Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận

Tôn Giai Ân cười ngượng, cô vừa nhớ ra người sống ở gần khu vực siêu thị  chính là mấy người bạn tốt của bà mình, nhất cử nhất động của cô đều được các bà  báo lại với bà nội. Huống chi việc đi siêu thị mua đồ ăn lại là một việc vô cùng lớn, ai lại để chồng mình đi siêu thị một mình bao giờ...

 "À...thật ra...mấy người bạn của bà sống gần khu siêu thị, lỡ may gặp mặt...còn có mấy câu để nói...!"

 Hà Uy Kiệt không từ chối được nên đành gật đầu, hắn đợi Tôn Giai Ân thay một bộ đồ khác ra liền cùng hắn đi bộ đến siêu thị. Lúc đầu cả hai đều đi tách ra một khoảng như người dưng, cho đến khi gặp một bà cô quen thuộc liền sáp vào nhau như một đôi vợ chồng thực sự...

 "Ô kìa...hai đứa đi mua đồ ăn cùng nhau đấy à, càng nhìn càng đẹp đôi rồi đấy...!"

 Tôn Giai Ân khoác tay Hà Uy Kiệt liền mỉm cười ngọt ngào, cô ngước mặt lên nhìn biểu cảm của hắn liền cảm thấy sát khí của tên này đang tỏa ra khiến không khí trở nên căng thẳng tột độ...

 "Chồng à... giới thiệu với anh đây là bạn của bà nội em, ngày xưa hay cùng bà chơi mạt chược nhưng theo con trai đến đây sinh sống, hi vọng anh có thể vui vẻ trò chuyện cùng bà...!"

 Hà Uy Kiệt muốn nói "không", nhưng hắn nhìn Tôn Giai Ân cũng đang khẩn thiết nhìn hắn nên cũng đáp lại một câu cho phải phép...

 "Chào bà...hôm khác chúng cháu sẽ sang thăm bà, còn hôm nay chúng cháu có việc nên xin phép đi trước ạ...!"

 Bà cô cũng không hỏi gì thêm, chỉ biết mỉm cười rồi đi về nhà, khiến Tôn Giai Ân thở phào nhẹ nhõm, cô lại kéo kéo tay Hà Uy Kiệt...

 "Em nói này...lần sau anh đừng có nhìn bà như vậy, thực sự rất bất lịch sự đấy, như kiểu anh đang nhìn tội phạm vậy...!"

 Hà Uy Kiệt không nói gì, hắn từng này tuổi rồi tại sao lại phải nghe lời dặn dò của một con nhóc mới có tí tuổi đầu cơ chứ, tốt nhất là cứ ậm ừ không nói gì có khi còn hay hơn...

 "Anh cao thế...mỗi lần nói chuyện với anh làm em mỏi cổ lắm đấy, tốt nhất là không nói nữa...mạnh ai người nấy sống...!"

 Tôn Giai Ân buông tay Hà Uy Kiệt ra, cô tiến đến lấy cái xe đẩy hàng để đi đến gian hàng bánh kẹo mua thật nhiều đồ cô thích, dù sao không phải trả tiền nhà nữa nên cô có thể dùng tiền đó để mua khẩu phần ăn vặt hằng ngày của mình. Còn Hà Uy Kiệt thì luôn ưu tiên những loại thực phẩm giàu chất dinh dưỡng, bổ sung nhiều vitamin nhất cho cơ thể. Đến lúc tính tiền thì Tôn Giai Ân mới phát hiện ra bản thân không đem theo ví...

 "Anh...anh à...anh thanh toán giúp em nhé, khi nào về nhà em sẽ trả tiền lại cho..."

 Hà Uy Kiệt nhìn đống đồ ăn vô vổ kia, hắn không nói gì chỉ âm thầm đánh mắt kêu nhân viên chỉ thanh toán phần đồ ăn mình đã mua, còn phần của Tôn Giai Ân bị để lại hết, thậm chí đến một gói bánh nhỏ xíu cũng tàn nhẫn bị ném ra ngoài...

 "Tên keo kiệt, tôi mượn chứ có lấy luôn của anh đâu, người gì đâu kì cục...!"

 Hà Uy Kiệt nhìn xuống người vừa đi vừa lầm bầm chửi mắng, hắn nhướng mày khinh khỉnh nhìn cô...

 "Lộ ra bộ mặt thật rồi à, sao không ngoan ngoãn như lúc nãy đi..."

 Tôn Giai Ân lần này cáu giận thật, cô nghiêm túc chỉ tay về phía hắn lớn giọng mắng...

 "Này tên kia, tôi chỉ là sợ anh bẻ cổ tôi nên mới phải nhẹ nhàng với anh thôi đấy, nội cái việc tôi phải lấy anh đã là thiệt thòi cho tôi rồi...đành này tôi chỉ mượn chút tiền mua bánh...anh cũng không cho mượn, không biết tôi xui thế nào mới va phải tên khốn keo kiệt như anh...!"

 Hà Uy Kiệt vẫn giữ thái độ dửng dưng khiến Tôn Giai Ân phát điên lên nhưng không làm gì được, cô thầm nghĩ người xứng đáng bị bắt vào tù chính là tên này mới đúng...

 "Giận à...?"

 "Không...chỉ có trẻ con mới giận...tôi đây không thèm chấp anh...!"

 Tôn Giai Ân vừa về đến nhà nằm sấp trên ghế sofa, cô vội vàng nhắn tin cho đứa bạn kể xấu về người chồng hờ của mình, vậy mà bạn cô lại bảo do cô không biết chạy trốn nên mới phải kết hôn với hắn. Ai nói cô không chạy chứ, chạy rồi nhưng vẫn bị lôi về, đưa đến cục dân chính đấy thôi. Tuy nói là kết hôn nhưng rõ ràng chưa có trao nhẫn, chưa có đám cưới, vậy cũng không tính đúng không nhỉ...?

 "Em nên ăn cái này, đừng ăn mấy thứ linh tinh ở ngoài đường, chẳng may bị bệnh thì cũng đừng chết ở nhà tôi...!"

 Hà Uy Kiệt đặt đĩa nui xào bò trứng nóng hổi vừa làm xong lên bàn để dỗ dành Tôn Giai Ân, hắn nghĩ dù sao bản thân cũng ba mươi mấy tuổi đầu rồi, không nên chấp nhặt để trẻ con giận dỗi, mà thay vào đó nên từ từ dùng cách dạy bảo mới phải...

 "Nhìn ngon thật đấy, lúc nãy tôi nói nhảm rồi, anh đại nhân đại lượng đừng để trong lòng nhé...!"

 Hà Uy Kiệt cũng mang một đĩa nui xào khác ra để trên bàn, tiện thể khui một lon bia ra để uống chung, như vậy có thể kích thích vị giác ăn ngon miệng hơn...

 "Em học năm mấy rồi...?"

 "Năm hai rồi, tôi sắp đi thực tập...!"

 Hà Uy Kiệt gật đầu, nếu người mai mối không nói cô hai mươi tuổi, thì e rằng hắn có cảm giác bản thân thân đang lừa dối một đứa trẻ chưa vị thành niên thì đúng hơn một cô sinh viên năm hai. Dù sao nhìn cô vẫn còn rất "nhỏ"...

 "Học đại học chắc cần nhiều tiền lắm đúng không...? Hết bao nhiêu thì em nói tôi, kể cả chi phí sinh hoạt hằng ngày của em, tôi sẽ lo cho em tất..."

Hot

Comments

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

thả 💓💓💓💓💓💓 cho tác giả

2024-05-15

1

Luna

Luna

..

2023-12-14

1

𝓷𝓸𝓷𝓰 𝓱𝓪 𝓷𝓰𝓱𝓲𝓪

𝓷𝓸𝓷𝓰 𝓱𝓪 𝓷𝓰𝓱𝓲𝓪

còn cuu dc

2023-11-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2 Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3 Chương 3: Bị chê già
4 Chương 4: Em xinh nhất
5 Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6 Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7 Chương 7: Nghe cảm động thế
8 Chương 8: Đúng là phụ nữ
9 Chương 9: Hành xử vô lý
10 Chương 10: Không đeo nhẫn
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Chẳng thương em!
13 Chương 13: Chuyện bức hình
14 Chương 14: Sát khí dày đặc
15 Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16 Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17 Chương 17: Mua nhẫn
18 Chương 18: Người biết phép tắc
19 Chương 19: Chuyện hay
20 Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21 Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22 Chương 22: Tôi thương anh
23 Chương 23: Sẽ không làm em đau
24 Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25 Chương 25: Cảm giác mong chờ
26 Chương 26: Đừng làm em đau
27 Chương 27: Em là của anh
28 Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29 Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30 Chương 30: Em tự hào về anh
31 Chương 31: Mất mát
32 Chương 32: Rõ ràng đang giận
33 Chương 33: Điều tra
34 Chương 34: Bất an
35 Chương 35: Liên lụy
36 Chương 36: Thương lượng bất thành
37 Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38 Chương 38: Giữ bí mật
39 Chương 39: Món ngon nhất
40 Chương 40: Ám sát
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43 Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44 Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45 Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46 Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47 Chương 47: Mang thai
48 Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49 Chương 49: Con là con gái của ta
50 Chương 50: Không bảo vệ nổi
51 Chương 51: Người đàn ông tốt
52 Chương 52: Không kiên nhẫn
53 Chương 53: Gặp nạn (1)
54 Chương 54: Gặp nạn (2)
55 Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56 Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57 Chương 57: Thai lưu
58 Chương 58: Tức giận mất lí trí
59 Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60 Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61 Chương 61: Rời đi
62 Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63 Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64 Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65 Chương 65: Tô Quân
66 Chương 66: Tớ về rồi!
67 Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68 Chương 68: Bạn tốt
69 Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70 Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71 Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72 Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73 Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74 Chương 74: Tô gia có tiền
75 Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76 Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77 Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78 Chương 78: [H+]
79 Chương 79: Chuyện không ngờ!
80 Chương 80: Phương án giải quyết
81 Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82 Chương 82: Đừng lầm tưởng
83 Chương 83: Khó đoán
84 Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85 Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86 Chương 86: Nữ chủ nhân
87 Chương 87: Mày chết đi!
88 Chương 88: END
89 Chương 89: Ngoại truyện
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2
Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3
Chương 3: Bị chê già
4
Chương 4: Em xinh nhất
5
Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6
Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7
Chương 7: Nghe cảm động thế
8
Chương 8: Đúng là phụ nữ
9
Chương 9: Hành xử vô lý
10
Chương 10: Không đeo nhẫn
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Chẳng thương em!
13
Chương 13: Chuyện bức hình
14
Chương 14: Sát khí dày đặc
15
Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16
Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17
Chương 17: Mua nhẫn
18
Chương 18: Người biết phép tắc
19
Chương 19: Chuyện hay
20
Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21
Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22
Chương 22: Tôi thương anh
23
Chương 23: Sẽ không làm em đau
24
Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25
Chương 25: Cảm giác mong chờ
26
Chương 26: Đừng làm em đau
27
Chương 27: Em là của anh
28
Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29
Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30
Chương 30: Em tự hào về anh
31
Chương 31: Mất mát
32
Chương 32: Rõ ràng đang giận
33
Chương 33: Điều tra
34
Chương 34: Bất an
35
Chương 35: Liên lụy
36
Chương 36: Thương lượng bất thành
37
Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38
Chương 38: Giữ bí mật
39
Chương 39: Món ngon nhất
40
Chương 40: Ám sát
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43
Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44
Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45
Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46
Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47
Chương 47: Mang thai
48
Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49
Chương 49: Con là con gái của ta
50
Chương 50: Không bảo vệ nổi
51
Chương 51: Người đàn ông tốt
52
Chương 52: Không kiên nhẫn
53
Chương 53: Gặp nạn (1)
54
Chương 54: Gặp nạn (2)
55
Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56
Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57
Chương 57: Thai lưu
58
Chương 58: Tức giận mất lí trí
59
Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60
Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61
Chương 61: Rời đi
62
Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63
Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64
Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65
Chương 65: Tô Quân
66
Chương 66: Tớ về rồi!
67
Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68
Chương 68: Bạn tốt
69
Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70
Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71
Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72
Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73
Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74
Chương 74: Tô gia có tiền
75
Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76
Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77
Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78
Chương 78: [H+]
79
Chương 79: Chuyện không ngờ!
80
Chương 80: Phương án giải quyết
81
Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82
Chương 82: Đừng lầm tưởng
83
Chương 83: Khó đoán
84
Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85
Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86
Chương 86: Nữ chủ nhân
87
Chương 87: Mày chết đi!
88
Chương 88: END
89
Chương 89: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play