Chương 8: Kết giao

Bị ánh nhìn có tính xâm lược của cô bé kia tác động, Lâu Vĩnh không khỏi sờ sờ mặt mình.

Hắn lúc nãy vì chơi bóng có ra chút mồ hôi, nên khả năng cao mặt sẽ bị lấm bẩn.

Nhưng mà hắn xin thề, trước khi cô bé này tiến lại đây thì đã dùng khăn lau sạch rồi mà. Vì sao cô bé này lại cứ nhìn hắn bằng ánh mắt kì quặc như vậy chứ?

Lâu Vĩnh tò mò. Vậy nên nhân lúc đem tiền trả cho cô, hắn liền lấy thế mà dò la.

"Này cô bé, mặt anh dính gì hay sao? Tại sao lại nhìn chằm chằm vậy?"

Lâu Mạn Mạn cũng vì câu nói của anh, trong lòng sản sinh ra cảm giác thất vọng. Gì chứ, cô bé chỉ mới có hảo cảm với người này được vài dây thôi mà, đừng để cô bé vỡ mộng, ngỡ rằng tìm được tri kỷ sớm như vậy có được không?

Đàm Nhu Nhi nghe thấy lời nhắc nhở của thiếu niên thì có chút chột dạ. Thu lại ánh mắt thất thố của mình, miệng khẽ lẩm bẩm.

"Xin lỗi, tại ánh nhìn của anh hơi giống thần tài..."

Tuy rằng cô chỉ nói khe khẽ, nhưng hai cặp tai với thính giác vô cùng tốt đều đã nghe thấy hết.

"Phốc..."

Lâu Mạn Mạn lần này thật sự là tròn mắt nhìn Đàm Nhu Nhi, mất vài giây để dung nạp sự so sánh kì quái này vào đầu. Lại nói, sau đó là tràng cười ra nước mắt của cô bé.

Được, bạn gái này được! Không cần qua công tác kiểm định nào nữa, Mạn Mạn thẳng tay duyệt cô bạn này vào danh sách bạn tốt.

Ngược lại với niềm vui của em gái, bằng mắt thường có thể thấy, nét mặt của Lâu Vĩnh đã dần cứng lại. Cánh tay đưa tiền cho cô bé cũng vì thế dừng trên không trung.

"Em vừa nói ai là thần tài cơ?"

Trong trí nhớ của hắn, thần tài là một ông lão, một ông lão nha! Ý của cô bé đang nhắc nhở khéo với hắn, rằng hắn thật già hay sao?

Xưa nay hắn vốn tự tin về nhan sắc của mình, nhưng vào chính giờ phút này... Hắn có hơi ngờ vực có phải bản thân đề cao mình quá rồi hay không.

Đàm Nhu Nhi có cảm giác, nếu cô còn nói về vấn đề này nữa, tờ hai trăm đang nằm giữa không trung kia sẽ không đơn giản mà tiếp xuống an toàn dưới bàn tay cô đơn giản. Cô cố ngẩng cao đầu để nhìn thiếu niên kia, trong lòng thầm oán thân thể lùn tịt còn chưa tới hông hắn. Chẳng qua trên khuôn mặt vẫn trưng ra nụ cười, miệng lưỡi nhanh nhạy sửa ý.

"Không có, thần tài ở đây là người có tiền thôi. Ý của em là cảm giác anh rất giàu có còn đầy lòng nhân ái, thương em gái mình. Anh trai lớn, anh có thể trả em tiền lương được không?"

Lâu Mạn Mạn nghe xong thì lập tức cười đến đau ruột. Chờ đến khi cô bé điều khiển được lại khoang miệng thì bạn nữ kia đã đi ra khỏi sân bóng. Ném cuốn tập cho anh trai, bé Mạn Mạn lập tức chạy thật nhanh để đuổi theo.

Bỏ mặc Lâu Vĩnh ở lại với ánh mắt nhìn xa xăm.

Lúc này dòng người đã về bớt, mặt trời cũng hoàn toàn khuất sau lưng núi, trả lại vùng trời rộng lớn cho những vì sao.

Hứa Khải sau khi nói chuyện cùng bạn học xong, mắt thấy Lâu Vĩnh vẫn ngồi im bất động ở trên ghế, anh không khỏi bất ngờ tiến tới hỏi.

"Mạn Mạn đâu? Sao cậu còn chưa về? Định tụ họp đánh nhau gì nữa hả?"

Như thường ngày Lâu Vĩnh sẽ trả lời qua loa hoặc thậm chí là bỏ qua, chào anh một cái rồi rời khỏi. Nhưng hôm nay hình như là một ngày bất thường, Lâu Vĩnh lại quay đầu nhìn Hứa Khải một cái, môi mỏng cất lên sự nghi vấn.

"Anh thấy tôi có giống thần tài không?"

"Hả?!"

...

Đàm Nhu Nhi đi cũng thật nhanh, hại Lâu Mạn Mạn đuổi ra gần tới cổng mới bắt kịp cô.

Vừa hay, xe ô tô của Đàm Nhu Nhi cũng vừa tới, dừng ở ngoài cổng. Cô chuẩn bị lên xe thì bị tiếng gọi của Mạn Mạn:

"Bạn gái, bạn nữ ơi! Hộc hộc, bạn nữ dừng lại với!"

Bước chân của cô liền dừng lại, quay ra đằng sau ngờ vực hỏi.

"Bạn học Mạn Mạn, có chuyện gì sao?" - Nhu Nhi có hơi lo lắng, lòng thầm cầu mong Mạn Mạn đừng nói ra công việc mà cô đang làm ở trong trường, người phía trong xe mà nghe thấy thì cô chết chắc mất.

Nhận ra sự khẩn trương trong đôi mắt cô, Lâu Mạn Mạn khẽ cười. Tay nhỏ vươn lấy đưa cho Nhu Nhi một viên kẹo ngậm mà cô bé thích nhất, sau đó cất ra tiếng nói ngây thơ của một đứa trẻ.

"Bạn có thể cho mình biết tên được không? Mình rất muốn cùng bạn kết giao. Để mình giới thiệu trước nhé, mình là Lâu Mạn Mạn, lớp 2-1."

Đàm Nhu Nhi đối với sự nhiệt tình bất ngờ của người trước mặt có chút không thích nghi kịp. Nhưng tại nơi sâu thẳm trong trái tim, kể từ lúc cô bé đó nắm lấy tay cô, như có dòng nước ấm chảy qua.

Trong vô thức, cô cũng cong khóe môi, đáp lại sự nhiệt tình đáng yêu ấy.

"Mình là Đàm Nhu Nhi, lớp 2-3, rất vinh hạnh khi được quen biết."

"Nhu Nhi, Nhu Nhi... Mình đã nhớ! Bây giờ bạn phải về rồi sao? Vậy ngày mai gặp lại nhé, tạm biệt!"

Nói đoạn, Lâu Mạn Mạn chạy tiếp tục chạy đi mất. Y như cái cách cô ấy xuất hiện vậy.

Đàm Nhu Nhi nhìn theo bóng lưng đó, lại nhìn vào viên kẹo tròn tròn trong tay mình. Cảm giác thật hạnh phúc, người đầu tiên cùng cô yêu cầu kết bạn...

Lúc này, từ trong xe truyền ra tiếng nói khiến sống lưng của Đàm Nhu Nhi chợt ớn lạnh:

"Cha còn tưởng con không thể cùng ai kết bạn được luôn đấy..."

...

Trên đường về nhà, Lâu Mạn Mạn vui vẻ hát mấy bài đồng ca được học trong tiết thanh nhạc. Lại nhìn qua phía anh trai mình, cười tít cả mắt.

"Anh, lần đầu em thấy anh làm được việc hay như vậy. Nếu anh không hối lộ để em phải mang vở bài tập cho bạn Nhu Nhi, có lẽ em sẽ không biết bạn ấy có thể hợp gu em như vậy haha."

Hot

Comments

Nhím Nhím

Nhím Nhím

Truyện này cuốn quá nha

2023-02-13

9

Cúc Numi 🍀

Cúc Numi 🍀

🤣🤣🤣

2023-02-04

3

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Cuốn quá nha ❤❤

2023-02-03

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2 Chương 2: Dao kề cổ
3 Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4 Chương 4: Tương Tư
5 Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6 Chương 6: Trả vở
7 Chương 7: Trả tiền
8 Chương 8: Kết giao
9 Chương 9: 500 và cái tên
10 Chương 10: Tin đồn lan xa
11 Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12 Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13 Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14 Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15 Chương 15: Bán hoa
16 Chương 16: Quà tặng có giá trị
17 Chương 17: Người giàu tặng quà.
18 Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19 Chương 19: Bảo vệ cô
20 Chương 20: Quyết định rời đi
21 Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22 Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23 Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24 Chương 24: Từ chối tỏ tình
25 Chương 25: Uống rượu
26 Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27 Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28 Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29 Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30 Chương 30: Bế cô
31 Chương 31: NN không để bán...
32 Chương 32: Linh Châu
33 Chương 33: Nhử mồi
34 Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35 Chương 35: Bị nghe lén
36 Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37 Chương 37: Biển
38 Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39 Chương 39: Đàn ông xấu
40 Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41 Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42 Chương 42: Kế hoạch
43 Chương 43: Vương Á Khẩu
44 Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45 Chương 45: Kẻ xướng người họa
46 Chương 46: Thực sợ hãi...
47 Chương 47: Hôn
48 Chương 48: Có được không? (H)
49 Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50 Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51 Chương 51: Độ Ngôn à...
52 Chương 52: Phi
53 Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54 Chương 54: Yên bình
55 Chương 55: Từ thù thành bạn
56 Chương 56: Mua chuộc em vợ
57 Chương 57: Người chồng mẫu mực
58 Chương 58: Mua đồ (1)
59 Chương 59: Mua đồ (2)
60 Chương 60: Em gái thất lạc
61 Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62 Chương 62: Không được rời bỏ anh
63 Chương 63: Nhờ vả
64 Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65 Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66 Chương 66: Không giúp đỡ
67 Chương 67: Đưa cô đi
68 Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69 Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70 Chương 70: Anh cần em
71 Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72 Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73 Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74 Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75 Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76 Chương 76: Đăng ký kết hôn
77 Chương 77:
78 Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79 Chương 79
80 Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81 Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82 Chương 82 (không tiêu đề)
83 Chương 83:
84 Chương 84
85 Chương 85 (End)
86 Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2
Chương 2: Dao kề cổ
3
Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4
Chương 4: Tương Tư
5
Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6
Chương 6: Trả vở
7
Chương 7: Trả tiền
8
Chương 8: Kết giao
9
Chương 9: 500 và cái tên
10
Chương 10: Tin đồn lan xa
11
Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12
Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13
Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14
Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15
Chương 15: Bán hoa
16
Chương 16: Quà tặng có giá trị
17
Chương 17: Người giàu tặng quà.
18
Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19
Chương 19: Bảo vệ cô
20
Chương 20: Quyết định rời đi
21
Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22
Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23
Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24
Chương 24: Từ chối tỏ tình
25
Chương 25: Uống rượu
26
Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27
Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28
Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29
Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30
Chương 30: Bế cô
31
Chương 31: NN không để bán...
32
Chương 32: Linh Châu
33
Chương 33: Nhử mồi
34
Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35
Chương 35: Bị nghe lén
36
Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37
Chương 37: Biển
38
Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39
Chương 39: Đàn ông xấu
40
Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41
Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42
Chương 42: Kế hoạch
43
Chương 43: Vương Á Khẩu
44
Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45
Chương 45: Kẻ xướng người họa
46
Chương 46: Thực sợ hãi...
47
Chương 47: Hôn
48
Chương 48: Có được không? (H)
49
Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50
Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51
Chương 51: Độ Ngôn à...
52
Chương 52: Phi
53
Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54
Chương 54: Yên bình
55
Chương 55: Từ thù thành bạn
56
Chương 56: Mua chuộc em vợ
57
Chương 57: Người chồng mẫu mực
58
Chương 58: Mua đồ (1)
59
Chương 59: Mua đồ (2)
60
Chương 60: Em gái thất lạc
61
Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62
Chương 62: Không được rời bỏ anh
63
Chương 63: Nhờ vả
64
Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65
Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66
Chương 66: Không giúp đỡ
67
Chương 67: Đưa cô đi
68
Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69
Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70
Chương 70: Anh cần em
71
Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72
Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73
Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74
Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75
Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76
Chương 76: Đăng ký kết hôn
77
Chương 77:
78
Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79
Chương 79
80
Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81
Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82
Chương 82 (không tiêu đề)
83
Chương 83:
84
Chương 84
85
Chương 85 (End)
86
Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play