nam vẫn chống tay lên cằm, tiếp tục công việc dò xét những trang kí ức chưa lướt qua ở trong đầu.

Lúc này, thầy Dương đang giảng bài, hướng mắt về phía Tư Nam đang ngó ngàng bên ngoài mà không chú ý, thầy nổi giận quát lớn:

“Tư Nam, đứng dậy lên giải bài này cho tôi.”

Tư Nam chưa kịp lướt qua đã phải vội định hồn, cậu tức giận nắm chặt tay có ý định muốn giết chết lão thầy giáo này. Tất nhiên đấy chỉ là ý nghĩ tức thời, không thể làm vậy ở lớp học được.

/Thôi cố nhịn…/

Cậu cố trấn tĩnh bản thân, thở một hơi dài, hiên ngang đi lên bục giảng.

Bài toán này có vẻ khó, đương nhiên nếu như là Tư Nam chủ cũ của cơ thể này thì không thể làm được.

Cả đám ở dưới cười hả hê khoái chí, bọn chúng muốn thưởng thức tên Trư Bát Giới này xoay sở thế nào.

“Quả báo đấy con ạ!”

“Vênh vênh váo váo tiếp đê thằng hợi… hahah”

“Thưa thầy, em làm xong rồi!”

Hả? Cái gì? Cả bọn ngơ ngác mắt chữ O mồm chữ A.

Thực sự là tên đó đã giải xong bài toán, đến thầy giáo còn phải mất 3 phút mới có thể giải xong, ấy vậy mà tên này chỉ mất đúng 1 phút.

Thầy Dương không tin nổi vào mắt mình, không thể nào một học sinh đứng gần như bét lớp lại có thể giải được bài toán khó mà nhanh như vậy.

Tư Nam không lấy đó làm hãnh diện, cậu ung dung bước về chỗ ngồi, không thèm để ý tới bao nhiêu cặp mắt đang chăm chú lên người mình.

Cả lớp được một phen chấn động, thực sự tên này giấu nghề hay sao mà bây giờ mới bộc lộ khả năng thiên bẩm.

[…]

Tư Nam vừa đi dọc hành lang vừa suy nghĩ. Cậu mới biết thêm được vài thông tin từ chủ cơ thể này.

Mẹ của Tư Nam nhỏ chết khi cậu ta mới 10 tuổi, bà ấy từng là chủ tịch của tập đoàn Cố thị, Cố thị vụt sáng vươn ra toàn quốc tế như bây giờ đều do một tay bà làm nên. Nhưng bà ấy lại đột ngột chết khiến cả gia sản thuộc về tay lão chồng.

Thôi việc này không cần quan trọng làm gì!

Vẫn đang suy nghĩ lấy thông tin, chợt có tiếng xe cứu thương ing ỏi vang ngoài cổng trường, cả đám học sinh nhao nhao đổ xô chạy tới, lóng ngóng xem chuyện gì xảy ra ở đấy.

Tư Nam cậu không cần nhìn cũng biết là xe đang cấp cứu đám năm nhất bị cậu tẩn cho hộc máu mồm hồi sáng.

Vừa đi vừa cho hai tay đút túi, ngạo nghễ khí thế coi trời bằng vung. Chiếc xe do tài xế họ Cố chở riêng đã được đậu sẵn bên ngoài.

Tài xế bước xuống xe đi 1 vòng ra trước xe để mở cửa sẵn cho cậu chủ, Tư Nam để ý bên trong không thấy Lệ Na đâu, tò mò hỏi:

“Người hầu của tôi đâu?”

Tài xế lúng túng đáp:

“Thưa thiếu gia, sáng nay con bé về nói chuyện với Cố tổng, bị ngài ấy cho hai tát rồi nhốt dưới hầm rồi.”

Nghe đến đây, Tư Nam siết chặt hai bàn tay, mắt trợn tròn nổi vài mạch đỏ trông dữ tợn, cậu ta nghiến răng.

Dám đánh người phụ nữ của ta… Lão già chết tiệt!

Tư Nam không nói gì thêm, trực tiếp bước vào trong xe.

“Còn đứng đó nhìn gì? Vào xe rồi lái thật nhanh về biệt thự cho tôi.”

“Dạ vâng thưa cậu chủ.”

Trong xe là một không khí nặng nề khó tả, tài xế cảm giác sau lưng mình cứ lạnh sởn gai ốc, chưa bao giờ thấy cậu chủ lại tức giận như vậy, thường cậu chủ sẽ chẳng bao giờ quan tâm tới con bé hầu gái đó, sao giờ tự dưng lại…

Tài xế không dám nhìn vào gương chiếu hậu vì cậu chủ đang nhìn chằm chằm vào đó.

Tư Nam cố gắng suy nghĩ cho thật thấu đáo. Không thể nổi nóng mà để mất đi sự uy tín trong mắt lão già đó.

Bây giờ phải thật bình tĩnh…

Nhưng cứ nghĩ đến việc cô bé mang khuôn mặt giống Lệ Na đó bị đánh đập rồi phải chịu giam lỏng, anh không thể kiềm chế được cơn tức giận, máu trong người sôi sùng sục khiến anh chỉ muốn giết những ai mình bắt gặp.

[…]

Xe đã đậu trong sân biệt thự Cố gia, Tư Nam không chờ cho tài xế xuống mở cho mình, cậu đi thẳng một mạch vào trong.

“Ba” - Tư Nam hét lớn đập cửa thật mạnh.

Bên trong không có tiếng đáp lại, chỉ có đám người hầu cao hơn cậu tận một cái đầu, cúi đầu cung kính lễ phép.

“Thiếu gia, chào mừng cậu trở về.”

“Lão gia đâu?” - Tư Nam tức điên lên không thèm quan tâm gì tới phép tắc của người hầu.

“Thưa, ngài ấy đang ở trên lầu cùng với…”

Nói đến đây, người hầu ngập ngùng không nói gì thêm, Tư Nam nghe thấy tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ ở trong phòng của lão Cố.

Cậu không chút do dự tránh né người hầu, xông thẳng bước tới cầu thang. Người hầu thấy vậy vội vàng ngăn lại.

“Cậu chủ, ông chủ dặn tôi không được cho ai vào phòng.”

“Bà dám ngăn tôi sao? Bà gan lớn lắm nhỉ?”

“Dạ không, tại tôi…”

“Nếu còn muốn giữ lại cái công việc này thì mau cút ra cho tôi.”

Đến người hầu cũng thấy cậu chủ hôm nay rất khác lạ, cậu ấy thường ngoan hiền không bao giờ mắng mỏ ai nay lại nổi nóng đến đáng sợ.

Sự uy quyền tỏa ra từ người Tư Nam khiến người hầu run sợ phải tránh né, để đường cho cậu ta đi. Cô ta cũng biết mình kiểu gì cũng bị đuổi việc thôi.

Tư Nam càng đến gần, tiếng rên la thở dốc mỗi lúc một rõ, cậu không chút do dự đẩy cửa phòng ra, chỉ thấy trên giường là hai thân thể đang trần chuồng sau lớp vải chăn bông.

Ông Cố đang vuốt ve người tình của mình trong cơn khoái lạc, vội phải dừng lại hành động thân mật khi tiếng cửa mở ra, vẻ mặt ông sầm tối lại vội nhét người tình xuống lớp chăn.

Tư Nam giả vờ như mình chưa biết chuyện gì, chìa tay ra nói:

“Đưa con chìa khóa tầng hầm.”

Lão Cố muốn mắng chửi thằng con vô ý thức này, nhưng lão đang dở việc không muốn nhiều chuyện, vội kéo ngăn tủ lấy chìa khóa ném văng xuống đất.

"Cút!" - rồi phẩy phẩy tay ý muốn Tư Nam nhanh chóng rời khỏi đây.

Tư Nam chỉ vừa mới đóng cửa được vài giây, bên trong lại phát ra tiếng hỉ non ái muội. Vừa lúc nãy đảo mắt một chút, anh đoán rằng tuổi của ả người tình đó mới ngoài 20, mà lão già này đã sắp sang ngưỡng 50 rồi…

Đúng là trâu già gặm cỏ non! Thứ đàn ông ghê tởm này trong thegioingam không thiếu, và kết cục của bọn chúng luôn luôn là đối mặt với cái chết.

Lão ta sớm muộn gì cũng phải trả giá!

Âm thanh mở cửa hầm sắt lạch cạch, chiếc cửa mở toang ra. Tư Nam liếc mắt xuống dưới, chỉ nhìn thấy thân hình mảnh khảnh đầy vết bầm tím đang nằm rũ rượi dưới đất.

Có vẻ như Lệ Na đã mệt lả sau những trận roi của lão Cố.

Cậu vội chạy vào đỡ lấy cô bé ngồi dậy, để mặt cô áp vào chiếc bụng phệ to tròn của cơ thể này. Con ngươi của cậu lúc này thu nhỏ lại. Dù đang sở hữu khuôn mặt thư sinh hiền hậu nhưng khi tức giận, cậu vẫn hiện lên trông thật ghê người.

Nhìn Lệ Na toàn thân đầy vết thương thế này, trong lòng Tư Nam chất chứa bao sự lo lắng cộng dồn với cơn thịnh nộ đang kìm nén.

Cứ chờ đến lúc tôi chiếm được toàn bộ cổ phần công ty xem, lúc đấy tôi cho cái kẻ gọi là “ba” kia sống không bằng chết.

Hot

Comments

Thien phuong Pham

Thien phuong Pham

hay phải mạnh thế chứ.

2024-05-28

0

Stone

Stone

cx đc

2023-12-31

0

Ngô Huệ

Ngô Huệ

tuyệt quá

2023-09-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kết Cục
2 Chương 2: Sát Thủ Tỉnh Giấc
3 Chương 3: Nghe Tin Em Bị Đánh
4 Chương 4: Lo Lắng
5 Chương 5: Chiến Đấu Với Tảng Đá
6 Chương 6: Gã Đàn Ông Ở Sòng Bạc
7 Chương 7: Bí Ẩn Về Cơ Thể
8 Chương 8: Cảnh Giác
9 Chương 9: Bạn Học Mới (1)
10 Chương 10: Bạn Học Mới (2)
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo
12 Chương 12: Bắt Cóc
13 Chương 13: Đột Nhập
14 Chương 14: Hợp Tác
15 Chương 15: Bước Đầu Kế Hoạch
16 Chương 16: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
17 Chương 17: Lật Bài
18 Chương 18: Trụ Sở V Sụp Đổ
19 Chương 19: Vương Hải Vào Tù
20 Chương 20: Chúng Ta Sẽ Lật Đổ Lã Tần Đường
21 Chương 21: Kẻ Mạnh Nhất Chưa Chắc Đã Mạnh
22 Chương 22: Hammerheads
23 Chương 23: Vào Tầm Ngắm
24 Chương 24: Chạy Trốn Không Thành
25 Chương 25: Trở Nên Mạnh Mẽ Hơn
26 Chương 26: Sống Chết Không Rõ
27 Chương 27: Cuộc Chiến Giữa Người Và Thú
28 Chương 28: Đối Thoại
29 Chương 29: Lần Hợp Tác Thứ Hai
30 Chương 30: Trường Nam Sinh Công Nghiệp
31 Chương 31: Bám Sát Mục Tiêu
32 Chương 32: Bất Lực... Tuyệt Vọng
33 Chương 33: Thoát Nạn
34 Chương 34: Sống Dậy Một Lần Nữa
35 Chương 35: Mưu Đồ
36 Chương 36: Ra Tay
37 Chương 37: Quá Khứ Trường Nam Sinh
38 Chương 38: Đều Là Rác Rưởi
39 Chương 39: Muốn Làm Người Xấu
40 Chương 40: Mâu Thuẫn
41 Chương 41: Quá Khứ Của Đông Quân
42 Chương 42: Ánh Sáng Duy Nhất
43 Chương 43: Không Thể Xứng
44 Chương 44: Đâm Đầu
45 Chương 45: Đừng Đi
46 Chương 46: Cuộc Truy Nã
47 Chương 47: Tư Nam Biến Mất
48 Chương 48: Kết Cục (2)
49 Chương 49: Chuẩn Bị Đàm Phán
50 Chương 50: Con Át Chủ Bài
51 Chương 51: Giải Quyết Mâu Thuẫn
52 Chương 52: Sự Thật Về Quá Khứ
53 Chương 53: Chuẩn Bị Trận Chiến
54 Chương 54: Trận Chiến Cuối Cùng
55 Chương 55: Vượt Tù (1)
56 Chương 56: Vượt Tù (2)
57 Chương 57: Thời Đại
58 Chương 58: Vệt Máu Đầu Tiên
59 Chương 59: Lịch Sử
60 Chương 60: Điềm Báo
61 Chương 61: Tra Khảo
62 Chương 62: Cô Ấy Còn Sống
63 Chương 63: Cuộc Chiến Mới
64 Chương 64: Trận Chiến Này, Chúng Ta...
65 Chương 65: Kế Hoạch Thu Phục
66 Chương 66: Cô Gái Bí Ẩn
67 Chương 67: Hồi Kết
68 THÔNG BÁO NHỎ VỀ DỰ ÁN MỚI
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Kết Cục
2
Chương 2: Sát Thủ Tỉnh Giấc
3
Chương 3: Nghe Tin Em Bị Đánh
4
Chương 4: Lo Lắng
5
Chương 5: Chiến Đấu Với Tảng Đá
6
Chương 6: Gã Đàn Ông Ở Sòng Bạc
7
Chương 7: Bí Ẩn Về Cơ Thể
8
Chương 8: Cảnh Giác
9
Chương 9: Bạn Học Mới (1)
10
Chương 10: Bạn Học Mới (2)
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo
12
Chương 12: Bắt Cóc
13
Chương 13: Đột Nhập
14
Chương 14: Hợp Tác
15
Chương 15: Bước Đầu Kế Hoạch
16
Chương 16: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
17
Chương 17: Lật Bài
18
Chương 18: Trụ Sở V Sụp Đổ
19
Chương 19: Vương Hải Vào Tù
20
Chương 20: Chúng Ta Sẽ Lật Đổ Lã Tần Đường
21
Chương 21: Kẻ Mạnh Nhất Chưa Chắc Đã Mạnh
22
Chương 22: Hammerheads
23
Chương 23: Vào Tầm Ngắm
24
Chương 24: Chạy Trốn Không Thành
25
Chương 25: Trở Nên Mạnh Mẽ Hơn
26
Chương 26: Sống Chết Không Rõ
27
Chương 27: Cuộc Chiến Giữa Người Và Thú
28
Chương 28: Đối Thoại
29
Chương 29: Lần Hợp Tác Thứ Hai
30
Chương 30: Trường Nam Sinh Công Nghiệp
31
Chương 31: Bám Sát Mục Tiêu
32
Chương 32: Bất Lực... Tuyệt Vọng
33
Chương 33: Thoát Nạn
34
Chương 34: Sống Dậy Một Lần Nữa
35
Chương 35: Mưu Đồ
36
Chương 36: Ra Tay
37
Chương 37: Quá Khứ Trường Nam Sinh
38
Chương 38: Đều Là Rác Rưởi
39
Chương 39: Muốn Làm Người Xấu
40
Chương 40: Mâu Thuẫn
41
Chương 41: Quá Khứ Của Đông Quân
42
Chương 42: Ánh Sáng Duy Nhất
43
Chương 43: Không Thể Xứng
44
Chương 44: Đâm Đầu
45
Chương 45: Đừng Đi
46
Chương 46: Cuộc Truy Nã
47
Chương 47: Tư Nam Biến Mất
48
Chương 48: Kết Cục (2)
49
Chương 49: Chuẩn Bị Đàm Phán
50
Chương 50: Con Át Chủ Bài
51
Chương 51: Giải Quyết Mâu Thuẫn
52
Chương 52: Sự Thật Về Quá Khứ
53
Chương 53: Chuẩn Bị Trận Chiến
54
Chương 54: Trận Chiến Cuối Cùng
55
Chương 55: Vượt Tù (1)
56
Chương 56: Vượt Tù (2)
57
Chương 57: Thời Đại
58
Chương 58: Vệt Máu Đầu Tiên
59
Chương 59: Lịch Sử
60
Chương 60: Điềm Báo
61
Chương 61: Tra Khảo
62
Chương 62: Cô Ấy Còn Sống
63
Chương 63: Cuộc Chiến Mới
64
Chương 64: Trận Chiến Này, Chúng Ta...
65
Chương 65: Kế Hoạch Thu Phục
66
Chương 66: Cô Gái Bí Ẩn
67
Chương 67: Hồi Kết
68
THÔNG BÁO NHỎ VỀ DỰ ÁN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play