[Đ. M] Bắt Lại Tình Nhân Bỏ Trốn
Chap 5 : Đưa Cậu Về Nhà
Âu Dương Thụy đến gần, ái muội áp sát vào lỗ tai cậu, mắt hơi híp lại. Cậu cư nhiên không nói một tiếng mà đã vội vàng chạy về nước để chạy kết hôn!!
Lý Mộ Khanh(T)
“Ai... Ai yêu anh...”
Âu Dương Thụy(C)
“Yêu tôi mất mặt lắm à? Vì sao lại không nói rõ ra?”
Lý Mộ Khanh(T)
"Âu Dương Thụy, anh tự kỷ quá rồi đấy!”
Âu Dương Thụy(C)
"Cậu nói chuyện thật sự là càng ngày càng không đáng yêu.”
Lý Mộ Khanh(T)
“Ai cần anh lo!” cậu đỏ mặt, trừng mắt nhìn anh.
Vẻ mặt đáng yêu này khiến người ta chỉ muốn một hơi ăn sạch cậu. Tâm động không bằng hành động, Âu Dương Thụy cũng trực tiếp làm như thế.
Đó là một nụ hôn dài mà kịch liệt, Lý Mộ Khanh run rẩy nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của anh.
Lý Mộ Khanh(T)
*Tên khốn đáng ghét! cậu không chút do dự vung quyền đánh tới, may mà Âu Dương Thụy nhanh tay, một phen bắt lấy tay cậu.*
Âu Dương Thụy(C)
“Hung dữ như thế làm cái gì? Một chút cũng không thú vị.”
Âu Dương Thụy(C)
“Trách không được vợ cậu muốn cùng người khác chạy trốn. Người chồng kém lãng mạn giống như cậu, có cô vợ nào thích chứ?”
Lý Mộ Khanh(T)
“Dù sao vẫn tốt hơn hơn kẻ trăng hoa thành tính như anh!”
Âu Dương Thụy(C)
"Thương tâm nặng nề.”
Âu Dương Thụy(C)
“Nếu như tôi gặp mối tình đầu của mình, tôi nhất định sẽ lập tức mời người đó đi ăn cơm.”
Lý Mộ Khanh(T)
“Tôi không biết anh nói bừa cái gì, hơn nữa người như anh mà cũng có mối tình đầu sao?”
Âu Dương Thụy(C)
“Chỉ cần là con người đều sẽ có. "
Bị con ngươi đen láy nóng bỏng cực độ của Âu Dương Thụy trói chặt, Lý Mộ Khanh không thể làm gì khác ngoài việc đón nhận hơi thở nồng nhiệt của người nọ quét qua gương mặt mình. Những rung động đã lâu không còn xuất hiện, giờ phút này lại một lần nữa cháy lên nơi đáy lòng.
Lý Mộ Khanh dần dần mê thất…
Cậu mê hoặc, đáng yêu, ngây thơ, kích động, anh đều thích. Còn cả thói khẩu thị tâm phi, rõ ràng yêu muốn chết, nhưng thà rằng lén lút về nước một mình tự liếm vết thương lòng cũng không nguyện ý thẳng thắn bộc lộ tình cảm của mình. Chính điều đó càng làm cho Âu Dương Thụy vừa yêu vừa hận.
Âu Dương Thụy(C)
“Cậu tốt nhất là cho tôi một lời giải thích.”
Lý Mộ Khanh(T)
“Không có.”
Âu Dương Thụy(C)
“Mộ Khanh.” Anh bày ra vẻ mặt muốn nghe một lời giải thích.
Lý Mộ Khanh không định tiếp tục nói những lời vô nghĩa với Âu Dương Thụy, cũng không còn muốn tìm tình địch tính sổ, chỉ có thể lựa chọn trực tiếp rút lui. Tình địch này thật sự rất khó xơi, rất có thể khiến cậu trở tay không kịp.
Giọng nói Âu Dương Thụy tao nhã như suối, mang theo một tia tiếu ý!
Âu Dương Thụy(C)
“Nhanh như thế đã đi rồi? Cậu hôm nay rốt cuộc là đến làm cái gì? Nói về hôn nhân của cậu? Vợ của cậu? Hay là tìm tôi tính sổ?”
Lý Mộ Khanh(T)
“Xin anh đừng qua lại với vợ tôi nữa.”
Lý Mộ Khanh(T)
"Tôi đi trước.”
Âu Dương Thụy(C)
“Thiếu tự tin về mình như vậy sao?”
Âu Dương Thụy(C)
“Mộ Khanh, hà tất phải mày ủ mặt ê, vì loại phụ nữ đứng núi này trông núi nọ mà đau lòng?”
Lý Mộ Khanh(T)
“Tôi nhất định sẽ không để anh phá hư cuộc sống của tôi, tạm biệt!”
Âu Dương Thụy(C)
"Thật sự muốn đi sao?”
Âu Dương Thụy dùng thanh âm giàu từ tính của mình tiếp tục thao thao bất tuyệt. Lý Mộ Khanh thỉnh thoảng sẽ liếc anh một cái, trên mặt vẫn duy trì vẻ không vui như cũ.
Lý Mộ Khanh một mạch đi tới chỗ rẽ bên ngoài văn phòng luật sư. Quay đầu lại nhìn, quả nhiên thằng cha Âu Dương Thụy kia vẫn luôn bám theo cậu.
Lý Mộ Khanh(T)
“Âu Dương luật sư!”
Lý Mộ Khanh(T)
“Ban ngày ban mặt mà bám theo người khác không phải là trái pháp luật sao?”
Âu Dương Thụy(C)
“Tôi không bám theo cậu, tôi chỉ muốn đưa cậu về mà thôi.”
Comments
Mộc Nguyệt Nhã Ly
về nhà rồi lên giường luôn
2020-06-04
5