Chapter 8: Đêm đen.

Mở cửa vào nhà, công tắc đèn cảm ứng mở sáng rọi, Bách Triết nhìn lại người con gái đang cầm tay sau lưng.

Gương mặt đỏ bừng lên cùng đôi mắt sưng to vì khóc, thậm chí còn nấc nấc vài cái.

-Tháo giày nhóc ra đi.

Cô đưa mắt nhìn anh, sau đó cũng cúi xuống tháo đôi giày trắng của mình ra để ngăn nắp dưới hộc tủ.

Cô nhẹ nhàng tiến lên trên bục, rồi đi dọc theo đường hành lang như tìm một cái gì đó.

-Nhóc vào đây.

Giọng nói trầm khàn cất lên, bóng dáng người đàn ông đang đứng cặm cụi pha trà ngay phòng khách hiện ra.

Cô lủi thủi bước vào, chỉ vừa mới đặt chân lên tấm gỗ lạnh ép dưới sàn, vừa hay một bài nhạc cô thích lại được tivi chiếu đến.

Trong lòng cô có chút bâng khuâng, ngồi xuống sofa mà không hề cử động.

Bóng lưng anh khẽ quay lại, ánh mắt chạm lấy tấm lưng nhỏ bé của cô mà có chút kì lạ.

Đôi dép lê mang dưới chân khẽ nhấc lên, anh đặt ly trà xuống bàn rồi ngồi đối diện cô.

-Mệt rồi thì uống trà đi.

Cô ngẩng đầu, nhìn người trước mặt lòng cũng cảm thấy dịu hơn rất nhiều.

-Nhóc muốn thì nói, không thì cứ ngồi nghe nhạc đi, lòng cũng không buồn nữa.

Đôi mắt cô ngấn lệ, đáng thương nhìn lấy anh chằm chằm rồi cất giong xót xa:

-Anh đã từng lụy một ai chưa?

Câu hỏi của cô khiến bầu không khí có chút yên ắng, anh khựng lại đôi chút rồi cũng nói:

-Đã sống 30 năm, nói rằng chưa từng lụy cũng không đúng, chỉ là cảm thấy lúc đó bản thân không thể chạy theo lý trí.

Cô cầm lấy cốc trà đang bốc hơi nóng hừng hực mà nước mắt cứ lã chã rơi.

-Tôi.......bị đá rồi....

Đôi mắt anh khẽ nhìn lấy cô, tỏ vẻ ra đồng cảm vô cùng, liền ân cần hỏi:

-Tiếc à?

Cô bỗng chốc nhói đau, đau chứ, dù sao cũng mười mấy năm, chẳng lẽ vô tình đến nỗi nói bỏ là bỏ được hay sao?

-Nếu anh quen một người gần hai mươi năm, sau đó vì cô ta ngoại tình mà anh ngày một ngày hai nói bỏ là bỏ được sao?

Lòng anh bỗng chốc nhiều tâm sự, liền ngồi thẳng lưng lên rồi hướng về phía cô mà bày tỏ:

-Không phải là ngày một ngày hai, mà là dứt khoác một lời, không thể vì còn yêu mà cứ như vậy.

Cô bật cười thành tiếng, nước mắt vẫn rơi, giọng nói trong trẻo lại cất lên:

-Làm sao anh có thể hiểu cảm giác của tôi chứ? Làm sao anh có thể hiểu cảm giác nhìn thấy người mình yêu bao năm nay lại đi cùng với bạn thân của mình thì như thế nào?

Sự uất ức đến đỉnh điểm, tay cô lại run rẩy, nước trong ly cũng vì thế mà xao động.

-Nhóc có từng nghĩ.....khoảng khắc nào nhóc cảm thấy mình được yêu thương không?

Cổ họng cô nghẹn cứng lại, như thể đau đến không nói nên lời, chỉ có thể ngồi lắng nghe Bách Triết nhỏ nhẹ cất lời:

-Anh ta từng làm những việc yêu nhóc chứ? Từng vì nhóc ốm mà bỏ trận chơi rồi chạy đến nấu cháo chăm sóc nhóc chưa? Hay là thấy nhóc khóc rồi ngồi cạnh an ủi không?

Phải.....

Tất cả đều không có mà nhỉ?

Tất cả đều dành cho Thảo Nhi mà, đúng chứ?

Cứ tưởng cô sẽ là ngoại lệ duy nhất, nhưng cuối cùng vẫn là sự lựa chọn.

-Lụy là lụy cái quá khứ, chẳng ai lại cứ lụy mãi suốt đời đâu....

Anh nói xong thì cũng chìa tay ra đưa cho cô chiếc khăn lạnh rồi ấm áp nói:

-Chườm vào mắt, sưng lên thì xấu lắm đấy.

Nói xong anh liền ngoảnh mặt rời đi, chẳng biết anh đi đâu nữa, chỉ thấy cô vẫn ngồi một mình trong phòng với bài hát buồn.

*Ting*

Tiếng chuông điện thoại vang lên, nó hiện sáng lên dòng tin nhắn của Yên Trì.

"Mình gặp nhau giải thích được chứ? Anh đang đợi em trước cổng kí túc xá đây."

Lòng cô lại bồi hồi, nhớ đến khi nãy đã nhìn thấy những gì, và cả thái độ của anh ta làm cho cô thật kinh tởm.

*Kịch*

Một dĩa bò xào được đưa lên trước mặt cô, thì ra là Bách Triết đi nấu đồ ăn.

Mùi thơm ngào ngạt, màu sắc cũng đẹp mắt, nó làm bụng cô đang đói meo kêu lên cồn cào.

- Tôi biết nhóc đói rồi, ăn đi, sở dĩ định đưa nhóc đi ăn nhà hàng, nhưng gì này tối rồi, có lẽ không còn nhà hàng nữa.

Cô nhẹ mỉm cười, nếm thử một miếng thịt bò mềm, hương vị thật sự rất hòa quyện, lại còn tan trong miệng cô nữa chứ.

- Nước cam! Uống cho khỏe nhé.

Anh nói xong thì đến tủ sách lấy một ít tài liệu đứng chăm chú đọc.

Cô lén nhìn ra cửa sổ, liền thấy bên kia là bóng dáng của Yên Trì, tim cô lại đau thắt.

Anh đem sấp tài liệu bước đến, vừa ngồi xuống nhìn lên thì thấy cô đang nhìn chăm chú một cái gì đó ngoài cửa sổ, anh cũng bất giác nhìn theo.

- Tối nay tôi ngủ nhờ nhà anh được chứ?

Cô thỏ thẻ cất lời, giọng nói ngại ngùng hơn bao giờ hết.

Nhưng dường như anh hiểu ra được điều gì đó, châm mày khẽ nhếch lên liền đáp:

- Được.

Cô cặm cụi ngồi ăn hết dĩa thịt bò mà không biết rằng người con trai trước mặt từ bao giờ đã dán chặt mắt vào người cô không ngừng.

Thật may là ngày mai là ngày nghỉ nên cô không cần phải đi học, vì thế nên cô mới thoải mái ở nhà anh như vậy.

Đang nhâm nhi ly nước cam chua chua ngọt ngọt thanh mát thì điện thoại cô reo lên, là Nghiên Nghiên gọi.

Cô liền không chần chừ mà nhấc máy, đầu dây bên kia liền là tiếng nói to vừa lo vừa hoảng loạn.

- Này, đi đâu mà 10 giờ rồi không về phòng hả, lạc rồi à?

Cô nghe xong liền bật cười bảo:

- Hôm nay tao bận rồi, không về nhà ngủ được, có gì mai tao về tao kể bọn mày nghe nhá.

- Ối trời, thế kêu thằng cha mắc dịch bồ mày biến đi giùm, đứng mà nồng mùi xạo ch* đấy, không là tao với Bội Ngọc xuống tống cổ nó đi bây giờ.

Cô đột nhiên trầm mặc, sau đó ánh mắt liền ánh lên vẻ tinh ranh mà nói to:

- Được, tụi bây đuổi đi, tao nhờ tụi bây cả đấy.

Nói xong cô liền cúp máy, chẳng cần phải nghĩ ngợi gì về tương lai nữa.

- Ăn xong rồi thì đến phòng tắm mà tắm đi, tôi lấy đồ cho nhóc.

Nói xong anh liền nhẹ nhàng bưng hết dĩa ly rời đi, cô lại tiếp tục ngồi ở đó, nhưng lần này cô đã dạn dĩ đứng dậy đi tìm nhà tắm.

-Phòng tắm trên lầu đối diện phòng tôi, nhóc lên cầu thang là thấy ngay.

Cô từ từ bước lên lầu, cầu thang này cũng lợp bằng gỗ lạnh, chẳng lẽ người con trai này thích giản dị như vậy sao?

Nếu chú ý kĩ, mọi thứ trong nhà anh đều rất bài bản, đúng hơn là ngăn nắp.

Cô vừa bước lên phòng liền nhìn thấy phòng tắm trước mắt, cô chuẩn bị bước vào thì nghe tiếng từ đằng sau:

-Đợi tôi lấy đồ cho nhóc.

Phải nói đúng hơn lúc đó cô cứ nghĩ anh sẽ lấy cho cô một cái áo sơ mi dài hay là một bộ đồ ngủ nào đó của đàn ông con trai.

Nhưng lạ thay, anh cầm trên tay một bộ đồ ngủ của phụ nữ, thậm chí lại còn là một bộ đồ ngủ ngắn nữa cơ.

-Anh.....

Anh nheo mắt, nhìn cô một lúc rồi cất giọng ngại ngùng lấp bấp:

-Đồ của em gái tôi. Nhóc đừng có mà nghĩ bậy.

Cô phì cười, cầm lấy bộ đồ trên tay rồi đi vào phòng tắm.

Được ngâm mình dưới vòi hoa sen thật là tuyệt, bao nhiêu sự thất vọng, sự đau lòng khi nãy cũng đã vơi đi rất nhiều rồi.

Đến khi cô tắm ra, nhìn thấy Bách Triết đang chăm chú làm việc trong phòng liền lon tin chạy đến thắc mắc hỏi:

-Tôi ngủ ở đâu vậy?

Nhìn cô với bộ dạng này thật sự có hơi.....

Làn da trắng nõn nà căng bóng cùng mái tóc mới sấy khô trông thật đáng yêu nhưng cũng rất quyến rũ.

Anh hằn giọng một tiếng sau đó liền bảo:

-Nhóc ngủ trên giường đi, tôi ngủ trong phòng làm việc, không liên quan đến nhóc.

Nhà anh thậm chí còn không có nổi cái phòng thứ 2 à?

Nghèo quá rồi không chứ?

Cô cũng thấu hiểu cho anh rồi nhẹ nhàng chạy đến giường ngủ to phía trước rồi nằm ìn ra đó.

Nhưng chưa kịp để ai phản ứng gì, cô lại lăn ra ngủ say như chết, có lẽ khóc nhiều khiến hai mắt mỏi hơn rồi.

Lúc này chỉ nhìn thấy, Bách Triết từ từ tiến đến, nhìn lấy người con gái trước mặt mình, nước mắt bỗng trào ra khỏi khóe mắt.

Nhìn thấy cô say ngủ trên giường, đột nhiên kí ức của anh ùa về, anh đã khóc.

Tại sao lại có thể có người giống đến vậy chứ?

Làm sao có thể giống Tô Vy đến vậy.....

Rốt cuộc....Tô Vy, là ai?

Chapter
1 Chapter 1: Ngày đầu.
2 Chapter 2: Xui xẻo.
3 Chapter 3: Nổi tiếng.
4 Chapter 4: Lại chú à?
5 Chapter 5: Không đội trời chung.
6 Chapter 6: Liên lạc!
7 Chapter 7: Thất hẹn.
8 Chapter 8: Đêm đen.
9 Chapter 9: Nỗi lòng.
10 Chapter 10: Kết thúc dứt khoác.
11 Chapter 11: Giảng viên 1 tháng.
12 Chapter 12: Nghệ thuật.
13 Chapter 13: Gặp gỡ
14 Chapter 14: Không là gì?
15 Chapter 15: Né tránh.
16 Chapter 16: Sao lại khó đến thế?
17 Chapter 17: Chỉ là quan hệ thầy trò.
18 Chapter 18: Lá thư viết vội.
19 Chapter 19: Rượu khiến ta điên loạn.
20 Chapter 20: Tiệm bánh cũ.
21 Chapter 21: Giải bày tâm tình.
22 Chapter 22: Nghe lén điện thoại.
23 Chapter 23: Thiếu gia nhà họ Trần.
24 Chapter 24: Cháu chẳng coi nhà họ Trần ra thể thống gì.
25 Chapter 25: Đương nhiên là có, nhưng hiện tại cô ấy hơi cứng đầu.
26 Chapter 26: Nếu là diễn thì đừng giao du nữa.
27 Chapter 27: Trần Bách Triết là người hào phóng.
28 Chapter 28: Em chỉ cần tin tôi là được.
29 Chapter 29: Bởi vì tôi cũng yêu sâu đậm, nên tôi không thể tin lời anh được.
30 Chapter 30: Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (1).
31 Chapter 31: Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (2).
32 Chapter 32:Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (3)
33 Chapter 33: Căn phòng số 4 này có vấn đề.
34 Chapter 34: Sổ nhật kí của Bách Triết.
35 Chapter 35: Cơ hội?!
36 Chapter 36: Hi vọng.
37 Chapter 37: Trong quá khứ anh đã từng huy hoàng như thế nào?
38 Chapter 38: Một chiếc áo khoác ấm ngày mưa.
39 Chapter 39: Ngày "kỉ niệm".
40 Chapter 40: Đã gần 6 năm rồi, em vẫn xinh như vậy.
41 Chapter 41: Một bản nhạc hay, người bên cạnh cũng rất tốt.
42 Chapter 42: Yêu rồi sao?
43 Chapter 43: Tinh tế.
44 Chapter 44: Gặp phải kẻ gian.
45 Chapter 45: Oan gia ngõ hẹp, sao gặp nhau mãi?
46 Chapter 46: Hình như Trạch Niên thích rồi?!
47 Chapter 47: Nhà hàng nổi tiếng.
48 Chapter 48: Sự gặp mặt bất ngờ.
49 Chapter 49: Là vì em...
50 Chaoter 50: Tình ta nhẹ như gió...
51 Chapter 51: Mong rằng sẽ gặp lại...
52 Chapter 52: Cùng đón Giao Thừa???
53 Chapter 53: Gặp lại tình xưa.
54 Chapter 54: Chấp nhận hạnh phúc.
55 Chương 55: Buổi ăn đầu tiên.
56 Chapter 56: Con sói già đầy kinh nghiệm.
57 Chapter 57: Cảm giác được yêu lần đầu tiên.
58 Chapter 58: Đùa thôi, nhưng đó là sự thật!
59 Chapter 59: Kiss Kiss!!! Mọi người thấy đó.
60 Chapter 60: Tán tỉnh hả? Đừng có nghĩ đến chuyện đó.
61 Chapter 61: Anh cơ hội thật.
62 Chapter 62: Nồng cháy, nóng như lửa đốt.
63 Chapter 63: Năng lực, thiên thần hỗ trợ đặc biệt.
64 Chapter 64: Khoảnh khắc em buồn nhất, có lẽ là xa anh.
65 Chapter 65: Buổi tối đầy rắc rối.
66 Chapter 66: Hồi chuông mở đầu.
67 Chapter 67: Sự chú ý có chủ đích.
68 Chapter 68: May mắn.
69 Chapter 69: Em say rượu là một loại điên cuồng không có tổ chức!
70 Chapter 70: Hôn ước.
Chapter

Updated 70 Episodes

1
Chapter 1: Ngày đầu.
2
Chapter 2: Xui xẻo.
3
Chapter 3: Nổi tiếng.
4
Chapter 4: Lại chú à?
5
Chapter 5: Không đội trời chung.
6
Chapter 6: Liên lạc!
7
Chapter 7: Thất hẹn.
8
Chapter 8: Đêm đen.
9
Chapter 9: Nỗi lòng.
10
Chapter 10: Kết thúc dứt khoác.
11
Chapter 11: Giảng viên 1 tháng.
12
Chapter 12: Nghệ thuật.
13
Chapter 13: Gặp gỡ
14
Chapter 14: Không là gì?
15
Chapter 15: Né tránh.
16
Chapter 16: Sao lại khó đến thế?
17
Chapter 17: Chỉ là quan hệ thầy trò.
18
Chapter 18: Lá thư viết vội.
19
Chapter 19: Rượu khiến ta điên loạn.
20
Chapter 20: Tiệm bánh cũ.
21
Chapter 21: Giải bày tâm tình.
22
Chapter 22: Nghe lén điện thoại.
23
Chapter 23: Thiếu gia nhà họ Trần.
24
Chapter 24: Cháu chẳng coi nhà họ Trần ra thể thống gì.
25
Chapter 25: Đương nhiên là có, nhưng hiện tại cô ấy hơi cứng đầu.
26
Chapter 26: Nếu là diễn thì đừng giao du nữa.
27
Chapter 27: Trần Bách Triết là người hào phóng.
28
Chapter 28: Em chỉ cần tin tôi là được.
29
Chapter 29: Bởi vì tôi cũng yêu sâu đậm, nên tôi không thể tin lời anh được.
30
Chapter 30: Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (1).
31
Chapter 31: Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (2).
32
Chapter 32:Hoạt động ngoại khóa 7 ngày (3)
33
Chapter 33: Căn phòng số 4 này có vấn đề.
34
Chapter 34: Sổ nhật kí của Bách Triết.
35
Chapter 35: Cơ hội?!
36
Chapter 36: Hi vọng.
37
Chapter 37: Trong quá khứ anh đã từng huy hoàng như thế nào?
38
Chapter 38: Một chiếc áo khoác ấm ngày mưa.
39
Chapter 39: Ngày "kỉ niệm".
40
Chapter 40: Đã gần 6 năm rồi, em vẫn xinh như vậy.
41
Chapter 41: Một bản nhạc hay, người bên cạnh cũng rất tốt.
42
Chapter 42: Yêu rồi sao?
43
Chapter 43: Tinh tế.
44
Chapter 44: Gặp phải kẻ gian.
45
Chapter 45: Oan gia ngõ hẹp, sao gặp nhau mãi?
46
Chapter 46: Hình như Trạch Niên thích rồi?!
47
Chapter 47: Nhà hàng nổi tiếng.
48
Chapter 48: Sự gặp mặt bất ngờ.
49
Chapter 49: Là vì em...
50
Chaoter 50: Tình ta nhẹ như gió...
51
Chapter 51: Mong rằng sẽ gặp lại...
52
Chapter 52: Cùng đón Giao Thừa???
53
Chapter 53: Gặp lại tình xưa.
54
Chapter 54: Chấp nhận hạnh phúc.
55
Chương 55: Buổi ăn đầu tiên.
56
Chapter 56: Con sói già đầy kinh nghiệm.
57
Chapter 57: Cảm giác được yêu lần đầu tiên.
58
Chapter 58: Đùa thôi, nhưng đó là sự thật!
59
Chapter 59: Kiss Kiss!!! Mọi người thấy đó.
60
Chapter 60: Tán tỉnh hả? Đừng có nghĩ đến chuyện đó.
61
Chapter 61: Anh cơ hội thật.
62
Chapter 62: Nồng cháy, nóng như lửa đốt.
63
Chapter 63: Năng lực, thiên thần hỗ trợ đặc biệt.
64
Chapter 64: Khoảnh khắc em buồn nhất, có lẽ là xa anh.
65
Chapter 65: Buổi tối đầy rắc rối.
66
Chapter 66: Hồi chuông mở đầu.
67
Chapter 67: Sự chú ý có chủ đích.
68
Chapter 68: May mắn.
69
Chapter 69: Em say rượu là một loại điên cuồng không có tổ chức!
70
Chapter 70: Hôn ước.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play