Chương 15: Vũ khúc dưới trăng

Lần đầu tiên kể từ khi nàng rời quê nhà, hoàng huynh đã cho người gửi mật thư đến phủ của nàng. Nàng cầm lá thư trong tay chậm rãi mở ra, nhìn thấy nét chữ quen thuộc của hoàng huynh, trong lòng không khỏi dâng lên những xúc động. Nàng thực sự rất nhớ nhà, nhớ mẫu hậu, nhớ hoàng huynh.

Bên trong tờ mật thư ấy ngoài vài câu hỏi thăm đại khái còn có lời nhắc nhở nàng hoàn thành nhiệm vụ của hoàng huynh, dòng cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh,

“Muội có thể sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ này, chúng ta có thể sớm ngày đoàn tụ.”

Sau khi đọc xong, nàng lập tức đốt lá thư ấy đi, thầm an ủi bản thân, nếu có thể nhanh chóng hoàn thành, nàng sẽ không cần phải xa mẫu hậu, xa hoàng huynh nữa. Nhưng, gần đây mọi sự diễn ra dần không còn nằm trong kế hoạch ban đầu của nàng nữa, nàng phải làm gì tiếp theo đây?

Nghĩ ngợi một hồi, nàng nhỏ giọng gọi Tiểu Lan, “Tiểu Lan, ngày mai ngươi hãy đến Duy phẩm các chọn một tấm lụa thật đẹp rồi may thành một bộ vũ y.”

Tiểu Lan không nhiều lời liền tuân theo rồi rời đi.

Vũ y may xong vô cùng đẹp, nàng mặc lên lại càng thêm phần kinh diễm, tựa như tiên nữ.

Trăng đêm nay thực sáng, dưới ánh trăng ấy có một nữ tử một thân y phục xanh ngọc đang nhảy múa. Vừa hay cảnh tượng tựa thiên tiên này lại bị Đường Thiên Hàn vô tình bắt gặp. Nàng từ xa sớm đã thấy hắn, nhưng không có ý định dừng lại, đôi tay vẫn uyển chuyển uốn lượn. Nàng nhẹ nhàng xoay một vòng, hai tà áo cũng nhịp nhàng phối hợp theo, lụa mỏng sánh cùng làn gió đêm hiu hiu tung bay, tầng trăng sáng tựa như chỉ chiếu theo mỹ nhân đang say sưa trong điệu múa.

Đường Thiên Hàn ngắm nhìn dáng vẻ nữ tử thân mình mảnh khảnh đang múa dưới bóng trăng sáng đến ngẩn người ra, ánh mắt không rời khỏi nàng.

Cảnh tượng kia quả là bàn bàn nhập họa, tiếc rằng gương mặt nữ nhân ấy lại bị che khuất dưới tấm mạng che bằng lụa.

Bỗng nhiên, một chân nàng đứng không vững, khiến nàng thiếu chút nữa đã ngã xuống. Đường Thiên Hàn thấy vậy, nhanh chóng chạy đến đỡ lấy mỹ nhân ôm gọn vào trong lòng. Gió trời ngày một lớn hơn, làm mạng che của nàng tung bay trong không trung, gương mặt nhỏ diễm mỹ tuyệt luân ẩn dưới lớp lụa kia cũng xuất hiện, hoàn thiện bức họa còn thiếu sót vừa rồi.

Đường Thiên Hàn nhìn gương mặt nàng thất thần một hồi mới buông tay ra. Nàng mỉm cười, cúi người nói, “Đa tạ Thái tử điện hạ.”

Đường Thiên Hàn lúc này đã định thần lại, khen ngợi nàng, “Điệu múa vừa rồi của công chúa thực đặc sắc, khiến bản cung có chút bất ngờ."

Nàng bày ra điệu bộ e thẹn mà tiếp lời, “Thanh Nghi ở lâu trong phủ công chúa cũng thấy nhàm chán, nên mới học vài điệu múa để bớt tẻ nhạt. Vũ khúc mới tập còn chưa thành thạo đến trượt chân thiếu chút là ngã, đã để điện hạ chê cười rồi. Nhưng mà, trời cũng đã tối, điện hạ vì sao lại tìm đến phủ công chúa?”

Hắn ôn nhu nhìn nàng khiến nàng giật mình, “Bản cung biết đêm khuya như vậy đến tìm công chúa là không hợp phép tắc, nhưng bản cung muốn đưa công chúa đến một nơi, không biết công chúa có sẵn lòng?”

Nàng hơi do dự nhìn hắn, ánh mắt hắn vẫn ôn nhu như vậy. Dường như khoảng thời gian gần đây nàng và hắn tiếp xúc khá nhiều, nàng đối với hắn cũng không kiêu ngạo như trước kia nữa. Mỗi khi nàng ở cùng hắn đều sẽ không kiểm soát được hành động của chính mình, nên dù nàng không nên đồng ý nhưng cuối cùng vẫn thay y phục để đi cùng hắn.

Nàng cùng hắn đi đến một hồ nước lớn ở ngoài thành. Nơi đây quả thực là tiên cảnh, mặc dù ban đêm không thấy rõ khung cảnh xung quanh, nhưng vẫn mang một nét đẹp của riêng mình. Hồ nước khá lớn, giữa hồ còn thấy rõ cả bóng trăng in xuống, nếu là ban ngày hẳn còn đẹp hơn vạn lần.

Nàng ngắm nhìn khung cảnh hồ nước, nói, “Thái tử điện hạ, trời đã khuya, nơi này lại vắng vẻ, điện hạ đưa Thanh Nghi đến đây là để làm gì?”

Đường Thiên Hàn im lặng không nói, bất ngờ nắm lấy tay nàng kéo đến một bến đò gần đó. Hắn là muốn chèo thuyền cùng nàng sao? Xem chừng hắn cũng tốn không ít công sức chuẩn bị để đưa nàng đến đây.

Đường Thiên Hàn bước xuống thuyền trước, rồi đưa tay ra để đỡ nàng bước xuống. Hắn và nàng cứ thế chèo thuyền ra giữa hồ. Cách bờ một đoạn khá xa, hắn mới nói ra lý do,

“Vừa rồi công chúa cũng đã nói ở trong phủ lâu ngày sinh ra tẻ nhạt, bản cung cảm thấy nên tìm một nơi để giúp công chúa khuây khỏa, ngoại thành này lại có khung cảnh thanh nhã, nên mới chuẩn bị thuyền để cùng công chúa chèo thuyền ngắm hồ.”

Trời đêm gió thổi mạnh, lại ở giữa hồ nước, thân nhiệt nàng hạ xuống, từng đợt gió lướt qua khiến nàng run lên một cái. Đường Thiên Hàn nhân cơ hội tháo áo choàng bên ngoài ra, ân cần khoác lên người nàng.

Nàng phải làm sao đây? Nàng vẫn luôn khắc ghi nhiệm vụ của hoàng huynh chưa từng quên, nhưng nàng là một nữ tử, đối mặt với sự ôn nhu này, nàng làm sao có thể tỉnh táo được nữa.

Giữa hoàng huynh và Đường Thiên Hàn, nàng chính là ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan như thế. Nàng cần phải thanh tỉnh, hoàng huynh là người thân của nàng, bất kể là chuyện gì cũng đều là tốt cho nàng, còn Đường Thiên Hàn, trong lòng nàng làm sao không biết hắn ân cần như vậy là có ý khác.

Thuyền đi hết một vòng quanh hồ, cũng không biết từ khi nào nàng đã ngủ quên mất, Đường Thiên Hàn chu đáo ôm nàng hồi phủ. Tiểu Lan từ phía xa trông thấy cảnh tượng này không khỏi ngỡ ngàng, vốn định tới gần hỏi thăm xem đã có chuyện gì xảy ra, Đường Thiên Hàn lại bất ngờ lên tiếng trước, “Điện của công chúa ở hướng nào?”

Tiểu Lan đối diện với Đường Thiên Hàn sợ hãi đến không đứng vững, nhỏ giọng, “Điện hạ hãy đi theo nô tỳ.” rồi dẫn hắn đến điện của nàng.

Đặt nàng lên giường, hắn còn cẩn thận kê gối, đắp chăn cho nàng nằm một cách thoải mái nhất. Hắn vừa rời đi, nàng liền mở mắt ra. Nàng thực ra chưa hề ngủ, nàng chỉ là muốn thử xem hắn đối với nàng như thế nào. Trong lòng nàng vô cùng rối loạn, dường như mọi chuyện diễn ra như hiện tại đều là từ lần gặp thích khách trong chuyến đi săn đó.

Nàng nghĩ ngợi một hồi, rồi đứng dậy đi về phía án thư, chuẩn bị giấy bút để viết mật thư gửi về cho hoàng huynh, lời lẽ vô cùng ngắn gọn, “Nhiệm vụ muội được giao phó liệu còn cách giải quyết khác?”

Chapter
1 Chương 1: Mở đầu
2 Chương 2: Tiếp chỉ hoà thân
3 Chương 3: Hoàng Thái tử
4 Chương 4: Thiên Ninh hoàng tộc
5 Chương 5: Đệ nhất mỹ nhân Thiên Ninh
6 Chương 6: Đích hoàng tử của Thiên Ninh hoàng hậu
7 Chương 7: Cố hương
8 Chương 8: Gặp gỡ Dực Vương
9 Chương 9: Chuyến đi săn hoàng gia
10 Chương 10: Gặp lại người cũ
11 Chương 11: Yến tiệc ngoài trời
12 Chương 12: Gặp phải thích khách
13 Chương 13: Hồi cung tịnh dưỡng
14 Chương 14: Tiếp đón Tam công chúa
15 Chương 15: Vũ khúc dưới trăng
16 Chương 16: Tâm tư của nàng
17 Chương 17: Nữ nhân dịu dàng hiền thục
18 Chương 18: Nguyệt dạ
19 Chương 19: Dung mạo tương đồng
20 Chương 20: Sự thật
21 Chương 21: Sinh thần
22 Chương 22: Giải vây
23 Chương 23: Tri âm tri kỷ
24 Chương 24: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (1)
25 Chương 25: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (2)
26 Chương 26: Ban hôn
27 Chương 27: Định ngày thành thân
28 Chương 28: Biến cố
29 Chương 29: Cách biệt nhiều năm liệu nàng còn nhớ?
30 Chương 30: Nhát dao sắc bén nhất
31 Chương 31: Là nàng tự mình tình nguyện
32 Chương 32: Một đêm tịch mịch
33 Chương 33: Đâu mới là chân tình?
34 Chương 34: Yêu hận đan xen
35 Chương 35: Đều bị lợi dụng như nhau
36 Chương 36: Lựa chọn cuối cùng
37 Chương 37: Bước đường cùng
38 Chương 38: Nàng muốn gì, ta đều sẽ đáp ứng
39 Chương 39: Thanh mai trúc mã
40 Chương 40: Tương phùng
41 Chương 41: Đêm hoa đăng
42 Chương 42: Nữ tử lạ mặt
43 Chương 43: Cảnh gia đại tiểu thư
44 Chương 44: Sơ kiến
45 Chương 45: Lần đầu tiến cung
46 Chương 46: Bí mật chốn thâm cung
47 Chương 47: Chiếu chỉ sắc phong
48 Chương 48: Muội mãi mãi là thê tử mà ta muốn cưới
49 Chương 49: Chấp nhận số phận
50 Chương 50: Đều là kế hoạch của nàng đúng không?
51 Chươmg 51: Đại hôn
52 Chương 52: Đêm tân hôn
53 Chương 53: Bái kiến hoàng hậu
54 Chương 54: Lại mặt
55 Chương 55: Bữa tối ở Cảnh gia
56 Chương 56: Thật giả lẫn lộn
57 Chương 57: Chân dung thiếu nữ
58 Chương 58: Bệnh tình trở nặng
59 Chương 59: Đau đớn khôn cùng
60 Chương 60: Hôn mê bất tỉnh
61 Chương 61: Tỉnh lại
62 Chương 62: Bại lộ hành vi
63 Chương 63: Ta chỉ muốn nàng vui vẻ
64 Chương 64: Nghi hoặc
65 Chương 65: Gọi ta là phu quân
66 Chương 66: A tỷ
67 Chương 67: Cung yến
68 Chương 68: Ra mặt
69 chương 69: Cửu hoàng tử
70 Chương 70: Không hoà thuận
71 Chương 71: Bắn cung
72 Chương 72: Gặp lại
73 Chương 73: Phu quân chờ thiếp
74 Chương 74: Một mực che chở
75 Chương 75: Một khi động lòng, đời này khó thoát
76 Chương 76: Chỉ có trọng không có khinh
77 Chương 77: Diệp gia
78 Chương 78: Nàng đã quan tâm ta rồi
79 Chương 79: Cảnh cáo
80 Chương 80: Trạc tử
81 Chương 81: Nàng là thê tử của ta
82 Chương 82: Tấm lòng của nàng
83 Chương 83: Trắc phi
84 Chương 84: Hoạt sắc sinh hương
85 Chương 85: Cự tuyệt
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Mở đầu
2
Chương 2: Tiếp chỉ hoà thân
3
Chương 3: Hoàng Thái tử
4
Chương 4: Thiên Ninh hoàng tộc
5
Chương 5: Đệ nhất mỹ nhân Thiên Ninh
6
Chương 6: Đích hoàng tử của Thiên Ninh hoàng hậu
7
Chương 7: Cố hương
8
Chương 8: Gặp gỡ Dực Vương
9
Chương 9: Chuyến đi săn hoàng gia
10
Chương 10: Gặp lại người cũ
11
Chương 11: Yến tiệc ngoài trời
12
Chương 12: Gặp phải thích khách
13
Chương 13: Hồi cung tịnh dưỡng
14
Chương 14: Tiếp đón Tam công chúa
15
Chương 15: Vũ khúc dưới trăng
16
Chương 16: Tâm tư của nàng
17
Chương 17: Nữ nhân dịu dàng hiền thục
18
Chương 18: Nguyệt dạ
19
Chương 19: Dung mạo tương đồng
20
Chương 20: Sự thật
21
Chương 21: Sinh thần
22
Chương 22: Giải vây
23
Chương 23: Tri âm tri kỷ
24
Chương 24: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (1)
25
Chương 25: Ngoại truyện 1: Dực Vương Đường Thiên Hân (2)
26
Chương 26: Ban hôn
27
Chương 27: Định ngày thành thân
28
Chương 28: Biến cố
29
Chương 29: Cách biệt nhiều năm liệu nàng còn nhớ?
30
Chương 30: Nhát dao sắc bén nhất
31
Chương 31: Là nàng tự mình tình nguyện
32
Chương 32: Một đêm tịch mịch
33
Chương 33: Đâu mới là chân tình?
34
Chương 34: Yêu hận đan xen
35
Chương 35: Đều bị lợi dụng như nhau
36
Chương 36: Lựa chọn cuối cùng
37
Chương 37: Bước đường cùng
38
Chương 38: Nàng muốn gì, ta đều sẽ đáp ứng
39
Chương 39: Thanh mai trúc mã
40
Chương 40: Tương phùng
41
Chương 41: Đêm hoa đăng
42
Chương 42: Nữ tử lạ mặt
43
Chương 43: Cảnh gia đại tiểu thư
44
Chương 44: Sơ kiến
45
Chương 45: Lần đầu tiến cung
46
Chương 46: Bí mật chốn thâm cung
47
Chương 47: Chiếu chỉ sắc phong
48
Chương 48: Muội mãi mãi là thê tử mà ta muốn cưới
49
Chương 49: Chấp nhận số phận
50
Chương 50: Đều là kế hoạch của nàng đúng không?
51
Chươmg 51: Đại hôn
52
Chương 52: Đêm tân hôn
53
Chương 53: Bái kiến hoàng hậu
54
Chương 54: Lại mặt
55
Chương 55: Bữa tối ở Cảnh gia
56
Chương 56: Thật giả lẫn lộn
57
Chương 57: Chân dung thiếu nữ
58
Chương 58: Bệnh tình trở nặng
59
Chương 59: Đau đớn khôn cùng
60
Chương 60: Hôn mê bất tỉnh
61
Chương 61: Tỉnh lại
62
Chương 62: Bại lộ hành vi
63
Chương 63: Ta chỉ muốn nàng vui vẻ
64
Chương 64: Nghi hoặc
65
Chương 65: Gọi ta là phu quân
66
Chương 66: A tỷ
67
Chương 67: Cung yến
68
Chương 68: Ra mặt
69
chương 69: Cửu hoàng tử
70
Chương 70: Không hoà thuận
71
Chương 71: Bắn cung
72
Chương 72: Gặp lại
73
Chương 73: Phu quân chờ thiếp
74
Chương 74: Một mực che chở
75
Chương 75: Một khi động lòng, đời này khó thoát
76
Chương 76: Chỉ có trọng không có khinh
77
Chương 77: Diệp gia
78
Chương 78: Nàng đã quan tâm ta rồi
79
Chương 79: Cảnh cáo
80
Chương 80: Trạc tử
81
Chương 81: Nàng là thê tử của ta
82
Chương 82: Tấm lòng của nàng
83
Chương 83: Trắc phi
84
Chương 84: Hoạt sắc sinh hương
85
Chương 85: Cự tuyệt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play