Chương 2: Chúng ta chỉ là quan hệ trên danh nghĩa

Emily đóng cửa ngách rồi vòng qua một con hẻm nhỏ. Ra đến đường lớn, thấy một chiếc ô tô con màu đen đậu ở bên kia đường một cách hiên ngang, cô khẽ chau mày.

Cô biết chiếc xe này và cũng căm ghét chiếc xe này... Vì đó là xe của chồng cô, An Vĩnh Tường - chủ tịch hiện tại của tập đoàn Đại An.

Nhưng, dù có ghét cỡ nào Emily vẫn phải ngồi lên chiếc xe đó.

Cô mở cửa xe, lách người ngồi vào hàng ghế cuối. Cả suốt quá trình mắt cô không thèm nhìn người đàn ông lấy một cái.

Đột nhiên An Vĩnh Tường mở miệng khen. "Hôm nay vợ anh thật đẹp!"

Emily khách sáo đáp. "Cảm ơn anh đã khen."

"Có thế thôi? Em không còn gì muốn nói với anh à?"

"Còn gì? Anh hỏi vậy là sao? Tôi nhớ là mối quan hệ của chúng ta đâu có thân thiết đến mức đấy."

An Vĩnh Tường im lặng, ánh mắt sâu lắng từ đầu tới cuối vẫn quan sát gương mặt không cảm xúc của Emily.

"Em là vợ anh, anh có quyền được biết những rắc rối em gặp phải trong quá trình em tác nghiệp."

Cử chỉ giật tóc rõ mười mươi như thế, người khác có thể không trông thấy nhưng riêng An Vĩnh Tường, anh ta không thể làm ra như không thấy. Mọi hành động diễn ra trong bóng tối không đời nào thoát khỏi cặp mắt tinh tường của anh ta.

Mặc dù ông trời đã lấy đi đôi chân của anh ta nhưng lại phú cho anh ta một cặp mắt tinh và một đôi tai thính hơn bất cứ ai.

Anh ta nhìn thấy vợ yêu của mình bị người ta lén bắt bắt nạt đằng sau lưng.

"Tôi không có gì để nói với anh hết. Vì ngay từ đầu giữa chúng ta chỉ tồn tại mối quan hệ vợ chồng trên danh nghĩa, hữu danh vô thực. Anh đừng quên điều này." Emily gay gắt đáp trả. Từng từ từng chữ cô đều nhấn mạnh nhằm nhắc nhở người đàn ông này rằng: "đừng có quên mà hãy ghi nhớ nó thật kỹ đi".

"..." An Vĩnh Tường không phản bác, nhắm mắt dưỡng thần.

Cô phản ứng như vậy thế tức là chuyện cô bị bắt nạt đã giải quyết xong.

Nhận thấy người bên cạnh nhắm mắt không nói gì, Emily lấy làm lạ.

Cô biết tối nay An Vĩnh Tường ở bên dưới theo dõi cô. Sở dĩ cô có suy nghĩ vậy là vì trong số khán giả ngồi ở hậu đài, chẳng ai có ánh mắt nóng rực giống lửa đốt như An Vĩnh Tường. Nên chỉ cần cảm nhận một chút là phát hiện ra ngay.

Và dĩ nhiên anh ta cũng biết trong lúc biểu diễn, Emily thất thần nhớ đến người đàn ông cô yêu tha thiết mà không có được.

Cũng giống như An Vĩnh Tường, anh ta cũng yêu cô tha thiết... còn cô thì...

Sau khi đợi Emily lên xe, An Vĩnh Tường sẽ không nhịn được mở miệng chất vấn cô: "Có phải em đang nhớ đến tên khốn đó không?"

Emily mệt mỏi dựa lưng lên thành ghế, từ chối trả lời.

Anh biết rồi còn hỏi.

Đáp án chúng ta đều biết rõ, đâu nhất thiết phải nói ra...

Cái này không thể trách Emily được. Cô và người đó đã quen biết nhau từ nhỏ, chính xác là vào năm cô chưa lên 7 tuổi.

Ngày ấy, ngày cô bắt đầu học và luyện tập dancesport đều có anh ở bên cạnh. Có thể đó chỉ là những lời động viên ân cần, những lời hỏi han tận tình... Thế nhưng tất cả mọi thứ giản đơn ấy đều là kỷ niệm vô cùng quý giá đối với Emily.

Tính đến thời điểm Emily tròn 21 tuổi thì cũng đã 14 năm trôi qua rồi.

Trong 4 năm tiếp theo làm dâu nhà họ An, hễ lên biểu diễn hay thi đấu là cô lại nhớ đến cậu ấy... nhớ đến từng ánh mắt, nụ cười...

Và cũng nhớ cả giọng nói căm hận cô đến thấu xương. "Mỹ Lệ, sao cậu làm vậy? Sao cậu lại bán đứng tôi?

Nhưng An Vĩnh Tường không để Emily nhớ đến người đó, anh ta nâng cằm cô lên và rủa xả những lời nói cực kỳ độc địa.

"Cô đừng quên thân phận An phu nhân của mình! Và cô cũng không có tư cách nhớ đến anh ta! Hãy nhớ rằng chính cô là người đã đẩy hắn vào con đường tù tội!"

Khuôn mặt Emily bình tĩnh như cũ, không nhìn ra được bất cứ biểu tình gì.

"An Vĩnh Tường, tôi không có quên và cũng không bao giờ quên. Chính anh là người đã reo rắc cơn ác mộng mỗi đêm lên người tôi trong bốn năm qua."

Còn hiện giờ hãy xem thử đi, anh ta cứ im lặng và không nói gì hết là thế nào?

Thà rằng anh ta hét thẳng vào mặt cô như mọi lần, có phải cô thấy nhẹ nhõm rồi không?

Giờ An Vĩnh Tường im ỉm và không phản ứng như thường lệ cô lại thấy lo.

Liệu có chuyện gì xảy ra chăng?

Mà anh ta có thể xảy ra chuyện gì. Tập đoàn Đại An đứng vững như núi thái sơn, chắc không xảy ra vấn đề gì đâu.

Emily thầm nghĩ.

Đúng lúc này, An Vĩnh Tường đột nhiên mở miệng hỏi. "Cô ca sĩ đó... giật tóc em có đau không?"

Trong phút chốc, cả người Emily cứng đờ... Lời này của anh ta khiến cô có chút ngoài ý muốn.

Không đúng, đây không phải là An Vĩnh Tường mà cô biết. Anh ta từ khi nào lại biết quan tâm người khác vậy? Đáng lẽ ra anh ta phải buông lời nhục mạ Emily cô mới đúng!

Rõ ràng có chuyện bất thường đang xảy ra...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play