Chương 5: Phú nhị đại ngầm

Tôn Giai Ân ngủ một giấc dài tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng của Hà Uy Kiệt đâu nữa, có lẽ hắn đã đến chỗ làm từ sớm. Cô mở điện thoại ra nhìn đồng hồ thì đã gần chín giờ sáng, mà mỗi lần cô đến trường phải mất tầm ba mươi phút, trong khi tiết học bắt đầu lúc 9h30.

Tôn Giai Ân lựa chọn quần áo đơn giản để thay, cô nhanh chóng chải lại mái tóc rối liền khóa cửa cẩn thận để ra trạm xe buýt, may mắn sao chỉ cần yên vị trên xe là sẽ tới trường an toàn. Nhưng hôm nay có lẽ ông trời không mỉm cười với cô, đợi mãi mới có một chuyến xe buýt, xui xẻo sao hôm nay còn kẹt xe, khiến xe buýt mãi mới di chuyển được một chút.

Lúc cô đến trường đã hơn 9h30, biết thể nào cũng trễ nên Tôn Giai Ân quyết định mua gì đó ăn sáng rồi đợi thang máy lên tầng mười của lớp học. Cô vừa ăn vừa nghe giảng viên nói thao thao bất tuyệt, được một lúc chán quá thì quay sang đùa giỡn với mấy đứa bạn cùng bàn...

"Tớ nói thật, nếu không phải do bà tớ bắt tớ tiếp nối cái mối nhân duyên gì gì đó thì tớ cũng chẳng thèm cái tên khó tính đấy đâu, hôm qua hắn còn quát tớ khóc ầm lên nữa cơ..."

Kiều Anh nghe xong thì bật cười, hiện tại cô cũng đang có bạn trai lớn tuổi làm luật sư, tuy cả hai vô cùng yêu nhau nhưng cũng không đến mức bị ép cưới sớm như Tôn Giai Ân. Huống chi số lần mà bạn cô gặp mặt người đấy chỉ đếm được trên đầu ngón tay...

"Thế cậu định cứ sống với anh ta như vậy à, mà nghe nói cảnh sát sau khi ly hôn thì sẽ không được thăng chức, thậm chí có khả năng bị sa thải đấy, huống chi chồng cậu giữ chức vị cao như vậy...!"

Tôn Giai Ân cư nhiên không ly hôn, hay nói đúng hơn là cô không được phép tự ý ly hôn. Một phần vì đây là tâm niệm của bà nội cô, phần còn lại vì bản thân cô không cho phép. Từ bé cho đến lớn, mặc dù cô biết những người khác ly hôn là vì nhiều nguyên nhân khác nhau, nhưng cô vẫn cảm thấy đó là sự phản bội trong một mối quan hệ, là thứ gì đó khiến cô bị ám ảnh vô cùng...

"Tớ sẽ không ly hôn đâu, tớ cảm thấy cuộc hôn nhân mà mạnh ai người nấy sống cũng không tệ, chỉ cần anh ta không quản tớ là được...!"

Kiều Anh bĩu môi tỏ vẻ chê bai Tôn Giai Ân chả ra làm sao, cô quan sát từ trên xuống dưới liền đưa ra kết luận...

"Mà tớ nói này, dù hai người không có tình cảm gì với nhau, thì ít ra anh ta cũng phải đưa cậu đi học chứ, nhìn bộ dạng hớt ha hớt hải chạy vào lớp khi nãy của cậu là tớ biết ngay cậu bị trễ xe buýt chứ gì...!"

Tôn Giai Ân không cãi được ánh mắt tinh tường của bạn cô liền gật đầu, nhưng cô vẫn nhẹ nhàng bổ sung thêm một chi tiết vô cùng quan trọng...

"Nhưng...hôm qua anh ta cho tớ cái thẻ này, anh ta bảo trong này có 10 vạn lận đấy, bảo tớ có thể mua gì cũng được, chỉ duy nhất là không được phép mang đồ ăn vặt về nhà thôi...!"

"10 VẠN...TRỜI ĐẤT ƠI...!"

Tôn Giai Ân vội bịt cái miệng đang la lớn của Kiều Anh lại, cô lên giọng nhắc nhở bạn mình bé cái miệng lại, không thể để người ngoài biết được...

"Cậu nói nhỏ thôi, tuy anh ta nói vậy nhưng làm sao mà tớ biết trong thẻ này có 10 vạn thật chứ...?"

Kiều Anh nghe xong cũng bán tính bán nghi, không thể nào một tên cảnh sát cảnh giác tất cả mọi thứ lại có thể đưa một tấm thẻ với số tiền lớn như vậy cho người mà hắn chỉ gặp mấy lần được. Chắc chắn là thấy Tôn Giai Ân khờ khạo nên mới lừa cô đây mà...

"Ở trường có chỗ kiểm tra ấy, lát nữa học xong thì tớ với cậu đi kiểm tra thử xem lời hắn nói là thật không, có khi hắn nhìn cậu khờ khờ nên lừa gạt cậu đấy...!"

Tôn Giai Ân cũng ngoan ngoãn gật đầu, cô cầm chặt tấm thẻ trên tay vẫn không nghĩ là Hà Uy Kiệt đang lừa mình. Dù sao lương cơ bản của hắn mỗi tháng đã hơn trăm vạn rồi, cho cô số lẻ thì đáng là bao...?

Đồng hồ vừa điểm 12 giờ trưa, Kiều Anh đã vội vội vàng vàng kéo Tôn Giai Ân rời khỏi lớp rồi, cô liền lấy tấm thẻ tín dụng kia cho vào cây ATM để kiểm tra, nào ngờ số dư của thẻ quả thật có 10 vạn...

"Trời ơi thật luôn này, chồng cậu là phú nhị đại ngầm à, sao lại có nhiều tiền như thế...?"

Tôn Giai Ân cũng không biết hắn có là phú nhị đại thật không, nhưng nếu hắn mà là phú nhị đại thật thì ông trời đúng là bất công với những người nghèo như cô mà...

"Tớ chẳng biết gì về gia đình anh ta đâu, tớ chỉ biết lương của cảnh sát rất cao, đây chỉ là tiền lẻ trong số tiền mà anh ta kiếm được thôi...!"

Kiều Anh cười cười liền ôm lấy cánh tay của Tôn Giai Ân, cô lại giở giọng nhõng nhẽo...

"Bạn yêu à, tớ đói quá đi mất, không biết bạn yêu có thể bao tớ ăn một bữa trưa thật no nê được không, tớ sẽ yêu cậu đến cuối đời...?"

Tôn Giai Ân nghĩ một hồi liền gật đầu. Ban đầu cô không định xài số tiền này đâu, cảm giác như đang nợ hắn vậy, nhưng sau đó cô lại nghĩ bản thân lấy hắn là thiệt thòi của cô, cứ xem như đây là số tiền mà hắn bù đắp cho cô vậy...!

Hot

Comments

Thanh Trần

Thanh Trần

gặp t là t xài sạch sẽ

2024-01-11

4

Mai Xuân

Mai Xuân

e cx muốn đc thiệt thòi như cj:))))

2023-11-05

1

Ngọc Trang

Ngọc Trang

ha ha lấy được a thiệt thòi cho c quá mà chứ k phải có nhiều cô gái muốn được như c mà k được nữa kìa 😂😂😂

2023-10-31

4

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2 Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3 Chương 3: Bị chê già
4 Chương 4: Em xinh nhất
5 Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6 Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7 Chương 7: Nghe cảm động thế
8 Chương 8: Đúng là phụ nữ
9 Chương 9: Hành xử vô lý
10 Chương 10: Không đeo nhẫn
11 Chương 11: Hiểu lầm
12 Chương 12: Chẳng thương em!
13 Chương 13: Chuyện bức hình
14 Chương 14: Sát khí dày đặc
15 Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16 Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17 Chương 17: Mua nhẫn
18 Chương 18: Người biết phép tắc
19 Chương 19: Chuyện hay
20 Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21 Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22 Chương 22: Tôi thương anh
23 Chương 23: Sẽ không làm em đau
24 Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25 Chương 25: Cảm giác mong chờ
26 Chương 26: Đừng làm em đau
27 Chương 27: Em là của anh
28 Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29 Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30 Chương 30: Em tự hào về anh
31 Chương 31: Mất mát
32 Chương 32: Rõ ràng đang giận
33 Chương 33: Điều tra
34 Chương 34: Bất an
35 Chương 35: Liên lụy
36 Chương 36: Thương lượng bất thành
37 Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38 Chương 38: Giữ bí mật
39 Chương 39: Món ngon nhất
40 Chương 40: Ám sát
41 Chương 41: Sợ hãi
42 Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43 Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44 Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45 Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46 Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47 Chương 47: Mang thai
48 Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49 Chương 49: Con là con gái của ta
50 Chương 50: Không bảo vệ nổi
51 Chương 51: Người đàn ông tốt
52 Chương 52: Không kiên nhẫn
53 Chương 53: Gặp nạn (1)
54 Chương 54: Gặp nạn (2)
55 Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56 Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57 Chương 57: Thai lưu
58 Chương 58: Tức giận mất lí trí
59 Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60 Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61 Chương 61: Rời đi
62 Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63 Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64 Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65 Chương 65: Tô Quân
66 Chương 66: Tớ về rồi!
67 Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68 Chương 68: Bạn tốt
69 Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70 Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71 Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72 Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73 Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74 Chương 74: Tô gia có tiền
75 Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76 Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77 Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78 Chương 78: [H+]
79 Chương 79: Chuyện không ngờ!
80 Chương 80: Phương án giải quyết
81 Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82 Chương 82: Đừng lầm tưởng
83 Chương 83: Khó đoán
84 Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85 Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86 Chương 86: Nữ chủ nhân
87 Chương 87: Mày chết đi!
88 Chương 88: END
89 Chương 89: Ngoại truyện
Chapter

Updated 89 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân bất đắc dĩ
2
Chương 2: Chỉ có trẻ con mới giận
3
Chương 3: Bị chê già
4
Chương 4: Em xinh nhất
5
Chương 5: Phú nhị đại ngầm
6
Chương 6: Chuẩn bị tinh thần đầu độc
7
Chương 7: Nghe cảm động thế
8
Chương 8: Đúng là phụ nữ
9
Chương 9: Hành xử vô lý
10
Chương 10: Không đeo nhẫn
11
Chương 11: Hiểu lầm
12
Chương 12: Chẳng thương em!
13
Chương 13: Chuyện bức hình
14
Chương 14: Sát khí dày đặc
15
Chương 15: Tôi rất thương em ấy
16
Chương 16: Hôn nhân chỉ là giả?
17
Chương 17: Mua nhẫn
18
Chương 18: Người biết phép tắc
19
Chương 19: Chuyện hay
20
Chương 20: Không cảm thấy lo lắng
21
Chương 21: Thuốc có vị ngọt
22
Chương 22: Tôi thương anh
23
Chương 23: Sẽ không làm em đau
24
Chương 24: Ai biết được chữ ngờ
25
Chương 25: Cảm giác mong chờ
26
Chương 26: Đừng làm em đau
27
Chương 27: Em là của anh
28
Chương 28: Trực tiếp thẩm vấn
29
Chương 29: Trực tiếp thẩm vấn (2)
30
Chương 30: Em tự hào về anh
31
Chương 31: Mất mát
32
Chương 32: Rõ ràng đang giận
33
Chương 33: Điều tra
34
Chương 34: Bất an
35
Chương 35: Liên lụy
36
Chương 36: Thương lượng bất thành
37
Chương 37: Làm ơn hãy tin em
38
Chương 38: Giữ bí mật
39
Chương 39: Món ngon nhất
40
Chương 40: Ám sát
41
Chương 41: Sợ hãi
42
Chương 42: Bất ngờ này đến bất ngờ khác
43
Chương 43: Bị một người giống anh khinh thường
44
Chương 44: Tạo ra liên kết duy nhất của bọn họ
45
Chương 45: Quyết định theo đuổi tình yêu
46
Chương 46: Chưa hoàn toàn tha thứ?
47
Chương 47: Mang thai
48
Chương 48: Anh lợi dụng tình yêu của tôi
49
Chương 49: Con là con gái của ta
50
Chương 50: Không bảo vệ nổi
51
Chương 51: Người đàn ông tốt
52
Chương 52: Không kiên nhẫn
53
Chương 53: Gặp nạn (1)
54
Chương 54: Gặp nạn (2)
55
Chương 55: Phiên tòa bắt đầu (1)
56
Chương 56: Phiên tòa xét xử (2)
57
Chương 57: Thai lưu
58
Chương 58: Tức giận mất lí trí
59
Chương 59: Lại không bảo vệ được em
60
Chương 60: Chúng ta li hôn đi!
61
Chương 61: Rời đi
62
Chương 62: Mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp
63
Chương 63: Ân Kiếm bị bắt
64
Chương 64: Bản sao của Tôn Giai Ân
65
Chương 65: Tô Quân
66
Chương 66: Tớ về rồi!
67
Chương 67: Tôi đã yêu anh nhiều như vậy mà!
68
Chương 68: Bạn tốt
69
Chương 69: Còn gia đình yêu thương
70
Chương 70: Tớ không bỏ cậu lại
71
Chương 71: Vĩnh viễn không tha thứ
72
Chương 72: Vậy cô cứ thử xem!
73
Chương 73: Mua lễ phục cùng màu
74
Chương 74: Tô gia có tiền
75
Chương 75: Tôi sẵn sàng giết anh đấy!
76
Chương 76: Nảy sinh nghi ngờ
77
Chương 77: Gieo nhân nào, gặt quả nấy
78
Chương 78: [H+]
79
Chương 79: Chuyện không ngờ!
80
Chương 80: Phương án giải quyết
81
Chương 81: Tôi luyến tiếc em
82
Chương 82: Đừng lầm tưởng
83
Chương 83: Khó đoán
84
Chương 84: Hôm đó anh nhớ em
85
Chương 85: Anh sẽ mua cho em và con
86
Chương 86: Nữ chủ nhân
87
Chương 87: Mày chết đi!
88
Chương 88: END
89
Chương 89: Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play