Từ địa phủ đi lên

Cánh cửa vừa được mở, một gương mặt lạ lẫm có chút quen thuộc liền xuất hiện ngay trước mặt. Không cần đoán cũng biết người này chính là Lục Sở Viêm, chồng cũ của cô.

"Anh đến làm gì?"

"Đòi ly hôn, đuổi người thân ra khỏi nhà. Cô đang phát điên cái gì vậy?"

"Lục đại thiếu đến chỉ để nói mấy câu này à?"

Lục Sở Viêm ném cho cô tờ đơn ly hôn, hắn dứt khoát nói.

"Tôi không đồng ý ký vào nó, cô đừng hòng thoát khỏi Lục gia."

Đối với sự cứng rắn này của Lục Sở Viêm, Chu Linh Vân một chút cũng chẳng quan tâm, cô chỉ khẽ cười, tiến sát lại hắn.

"Lục đại thiếu thật thú vị. Chúng ta đều không có tình cảm với đối phương, hà cớ gì phải dính lấy nhau? Anh có thể đi trêu hoa ghẹo nguyệt, còn tôi phải trở thành người vợ hiền lành mẫu mực? Tôi đâu phải con ngốc?"

"Cô... cô có ý gì?"

Thở một hơi dài, cô nói tiếp.

"Yên tâm đi, tôi cũng sẽ giống như anh vậy, phóng khoáng một chút. Tôi không phải người dễ dịu thiệt đâu!"

Nói rồi Chu Linh Vân lập tức đóng cửa lại, mặc kệ cho Lục Sở Viêm ở bên ngoài đập. Hắn ta tức giận không ngừng nói.

"Tôi chưa ký vào đơn ly hôn thì cô vẫn còn là vợ của tôi. Cô phóng túng, người ngoài sẽ im lặng không quan tâm à? Thể diện của Lục gia cô ném đi đâu?"

"Ồn ào."

Chu Linh Vân phẩy tay, quản gia lập tức hiểu ý liền báo hiệu cho vệ sĩ quanh nhà cưỡng chế đưa Lục Sở Viêm khỏi nơi này. Cuối cùng cũng yên tâm được phần nào.

"Tiểu thư, cô... hình như có chút kỳ lạ." Quản gia Hứa nhiều miệng dò hỏi.

"Chỗ nào?"

"Phu nhân... Mạc phu nhân với nhị tiểu thư suy cho cùng cũng là người của Chu gia. Cô đột nhiên đuổi bọn họ đi thế này... khó tránh được lời đồn."

"Tôi chính là muốn cho tất cả mọi người biết Mạc Cẩm Tú và Chu Ninh Sương không còn là người của Chu gia nữa!"

Hứa Ngụy thở dài, hắn ta gãi đầu gãi tai, không biết nên khuyên Chu Linh Vân thế nào. Dù sao cô hành động như vậy thực sự khiến anh thấy khó hiểu. Bình thường cô rất an phận, ngoan ngoãn làm dâu Lục gia không một chút ý kiến. Vậy mà mấy hôm trước lại viết đơn ly hôn, còn dọn khỏi Lục gia, nói rằng không muốn dính líu với Lục Sở Viêm.

"Không phải bình thường cô rất quý hai người họ sao? Coi lời nói của tôi còn chẳng ra gì..."

Chu Linh Vân bất chợt thay đổi sắc mặt. Nghĩ lại thì kiếp trước ngay cả Hứa Ngụy, Dương Mỹ An cũng đã nhiều lần cảnh báo cô với hai mẹ con Mạc Cẩm Tú, vậy mà cô còn đơn thuần không tin.

Nghĩ lại thật ngốc.

"Hứa Ngụy, tôi thực sự nghĩ thông mấy lời trước đây của anh rồi. Hiện tại ấy, tôi chỉ làm theo lời anh khuyên thôi."

"Ấy tiểu thư, cô đừng có như vậy. Tôi chỉ là cảnh báo hai người họ không có ý tốt, đâu có nói phải đuổi họ đi đâu."

"Haizz, như nhau thôi."

"Đợi chút đã... Tiểu thư, cô chữa mắt rồi đấy à?"

Chu Linh Vân chẹp miệng, thể hiện uy phong từ lúc nãy tới giờ hắn ta mới để ý đến sự thay đổi này, thật chẳng tinh tế chút nào.

"Ừm, có điều vẫn chưa hoàn toàn bình phục."

Trên mặt của Hứa Ngụy lộ ra nét vui mừng, cuối cùng thì tiểu thư cũng đã chịu tự mình chữa trị đôi mắt. Hắn ta xúc động như muốn khóc lên. Tuy thế nhưng hình như vẫn còn một điểm khác lạ...

"Tiểu thư, cô... cô thay đổi nhiều lắm. Cô đang cố giấu diếm chuyện gì à?"

"..."

Hứa Ngụy không biết từ khi nào mà bản thân lại bị Chu Linh Vân kéo vào quán bar. Ngồi cùng vị tiểu thư mà hắn đã theo gần mười năm trời, Hứa Ngụy không khỏi cảm thấy rùng mình. Chu Linh Vân giống như một người hoàn toàn khác vậy.

Cô uống rất nhiều rượu, không quan tâm đến Hứa Ngụy cứ ngăn mình, mãi đến khi hai má ửng đỏ mới dừng lại.

"Có phải tôi... thay đổi rất nhiều, đúng chứ?"

Cô liếc mắt nhìn hắn, không biết là lời nói khi say hay đang thực sự nghiêm túc. Hứa Ngụy không biết nên nói gì, chỉ hơi gật đầu. Chu Linh Vân mỉm cười, thiết nghĩ bí mật của mình nếu nói ra có phải sẽ rất thoải mái không?

"Anh tin không? Tôi... đi từ địa phủ lên đây."

Hứa Ngụy thở dài, từ khi nào mà tửu lượng của tiểu thư hắn lại kém đến vậy? Hắn kéo Chu Linh Vân lên, cuối cùng lại bị cô hất ra.

"Yên tâm đi, tôi chưa có say. Không tin tôi à?"

"Tiểu thư nếu thực sự từ địa phủ trở về đã không ngồi được ở đây uống rượu, rồi nói nhảm đâu."

"Vậy anh nghĩ tại sao tôi lại muốn ly hôn với Lục Sở Viêm, tự mình chữa khỏi mắt, đuổi Mạc Cẩm Tú và Chu Ninh Sương ra khỏi nhà, rồi lại chạy đến quán bar ăn chơi, chọc tức chồng cũ?"

Ừm, cũng thật kỳ lạ. Hứa Ngụy nghĩ mãi chẳng ra.

"Thôi vậy, sau này anh sẽ tự mình hiểu."

"Được rồi, tôi tin tiểu thư. Nhưng bây giờ chúng ta vẫn là nên về đi, cô xem... những chuyện cô làm đều tới tai nhà báo, phóng viên. Họ mà biết cô ở đây sẽ còn rầm rộ tới mức nào?"

Chu Linh Vân chẳng thèm quan tâm, cô cầm lấy hẳn một chai rượu, rời khỏi bàn.

"Chu Linh Vân tôi còn có chuyện gì kinh khủng chưa trải qua? Lục Sở Viêm hắn công khai có tình nhân, tại sao tôi không được?"

Nói rồi, cô dứt khoát rời khỏi tầm nhìn của Hứa Ngụy. Hắn ra vội đứng dậy ngăn cản, nhưng tiếc rằng người tới quá đông, chỉ trong vài giây đã lạc mất Chu Linh Vân. Hắn ý thức được hiện tại cô đang có rất nhiều vấn đề xảy ra, nếu thực sự có ai phát hiện cô ở chỗ này tìm thú vui thì sẽ toi mất.

Chu Linh Vân vừa đi vừa uống rượu, ngắm tìm những chàng trai trẻ, tiểu thịt tươi để trêu đùa, nhưng đi suốt rồi cũng chẳng nhìn trúng ai. Chắc chắn là đôi mắt mới này đang cản trở cô!

Rượu trong chai càng lúc càng cạn, hai má của Chu Linh Vân cũng ngày một ửng đỏ thêm. Cho đến khi rượu đã hết, Chu Linh Vân lảo đảo ngã nhào về phía trước.

Chai rượu rỗng rơi xuống đất tạo nên âm vang sắc lạnh khiến cho Chu Linh Vân có chút nhức đầu. Cô ngã xuống giường đấy à? Sao mà êm với ấm đến vậy?

Chu Linh Vân dụi dụi mắt, cô ngước lên nhìn, khóe môi bất chợt cong lên.

"Phải rồi, chính là chiếc nệm thịt này!"

Hot

Comments

Đọc

Đọc

hkngnb

2024-06-12

0

Kiều Nguyệt

Kiều Nguyệt

sợ đàn ông quá =))))

2023-02-08

1

Toàn bộ
Chapter
1 Tiểu thư cao quý không bằng miếng giẻ lau nhà
2 Không nhận ra
3 Người nhà? Các người cũng xứng?
4 Từ địa phủ đi lên
5 Con mẹ nó! Bị chơi một vố rồi!
6 Đều là cá mè một lứa!
7 Tôi là chị dâu của anh
8 Sự cố
9 Hợp tác với "em chồng"
10 Muốn ở bên em nhiều hơn
11 Tra nữ, em thật ác độc!
12 Tôi có thai rồi
13 Đêm hoan ái (H)
14 Cái thai là của Lục Sở Ngạo
15 Nghiệt chủng không thể giữ
16 Bảo vệ danh dự của em
17 Chăm sóc em
18 Bị hại
19 Yêu thì cần gì lý do?
20 Bị Dương Mỹ An phát hiện
21 Có chút rung động
22 Sự cố trong đêm sinh nhật
23 Bị chôn sống
24 Cầu hôn
25 Quãng thời gian hạnh phúc
26 Phát hiện
27 Thai giả thành thật
28 Mất trí nhớ
29 Kẻ thế thân hoàn hảo
30 Cô là ai?
31 Thanh mai trúc mã
32 Ổn định tinh thần
33 Anh vì cô ta mà đẩy tôi suýt ngã chết?
34 Các người đều lừa tôi!
35 Điều trị tâm lý
36 Nhân lúc cái thai còn chưa phát triển lớn, phải lập tức tổ chức một hôn lễ!
37 Sao lại gặp tai nạn rồi?
38 Giữ người mẹ
39 Nhổ cỏ không tận gốc, xuân tới cỏ lại mọc
40 Mắc chứng tự kỷ
41 Không dám đối diện với sự thật
42 Anh trở về rồi!
43 Manh mối lớn
44 Anh ta mới là ngoại lệ
45 Chọc nhầm người
46 Hung thủ thực sự
47 Kẻ ác ắt gặp báo ứng
48 Gả cho anh nhé?
49 Vốn dĩ đã thua ngay từ đầu
50 Xin lỗi, em không muốn ai trong hai chúng ta phải khó xử
51 Em nhất định sẽ yêu anh
52 Đứa bé vẫn còn sống
53 Càng né càng gần
54 Không có quyền lựa chọn
55 Chán rồi, buông bỏ thôi
56 Tín hiệu của Chu Linh Vân
57 Hoàng tử không cứu được Công chúa
58 Nàng Công chúa bị giam giữ trong lâu đài
59 Tình nhân xa cách, biết ai buồn, biết ai đau?
60 Vẫn còn yêu anh ta nhiều đến thế
61 Anh em tương tàn
62 Cuối cùng em vẫn không kìm được mà đến thăm hắn?
63 Nhân cơ hội ấy...
64 Vụng trộm
65 Chu Linh Vân đã chính tay bắn chết Lục Sở Ngạo
66 Chuẩn bị cho hôn lễ
67 Đến lúc kết thúc rồi
68 Lục Sở Ngạo vẫn còn sống
69 Biến thành người tốt
70 Trả giá - Đi tới hạnh phúc
71 Yêu anh - Vô cùng yêu em (END)
72 Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Đã có vị hôn thê
73 Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Hạnh phúc mãn nguyện (END)
74 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Nhặt được vật nhỏ bám người
75 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Rời khỏi khu ổ chuột
76 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Cỏ dại không thể thành hoa thơm
77 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Khanh Khanh, đừng rời bỏ em!
78 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Bên anh thật hạnh phúc
79 Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Chúng ta kết hôn đi (END)
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Tiểu thư cao quý không bằng miếng giẻ lau nhà
2
Không nhận ra
3
Người nhà? Các người cũng xứng?
4
Từ địa phủ đi lên
5
Con mẹ nó! Bị chơi một vố rồi!
6
Đều là cá mè một lứa!
7
Tôi là chị dâu của anh
8
Sự cố
9
Hợp tác với "em chồng"
10
Muốn ở bên em nhiều hơn
11
Tra nữ, em thật ác độc!
12
Tôi có thai rồi
13
Đêm hoan ái (H)
14
Cái thai là của Lục Sở Ngạo
15
Nghiệt chủng không thể giữ
16
Bảo vệ danh dự của em
17
Chăm sóc em
18
Bị hại
19
Yêu thì cần gì lý do?
20
Bị Dương Mỹ An phát hiện
21
Có chút rung động
22
Sự cố trong đêm sinh nhật
23
Bị chôn sống
24
Cầu hôn
25
Quãng thời gian hạnh phúc
26
Phát hiện
27
Thai giả thành thật
28
Mất trí nhớ
29
Kẻ thế thân hoàn hảo
30
Cô là ai?
31
Thanh mai trúc mã
32
Ổn định tinh thần
33
Anh vì cô ta mà đẩy tôi suýt ngã chết?
34
Các người đều lừa tôi!
35
Điều trị tâm lý
36
Nhân lúc cái thai còn chưa phát triển lớn, phải lập tức tổ chức một hôn lễ!
37
Sao lại gặp tai nạn rồi?
38
Giữ người mẹ
39
Nhổ cỏ không tận gốc, xuân tới cỏ lại mọc
40
Mắc chứng tự kỷ
41
Không dám đối diện với sự thật
42
Anh trở về rồi!
43
Manh mối lớn
44
Anh ta mới là ngoại lệ
45
Chọc nhầm người
46
Hung thủ thực sự
47
Kẻ ác ắt gặp báo ứng
48
Gả cho anh nhé?
49
Vốn dĩ đã thua ngay từ đầu
50
Xin lỗi, em không muốn ai trong hai chúng ta phải khó xử
51
Em nhất định sẽ yêu anh
52
Đứa bé vẫn còn sống
53
Càng né càng gần
54
Không có quyền lựa chọn
55
Chán rồi, buông bỏ thôi
56
Tín hiệu của Chu Linh Vân
57
Hoàng tử không cứu được Công chúa
58
Nàng Công chúa bị giam giữ trong lâu đài
59
Tình nhân xa cách, biết ai buồn, biết ai đau?
60
Vẫn còn yêu anh ta nhiều đến thế
61
Anh em tương tàn
62
Cuối cùng em vẫn không kìm được mà đến thăm hắn?
63
Nhân cơ hội ấy...
64
Vụng trộm
65
Chu Linh Vân đã chính tay bắn chết Lục Sở Ngạo
66
Chuẩn bị cho hôn lễ
67
Đến lúc kết thúc rồi
68
Lục Sở Ngạo vẫn còn sống
69
Biến thành người tốt
70
Trả giá - Đi tới hạnh phúc
71
Yêu anh - Vô cùng yêu em (END)
72
Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Đã có vị hôn thê
73
Ngoại truyện Phó Quân Sơn - Dương Mỹ An: Hạnh phúc mãn nguyện (END)
74
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Nhặt được vật nhỏ bám người
75
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Rời khỏi khu ổ chuột
76
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Cỏ dại không thể thành hoa thơm
77
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Khanh Khanh, đừng rời bỏ em!
78
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Bên anh thật hạnh phúc
79
Ngoại truyện Trình Thiếu Khanh - Diệp Mộc Chân: Chúng ta kết hôn đi (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play