Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc

Trong lúc này Hà Uy Kiệt đang xem hồ sơ về các vụ án mới để tiện cho việc điều tra và truy bắt tội phạm, bất chợt tiếng điện thoại ting lên khiến hắn cầm lên xem thử, hóa ra là tài khoản phụ bị trừ một trăm tệ, hắn liền biết là Tôn Giai Ân đã xài cái thẻ mà hắn đưa, nhưng không biết cô xài cái gì mà chỉ tốn một trăm tệ...quá ít so với tưởng tượng của hắn...

"Đội trưởng Hà, đến giờ đi họp rồi...!"

Trợ lý gõ cửa nhắc nhở Hà Uy Kiệt mấy câu, hắn cũng không thắc mắc thêm liền theo trợ lý đi họp. Gần đây bọn họ có một vụ án buôn lậu vô cùng phức tạp, mà đối tượng lại là một chính trị gia nổi tiếng sắp tranh cử chức vị thị trưởng thành phố trong nửa năm nữa. Mặc dù bọn họ đã gài rất nhiều người theo dõi ông ta nhưng không tìm thấy bất kì thứ gì để cáo buộc người đàn ông này, lý do duy nhất mà cảnh sát tin rằng ông ta là người buôn lậu chính là vì ông ta có thể tự do đi lại giữa các thành phố mà không bị kiểm tra hành lý cá nhân...

"Đội trưởng Hà, cậu nghĩ vụ này chúng ta nên lập kế hoạch mới như thế nào, vì thời gian không còn nhiều, chúng ta không thể để một tên buôn lậu trở thành chủ thị trưởng thành phố được...!"

Hà Uy Kiệt có vẻ không tập trung vào lời của Giám đốc sở cảnh sát cho lắm, hắn hơi ngả lưng vào ghế, dùng ánh mắt có phần tra xét nhìn ông ta...

"Tôi không hiểu lắm đoạn ngài chủ tịch gì đó không bị kiểm tra hành lý lúc di chuyển giữa thành phố, tôi có một người bạn làm bên luật, chưa từng nghe cậu ta nói có thể đặc cách việc kiểm tra cho lãnh đạo...?"

Lưu Trí Cương nghe Hà Uy Kiệt chất vấn liền âm thành đánh giá hắn còn trẻ chưa trải sự đời, dù có cho bọn họ mười cái lá gan đi chăng nữa thì bọn họ cũng không dám động vào một chính trị gia có mặt mũi như vậy...

"Có vẻ tôi đánh giá cao năng lực làm việc của đội trưởng Hà rồi, cậu không biết quy tắc ngầm trong công việc của chúng ta là không được kiểm tra xe riêng của chính trị gia sao...?"

Hà Uy Kiệt nhướng mày tỏ vẻ xem thường lời nói của Lưu Trí Cương, giọng nói cũng có phần không xem ai ra gì...hay nói đúng hơn là không xem mấy tên hèn nhát ra gì...

"Tôi thật sự không biết đấy, nếu giám đốc e ngại thì tôi sẽ tự mình kiểm tra xe của ông ta, không cần mấy cái kế hoạch vớ va vớ vẩn kia rồi cuối cùng chẳng đi được đến đâu, làm tốn thời gian của tôi...!"

Hà Uy Kiệt tự mình rời khỏi phòng họp trước, hắn cư nhiên không xem mấy tên giám đốc sở cảnh sát kia ra gì khiến ông ta tức điên lên mà không làm gì được. Nhưng may mắn sao Hà Uy Kiệt không phải người chính thức ở đây, hắn chỉ là được mời đến tham gia vào vụ lần này thôi. Cho dù có bị phía trên trừng phạt thì cũng không liên quan đến ông ta...

Hà Uy Kiệt nhìn đồng hồ đã hai giờ chiều, hắn trở về văn phòng thu dọn đồ dạc liền phân phó những việc cần làm cho trợ lý...

"Đi điều tra ngày giờ cụ thể mà ông ta sẽ rời thành phố, so sánh với những ngày trước đây, thống kê lại rồi đưa cho tôi chính xác những ngày mà ông ta vận chuyển chất cấm...trước mười giờ sáng mai, tôi muốn thấy nó trên bàn làm việc...!"

Trợ lý gật đầu, cậu ta được trả một mức lương khá cao nên thao tác làm việc vô cùng nhanh gọn và chính xác, dù sao cũng đi theo Hà Uy Kiệt mười năm rồi nên cũng học được một phần nào tính cách cương trực nghiêm nghị trong lúc làm việc của hắn...

"Ngài có cần tôi lái xe đưa ngài về không ạ...?"

Hà Uy Kiệt phẩy tay tỏ ý không cần, hắn chỉ muốn về nhà ngủ một lát để tối nay lái xe đi thành phố khác để gặp mấy người bạn cũ làm trong ngành. Dù sao cũng từng học cùng ở một trường cảnh sát, bây giờ mỗi người một nơi, giữ các chức vụ khác nhau, lâu lâu tụ tập để trao đổi thêm tin tức bên ngoài.

Hà Uy Kiệt mở cửa vào nhà đã thấy Tôn Giai Ân đang mơ màng ngủ dậy, cô không nhìn thấy hắn mà cứ thản nhiên đi thẳng vào trong bếp uống nước...

"Em đi học về rồi à...?"

Tôn Giai Ân nghe thấy có tiếng nói liền quay lại nhìn, xong xuôi lại tiếp tục uống nước rồi mới trả lời câu hỏi của hắn...

"Tôi về lúc một giờ rồi, hôm nay tôi có dùng tiền của anh để ăn trưa với bạn, chắc anh cũng biết rồi...chứ không phải tôi mua đồ ăn vặt đâu...!"

Hà Uy Kiệt gật đầu, hắn nhìn vào bếp không có gì ăn, mà hiện tại bụng hắn đang rất đói nên dù muốn ngủ cũng không ngủ được. Có vẻ Tôn Giai Ân nhận ra điều gì đó, cô liền lên tiếng trước...

"À...anh đi tắm trước đi, tôi nấu mì bò cho anh ăn lót dạ, hôm nay anh không dặn nên tôi mới không biết để chuẩn bị đồ ăn cho anh..."

Hà Uy Kiệt đưa ánh mắt thập phần khó hiểu nhìn về phía Tôn Giai Ân...

"Cái gì cơ...? Em mà cũng biết nấu ăn á, hay em tính đầu độc tôi vậy...?"

Tôn Giai Ân liếc Hà Uy Kiệt một cái liền phẩy tay ý bảo đuổi hắn về phòng, cô có thể tự lo liệu được...

"Vậy thưa ngài cảnh sát, tôi cần dùng bao nhiêu xyanua để đầu độc ngài vậy ạ, tôi mà biết thì ngài cứ chuẩn bị tinh thần đi...!"

Hà Uy Kiệt định nói gì nhưng hắn sợ nếu nói thêm một câu nữa sẽ phải mang cái bụng đói đi ngủ mất...

Hot

Comments

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

anh nhà mà cũng biết sợ rồi à

2024-05-15

0

Nguyễn Huyền

Nguyễn Huyền

anh mà cũng sợ bị bỏ đói sao

2023-11-30

1

Ngọc Trang

Ngọc Trang

sao a nói kỳ vậy c nhà chỉ muốn làm tròn nghĩa vụ thôi mà. nếu như c muốn đầu độc a thì a có né được k

2023-10-31

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2 Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3 Chương 3: Bị chê già
4 Chương 4: Em xinh nhất
5 Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6 Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7 Chương 7: Nghe cảm động thế
8 Chương 8: Đúng là phụ nữ
9 Chương 9: Hành xử vô lý
10 Chương 10: Không đeo nhẫn
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Chẳng thương em!
13 Chương 13: Chuyện bức hình
14 Chương 14: Sát khí dày đặc
15 Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16 Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17 Chương 17: Mua nhẫn
18 Chương 18: Người biết phép tắc
19 Chương 19: Chuyện hay
20 Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21 Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22 Chương 22: Tôi thương anh
23 Chương 23: Sẽ không làm em đau
24 Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25 Chương 25: Cảm giác mong chờ
26 Chương 26: Đừng làm em đau
27 Chương 27: Em là của anh
28 Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29 Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30 Chương 30: Em tự hào về anh
31 Chương 31: Mất mát
32 Chương 32: Rõ ràng đang giận
33 Chương 33: Điều tra
34 Chương 34: Bất an
35 Chương 35: Liên lụy
36 Chương 36: Thương lượng bất thành
37 Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38 Chương 38: Giữ bí mật
39 Chương 39: Món ngon nhất
40 Chương 40: Ám sát
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43 Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44 Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45 Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46 Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47 Chương 47: Mang thai
48 Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49 Chương 49: Con là con gái của ta
50 Chương 50: Không bảo vệ nổi
51 Chương 51: Người đàn ông tốt
52 Chương 52: Không kiên nhẫn
53 Chương 53: Gặp nạn (1)
54 Chương 54: Gặp nạn (2)
55 Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56 Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57 Chương 57: Thai lưu
58 Chương 58: Tức giận mất lí trí
59 Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60 Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61 Chương 61: Rời đi
62 Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63 Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64 Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65 Chương 65: Tô Quân
66 Chương 66: Tớ về rồi!
67 Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68 Chương 68: Bạn tốt
69 Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70 Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71 Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72 Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73 Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74 Chương 74: Tô gia có tiền
75 Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76 Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77 Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78 Chương 78: [H+]
79 Chương 79: Chuyện không ngờ!
80 Chương 80: Phương án giải quyết
81 Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82 Chương 82: Đừng lầm tưởng
83 Chương 83: Khó đoán
84 Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85 Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86 Chương 86: Nữ chủ nhân
87 Chương 87: Mày chết đi!
88 Chương 88: END
89 Chương 89: Ngoại truyện
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2
Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3
Chương 3: Bị chê già
4
Chương 4: Em xinh nhất
5
Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6
Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7
Chương 7: Nghe cảm động thế
8
Chương 8: Đúng là phụ nữ
9
Chương 9: Hành xử vô lý
10
Chương 10: Không đeo nhẫn
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Chẳng thương em!
13
Chương 13: Chuyện bức hình
14
Chương 14: Sát khí dày đặc
15
Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16
Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17
Chương 17: Mua nhẫn
18
Chương 18: Người biết phép tắc
19
Chương 19: Chuyện hay
20
Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21
Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22
Chương 22: Tôi thương anh
23
Chương 23: Sẽ không làm em đau
24
Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25
Chương 25: Cảm giác mong chờ
26
Chương 26: Đừng làm em đau
27
Chương 27: Em là của anh
28
Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29
Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30
Chương 30: Em tự hào về anh
31
Chương 31: Mất mát
32
Chương 32: Rõ ràng đang giận
33
Chương 33: Điều tra
34
Chương 34: Bất an
35
Chương 35: Liên lụy
36
Chương 36: Thương lượng bất thành
37
Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38
Chương 38: Giữ bí mật
39
Chương 39: Món ngon nhất
40
Chương 40: Ám sát
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43
Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44
Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45
Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46
Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47
Chương 47: Mang thai
48
Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49
Chương 49: Con là con gái của ta
50
Chương 50: Không bảo vệ nổi
51
Chương 51: Người đàn ông tốt
52
Chương 52: Không kiên nhẫn
53
Chương 53: Gặp nạn (1)
54
Chương 54: Gặp nạn (2)
55
Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56
Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57
Chương 57: Thai lưu
58
Chương 58: Tức giận mất lí trí
59
Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60
Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61
Chương 61: Rời đi
62
Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63
Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64
Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65
Chương 65: Tô Quân
66
Chương 66: Tớ về rồi!
67
Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68
Chương 68: Bạn tốt
69
Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70
Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71
Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72
Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73
Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74
Chương 74: Tô gia có tiền
75
Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76
Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77
Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78
Chương 78: [H+]
79
Chương 79: Chuyện không ngờ!
80
Chương 80: Phương án giải quyết
81
Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82
Chương 82: Đừng lầm tưởng
83
Chương 83: Khó đoán
84
Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85
Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86
Chương 86: Nữ chủ nhân
87
Chương 87: Mày chết đi!
88
Chương 88: END
89
Chương 89: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play