Người nhà? Các người cũng xứng?

Chu Linh Vân đứng trước biệt thự của Chu gia, lòng bàn tay siết chặt để kìn nén cơn hận thù. Ngôi nhà này... chính là khởi nguồn tất cả những đau thương mà cô đã chịu đựng.

Chu Linh Vân là tiểu thư của Chu gia, mặc dù gia thế không quá khủng nhưng cũng có tiếng tăm trong giới nhà giàu. Tiếc rằng Chu Linh Vân từ năm lên ba tuổi đã mất mẹ, không lâu sau liền đón thêm một bà mẹ kế, tên là Mạc Cẩm Tú.

Cô không ghét bỏ bà, không ghét bỏ cả đứa em kế cùng cha khác mẹ là Chu Ninh Sương. Thế nhưng cuộc sống tưởng chừng êm đềm thì ba của cô, Chu Ngọc vì vận họa bệnh tật nên đã chết đi, và chính cô đã bất tri bất giác trở thành hung thủ giết ba mình từ khi nào không hay.

Chu Linh Vân bị đẩy đi tù ròng rã suốt ba năm trời, và vì Mạc Cẩm Tú chạy hết đường mới đưa được cô ra ngoài. Không lâu sau đó, cô gặp vận hạn dẫn tới mất đi đôi mắt, tiếp nữa là theo hôn ước của ba để lại mà gả vào Lục gia, trở thành vợ của Lục Sở Viêm.

Sau đó...

Cô phát hiện ra mọi chuyện đau khổ, nhục nhã đến với mình đều là do mẹ kế và em kế gây ra. Tới khi biết được thì cũng đã muộn, cô bị hai người họ hại chết một cách thảm thương, ra đi với nỗi oan giết cha không bao giờ được rửa sạch.

Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Linh Vân lại sục sôi lên khát vọng báo thù. Cô lấy tay quét đi dòng nước mắt vô thức rơi trên má, sau đó mạnh tay đẩy cửa bước vào.

"Vân Vân, Vân Vân, chị đang làm gì vậy?"

"Linh Vân, ở đây còn bao nhiêu người, có gì chúng ta từ từ nói..."

Mạc Cẩm Tú và Chu Ninh Sương cách đây vài phút vẫn còn ung dung cùng nhập tiệc với bạn bè, còn chưa kịp ra oai đã bị quản gia ném hết đồ đạc ra bên ngoài. Chu Linh Vân lần này trở về một cách đột ngột khiến hai mẹ con họ không kịp trở tay, đến bạn bè của Chu Ninh Sương cũng bị đuổi ra ngoài, chỉ biết đứng xem kịch.

"Mẹ với em cũng huênh hoang thật đấy, mời bạn bè tới nhà tôi tổ chức tiệc lớn như vậy... là muốn thông báo cho tất cả bản thân là chủ của căn biệt thự này sao?"

"Vân Vân, sao... sao chị lại nói như vậy? Chị rốt cuộc là bị sao thế?" Chu Ninh Sương tròn to mắt nhìn cô.

Vãn Nghiên Tuyết - một người bạn của Chu Ninh Sương được mời tham gia bữa tiệc này là một nhà báo. Chị em kế đấu đá nhau, một cảnh hay thế này cô ta làm sao mà bỏ qua được?

"Hai người nên nhớ cho kỹ, chủ nhân của căn biệt thự này là ai. Di chúc ba để lại mọi thứ đều thuộc về tôi, các người là cái thá gì mà dám làm loạn ở đây?"

Sự thay đổi đột ngột này làm cho Mạc Cẩm Tú vừa nhục nhã vừa tức giận. Bà ta ý thức được có rất nhiều người ở đây liền cố lộ ra biểu cảm đáng thương.

"Linh Vân, có phải vì chuyện hôm qua không? Mẹ thực sự không biết chuyện đó nên về trước, tưởng rằng con có việc nên không chờ, ai ngờ... bây giờ con cũng không nên trút giận lên người nhà của mình vậy chứ?"

Chu Linh Vân nhếch miệng cười khinh bỉ, cô tiến lại gần bà, ghé sát vào tai nói từng chữ rành mạch.

"Người nhà? Các người cũng xứng?"

Đáy mắt của Chu Linh Vân lộ ra một tia nguy hiểm, nhưng không kịp nhìn rõ đã vụt tắt. Cô nhìn đống đồ của hai người ở dưới đất, đứng trước bao nhiêu người ở đây nói như một lời tuyên bố.

"Những việc các người làm đừng tưởng tôi không biết. Mọi người ở đây giúp Linh Vân làm chứng, Mạc Cẩm Tú và Chu Ninh Sương kể từ bây giờ sẽ không được bước vào Chu gia nửa bước, càng không có quan hệ gì với Chu Linh Vân này."

"Vân Vân, chị có biết mình đang nói gì không hả?"

"Đừng gọi tôi thân mật như vậy. Lúc cô hại thôi cũng chính là dùng gương mặt giả tạo này, đừng khiến tôi buồn nôn thêm một lần nữa."

Tất cả mọi người đứng ở đó liền xem được một vở kịch lớn. Bọn họ rỉ tai nhau bàn nọ tán kia, không thể không chế nhạo cười vài cái. Hôm nay cũng là một ngày thật trùng hợp, còn có thể mượn sự có mặt của đám bạn ấy để từ người, thật là một công đôi việc.

"Tôi mệt rồi, xin đừng làm phiền."

"Chu Linh Vân, cô đừng có phát bệnh! Một câu đuổi liền đuổi, cô quên là ai đã nuôi dưỡng cô lớn đến từng này à?"

Chu Linh Vân siết chặt tay, đụng phải việc này coi như Mạc Cẩm Tú bà ta đen đủi.

"Bà cũng đừng quên thân phận của mình, không phải ăn bám cũng là lợi dụng ba tôi, bà có tư cách gì mà dám nhận công dưỡng dục? Trước giờ tôi luôn không nhận ra, từ khi bà bước chân vào ngôi nhà này, chưa bao giờ bà chăm sóc tôi dù chỉ một lần. Đều là mấy lời giả tạo ngon ngọt, còn có mặt mũi mà nhắc đến."

Tiếng bàn tán lại ngày một lớn, những gì Chu Linh Vân nói ra từng chữ điều khiến cho Mạc Cẩm Tú mất hết mặt mũi. Bà ta nhận được vô số ánh nhìn đánh giá, nhục nhã tới không thể ngẩng đầu lên được.

Chu Linh Vân lại lấy từ trong túi của mình ra một chiếc thẻ, ném xuống cho hai người.

"Tôi cũng không muốn mang tiếng vong ơn phụ nghĩa. Thẻ còn rất nhiều tiền, đủ cho hai người sống một khoảng thời gian dài. Tốt mật đừng để tôi gặp mặt hai người thêm một lần nào nữa!"

Chu Linh Vân cứ vậy mà đi vào trong nhà, để lại mẹ con Mạc Cẩm Tú bà Chu Ninh Sương với đống đồ dưới đất. Đùng một cái cô trở về, đùng một cái liền đuổi mẹ con nhà bà đi, khiến bà mất hết thể diện với mọi người. Chu Linh Vân rốt cuộc là làm sao vậy? Giống như một con người khác hoàn toàn.

Sau khoảng một lúc lâu, bên ngoài biệt thự cuối cùng cũng được yên tĩnh. Chu Linh Vân còn chưa ngồi nóng ghế đã nhận được tiếng chuông cửa bên ngoài. Còn tưởng là hai người kia đến làm phiền, ai ngờ là một giọng nói khác.

"Chu Linh Vân, tôi biết cô ở trong đó, mau ra đây!"

Hot

Comments

Đọc

Đọc

jjj

2024-06-12

0

❤Ngọc Anh🌼

❤Ngọc Anh🌼

wow

2023-02-07

0

Jĩm sakura

Jĩm sakura

hay

2023-02-03

1

Toàn bộ
Chapter
1 Tiểu thư cao quý không bằng miếng giẻ lau nhà
2 Không nhận ra
3 Người nhà? Các người cũng xứng?
4 Từ địa phủ đi lên
5 Con mẹ nó! Bị chơi một vố rồi!
6 Đều là cá mè một lứa!
7 Tôi là chị dâu của anh
8 Sự cố
9 Hợp tác với "em chồng"
10 Muốn ở bên em nhiều hơn
11 Tra nữ, em thật ác độc!
12 Tôi có thai rồi
13 Đêm hoan ái (H)
14 Cái thai là của Lục Sở Ngạo
15 Nghiệt chủng không thể giữ
16 Bảo vệ danh dự của em
17 Chăm sóc em
18 Bị hại
19 Yêu thì cần gì lý do?
20 Bị Dương Mỹ An phát hiện
21 Có chút rung động
22 Sự cố trong đêm sinh nhật
23 Bị chôn sống
24 Cầu hôn
25 Quãng thời gian hạnh phúc
26 Phát hiện
27 Thai giả thành thật
28 Mất trí nhớ
29 Kẻ thế thân hoàn hảo
30 Cô là ai?
31 Thanh mai trúc mã
32 Ổn định tinh thần
33 Anh vì cô ta mà đẩy tôi suýt ngã chết?
34 Các người đều lừa tôi!
35 Điều trị tâm lý
36 Nhân lúc cái thai còn chưa phát triển lớn, phải lập tức tổ chức một hôn lễ!
37 Sao lại gặp tai nạn rồi?
38 Giữ người mẹ
39 Nhổ cỏ không tận gốc, xuân tới cỏ lại mọc
40 Mắc chứng tự kỷ
41 Không dám đối diện với sự thật
42 Anh trở về rồi!
43 Manh mối lớn
44 Anh ta mới là ngoại lệ
45 Chọc nhầm người
46 Hung thủ thực sự
47 Kẻ ác ắt gặp báo ứng
48 Gả cho anh nhé?
49 Vốn dĩ đã thua ngay từ đầu
50 Xin lỗi, em không muốn ai trong hai chúng ta phải khó xử
51 Em nhất định sẽ yêu anh
52 Đứa bé vẫn còn sống
53 Càng né càng gần
54 Không có quyền lựa chọn
55 Chán rồi, buông bỏ thôi
56 Tín hiệu của Chu Linh Vân
57 Hoàng tử không cứu được Công chúa
58 Nàng Công chúa bị giam giữ trong lâu đài
59 Tình nhân xa cách, biết ai buồn, biết ai đau?
60 Vẫn còn yêu anh ta nhiều đến thế
61 Anh em tương tàn
62 Cuối cùng em vẫn không kìm được mà đến thăm hắn?
63 Nhân cơ hội ấy...
64 Vụng trộm
65 Chu Linh Vân đã chính tay bắn chết Lục Sở Ngạo
66 Chuẩn bị cho hôn lễ
67 Đến lúc kết thúc rồi
68 Lục Sở Ngạo vẫn còn sống
69 Biến thành người tốt
70 Trả giá - Đi tới hạnh phúc
71 Yêu anh - Vô cùng yêu em (END)
72 Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Đã có vị hôn thê
73 Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Hạnh phúc mãn nguyện (END)
74 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Nhặt được vật nhỏ bám người
75 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Rời khỏi khu ổ chuột
76 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Cỏ dại không thể thành hoa thơm
77 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Khanh Khanh, đừng rời bỏ em!
78 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Bên anh thật hạnh phúc
79 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Chúng ta kết hôn đi (END)
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Tiểu thư cao quý không bằng miếng giẻ lau nhà
2
Không nhận ra
3
Người nhà? Các người cũng xứng?
4
Từ địa phủ đi lên
5
Con mẹ nó! Bị chơi một vố rồi!
6
Đều là cá mè một lứa!
7
Tôi là chị dâu của anh
8
Sự cố
9
Hợp tác với "em chồng"
10
Muốn ở bên em nhiều hơn
11
Tra nữ, em thật ác độc!
12
Tôi có thai rồi
13
Đêm hoan ái (H)
14
Cái thai là của Lục Sở Ngạo
15
Nghiệt chủng không thể giữ
16
Bảo vệ danh dự của em
17
Chăm sóc em
18
Bị hại
19
Yêu thì cần gì lý do?
20
Bị Dương Mỹ An phát hiện
21
Có chút rung động
22
Sự cố trong đêm sinh nhật
23
Bị chôn sống
24
Cầu hôn
25
Quãng thời gian hạnh phúc
26
Phát hiện
27
Thai giả thành thật
28
Mất trí nhớ
29
Kẻ thế thân hoàn hảo
30
Cô là ai?
31
Thanh mai trúc mã
32
Ổn định tinh thần
33
Anh vì cô ta mà đẩy tôi suýt ngã chết?
34
Các người đều lừa tôi!
35
Điều trị tâm lý
36
Nhân lúc cái thai còn chưa phát triển lớn, phải lập tức tổ chức một hôn lễ!
37
Sao lại gặp tai nạn rồi?
38
Giữ người mẹ
39
Nhổ cỏ không tận gốc, xuân tới cỏ lại mọc
40
Mắc chứng tự kỷ
41
Không dám đối diện với sự thật
42
Anh trở về rồi!
43
Manh mối lớn
44
Anh ta mới là ngoại lệ
45
Chọc nhầm người
46
Hung thủ thực sự
47
Kẻ ác ắt gặp báo ứng
48
Gả cho anh nhé?
49
Vốn dĩ đã thua ngay từ đầu
50
Xin lỗi, em không muốn ai trong hai chúng ta phải khó xử
51
Em nhất định sẽ yêu anh
52
Đứa bé vẫn còn sống
53
Càng né càng gần
54
Không có quyền lựa chọn
55
Chán rồi, buông bỏ thôi
56
Tín hiệu của Chu Linh Vân
57
Hoàng tử không cứu được Công chúa
58
Nàng Công chúa bị giam giữ trong lâu đài
59
Tình nhân xa cách, biết ai buồn, biết ai đau?
60
Vẫn còn yêu anh ta nhiều đến thế
61
Anh em tương tàn
62
Cuối cùng em vẫn không kìm được mà đến thăm hắn?
63
Nhân cơ hội ấy...
64
Vụng trộm
65
Chu Linh Vân đã chính tay bắn chết Lục Sở Ngạo
66
Chuẩn bị cho hôn lễ
67
Đến lúc kết thúc rồi
68
Lục Sở Ngạo vẫn còn sống
69
Biến thành người tốt
70
Trả giá - Đi tới hạnh phúc
71
Yêu anh - Vô cùng yêu em (END)
72
Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Đã có vị hôn thê
73
Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Hạnh phúc mãn nguyện (END)
74
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Nhặt được vật nhỏ bám người
75
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Rời khỏi khu ổ chuột
76
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Cỏ dại không thể thành hoa thơm
77
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Khanh Khanh, đừng rời bỏ em!
78
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Bên anh thật hạnh phúc
79
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Chúng ta kết hôn đi (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play