Chương 4: Em xinh nhất

Tôn Giai Ân gấp rút chạy về phía phòng ngủ, cô đóng cửa rầm một cái liền cảm thấy hả hê. Nói thật cô không muốn cãi nhau với hắn đâu, chỉ đơn giản là cô ăn hết đĩa nui xào rồi mà không muốn rửa bát thôi, phải viện kế sách như vậy thì mới thoát được chứ. Nhưng méc bà hắn bắt nạt cô thì vẫn phải méc như bình  thường...

"Bà ơi...cái tên đấy lớn rồi còn bắt nạt cháu, hắn thích dạy dỗ cháu lắm...!"

-Bà thấy bình thường mà, người ta hay nói dạy vợ từ thuở còn thơ, chồng cháu nhiều tuổi hơn nên có nhiều kinh nghiệm cuộc sống thì cháu cũng nên nghe lời chứ...sẽ tốt cho cháu mà...!

"Bà không biết đâu, hồi nãy hắn còn bảo sẽ bỏ cháu nữa đấy, còn bảo cháu hãy học nấu ăn để sau này nấu cho người mình thích...!"

Bà nội Tôn nghe đến đây liền ngồi bật dậy, bà dặn dò cháu gái mấy câu nữa liền cúp máy, ngay lập tức điện thoại cho Hà Uy Kiệt để trách mắng...

-Này cậu kia, ai cho phép cậu bỏ cháu tôi đấy...

Hà Uy Kiệt liếc mắt nhìn về phía phòng ngủ của Tôn Giai Ân liền biết ngay cô vừa méc xong, lần sau hắn sẽ không nhiều lời với bọn trẻ con nữa, mặc kệ cô muốn làm gì thì làm...

"Dạ...không đâu ạ, cháu chỉ muốn em ấy học nấu ăn nên mới nói vậy thôi...!"

-Muốn thì nhẹ nhàng mà nói chuyện với nó chứ, chưa cưới nhau được một tuần đã muốn lôi nhau ra tòa rồi à...? Bà không phải bênh cháu bà, nhưng bà hi vọng con có thể nhẹ nhàng với nó, dù sao nó cũng còn nhỏ mà...!

"Vâng...lần sau cháu sẽ chú ý, chỉ cần em ấy đừng bướng như vậy là được...!"

-Được rồi, có chuyện gì thì vợ chồng đóng cửa mà dạy nhau, chứ đừng nghĩ đến chuyện ly hôn nhé...!

Hà Uy Kiệt gật đầu, hắn vừa cúp điện thoại đã nhanh chóng đi đến trước cửa phòng Tôn Giai Ân đập cửa liên hồi...

"Mở cửa nhanh lên, ra đây nói chuyện với tôi...!"

Tôn Giai Ân khép nép mở cửa, cô dùng ánh mắt rụt rè hơi ngước lên chứ không dám nhìn thẳng về phía Hà Uy Kiệt, chỉ lướt qua cũng biết là hắn đang tức giận...

"Anh...anh muốn nói chuyện gì...?"

Hà Uy Kiệt mở phăng cửa ra, hắn dùng lực mạnh kéo Tôn Giai Ân ra ngoài liền đặt cô ngồi trên ghế, còn hắn kéo một cái ghế khác ngồi đối diện cô...

"Tôi nói này, chúng ta nên thẳng thắn mọi chuyện với nhau, chỉ có tí chuyện mà em méc bà làm gì...? Tối rồi em không thấy làm như vậy rất phiền bà à...?"

Tôn Giai Ân cúi gằm mặt xuống không đáp lại ngay, nhưng một hồi sau lại nghe được giọng nói mếu máo của cô...

"Sao anh mắng tôi, anh muốn cái gì thì phải nhẹ nhàng từ từ chứ, tôi là vợ anh chứ có phải phạm nhân của anh đâu...tôi không thích anh đối xử với tôi như vậy...tôi buồn thật đấy...!"

Hà Uy Kiệt khó xử nhìn chằm chằm Tôn Giai Ân đang khóc như đứa trẻ bị mắng, hắn cũng là lần đầu tiếp xúc thân thiết với phụ nữ, cư nhiên không hiểu được tâm lý mà cư xử cho đúng, bây giờ làm người ta khóc lên khóc xuống rồi...

"Em khóc trông xấu lắm, nín đi thì đẹp hơn đấy...!"

Tôn Giai Ân vừa khóc vừa tức, cô lau sạch nước mắt trên mặt liền đánh mạnh lên người Hà Uy Kiệt...

"Anh xấu, cả nhà anh đều xấu...chẳng ai lại dỗ dành người khác như anh cả...!"

Hà Uy Kiệt đưa giấy cho Tôn Giai Ân lau nước mắt, đầu hắn nhảy xuống rất nhiều câu nói để tiếp theo nên nói gì với cô, hay nói đúng hơn là trò chuyện cùng một người lớn mang tâm hồn trẻ nhỏ...

"Em xinh nhất được chưa...? Nên sau này em muốn gì thì cứ nói với tôi hiểu không, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết...? Em hiểu ý tôi mà đúng không...?"

Tôn Giai Ân ngoan ngoãn gật đầu, nhưng cảm xúc của cô đối với Hà Uy Kiệt vẫn là nhiều phần trăm sợ hãi, bởi vì nhìn mặt hắn rất nghiêm khắc, dường như hắn đang soi tận tâm can của cô chứ không đơn giản chỉ là nhìn...

"Tôi biết rồi, nhưng anh cứ nhìn chằm chằm như vậy làm tôi sợ lắm, anh lấy cái gì che mặt anh lại được không...?"

Hà Uy Kiệt không do dự liền lắc đầu, hắn biết cái nhìn của hắn khiến người ta sợ hãi, vì mấy tên tội phạm chỉ cần nhìn thấy hắn liền lập tức "co" hết lại, huống chi là người bình thường...

"Em tập làm quen đi, có khi mai mốt không nhìn thấy tôi lại nhớ đấy..."

Tôn Giai Ân lập tức bĩu môi, cô vẫn giữ cái tật nói câu nào là cãi lại câu đó...

"Để xem ai nhớ ai, tôi cá sẽ có ngày anh nhớ tôi đến phát điên lên cho mà xem, rồi anh sẽ hối hận khi không mua bánh kẹo mà tôi thích...!"

Hà Uy Kiệt nhìn đồng hồ đã điểm mười hai giờ đêm, hắn nhanh chóng lên tiếng nhắc nhở Tôn Giai Ân...

"Trễ rồi, em đi ngủ rồi mơ một giấc thật đẹp nhé...! Mơ đến việc tôi mua mấy loại đồ ăn vô bổ kia cho em, chứ ngoài đời thật thì nằm mơ đi...!"

Tôn Giai Ân đứng thẳng dậy, cô liếc nhìn Hà Uy Kiệt đang tỏ vẻ đắc ý liền mỉm cười lên tiếng...

"Đúng là mấy người già thường khó tính, tốt nhất nên sống một mình đi...!"

"Em...!!!"

"Em cái gì mà em, cháu thua chú tận mười tuổi đấy ạ, chú vẫn nên gọi cháu là cháu Giai Ân thì tốt hơn, bà cháu vẫn thường gọi cháu như thế đấy...!"

Hà Uy Kiệt tức nhưng không làm gì được, hắn liền trở về phòng để soi gương xem bản thân đã già đến mức đấy chưa. Tuy đứng một mình thì vẫn còn phong độ ngời ngời, nhưng công nhận đứng với Giai Ân thì trông hắn có tuổi thật...

"Mẹ kiếp...cái con nhóc này...!"

"Ôi trời, chú soi gương thật luôn à, thì ra chú cũng bắt đầu bước vào giai đoạn lo lắng về tuổi tác rồi...! Nhưng chú yên tâm đi, cháu không chê đâu, cháu được dạy dỗ tốt nên cháu kính già yêu trẻ lắm ạ...!"

Tôn Giai Ân nói xong liền phi nhanh vào phòng đóng kín cửa lại, cuối cùng bàn thắng nghiêng về phía cô, còn Hà Uy Kiệt vừa thua vừa tức. Nhưng tức lại không làm gì được, hắn sợ con nhóc kia lại rấm rức khóc như lúc nãy...

Hot

Comments

Trương Thi Điệu

Trương Thi Điệu

hay quá đi

2024-05-15

2

Kiều Oanh

Kiều Oanh

Cục dàng của anh mà khóc là anh toang nha

2023-11-13

0

Anonymous

Anonymous

😁😁😁

2023-11-02

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2 Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3 Chương 3: Bị chê già
4 Chương 4: Em xinh nhất
5 Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6 Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7 Chương 7: Nghe cảm động thế
8 Chương 8: Đúng là phụ nữ
9 Chương 9: Hành xử vô lý
10 Chương 10: Không đeo nhẫn
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Chẳng thương em!
13 Chương 13: Chuyện bức hình
14 Chương 14: Sát khí dày đặc
15 Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16 Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17 Chương 17: Mua nhẫn
18 Chương 18: Người biết phép tắc
19 Chương 19: Chuyện hay
20 Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21 Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22 Chương 22: Tôi thương anh
23 Chương 23: Sẽ không làm em đau
24 Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25 Chương 25: Cảm giác mong chờ
26 Chương 26: Đừng làm em đau
27 Chương 27: Em là của anh
28 Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29 Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30 Chương 30: Em tự hào về anh
31 Chương 31: Mất mát
32 Chương 32: Rõ ràng đang giận
33 Chương 33: Điều tra
34 Chương 34: Bất an
35 Chương 35: Liên lụy
36 Chương 36: Thương lượng bất thành
37 Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38 Chương 38: Giữ bí mật
39 Chương 39: Món ngon nhất
40 Chương 40: Ám sát
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43 Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44 Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45 Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46 Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47 Chương 47: Mang thai
48 Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49 Chương 49: Con là con gái của ta
50 Chương 50: Không bảo vệ nổi
51 Chương 51: Người đàn ông tốt
52 Chương 52: Không kiên nhẫn
53 Chương 53: Gặp nạn (1)
54 Chương 54: Gặp nạn (2)
55 Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56 Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57 Chương 57: Thai lưu
58 Chương 58: Tức giận mất lí trí
59 Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60 Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61 Chương 61: Rời đi
62 Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63 Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64 Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65 Chương 65: Tô Quân
66 Chương 66: Tớ về rồi!
67 Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68 Chương 68: Bạn tốt
69 Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70 Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71 Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72 Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73 Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74 Chương 74: Tô gia có tiền
75 Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76 Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77 Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78 Chương 78: [H+]
79 Chương 79: Chuyện không ngờ!
80 Chương 80: Phương án giải quyết
81 Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82 Chương 82: Đừng lầm tưởng
83 Chương 83: Khó đoán
84 Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85 Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86 Chương 86: Nữ chủ nhân
87 Chương 87: Mày chết đi!
88 Chương 88: END
89 Chương 89: Ngoại truyện
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2
Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3
Chương 3: Bị chê già
4
Chương 4: Em xinh nhất
5
Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6
Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7
Chương 7: Nghe cảm động thế
8
Chương 8: Đúng là phụ nữ
9
Chương 9: Hành xử vô lý
10
Chương 10: Không đeo nhẫn
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Chẳng thương em!
13
Chương 13: Chuyện bức hình
14
Chương 14: Sát khí dày đặc
15
Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16
Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17
Chương 17: Mua nhẫn
18
Chương 18: Người biết phép tắc
19
Chương 19: Chuyện hay
20
Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21
Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22
Chương 22: Tôi thương anh
23
Chương 23: Sẽ không làm em đau
24
Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25
Chương 25: Cảm giác mong chờ
26
Chương 26: Đừng làm em đau
27
Chương 27: Em là của anh
28
Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29
Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30
Chương 30: Em tự hào về anh
31
Chương 31: Mất mát
32
Chương 32: Rõ ràng đang giận
33
Chương 33: Điều tra
34
Chương 34: Bất an
35
Chương 35: Liên lụy
36
Chương 36: Thương lượng bất thành
37
Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38
Chương 38: Giữ bí mật
39
Chương 39: Món ngon nhất
40
Chương 40: Ám sát
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43
Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44
Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45
Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46
Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47
Chương 47: Mang thai
48
Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49
Chương 49: Con là con gái của ta
50
Chương 50: Không bảo vệ nổi
51
Chương 51: Người đàn ông tốt
52
Chương 52: Không kiên nhẫn
53
Chương 53: Gặp nạn (1)
54
Chương 54: Gặp nạn (2)
55
Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56
Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57
Chương 57: Thai lưu
58
Chương 58: Tức giận mất lí trí
59
Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60
Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61
Chương 61: Rời đi
62
Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63
Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64
Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65
Chương 65: Tô Quân
66
Chương 66: Tớ về rồi!
67
Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68
Chương 68: Bạn tốt
69
Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70
Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71
Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72
Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73
Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74
Chương 74: Tô gia có tiền
75
Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76
Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77
Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78
Chương 78: [H+]
79
Chương 79: Chuyện không ngờ!
80
Chương 80: Phương án giải quyết
81
Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82
Chương 82: Đừng lầm tưởng
83
Chương 83: Khó đoán
84
Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85
Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86
Chương 86: Nữ chủ nhân
87
Chương 87: Mày chết đi!
88
Chương 88: END
89
Chương 89: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play