Chương 10: Tin đồn lan xa

Đàm Nhu Nhi cũng không rõ bản thân làm cách nào ăn xong bữa cơm đầy áp lực như vậy. Tuy cả cơ thể đều đang kháng cự với việc ở gần Đàm Ôn Tường, nhưng lí trí buộc cô bé phải trưng ra bộ mặt vui vẻ lấy lòng cha mình.

Dưới ánh đèn chùm sáng trưng, ánh mắt Đàm Ôn Tường nhìn cô con gái có điểm kì lạ. Từ lúc ăn cơm đến giờ đến giờ, cô cứ chốc chốc lại ngoảnh đầu sang nhìn ông một cái. Trong đôi mắt kia toàn là tia thăm dò, cũng như lo sợ khó hiểu.

Dẫu sao ông ta cũng là người lớn, đối với tâm lí của một đứa trẻ, Đàm Ôn Tường vẫn có thể nắm bắt được. Đôi mắt xếch hơi nhướng lên, ông bỏ dao nĩa xuống, lại lấy khăn giấy lau miệng, lúc này mới ưu nhã cất tiếng dò hỏi.

"Sao vậy? Con sợ ta sao?"

Đàm Nhu Nhi mỉm cười, cười đến không thấy mắt, che dấu tâm tình sợ hãi của mình lúc này. Nhanh chân nhảy xuống ghế, bước vội ra phía sau lưng ông, tay nhỏ liên hoàn hết đấm lại xoa bóp, miệng nhỏ còn nói lời ngon ngọt dối lòng.

"Sao lại có thể sợ cha mình chứ. Đối với con, cha là người tuyệt vời nhất trên đời. Chỉ là do cha đến bất ngờ làm con có chút lo lắng."

Đàm Ôn Tường cười, thả lỏng cơ thể, một lát sau mới quay đầu lại nhìn đứa con gái khả ái ngoan ngoãn của mình, cánh môi hé mở ra phát ra âm thanh khàn khàn.

"Con lo lắng chuyện gì?"

"Chính là sợ bài kiểm tra kia kết quả không tốt nha, nên cha xuất hiện ở đây để mang con về Willow..."

Đàm Ôn Tường bất chợt cười vang, bàn tay to lớn chậm rãi đưa ra không trung rồi rơi xuống đỉnh đầu của Nhu Nhi, xoa đầu cô bé mấy cái.

"Đứa bé này, vì chuyện nhỏ nhặt như vậy mà đến ăn cũng thấp thỏm không yên. Ta không phải đến đây vì chuyện đó nha, chẳng qua là sắp có buổi tiệc lớn ở đây. Mà bài kiểm tra vừa rồi con làm tương đối tốt, quả nhiên thành phố V là nơi ươm tạo nhân tài tốt nhất, Willow mạnh hơn về kinh tế nhưng giáo dục phần thắng lại thuộc về thành phố phồn vinh này. Đúng là con gái của ta, mắt nhìn rộng mở ha ha."

Nhờ câu nói này của Đàm Ôn Tường, Nhu Nhi cuối cùng cũng trút bỏ được cục đá đè nặng giữa lồng ngực, thở phào một tiếng nhẹ nhõm.

"Thật may quá."

"Nhưng mà..." - Đàm Ôn Tường tiếp tục bổ sung.- "Lần này con sẽ cùng đi với cha. Con rồi sẽ ở thành phố này thời gian không ít, vẫn nên tính chuyện về lâu về dài, giới thiệu con với giới thượng lưu chỗ này, sau con đỡ bị người khác bắt nạt."

Chứ không phải cha muốn giới thiệu con, để rồi xem xét có thể kiếm gia đình nào đủ tiêu chuẩn để làm một cuộc hôn nhân thương mại hả?!

Sau lưng, Đàm Nhu Nhi âm thầm bĩu môi thầm nghĩ. Đương nhiên cô không ngu ngốc mà nói những lời đó ra khỏi miệng, chẳng qua là cô cảm thấy hơi chán ghét việc lừa lọc này của cha mình mà thôi. Nhưng không sao cả, cô vẫn còn một đứa em gái đáng yêu làm điểm tựa, cô sẽ không dễ dàng bị hoàn cảnh đạp ngã đâu!

"Vâng, đến ngày đó cha sẽ mua đầm xinh cho con chứ?"

"Được, sẽ mua, bao nhiêu cũng sẽ mua cho con thử hết ha ha." - Đàm Ôn Tường nhẹ véo má Đàm Nhu Nhi, căn phòng đầu buổi âm u lạnh lẽo, giờ khắc này đã được tiếng cười hào sảng của ông lấp kín.

Xuyên qua màn đêm tăm tối, chính là ánh bình minh rực rỡ tràn đầy sức sống. Gió ngoài trời nhẹ nhàng bay xuyên qua khung sắt mà làm tấm rèm mỏng khẽ lay động, khiến nó phất phới trong không trung, tạo khoảng trống cho những tia sáng ấm áp được chạm tới làn da mềm mại của cô gái nhỏ.

Lâu Vĩnh ngang qua hành lang, theo thói quen mà nhìn vào góc bàn thứ hai bên phải của lớp tiểu học bên cạnh. Trông thấy cảnh sắc cô bé kia ngủ ngon lành, hắn không khỏi hoài nghi, làm cách nào mà 10 lần hắn nhìn thấy thì đến 8 lần là cô đang say giấc nồng vậy?

Do cô là heo con chỉ biết ăn ngủ kiếm tiền, hay là do hắn xui xẻo không lựa đúng thời giờ để thấy được lúc cô thức đây?

Lại nói, Lâu Mạn Mạn so với hắn hình như may mắn hơn rất nhiều. Mỗi lần Mạn Mạn qua rủ cô bé này đi đâu đó, đều đúng lúc cô bé rảnh rổi. Lâu Vĩnh từ xa trông thấy hai đứa nhóc nắm tay nhau cười nói vui vẻ, trong lòng không rõ dư vị gì.

Cùng thời điểm, Độ Ngôn, bạn cùng lớp kiêm chức đàn em của Lâu Vĩnh, cùng một đám hơn chục người thiếu niên đi gần hết hành lang mới để ý lão đại yêu dấu của cả đám đã không còn đi chung với bọn họ nữa.

Nhìn ngang ngó dọc tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng đến lúc trông thấy còn tưởng hai con mắt nhìn nhầm, lão đại của lớp mình ấy vậy mà đứng trước cửa lớp của đám nhi đồng, ngẩn người suy nghĩ đến quên cả xung quanh?!

Độ Ngôn thật muốn chửi thề, dạo gần đây có một số tin đồn lan quanh trường, rằng nam thần Lâu Vĩnh vì một cô bé tiểu học mà mất ăn mất ngủ, mỗi lần qua lớp đều phải dừng lại ngắm cho đã mới chịu đi.

Cậu ta đã không tin, lão đại mà cậu quen biết bao năm, đối với thứ gì cũng không thèm để vào mắt. Nữ sinh theo đuổi bám riết, Lâu Vĩnh mời tránh khỏi tầm mắt hắn ba lần không được liền ngay tại chỗ bị hắn đạp cho bong gân nhập viện.

Còn phải kể đến, người theo đuổi lão đại toàn những mỹ nhân xinh đẹp như mộng, dáng điệu thướt tha nhẹ nhàng, kiểu nào cũng có, nhưng sau cùng lão đại lựa chọn dùng tai tiếng "Không nể mặt, phụ nữ cũng bị đánh!" để đám người kia đem tình cảm thu tém lại à.

Một người như vậy thử hỏi xem làm sao có thể ngẩn người ngắm gái chứ, mà người trong tin đồn lại là con gái chưa phát dục nữa cơ chứ?!

Nhưng mà, tại thời khắc này, Độ Ngôn không biết có nên khuyên bản thân mình chấp nhận sự thật hay là không.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Tym tym ❤❤❤❤❤

2023-02-04

5

Hà Nhiên

Hà Nhiên

anh nên chuẩn bị tinh thần trước đi haha

2023-02-04

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2 Chương 2: Dao kề cổ
3 Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4 Chương 4: Tương Tư
5 Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6 Chương 6: Trả vở
7 Chương 7: Trả tiền
8 Chương 8: Kết giao
9 Chương 9: 500 và cái tên
10 Chương 10: Tin đồn lan xa
11 Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12 Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13 Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14 Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15 Chương 15: Bán hoa
16 Chương 16: Quà tặng có giá trị
17 Chương 17: Người giàu tặng quà.
18 Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19 Chương 19: Bảo vệ cô
20 Chương 20: Quyết định rời đi
21 Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22 Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23 Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24 Chương 24: Từ chối tỏ tình
25 Chương 25: Uống rượu
26 Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27 Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28 Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29 Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30 Chương 30: Bế cô
31 Chương 31: NN không để bán...
32 Chương 32: Linh Châu
33 Chương 33: Nhử mồi
34 Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35 Chương 35: Bị nghe lén
36 Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37 Chương 37: Biển
38 Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39 Chương 39: Đàn ông xấu
40 Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41 Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42 Chương 42: Kế hoạch
43 Chương 43: Vương Á Khẩu
44 Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45 Chương 45: Kẻ xướng người họa
46 Chương 46: Thực sợ hãi...
47 Chương 47: Hôn
48 Chương 48: Có được không? (H)
49 Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50 Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51 Chương 51: Độ Ngôn à...
52 Chương 52: Phi
53 Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54 Chương 54: Yên bình
55 Chương 55: Từ thù thành bạn
56 Chương 56: Mua chuộc em vợ
57 Chương 57: Người chồng mẫu mực
58 Chương 58: Mua đồ (1)
59 Chương 59: Mua đồ (2)
60 Chương 60: Em gái thất lạc
61 Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62 Chương 62: Không được rời bỏ anh
63 Chương 63: Nhờ vả
64 Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65 Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66 Chương 66: Không giúp đỡ
67 Chương 67: Đưa cô đi
68 Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69 Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70 Chương 70: Anh cần em
71 Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72 Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73 Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74 Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75 Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76 Chương 76: Đăng ký kết hôn
77 Chương 77:
78 Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79 Chương 79
80 Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81 Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82 Chương 82 (không tiêu đề)
83 Chương 83:
84 Chương 84
85 Chương 85 (End)
86 Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2
Chương 2: Dao kề cổ
3
Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4
Chương 4: Tương Tư
5
Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6
Chương 6: Trả vở
7
Chương 7: Trả tiền
8
Chương 8: Kết giao
9
Chương 9: 500 và cái tên
10
Chương 10: Tin đồn lan xa
11
Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12
Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13
Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14
Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15
Chương 15: Bán hoa
16
Chương 16: Quà tặng có giá trị
17
Chương 17: Người giàu tặng quà.
18
Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19
Chương 19: Bảo vệ cô
20
Chương 20: Quyết định rời đi
21
Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22
Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23
Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24
Chương 24: Từ chối tỏ tình
25
Chương 25: Uống rượu
26
Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27
Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28
Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29
Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30
Chương 30: Bế cô
31
Chương 31: NN không để bán...
32
Chương 32: Linh Châu
33
Chương 33: Nhử mồi
34
Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35
Chương 35: Bị nghe lén
36
Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37
Chương 37: Biển
38
Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39
Chương 39: Đàn ông xấu
40
Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41
Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42
Chương 42: Kế hoạch
43
Chương 43: Vương Á Khẩu
44
Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45
Chương 45: Kẻ xướng người họa
46
Chương 46: Thực sợ hãi...
47
Chương 47: Hôn
48
Chương 48: Có được không? (H)
49
Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50
Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51
Chương 51: Độ Ngôn à...
52
Chương 52: Phi
53
Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54
Chương 54: Yên bình
55
Chương 55: Từ thù thành bạn
56
Chương 56: Mua chuộc em vợ
57
Chương 57: Người chồng mẫu mực
58
Chương 58: Mua đồ (1)
59
Chương 59: Mua đồ (2)
60
Chương 60: Em gái thất lạc
61
Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62
Chương 62: Không được rời bỏ anh
63
Chương 63: Nhờ vả
64
Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65
Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66
Chương 66: Không giúp đỡ
67
Chương 67: Đưa cô đi
68
Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69
Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70
Chương 70: Anh cần em
71
Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72
Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73
Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74
Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75
Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76
Chương 76: Đăng ký kết hôn
77
Chương 77:
78
Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79
Chương 79
80
Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81
Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82
Chương 82 (không tiêu đề)
83
Chương 83:
84
Chương 84
85
Chương 85 (End)
86
Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play