Chương 13: Hồi cung tịnh dưỡng

Sau sự việc Đường Thiên Hàn bị hành thích, hoàng đế cho dừng chuyến đi săn lại, lập tức hồi kinh để hắn chuyện tâm dưỡng thương, cũng cho người điều tra kẻ nào dám hành thích ái tử của mình.

Nàng vì để báo đáp mũi tên hắn đỡ cho nàng ngày đó nên cũng đến Đông Cung thăm hỏi hắn. Vừa bước tới cửa lớn, Đỗ Phùng chu đáo đưa nàng đến tận nơi Đường Thiên Hàn đang nghỉ ngơi. Đến trước cửa, Đỗ Phùng có lẽ được lệnh từ chủ nhân từ trước nên đã lui đi, nàng cũng để A Ly ở bên ngoài, một mình vào trong.

Vừa hay lúc nàng mở cửa, Diệp thị ở bên trong vừa hay cũng tiến ra ngoài. Nàng và Diệp thị lúc bước qua nhau cũng chỉ lướt nhìn đối phương một cái, vẫn kịp trông thấy gương mặt Diệp thị đã ướt đẫm nước mắt.

Trong lòng nàng mới thắc mắc, không phải thái y lần trước đã nói Đường Thiên Hàn không nguy hiểm đến tính mạng sao, Diệp thị cần gì phải khóc sướt mướt như vậy.

Đường Thiên Hàn ngồi trên giường, chăm chú đọc văn thư. Nàng nhỏ nhẹ gọi hắn, “Thái tử điện hạ, Thanh Nghi hôm nay tới đây, là để thăm điện hạ, cũng là cảm tạ ơn cứu mạng của điện hạ. Thanh Nghi có hầm chút canh mang tới cho điện hạ, hiện tại đã cho người đi hâm nóng lại, sẽ mang tới cho điện hạ ngay thôi.”

Đường Thiên Hàn chậm rãi đặt văn thư đang cầm trên tay xuống, từ tốn hỏi nàng, “Lúc đó, công chúa đối với bản cung rất lạnh lùng, sao bây giờ lại thay đổi thái độ rồi? Chút thương tích nhỏ này, không đáng là gì cả, công chúa không cần bận tâm, cũng không cần vì vậy mà ép mình nói năng dịu dàng như vnhưng

Hắn là vẫn để bụng nàng chuyện hôm ấy sao? Nàng bị hắn hỏi như vậy, nhất thời không biết nên đối đáp thế nào cho phải, nghĩ ngợi một hồi. Bỗng chốc Đường Thiên Hàn nắm lấy tay nàng kéo về phía hắn, khiến nàng không kịp phản ứng ngã vào người hắn. Ngay lúc nàng ngước mặt lên, vô tình chạm phải ánh mắt hắn. Hắn nhìn nàng đầy ý sâu xa, lại thêm cả tình ý tràn đầy, khiến tim nàng vô thức đập loạn lên.

Tình cảnh hiện tại chính là, nam nhân đang ngồi trên giường, tay nắm chặt lấy nữ nhân đang nằm trong lòng hắn, hắn lại chăm chú nhìn nàng không rời, khiến nàng bối rối vô cùng. Nàng rõ ràng muốn đứng lên, nhưng là vì sao mà hai chân không cách nào đứng dậy được.

Cho đến khi từ ngoài truyền đến âm thanh của tỳ nữ mang canh đã được hâm nóng tới, nàng mới mau chóng đứng lên. Chờ nàng chỉnh lại y phục, tóc tai gọn gàng lại, Đường Thiên Hàn mới cho tỳ nữ đưa canh vào. Nàng vốn định rời đi để tránh tình huống ngượng ngùng vừa rồi, nào ngờ hắn lại chủ động gọi nàng, “Bản cung đang bị thương, không tiện dùng sức, liệu công chúa có thể giúp bản cung một chút được không?”

Thế nào là không tiện dùng sức? Chỉ mới một khắc trước còn có sức kéo nàng ngã vào người hắn, giờ lại không có sức để dùng một chén canh nhỏ bé, hắn chính là đang muốn nàng ở lại với hắn đây.

Nàng ngồi ở cạnh giường, bồi hắn từng chút một, hắn vừa uống vừa chăm chú đọc văn thư. Khung cảnh vô cùng tĩnh lặng, càng tăng thêm sự ngại ngùng của nàng, vậy mà Đường Thiên Hàn ngồi đối diện với nàng lại chẳng có biểu tình gì. Sự ngại ngùng của nàng cứ thế cho đến khi chén canh cạn, nhưng hắn vẫn chưa có ý định để nàng hồi phủ công chúa.

Ở một nơi khác của Đông Cung, Diệp thị đang điên cuồng đập phá mọi thứ trong khuê phòng. Tư trang bừa bãi trên bàn trang điểm, có nhiều thứ còn vương vãi đầy trên sàn, không ít vòng ngọc, trâm cài ngọc bích quý giá đều đã vỡ vụn, nhưng nàng ta dường như vẫn chưa hả dạ, chạy về phía giường ngủ, cầm lấy chăn gối mà ném xuống đất.

Đến khi căn phòng hoàn toàn hỗn độn, Diệp thị mới dừng tay, ngồi sụp xuống sàn ấm ức khóc. Tỳ nữ Trúc Nhi của nàng ta vốn bị nàng ta bắt đứng bên ngoài không được vào trong, nhưng lại nghe thấy trong phòng nàng ta không có động tĩnh gì mới lo lánh chạy vào.

Thấy chủ nhân đang ngồi dưới sàn khóc lóc, Trúc Nhi vội vàng đỡ Diệp thị đứng dậy, nàng ta lại hất tay Trúc Nhi ra, nhất quyết không di chuyển.

Diệp thị than khóc kể khổ với Trúc Nhi, giọng nói run run nghe không rõ chữ “Trúc Nhi ngươi nói xem, rõ ràng là ta thức cả một đêm chăm sóc điện hạ, nhưng vừa thức dậy điện hạ đã lớn tiếng với ta, nghe tin ả công chúa đó đến liền đuổi ta đi. Ta ở bên điện hạ lâu như vậy, là vì sao mà điện hạ lại vô tình với ta như vậy chứ?”

Trúc Nhi an ủi nàng ta, nhân tiện nhạo báng nàng. “Lương đệ, Thái tử điện hạ chỉ là nhất thời bị ả hồ ly đó quyến rũ mới lạnh nhạt với người. Người hãy phấn chấn lên, nếu không sao có thể trừng trị ả?”

Diệp thị thế nhưng bất ngờ nhắc về vài chuyện trong quá khứ. “Đến nước này ngươi còn nghĩ là điện hạ nhất thời mê muội sao? Từ sau cái chết của Cảnh Như Đình, điện hạ vẫn luôn lạnh nhạt với ta, ngay cả nội trong Đông Cung này, trừ bỏ điện của chúng ta, ta cũng không thể tự do đi lại. Điện hạ chính là chưa từng dẹp bỏ nghi ngờ ta là người gây ra cái chết của nữ nhân đó.”

“Sao có thể! Lương đệ, là người nghĩ nhiều thôi.”

Giọng của Diệp thị lại càng thêm phần trầm xuống. “Điện hạ trước nay vẫn chưa từng quên Cảnh Như Đình. Nhưng ta đâu có giết nàng ta. Nàng ta vì sao mà chết ta cũng không hề hay biết gì.”

Trời đã chập tối. Nàng vẫn chưa trở về phủ công chúa. Đường Thiên Hàn cho người đóng giả thành nàng theo A Ly hồi phủ để tránh những lời bàn tán của thiên hạ. Còn công chúa thật sự, đang bị hắn tìm đủ mọi cách để nàng ở lại Đông Cung, làm nàng cả một ngày mệt rã rời mà thiếp đi lúc nào không hay. Nàng mệt mỏi cứ thế gối đầu trên cánh tay, ngủ một giấc trên bàn.

Đường Thiên Hàn thế nhưng lại chịu đau bế nàng lên giường để nàng có thể ngủ ngon giấc hơn, rồi rời đi đến thư phòng giải quyết công việc riêng của hắn.

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2: Tiếp chỉ hoà thân
3 Chương 3: Hoàng Thái tử
4 Chương 4: Thiên Ninh hoàng tộc
5 Chương 5: Đệ nhất mỹ nhân Thiên Ninh
6 Chương 6: Đích hoàng tử của Thiên Ninh hoàng hậu
7 Chương 7: Cố hương
8 Chương 8: Gặp gỡ Dực Vương
9 Chương 9: Chuyến đi săn hoàng gia
10 Chương 10: Gặp lại người cũ
11 Chương 11: Yến tiệc ngoài trời
12 Chương 12: Gặp phải thích khách
13 Chương 13: Hồi cung tịnh dưỡng
14 Chương 14: Tiếp đón Tam công chúa
15 Chương 15: Vũ khúc dưới trăng
16 Chương 16: Tâm tư của nàng
17 Chương 17: Nữ nhân dịu dàng hiền thục
18 Chương 18: Nguyệt dạ
19 Chương 19: Dung mạo tương đồng
20 Chương 20: Sự thật
21 Chương 21: Sinh thần
22 Chương 22: Giải vây
23 Chương 23: Tri âm tri kỷ
24 Chương 24: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (1)
25 Chương 25: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (2)
26 Chương 26: Ban hôn
27 Chương 27: Định ngày thành thân
28 Chương 28: Biến cố
29 Chương 29: Cách biệt nhiều năm liệu nàng còn nhớ?
30 Chương 30: Nhát dao sắc bén nhất
31 Chương 31: Là nàng tự mình tình nguyện
32 Chương 32: Một đêm tịch mịch
33 Chương 33: Đâu mới là chân tình?
34 Chương 34: Yêu hận đan xen
35 Chương 35: Đều bị lợi dụng như nhau
36 Chương 36: Lựa chọn cuối cùng
37 Chương 37: Bước đường cùng
38 Chương 38: Nàng muốn gì, ta đều sẽ đáp ứng
39 Chương 39: Thanh mai trúc mã
40 Chương 40: Tương phùng
41 Chương 41: Đêm hoa đăng
42 Chương 42: Nữ tử lạ mặt
43 Chương 43: Cảnh gia đại tiểu thư
44 Chương 44: Sơ kiến
45 Chương 45: Lần đầu tiến cung
46 Chương 46: Bí mật chốn thâm cung
47 Chương 47: Chiếu chỉ sắc phong
48 Chương 48: Muội mãi mãi là thê tử mà ta muốn cưới
49 Chương 49: Chấp nhận số phận
50 Chương 50: Đều là kế hoạch của nàng đúng không?
51 Chươmg 51: Đại hôn
52 Chương 52: Đêm tân hôn
53 Chương 53: Bái kiến hoàng hậu
54 Chương 54: Lại mặt
55 Chương 55: Bữa tối ở Cảnh gia
56 Chương 56: Thật giả lẫn lộn
57 Chương 57: Chân dung thiếu nữ
58 Chương 58: Bệnh tình trở nặng
59 Chương 59: Đau đớn khôn cùng
60 Chương 60: Hôn mê bất tỉnh
61 Chương 61: Tỉnh lại
62 Chương 62: Bại lộ hành vi
63 Chương 63: Ta chỉ muốn nàng vui vẻ
64 Chương 64: Nghi hoặc
65 Chương 65: Gọi ta là phu quân
66 Chương 66: A tỷ
67 Chương 67: Cung yến
68 Chương 68: Ra mặt
69 chương 69: Cửu hoàng tử
70 Chương 70: Không hoà thuận
71 Chương 71: Bắn cung
72 Chương 72: Gặp lại
73 Chương 73: Phu quân chờ thiếp
74 Chương 74: Một mực che chở
75 Chương 75: Một khi động lòng, đời này khó thoát
76 Chương 76: Chỉ có trọng không có khinh
77 Chương 77: Diệp gia
78 Chương 78: Nàng đã quan tâm ta rồi
79 Chương 79: Cảnh cáo
80 Chương 80: Trạc tử
81 Chương 81: Nàng là thê tử của ta
82 Chương 82: Tấm lòng của nàng
83 Chương 83: Trắc phi
84 Chương 84: Hoạt sắc sinh hương
85 Chương 85: Cự tuyệt
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2: Tiếp chỉ hoà thân
3
Chương 3: Hoàng Thái tử
4
Chương 4: Thiên Ninh hoàng tộc
5
Chương 5: Đệ nhất mỹ nhân Thiên Ninh
6
Chương 6: Đích hoàng tử của Thiên Ninh hoàng hậu
7
Chương 7: Cố hương
8
Chương 8: Gặp gỡ Dực Vương
9
Chương 9: Chuyến đi săn hoàng gia
10
Chương 10: Gặp lại người cũ
11
Chương 11: Yến tiệc ngoài trời
12
Chương 12: Gặp phải thích khách
13
Chương 13: Hồi cung tịnh dưỡng
14
Chương 14: Tiếp đón Tam công chúa
15
Chương 15: Vũ khúc dưới trăng
16
Chương 16: Tâm tư của nàng
17
Chương 17: Nữ nhân dịu dàng hiền thục
18
Chương 18: Nguyệt dạ
19
Chương 19: Dung mạo tương đồng
20
Chương 20: Sự thật
21
Chương 21: Sinh thần
22
Chương 22: Giải vây
23
Chương 23: Tri âm tri kỷ
24
Chương 24: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (1)
25
Chương 25: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (2)
26
Chương 26: Ban hôn
27
Chương 27: Định ngày thành thân
28
Chương 28: Biến cố
29
Chương 29: Cách biệt nhiều năm liệu nàng còn nhớ?
30
Chương 30: Nhát dao sắc bén nhất
31
Chương 31: Là nàng tự mình tình nguyện
32
Chương 32: Một đêm tịch mịch
33
Chương 33: Đâu mới là chân tình?
34
Chương 34: Yêu hận đan xen
35
Chương 35: Đều bị lợi dụng như nhau
36
Chương 36: Lựa chọn cuối cùng
37
Chương 37: Bước đường cùng
38
Chương 38: Nàng muốn gì, ta đều sẽ đáp ứng
39
Chương 39: Thanh mai trúc mã
40
Chương 40: Tương phùng
41
Chương 41: Đêm hoa đăng
42
Chương 42: Nữ tử lạ mặt
43
Chương 43: Cảnh gia đại tiểu thư
44
Chương 44: Sơ kiến
45
Chương 45: Lần đầu tiến cung
46
Chương 46: Bí mật chốn thâm cung
47
Chương 47: Chiếu chỉ sắc phong
48
Chương 48: Muội mãi mãi là thê tử mà ta muốn cưới
49
Chương 49: Chấp nhận số phận
50
Chương 50: Đều là kế hoạch của nàng đúng không?
51
Chươmg 51: Đại hôn
52
Chương 52: Đêm tân hôn
53
Chương 53: Bái kiến hoàng hậu
54
Chương 54: Lại mặt
55
Chương 55: Bữa tối ở Cảnh gia
56
Chương 56: Thật giả lẫn lộn
57
Chương 57: Chân dung thiếu nữ
58
Chương 58: Bệnh tình trở nặng
59
Chương 59: Đau đớn khôn cùng
60
Chương 60: Hôn mê bất tỉnh
61
Chương 61: Tỉnh lại
62
Chương 62: Bại lộ hành vi
63
Chương 63: Ta chỉ muốn nàng vui vẻ
64
Chương 64: Nghi hoặc
65
Chương 65: Gọi ta là phu quân
66
Chương 66: A tỷ
67
Chương 67: Cung yến
68
Chương 68: Ra mặt
69
chương 69: Cửu hoàng tử
70
Chương 70: Không hoà thuận
71
Chương 71: Bắn cung
72
Chương 72: Gặp lại
73
Chương 73: Phu quân chờ thiếp
74
Chương 74: Một mực che chở
75
Chương 75: Một khi động lòng, đời này khó thoát
76
Chương 76: Chỉ có trọng không có khinh
77
Chương 77: Diệp gia
78
Chương 78: Nàng đã quan tâm ta rồi
79
Chương 79: Cảnh cáo
80
Chương 80: Trạc tử
81
Chương 81: Nàng là thê tử của ta
82
Chương 82: Tấm lòng của nàng
83
Chương 83: Trắc phi
84
Chương 84: Hoạt sắc sinh hương
85
Chương 85: Cự tuyệt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play