[Đ. M] Bắt Lại Tình Nhân Bỏ Trốn
Chap 1 : Gian Phu Thần Bí
Mùa thu, khí trời đặc biệt mát mẻ. Lý Mộ Khanh xuống xe, vắt chiếc áo khoác kiểu cách đơn giản lên cánh tay, bước nhanh về phía phòng trà bên cạnh. Thời tiết này làm cậu hồi tưởng lại quãng thời gian trung học từng cùng một người nào đó trải qua. Trong trí nhớ, mùa thu là mùa mà người kia yêu nhất.
Lý Mộ Khanh(T)
*Cậu khẽ đẩy cánh cửa phòng trà.*
Tiếng nhạc nhẹ nhàng cất lên, cảnh vật xung quanh thanh tao ưu nhã. Ở một góc khuất trong phòng, Lý Mộ Thanh đã sớm đợi trên ghế salon từ lâu. Cô nhìn Lý Mộ Khanh lúc này đang khẽ nhếch cánh môi mỏng, tâm tình không tốt đi tới chỗ ngồi.
Lý Mộ Thanh
"Có việc gì không thể nói qua điện thoại mà cứ nhất định phải hẹn chị ra đây?”
Lý Mộ Thanh
*Lý Mộ Thanh nhướn đôi chân mày, cầm lấy một chén trà Long Tĩnh. *
Lý Mộ Khanh(T)
"Em muốn ly hôn.”
Một ngụm trà Long Tĩnh ấm nóng bị Lý Mộ Thanh không chút hình tượng mà phun ra, vài giọt nước còn bắn lên mặt Lý Mộ Khanh, xuôi theo đường quai hàm từ từ chảy xuống mặt đất.
Lý Mộ Khanh(T)
"Phản ứng của chị là sao đây?”
Lý Mộ Khanh(T)
*Cậu nhíu mày, vội vàng lấy khăn tay ra lau nước trà trên mặt.*
Lý Mộ Thanh
"Ly hôn? en Có lầm hay không? Em tháng trước mới kết hôn!”
Lý Mộ Thanh
*Cô đầu tiên là không dám tin, sau đó bày ra vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. *
Lý Mộ Thanh
"Đã sớm nói với em đừng cưới loại phụ nữ này! Nhưng em vẫn không nghe! Em muốn chị và ba mẹ tức chết có phải không?!”
Lý Mộ Khanh sắc mặt không tốt hơn chút nào, chịu không nổi bà chị đang thao thao bất tuyệt!!!
Lý Mộ Khanh(T)
"Hôm nay em tìm chị không phải để nghe chị dạy dỗ.”
Lý Mộ Thanh
"Vậy có chuyện gì?”
Lý Mộ Thanh
*Cô quả thực sắp bị cậu em trai này làm cho tức chết rồi.*
Lý Mộ Khanh(T)
“Giúp em điều tra một người.”
Lý Mộ Khanh(T)
"Tình nhân của Hà Thiên. "
Lý Mộ Thanh
“Đây là nguyên nhân khiến hai đứa ly hôn?”
Lý Mộ Khanh(T)
*Cậu gật gật đầu, lời nói không chút hứng thú.*
Lý Mộ Thanh
“Mới kết hôn bao lâu, cô ta liền không muốn em?!”
Lý Mộ Khanh không kiên nhẫn nói:
Lý Mộ Khanh(T)
“Việc này chị rốt cục có giúp hay không?”
Lý Mộ Thanh
"Em trai gặp nạn, người làm chị đương nhiên nghĩa bất dung từ! Bất quá, việc em làm đây được gọi là gì hả? Ba mẹ cho em xuất ngoại du học, còn chưa tốt nghiệp thì đã bỏ về, ngay cả một lời giải thích cũng không có!”
Lý Mộ Thanh thuận tay cầm một cuốn tạp chí trên bàn, đánh Lý Mộ Khanh một trận.
Lý Mộ Thanh
“Em năm nay mới hai mươi mốt tuổi! Bảo em đừng vội kết hôn! Tốt xấu gì cũng phải tốt nghiệp đại học đi đã?! Em rốt cuộc ở nước ngoài gây ra chuyện xấu hổ gì mà đến nỗi không dám nhìn mặt ai, cư nhiên ảo não cong đuôi chạy về đây hả! Em dám nói em không làm ba mẹ thất vọng, không làm chị phiền lòng không?”
Lý Mộ Khanh(T)
"Chị! Ở nơi công cộng chị có thể yên tĩnh hay không?”
Lý Mộ Khanh chịu không nổi tính khí nỏng nảy của chị gái, một phen đoạt lấy cuốn tạp chí trong tay chị. Hình tượng của cậu đều bị bà chị này làm hỏng mất rồi!
Lý Mộ Thanh
"”Ai... Thôi đi, em cũng chỉ có một chút tiền đồ như vậy? Chẳng trách người đời đều nói, phú quý không giữ được ba đời, Vân gia sắp không xong rồi.”
Lý Mộ Khanh(T)
”Chị không nói ra sợ người ta tưởng chị bị câm sao!”
Lý Mộ Thanh
“Nói đi, người em muốn tra tên là gì?”
Lý Mộ Khanh(T)
"Không biết? "
Lý Mộ Thanh
"Vậy anh ta làm nghề gì? "
Lý Mộ Khanh(T)
"Không biết? "
Lý Mộ Thanh
"Vậy hình dáng anh ta ra sao?”
Lý Mộ Khanh(T)
“Không biết?”
Lý Mộ Thanh
"Vậy anh ta...”
Lý Mộ Khanh(T)
"Không biết?”
Lý Mộ Thanh
”Hỏi có mấy câu mà đều bảo không biết thì điều tra thế nào! Chị không phải Sherlock Holmes!”
Lý Mộ Khanh(T)
*Cậu đảo mắt nhìn xung quanh, phát hiện có một đám người đang chăm chú nhìn vào bọn họ.*
Lý Mộ Khanh(T)
”Chị, dù sao chị cũng là danh môn ‘Thục nữ’, vậy mà không có chút tao nhã nào, chị không thấy mất mặt sao?”
Lý Mộ Thanh
“Em nói ai mất mặt? Em nói ai không tao nhã?”
Ngón tay trắng trẻo nhỏ nhắn như bạch ngọc của Lý Mộ Thanh không chút lưu tình mà dùng sức nhéo tai Lý Mộ Khanh.
Comments
Ri𖢕
bỏ icon ra thì sẽ hay hơn á (ykr)
2023-03-11
7
⚔ Ⴆạƈ Đạɳ ⚔
wow
2021-08-15
1