Chương 4: Lo Lắng

Lệ Na nằm trên chiếc giường cỡ lớn của cậu chủ, vết thương trên người cô cũng được Tư Nam tự lấy thuốc bôi lên rồi băng bó lại.

Nhìn thấy cô thế này, trong lòng Tư Nam vẫn không nguôi cơn lửa bùng phát.

Thật ngứa ngáy! Thật khó chịu!

Căn bản là anh vẫn là một tên sát thủ máu lạnh vô tình, không phải là một thằng nhóc yếu đuối nhút nhát. Anh chỉ muốn chặt từng ngón tay của lão già thối tha kia nhưng vẫn phải cố nuốt cơn tức này lại.

Vì quyền thừa kế công ty Cố gia, vì để truy tìm tung tích của Thành Bắc.

Lệ Na mệt mỏi tỉnh giấc, cả người cô đau nhức từng cơn, chân tay ê ẩm không thể nhúc nhích mạnh.

Cô đảo mắt xung quanh, phát hiện đây là căn phòng của cậu chủ, lại còn đang nằm trên giường cậu đắp chăn ngủ một cách ngon lành.

Không được rồi! Phải rời khỏi đây trước khi bị cậu chủ bắt được!

Lật tung tấm chăn khỏi người, vừa mới bước chân xuống thì người cô nhói lên đau rát.

“Á…”

Tiếng kêu của cô khiến Tư Nam đang ngủ gật ở bên cạnh bất giác tỉnh dậy.

“Em định đi đâu?”

Lệ Na cúi đầu xuống vẻ tạ lỗi.

“Cậu chủ, em xin lỗi đã nằm trên giường cậu một cách bừa bãi. Xin cậu tha cho em, em xin phép ra ngoài.”

Thấy Lệ Na cúi người như vậy, Tư Nam thấy không quen. Trong mắt anh, Lệ Na là người con gái dịu dàng, nụ cười của cô không bùa phép cũng khiến con tim anh say đắm. Cũng chỉ có cô ở kiếp trước, vẫn nguyện lòng ở bên anh mặc dù biết rằng người yêu mình là một tên sát thủ tay đã nhuốm máu.

Còn bây giờ, khuôn mặt của cô ảm đạm, u buồn thậm chí là bị ám ảnh vì bạo hành. Thấy Lệ Na cố gắng né tránh anh, biết rằng ở trong thân thế này thì việc cô tránh né là điều đương nhiên, nhưng trong người Tư Nam vẫn thoáng cảm giác khó chịu:

“Tôi cho phép em đi chưa?”

“A không, ý em là…”

“Nằm trên giường tôi nghỉ ngơi đi! Tôi cho phép.”

Lệ Na cô không tin nổi những gì mình vừa nghe. Cậu chủ nay cứ như có ai đó nhập hồn vào vậy, xưa nay chưa từng đối đãi cô tốt thế này. Cô bẽn lẽn trèo lên giường đắp chăn.

Vài phút sau, không khí bỗng trở nên nặng nề hơn bao giờ hết, cả hai đều im bặt không ai nói với nửa lời. Tư Nam vẫn ngồi nhìn đăm chiêu như người vô hồn, thực ra anh vẫn đang rò xét ký ức của cơ thể này, cố gắng tìm được những thông tin cho lợi một chút.

Đột nhiên Tư Nam đứng dậy, như thể mới nghĩ ra được điều gì đó, vội đi vòng qua chiếc giường để đến chỗ cửa phòng.

Lệ Na cũng nhanh chân bò xuống thì bị cậu kêu lại:

“Nằm im trên giường.”

“Em không muốn làm phiền cậu chủ nữa đâu, em xin phép…”

“Cứ nằm đấy đợi cho vết thương khỏi hẳn rồi muốn đi đâu thì đi.”

Cái chỉ tay của Tư Nam khiến Lệ Na cô không thể cãi lại, chỉ đồng ý theo lời cậu.

...

Tại một bệnh viện…

“Đứa nào? Thằng chó nào để mày ra cái nông nỗi này!”

Một tên đô con hét lớn trước cửa phòng bệnh, hai bên thái dương nổi gân xanh cuồn cuộn, ánh mắt hắn tràn đầy sự giận dữ khi thấy đàn em của mình thân tàn ma dại nằm trên giường bệnh.

Hắn là Khắc Vệ - một tên xã hội đen làm việc trong chi nhánh V- dưới trướng thegioingam, mấy tên năm nhất đang nằm trọng thương ở đây là đàn em của hắn. Nghe nói khi tốt nghiệp xong, bọn chúng sẽ ngay lập tức gia nhập.

Nhưng nhìn tên nào cũng thân tàn ma dại thế này thì gia nhập cái nỗi gì. Có ai dại mà đi nhận một đám đại bại thế này.

Một tên khắp người băng bó vết thương, miệng thều thào cố gặng ra thành lời:

“Đạ… đại ca… thằng b… béo… thằng chó đó…”

“Là thằng nào? Nói lớn lên tao nghe coi.”

Khắc Vệ cúi người đưa sát tai vào miệng tên đàn em, hắn chỉ nói là một thằng béo năm ba lớp 2-1C.

Đôi mắt của Khắc Vệ trừng lên, răng nghiến lại kèn kẹt, hắn biết rất rõ tên béo đó là thiếu gia nhà họ Cố, con trai của chủ tịch tập đoàn Cố thị hùng mạnh bậc nhất Đại Thành.

Tất cả mọi thứ trong thành phố này nếu không nhờ vào sự đầu tư khổng lồ của Cố thị thì e là không thể trụ vững như ngày hôm nay.

Nhưng hắn biết rất rõ, thiếu gia này là một kẻ nhút nhát lại không có tính mách lẻo, suốt ngày im ỉm nghe lời như một con chó ngoan ngoãn.

Con chó này hôm nay đã biết phản chủ rồi!

“Yên tâm, thằng nào đã động đến chúng mày thì chuẩn bị mua nạng đi là vừa.”

Khắc Vệ tự tin ra mặt, hắn là xã hội đen cơ mà? Con lợn kia có kẻ chống lưng thì đã là gì? Ta không có chắc?

Hắn yên tâm rời đi, còn không quên để đồ ăn ở phòng bệnh để đám đàn em được bồi bổ.

“Ba, con muốn thuê người trang trí lại phòng cho con. Có thể thay thế tường màu hồng thành màu khác nhìn vừa mắt được không?”

Tư Nam uống hụm sữa, đối diện với cậu là Lão Cố đang ngậm tẩu thuốc, người hầu đứng hai bên dù không muốn cũng phải đứng đó hứng chịu làn khói bay xung quanh mặt.

Ông hướng mắt lên, đặt nhẹ tẩu thuốc xuống mặt bàn, nói:

“Con muốn trang trí lại phòng? Sao hôm bữa ta muốn đổi thì từ chối.”

“Lần trước là lần trước, còn bây giờ là bây giờ, chẳng nhẽ ba không muốn con thay đổi chút sao?”

Nghe tới đây, ông Cố đã có cái nhìn khác về cậu con trai, cách nói chuyện và khí thế cũng có chút thay đổi.

Ông vẫy tay về phía người hầu, cô ta hiểu ý vội ghé sát tai lại.

“Thuê thợ về đây.”

Tư Nam khẽ cười vội cảm ơn ba mình, đứng dậy hai tay đút túi hướng lên trên lầu. Cậu muốn lên xem tình hình của Lệ Na thế nào.

Mới chỉ mở cửa phòng, Tư Nam đã không thấy cô đâu, đảo mắt xung quanh vẫn không thấy bóng dáng. Cậu chú ý tới chiếc giường đã được gấp thành nếp sạch sẽ, gọn gàng.

Bỗng có tiếng cửa phòng tắm mở ra, một cô bé hầu gái bước ra bên trong, trên tay đang cầm chiếc khăn lau sàn. Lệ Na vừa mới dọn xong nhà tắm cho cậu chủ, định rời đi thì thấy thân hình béo ú đang đứng ngay trước cửa chính.

Thấy cậu chủ, Lệ Na lễ phép cúi đầu chào.

“Cậu chủ, em xin phép.”

“Vết thương thế nào rồi?” - Vẻ mặt cậu thoáng chút lo lắng.

“Dạ cũng đã đỡ rồi ạ.”

Lệ Na mỉm cười trả lời. Lúc cười trông cô thật đẹp, hai cái má hồng tự nhiên phúng phính đáng yêu khiến Tư Nam có chút đỏ mặt, cậu vội ngoảnh mặt đi chỗ khác.

Thấy cậu cứ ngoảnh mặt ra chỗ khác không thèm nhìn cô. Lệ Na tự nghĩ xem mình có nói sai ở chỗ nào không rồi vội vàng tiến gần đến cậu chủ.

“Em xin lỗi cậu.”

“Sao lại xin lỗi tôi?” Tư Nam không hiểu sao Lệ Na lại tới xin lỗi mình.

“Tại em có lỗi a.” Nghe cô nói vậy, cậu chỉ cười ra miệng đối chất cô.

“Vậy nói tôi nghe em sai ở điểm nào?”

“Dạ… em… em…”

“Nghe tôi nói đây, nếu việc mình làm không có lỗi thì không cần phải xin lỗi, nhớ chưa?”

Tư Nam khoanh tay, bộ dạng nghiêm túc nhìn thẳng vào người nào đó đang rụt rè cúi đầu xuống. Lệ Na chỉ gật gật đầu rồi bước vòng qua người Tư Nam xuống lầu.

Chỉ còn lại cậu một mình trong phòng, đảo mắt nhìn lại căn phòng một lần nữa.

Thật không thể chấp nhận nổi!

Thứ gam hồng lóng lánh rồi đính thêm trên đó là hạt kim tuyến. Những đồ dùng cá nhân mặc dù không phải màu hồng nhưng nhìn chả khác gì đồ dành cho con gái.

Tư Nam càng nhìn càng ngán ngẩm, cậu ngứa mắt đóng thật mạnh cửa lại, không thể thêm một phút giây nhìn vào đó được nữa!

Thật sự cái tên nhóc này có bị đồng tính hay không vậy? Sao cái gì của con gái cũng đem về mà dùng vậy?

.....

Sáng sớm hôm sau, vẫn như thường lệ Tư Nam lại phải sách balo đi học mặc dù anh không ưa gì. Những kiến thức cơ bản hay nâng cao anh đều đã học hỏi và tiếp thu kinh nghiệm từ kiếp trước.

Chỉ có điều nếu muốn lấy lòng tin của Lão Cố, anh phải thực hiện tròn trách nhiệm làm một đứa con ngoan, xóa bỏ đi hình ảnh còn đang vướng mắc trong tâm trí của ông ta.

“Ba, từ lần sau không cần phải cho con bé đó đi theo hầu con nữa.”

“Chẳng phải trước đây con vẫn đồng ý cho con nhỏ đó hầu theo sao? Sao giờ lại không muốn?”

“Giờ con lớn rồi, không cần ai phải hầu hạ nữa, cứ để cô ta ở nhà dọn phòng con là được rồi!”

Cố Lão gia uống 1 ngụm cà phê, chép miệng: “Được!”

Lệ Na bẽn lẽn ngồi ngay sát bên cửa kính xe, giữ một khoảng cách nhất định với cậu chủ của mình, hai tay cô cầm chắc quai balo của cậu chủ đặt ngang trên đùi.

Tư Nam liếc nhìn cánh tay cô vẫn còn vết thương chưa xử lí, cậu nhíu mày nói:

“Tí nữa về nhà vào phòng tôi, lấy lọ thuốc ở trên tủ rồi thuốc vào vết thương kia đi.”

Lệ Na đang ngồi ngẩn người, bị cậu chủ nói thì có chút giật mình, cô liếc nhìn xuống cổ tay rồi cười nhẹ nhàng trả lời.

“À không sao đâu cậu chủ, nó không đến mức nghiêm trọng đến thế đâu!”

Nghe cô kiếm cớ từ chối mình, trong lòng Tư Nam có chút bực dọc khó chịu.

“Em là đang không nghe lời tôi?”

“Em… em không dám, tí em sẽ bôi thuốc ạ!”

Dạo này cậu chủ có gì đó là lạ, như thể đang quan tâm thái quá đến cô, cô cũng chỉ là một kẻ nghèo hèn thấp cổ bé họng, không nghĩ rằng sẽ có ngày cậu chủ lại để ý tới mình.

Để ý tới? Lệ Na mày suy nghĩ lung tung gì vậy? Cậu chủ không thể dành một sự quan tâm đặc biệt dành cho mày đâu. Khoảnh cách giữa mày và cậu chủ còn xa tới hàng nghìn dặm. Ngọn cỏ ven đường làm sao với tới được chân trời mây bao la kia.

Đến khi Tư Nam rời khỏi chiếc xe, cậu vẫn ngoảnh đầu lại nhìn biểu cảm của Lệ Na, vẻ mặt cô không hiện lên vẻ vui tươi mà chỉ toàn u sầu và buồn não.

/Chờ anh Lệ Na, đến khi anh toàn quyền nắm giữ toàn bộ cổ phần của Cố thị, cuộc sống của em sẽ chỉ toàn ấm áp và hạnh phúc./

Hot

Comments

Yen Phuong

Yen Phuong

truyện hay, cảm ơn tác giả

2024-11-25

0

Xuân Trần

Xuân Trần

..........

2023-09-28

0

Ngô Huệ

Ngô Huệ

hay thật đấy

2023-09-18

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kết Cục
2 Chương 2: Sát Thủ Tỉnh Giấc
3 Chương 3: Nghe Tin Em Bị Đánh
4 Chương 4: Lo Lắng
5 Chương 5: Chiến Đấu Với Tảng Đá
6 Chương 6: Gã Đàn Ông Ở Sòng Bạc
7 Chương 7: Bí Ẩn Về Cơ Thể
8 Chương 8: Cảnh Giác
9 Chương 9: Bạn Học Mới (1)
10 Chương 10: Bạn Học Mới (2)
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo
12 Chương 12: Bắt Cóc
13 Chương 13: Đột Nhập
14 Chương 14: Hợp Tác
15 Chương 15: Bước Đầu Kế Hoạch
16 Chương 16: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
17 Chương 17: Lật Bài
18 Chương 18: Trụ Sở V Sụp Đổ
19 Chương 19: Vương Hải Vào Tù
20 Chương 20: Chúng Ta Sẽ Lật Đổ Lã Tần Đường
21 Chương 21: Kẻ Mạnh Nhất Chưa Chắc Đã Mạnh
22 Chương 22: Hammerheads
23 Chương 23: Vào Tầm Ngắm
24 Chương 24: Chạy Trốn Không Thành
25 Chương 25: Trở Nên Mạnh Mẽ Hơn
26 Chương 26: Sống Chết Không Rõ
27 Chương 27: Cuộc Chiến Giữa Người Và Thú
28 Chương 28: Đối Thoại
29 Chương 29: Lần Hợp Tác Thứ Hai
30 Chương 30: Trường Nam Sinh Công Nghiệp
31 Chương 31: Bám Sát Mục Tiêu
32 Chương 32: Bất Lực... Tuyệt Vọng
33 Chương 33: Thoát Nạn
34 Chương 34: Sống Dậy Một Lần Nữa
35 Chương 35: Mưu Đồ
36 Chương 36: Ra Tay
37 Chương 37: Quá Khứ Trường Nam Sinh
38 Chương 38: Đều Là Rác Rưởi
39 Chương 39: Muốn Làm Người Xấu
40 Chương 40: Mâu Thuẫn
41 Chương 41: Quá Khứ Của Đông Quân
42 Chương 42: Ánh Sáng Duy Nhất
43 Chương 43: Không Thể Xứng
44 Chương 44: Đâm Đầu
45 Chương 45: Đừng Đi
46 Chương 46: Cuộc Truy Nã
47 Chương 47: Tư Nam Biến Mất
48 Chương 48: Kết Cục (2)
49 Chương 49: Chuẩn Bị Đàm Phán
50 Chương 50: Con Át Chủ Bài
51 Chương 51: Giải Quyết Mâu Thuẫn
52 Chương 52: Sự Thật Về Quá Khứ
53 Chương 53: Chuẩn Bị Trận Chiến
54 Chương 54: Trận Chiến Cuối Cùng
55 Chương 55: Vượt Tù (1)
56 Chương 56: Vượt Tù (2)
57 Chương 57: Thời Đại
58 Chương 58: Vệt Máu Đầu Tiên
59 Chương 59: Lịch Sử
60 Chương 60: Điềm Báo
61 Chương 61: Tra Khảo
62 Chương 62: Cô Ấy Còn Sống
63 Chương 63: Cuộc Chiến Mới
64 Chương 64: Trận Chiến Này, Chúng Ta...
65 Chương 65: Kế Hoạch Thu Phục
66 Chương 66: Cô Gái Bí Ẩn
67 Chương 67: Hồi Kết
68 THÔNG BÁO NHỎ VỀ DỰ ÁN MỚI
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Kết Cục
2
Chương 2: Sát Thủ Tỉnh Giấc
3
Chương 3: Nghe Tin Em Bị Đánh
4
Chương 4: Lo Lắng
5
Chương 5: Chiến Đấu Với Tảng Đá
6
Chương 6: Gã Đàn Ông Ở Sòng Bạc
7
Chương 7: Bí Ẩn Về Cơ Thể
8
Chương 8: Cảnh Giác
9
Chương 9: Bạn Học Mới (1)
10
Chương 10: Bạn Học Mới (2)
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo
12
Chương 12: Bắt Cóc
13
Chương 13: Đột Nhập
14
Chương 14: Hợp Tác
15
Chương 15: Bước Đầu Kế Hoạch
16
Chương 16: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
17
Chương 17: Lật Bài
18
Chương 18: Trụ Sở V Sụp Đổ
19
Chương 19: Vương Hải Vào Tù
20
Chương 20: Chúng Ta Sẽ Lật Đổ Lã Tần Đường
21
Chương 21: Kẻ Mạnh Nhất Chưa Chắc Đã Mạnh
22
Chương 22: Hammerheads
23
Chương 23: Vào Tầm Ngắm
24
Chương 24: Chạy Trốn Không Thành
25
Chương 25: Trở Nên Mạnh Mẽ Hơn
26
Chương 26: Sống Chết Không Rõ
27
Chương 27: Cuộc Chiến Giữa Người Và Thú
28
Chương 28: Đối Thoại
29
Chương 29: Lần Hợp Tác Thứ Hai
30
Chương 30: Trường Nam Sinh Công Nghiệp
31
Chương 31: Bám Sát Mục Tiêu
32
Chương 32: Bất Lực... Tuyệt Vọng
33
Chương 33: Thoát Nạn
34
Chương 34: Sống Dậy Một Lần Nữa
35
Chương 35: Mưu Đồ
36
Chương 36: Ra Tay
37
Chương 37: Quá Khứ Trường Nam Sinh
38
Chương 38: Đều Là Rác Rưởi
39
Chương 39: Muốn Làm Người Xấu
40
Chương 40: Mâu Thuẫn
41
Chương 41: Quá Khứ Của Đông Quân
42
Chương 42: Ánh Sáng Duy Nhất
43
Chương 43: Không Thể Xứng
44
Chương 44: Đâm Đầu
45
Chương 45: Đừng Đi
46
Chương 46: Cuộc Truy Nã
47
Chương 47: Tư Nam Biến Mất
48
Chương 48: Kết Cục (2)
49
Chương 49: Chuẩn Bị Đàm Phán
50
Chương 50: Con Át Chủ Bài
51
Chương 51: Giải Quyết Mâu Thuẫn
52
Chương 52: Sự Thật Về Quá Khứ
53
Chương 53: Chuẩn Bị Trận Chiến
54
Chương 54: Trận Chiến Cuối Cùng
55
Chương 55: Vượt Tù (1)
56
Chương 56: Vượt Tù (2)
57
Chương 57: Thời Đại
58
Chương 58: Vệt Máu Đầu Tiên
59
Chương 59: Lịch Sử
60
Chương 60: Điềm Báo
61
Chương 61: Tra Khảo
62
Chương 62: Cô Ấy Còn Sống
63
Chương 63: Cuộc Chiến Mới
64
Chương 64: Trận Chiến Này, Chúng Ta...
65
Chương 65: Kế Hoạch Thu Phục
66
Chương 66: Cô Gái Bí Ẩn
67
Chương 67: Hồi Kết
68
THÔNG BÁO NHỎ VỀ DỰ ÁN MỚI

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play