Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc

Chẳng mấy chốc cuối tuần đã đến. Đứng trước cửa dinh thự xa hoa lộng lẫy, sân vườn rộng lớn mang theo mùi thơm tươi mát từ cỏ mới, Đàm Nhu Nhi bất giác cảm thấy choáng ngợp.

Thì ra, đây là lí do vì sao con người lại thích theo đuổi danh tiếng và tiền bạc đến vậy. Chỉ cần nhìn đến những đồ vật xa xỉ được trưng bày từ cổng chính vào đến trong nhà là có thể cảm nhận sự hào nhoáng của đồng tiền.

Đàm Nhu Nhi đột nhiên xuất hiện suy nghĩ, rằng những người sống trong nhung lụa, theo đuổi hào quang của danh vọng kia liệu có hay không tìm thấy hơi ấm khi trở về nơi họ gọi là nhà?

Hay là cũng như cô, lạc lõng trong chính gia đình mình được sinh ra?

Nắm lấy tay Đàm Ôn Tường, xung quanh là tiếng chào hỏi xã giao, cứ vài giây là Đàm Nhu Nhi phải cúi người chào một lần. Bên tai nghe thấy tiếng khen ngợi khách khí của những người kia, cô chỉ mỉm cười cảm ơn. Kịch bản cũ, cô đã quen rồi...

Hôm nay cô được chọn cho một bộ váy cánh màu trắng tinh, phần cánh tay được đính vài viên kim cương mà theo lời cha nói, giá trị ngàn đô. Bên ngoài khoác thêm chiếc áo mỏng, tạo hiệu ứng lớp chồng lớp, kết hợp với khuôn mặt bánh bao cùng đôi mắt to tròn vô cùng đáng yêu ngọt ngào của cô càng khiến cô như một công chúa nhỏ.

Đàm Ôn Tường sau khi giới thiệu cô với những vị chủ tịch, lãnh đạo lớn, liền căn dặn cô kết giao với mấy thiếu niên mà ông chỉ định rồi tiếp tục bỏ đi, lẩn trong đám người ăn mặc lộng lẫy, biến mất một cách nhanh chóng.

Nhìn về phía những người mà Đàm Ôn Tường chỉ định, trong con mắt đen tuyền không khỏi tràn ra tia trào phúng. Tất nhiên, cô sẽ không nghe lời ông, nhấc chiếc váy lên cao, Đàm Nhu Nhi đánh mắt về bốn phía, tìm xem chỗ ngồi thích hợp để an tĩnh một chút.

Vào thời khắc đôi mắt xinh đẹp kia đang ngơ ngác như nai vàng. Từ đằng sau, bóng dáng xinh đẹp của Lâu Mạn Mạn chậm rãi đi tới, miệng nhỏ cười lên ý tinh ranh.

"Hù!"

Đàm Nhu Nhi thật sự bị dọa sợ gần rớt tim ra ngoài, cả cơ thể giật nảy, hét lên một tiếng "A" rõ to.

Một số người vì tiếng hét mà quay người lại nhìn. Vài thiếu niên cao lớn của danh gia vọng tộc khác nhờ chuyện này mà trông thấy mồi lớn, không hẹn mà cùng mon men tới gần vị trí mà tiểu thư của Lâu gia xuất hiện.

Nhưng mà còn chưa kịp thấy người, đã bị khí thế cùng ánh mắt sắc bén của Lâu Vĩnh đứng phía xa gò ép đến không thể thở được. Đương nhiên, bọn chúng cũng không ngu ngốc đến mức vì tìm đối tượng hào môn mà đối đầu với Lâu Vĩnh, cái tên điên có thể tay không đấm chết người.

Lâu Mạn Mạn tuổi nhỏ không nhìn ra sự việc, chẳng qua vì lúc bước vào cuộc dạ tiệc này nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nên cô bé nhanh chóng tiến lại. Cũng không ngờ trước được rằng thật sự là Nhu Nhi.

Cô bé vui vẻ không ngừng, những tưởng đi dạ tiệc cùng anh trai hôm nay sẽ là một cực hình, thật không tưởng tượng ra sẽ gặp tri kỷ.

"Ahh, Nhu Nhi, cậu cũng ở đây sao? Mẹ ơi, cậu mặc váy xinh đẹp thật đấy, lại nhìn búi tóc dễ thương này... Ahh, thật làm mình bất ngờ quá."

"Mạn Mạn, dừng lại, không xoay nữa, thật là làm mình chóng mặt..."

Còn chưa để Đàm Nhu Nhi nói xong, Lâu Vĩnh bên cạnh đã nắm lấy bàn tay múp míp của em gái để dừng lại việc cô bé xoay Nhu Nhi thành vòng tròn. Đôi mắt ngọc bích khẽ cau lại, yết hầu rung động, phát ra âm thanh khàn khàn.

"Không được xoay nữa."

Nhận ra ý cảnh cáo của anh trai, Lâu Mạn Mạn chỉ đành bĩu môi thu tay lại.

Đang định nói thêm mấy câu với Nhu Nhi, bỗng nhiên từ đâu xuất hiện bóng dáng cao lớn, chắn trước mặt Lâu Mạn Mạn.

Lúc nãy từ đằng xa, Đàm Ôn Tường nhìn thấy một màn hình ảnh Đàm Nhu Nhi đẩy tay của Lâu Mạn Mạn ra, cùng với ánh mắt sắc lạnh của Lâu Vĩnh nhìn vào khoảng không. Ông không thèm suy nghĩ mà quy chụp tội lỗi là Đàm Nhu Nhi gây ra, sau đó làm cho Lâu thiếu gia tức giận...

Không được, ai mà không biết, đối với thành phố V này, người có tiếng nói ngang với thị trưởng chính là Lâu gia, Lâu Hà Uy trong giới kinh doanh làm việc quyết liệt, đứa con trai cho dù nhiều tai tiếng nhưng lại vô cùng tài giỏi... Ông thật sự không muốn vì đứa con gái ngốc nghếch mà mất đi cơ hội làm ăn lớn, liền lập tức chạy tới.

Đôi mắt xếch của ông ta ngập tràn ánh sáng sùng bái, khoang miệng hé mở, vô cùng tự nhiên mà cất ra những lời nói khó hiểu:

"Đây không phải thiếu gia cùng tiểu thư của Lâu gia sao? Thật xin lỗi, Nhu Nhi của tôi còn nhỏ, lại rất hay gây chuyện, mong hai người thông cảm bỉ qua cho nó nhé. Lâu thiếu gia, nếu cậu cho cơ hội, tôi sẽ dắt nó tới cùng cậu đàm phán sau bữa tiệc."

Nói đoạn, Đàm Ôn Tường nhìn cũng không nhìn lại đã kéo Đàm Nhu Nhi rời khỏi, bỏ lại Lâu Mạn Mạn bối rối và Lâu Vĩnh với ánh nhìn âm trầm, không khỏi can thán một tiếng.

Vì sao một người cha hèn kém tận trong xương cốt lại có thể sinh ra đứa con gái có khí chất như vậy chứ?

"Anh trai, ông chú kia là cha của Nhu Nhi hả, sao lời nói khó hiểu như vậy nhỉ?"

Như phát hiện ra chuyện gì đó, đôi mắt màu lam của Mạn Mạn lóe lên tia sáng...

"Nhu Nhi bạn ấy không hề nghèo nha? Nhưng vì sao lại kiếm nhiều tiền như vậy làm gì chứ?"

"Anh..." - Lâu Mạn Mạn không nghe thấy anh trả lời, bất mãn quay đầu để nhìn Lâu Vĩnh chất vấn. Lại không ngờ khi quay ra phía sau liền nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của anh Chấn Nam, bạn nối khố của anh trai Mạn Mạn. Toàn bộ câu hỏi đều bị ném ra phía sau, đơ người một lúc.

Chấn Nam cong cong khóe môi, đưa tay bẹo nhẹ bên má của Mạn Mạn, giọng nói ấm áp truyền đến bên tai cô bé:

"Lâu Vĩnh vừa rời khỏi rồi, cậu ấy nhờ anh chăm sóc em một lát. Công chúa nhỏ, em muốn ăn gì nào?"

Lâu Mạn Mạn nghe xong liền cười mỉm, cũng may anh trai vẫn có chút tác dụng.

...

Đàm Ôn Tường kéo Nhu Nhi đi một quãng đường dài rồi mới dừng lại tại khu vườn rộng lớn. Cho dù đang là ban đêm, nhưng nhờ ánh đèn thắp sáng mà vẫn có thể dễ dàng nhìn thấy cây cối xung quanh mang vẻ đẹp huyền diệu đang thi nhau khoe sắc.

Chẳng qua, vào giờ phút này, người trong cuộc không có tâm trạng gì mà ngắm cảnh.

"Vì sao lại gây chuyện? Cha bảo con cùng mấy thiếu niên kia kết giao, con đã làm quen được mấy người rồi?"

Hot

Comments

Nguyễn Nguyệt

Nguyễn Nguyệt

đầu tuần rồi vote cho tg nào các bạn ơi.để tg có động lực ra nhiều chương hơn.

2023-02-06

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2 Chương 2: Dao kề cổ
3 Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4 Chương 4: Tương Tư
5 Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6 Chương 6: Trả vở
7 Chương 7: Trả tiền
8 Chương 8: Kết giao
9 Chương 9: 500 và cái tên
10 Chương 10: Tin đồn lan xa
11 Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12 Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13 Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14 Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15 Chương 15: Bán hoa
16 Chương 16: Quà tặng có giá trị
17 Chương 17: Người giàu tặng quà.
18 Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19 Chương 19: Bảo vệ cô
20 Chương 20: Quyết định rời đi
21 Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22 Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23 Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24 Chương 24: Từ chối tỏ tình
25 Chương 25: Uống rượu
26 Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27 Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28 Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29 Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30 Chương 30: Bế cô
31 Chương 31: NN không để bán...
32 Chương 32: Linh Châu
33 Chương 33: Nhử mồi
34 Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35 Chương 35: Bị nghe lén
36 Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37 Chương 37: Biển
38 Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39 Chương 39: Đàn ông xấu
40 Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41 Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42 Chương 42: Kế hoạch
43 Chương 43: Vương Á Khẩu
44 Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45 Chương 45: Kẻ xướng người họa
46 Chương 46: Thực sợ hãi...
47 Chương 47: Hôn
48 Chương 48: Có được không? (H)
49 Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50 Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51 Chương 51: Độ Ngôn à...
52 Chương 52: Phi
53 Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54 Chương 54: Yên bình
55 Chương 55: Từ thù thành bạn
56 Chương 56: Mua chuộc em vợ
57 Chương 57: Người chồng mẫu mực
58 Chương 58: Mua đồ (1)
59 Chương 59: Mua đồ (2)
60 Chương 60: Em gái thất lạc
61 Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62 Chương 62: Không được rời bỏ anh
63 Chương 63: Nhờ vả
64 Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65 Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66 Chương 66: Không giúp đỡ
67 Chương 67: Đưa cô đi
68 Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69 Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70 Chương 70: Anh cần em
71 Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72 Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73 Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74 Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75 Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76 Chương 76: Đăng ký kết hôn
77 Chương 77:
78 Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79 Chương 79
80 Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81 Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82 Chương 82 (không tiêu đề)
83 Chương 83:
84 Chương 84
85 Chương 85 (End)
86 Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái
Chapter

Updated 86 Episodes

1
Chương 1: Đàm Nhu Nhi
2
Chương 2: Dao kề cổ
3
Chương 3: Chuyển tới thành phố V
4
Chương 4: Tương Tư
5
Chương 5: Công cuộc kiếm tiền của Nhu Nhi.
6
Chương 6: Trả vở
7
Chương 7: Trả tiền
8
Chương 8: Kết giao
9
Chương 9: 500 và cái tên
10
Chương 10: Tin đồn lan xa
11
Chương 11: Phát tiền giúp NN câu khách (1)
12
Chương 12: Phát tiền giúp NN câu khách (2)
13
Chương 13: Ngồi trên cành cây nghe lén
14
Chương 14: Tên tôi là Lâu Vĩnh
15
Chương 15: Bán hoa
16
Chương 16: Quà tặng có giá trị
17
Chương 17: Người giàu tặng quà.
18
Chương 18: Gặp mặt tại buổi tiệc
19
Chương 19: Bảo vệ cô
20
Chương 20: Quyết định rời đi
21
Chương 21: Là vì con thấy cô bé đó khóc sao?
22
Chương 22: Bé con, anh nuôi em
23
Chương 23: Mười năm chỉ như giấc mộng
24
Chương 24: Từ chối tỏ tình
25
Chương 25: Uống rượu
26
Chương 26: Lâu Vĩnh trở về
27
Chương 27: Từ chức người thân suy ra vợ, đơn giản
28
Chương 28: Người phụ nữ xinh đẹp
29
Chương 29: Lâu Vĩnh hiện tại có gì
30
Chương 30: Bế cô
31
Chương 31: NN không để bán...
32
Chương 32: Linh Châu
33
Chương 33: Nhử mồi
34
Chương 34: Không phải thích, mà là yêu
35
Chương 35: Bị nghe lén
36
Chương 36: Đánh nhanh thắng nhanh
37
Chương 37: Biển
38
Chương 38: Hoắc Kỳ Vũ
39
Chương 39: Đàn ông xấu
40
Chương 40: Tặng người đóa cúc trắng
41
Chương 41: Mất đi có tìm lại được không
42
Chương 42: Kế hoạch
43
Chương 43: Vương Á Khẩu
44
Chương 44: Món chỉ ngon khi ăn cùng đúng người
45
Chương 45: Kẻ xướng người họa
46
Chương 46: Thực sợ hãi...
47
Chương 47: Hôn
48
Chương 48: Có được không? (H)
49
Chương 49: Sinh nhật vui vẻ bé con
50
Chương 50: Thuốc hay không thuốc
51
Chương 51: Độ Ngôn à...
52
Chương 52: Phi
53
Chương 53: Người muốn gặp rồi sẽ gặp
54
Chương 54: Yên bình
55
Chương 55: Từ thù thành bạn
56
Chương 56: Mua chuộc em vợ
57
Chương 57: Người chồng mẫu mực
58
Chương 58: Mua đồ (1)
59
Chương 59: Mua đồ (2)
60
Chương 60: Em gái thất lạc
61
Chương 61: Em có biết tôi đã gọi cho em bao nhiêu cuộc không?
62
Chương 62: Không được rời bỏ anh
63
Chương 63: Nhờ vả
64
Chương 64: Lí do em ấy muốn học đại học
65
Chương 65: Người phụ nữ trước cửa
66
Chương 66: Không giúp đỡ
67
Chương 67: Đưa cô đi
68
Chương 68: Mang cô ấy tới tổ chức
69
Chương 69: Chị dâu xinh đẹp
70
Chương 70: Anh cần em
71
Chương 71: bánh ngọt dâu tây
72
Chương 72: Cảm giác quen thuộc (Linh Châu)
73
Chương 73: "anh hai... cứu em" (Linh Châu)
74
Chương 74: Ngược dòng quá khứ (Linh Châu)
75
Chương 75: Ngược dòng quá khứ 2
76
Chương 76: Đăng ký kết hôn
77
Chương 77:
78
Chương 78: Tác giả gục ngã rồi, ngồi khóc cả đêm...
79
Chương 79
80
Chương 80: Nỗi khổ của kẻ xấu
81
Chương 81: Nơi đâu có thể chứa đựng kẻ ác?
82
Chương 82 (không tiêu đề)
83
Chương 83:
84
Chương 84
85
Chương 85 (End)
86
Ngoại truyện 1: Xin chào, chị gái

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play