chap 3. bé con!

Cô giáo vừa từ phòng hiệu trở trở ra. Vì đây là giờ ra chơi nên cô giáo không quản lý bọn trẻ. Nhưng vì nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, cô giáo phải đi ra xem tìm hình. " Hai em kia!" Cô hét lên.

Không thể tin được là bọn trẻ đang đáng nhau. Cũng may là cô đã phát hiện, nếu không bọn chúng còn đánh đến bao giờ. " Hai em mau bỏ tay nhau ra." Cô giáo đi đến làm mặt căng với chúng.

Thấy cô giáo giống như gặp sư tử. Bọn chúng liền buông tay ra. Mặt đứa nào cũng bầm tím.

Buổi chiều, Xuân Kiều đến đón con. Cô được cô giáo chủ nhiệm của Thanh Hòa mờ lên phòng giám thị. Sau khi trở về nhà, Xuân Kiều không vui nhìn cậu con trai " Bị đánh sao không biết đánh lại người khác để cho bị thương thế này. Xấu xí hết mặt con trai rồi."

Thanh Hòa còn tưởng mẹ sẽ mắng cho cậu một trận nhưng bà lại ôm cậu vào lòng mà sót xa. Thanh Hòa cảm thấy khó hiểu liền hỏi mẹ:" Mẹ con đánh bạn là xấu. Mẹ không hỏi lí do sao?"

Nghe con trai hỏi, Xuân Kiều mới ý thức được. Sắc mặt bỗng trở nên u ám, cô nhìn đứa con trai với tư thái nghiêm túc" Nói mẹ biết. Tại sao đánh người?"

" Là bởi vì bạn ấy bắt nạt bạn khác nên con mới đánh bạn ấy." Thanh Hòa chu chu cái mỏ be bé của mình nói.

" Cứu bạn mà bị đánh ra nông nỗi này ư! Ôi thương quá đi!" Xuân Kiều ôm Thanh Hòa vào lòng căn dặn :" Nếu lần sau có muốn giúp bạn thì gọi cô giáo chủ nhiệm đến hoặc là con phải đánh thắng bạn. Chứ đừng để bạn đánh mình như vậy nghe hông."

Thanh Hòa ngoan ngoãn gật đầu với Xuân Kiều. Cô yêu thương vuốt ve gương mặt bé nhỏ của cậu. Xuân Kiều đi lấy hộp thuốc xử lí vết thương trên mặt con trai mình. Trong lúc bôi  thuốc, Xuân Kiều vô cùng tò mò. Chẳng biết người mà con trai giúp đỡ là ai. Cô mới lên tiếng hỏi Thanh Hòa. Cậu cũng thành thật mà nói với cô.

Người mà cậu giúp đỡ là Y Bình, bạn hàng xóm kế bên nhà. Cái tên" Y Bình" khiến cho Xuân Kiều dừng lại động tác của mình. Đó không phải là con của Thanh Thúy, cô bạn thời học sinh của cô ư! Con trai yêu quý, nâng như trứng hứng như hoa mà lại cứu con của kẻ không đội trời chung. Nếu đã như vậy cần  phải đi đòi tiền phí mới được.

Xuân Kiều nghĩ thế liền bỏ bông gòn xuống. Cô dẫn con trai đi ra ngoài. " Con trai, mẹ sẽ đi đòi lại công bằng cho con."

Thanh Hòa ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra. Mẹ cậu muốn đòi lại công bằng. Có khi nào, bà muốn đến nhà của Lý Nhân để làm lớn chuyện. Nhưng như vậy sẽ khiến mọi chuyện tệ hơn. Dù sao cô giáo cũng giúp họ giải hòa trước đó còn gì. Nghĩ vậy, Thanh Hòa không muốn đi, cậu kéo tay mẹ " Mẹ, con không đi đâu."

" Tại sao vậy? Con trai của mẹ  bị thương quá, mẹ phải đòi lại công bằng cho con trai của mẹ." Xuân Kiều vẫn nhất quyết đưa Thanh Hòa đi. Cậu bé chỉ có sáu tuổi vốn không thể địch lại được sức của người lớn. Thế là cậu bị mẹ trực tiếp ôm ra ngoài. Nhưng có điều, nơi mà bà đến lại là nhà hàng xóm bên cạnh. Tức là nhà của Y Bình. Điều này khiến Thanh Hòa vô cùng khó hiểu.

" Người đi đâu mất rồi, ra đây nói chuyện với Xuân Kiều này đi." Xuân Kiều đứng trước cửa nhà không thèm bấm chuông mà trực tiếp dùng miệng để gọi.

" Nghe rồi, hét gì mà hét." Thanh Thúy đang đắp mặt nạ dang dở nghe tiếng la bên ngoài cửa, cô bực túc mà đi ra ngoài. Lớp mặt nạ trên mặt cũng không thèm lấy ra. Nhìn thấy người bên ngoài là mẹ con Xuân Kiều, cô như con nhím mà xù lông. " Hai mẹ con rảnh rỗi không có việc gì làm nên đến đây để kiếm chuyện gây sự à! Tôi không rảnh để tiếp đâu, mời về nhà cho." Cô nói một lèo rồi bỏ vào trong.

Xuân Kiều liền nạt lên một tiếng:" NÈ! Cô quay lại đây cho tôi, làm người khác bị thương mà không chịu trách nhiệm. Đúng là đồ hèn!"

" Cô nói ai hèn?" Thanh Thúy hỏi lại lần nữa. Cô không nhẫn nhịn mà quay người trở lại, đi đến trước cửa. Hai người lớn đối diện với nhau, trong ánh mắt liền nảy lửa.

Đứng ở giữa hai người, Thanh Hòa không biết nói gì cả. Cậu chỉ có thể im lặng nghe hai bà mẹ đấu khẩu với nhau. Tiếng của hai người phụ nữ ồn ào đến nỗi nhà trong xóm không kìm được lòng mà mở cửa chạy ra bên ngoài hóng hớt chuyện của người khác.

Xuân Kiều và Thanh Thúy đang cãi hăn say thì phát hiện ra có điều gì không đúng. Ngẩng đầu nhìn ra đường thì vô số con mắt đang nhìn họ trông cứ như đang xem kịch. Có người còn lấy điện thoại ra livestream.

Thanh Thúy dồn hết nội công vào trong bụng của mình, cô hít một hơi thật sâu sau đó phóng ra bên ngoài một nguồn năng lượng khủng bố"  AI DÁM HÓNG CHUYỆN TÔI SẼ QUA CÀO NÁT NHÀ NGƯỜI ĐÓ !!!"

Chỉ trong một giây ngắn ngủi, tất cả đều bỏ chạy vào trong nhà khóa cửa trùm chăn.

" Hức, vẫn la lói ồn ào giống như cô của ngày trước. Đến bây giờ cũng không thay đổi gì mấy." Xuân Kiều nói lời mỉa mai.

" Nè nè, đừng thấy tôi hiền lành mà được nước lấn tới nha! Tôi cào nát mặt luôn đó." Thanh Thúy trợn mắt lên nhìn Xuân Kiều. Trong lúc cô vẫn giữ được bình tĩnh thì cô ta hãy biết thân biết phận mà quay trở về. Đừng để cô tức điên lên, con thú trong người cô chẳng biết có thể làm gì được đâu.

Ấy mà, Xuân Kiều vẫn ngoan cố đứng ở trước cửa. Cô bế đứa con trai của mình lên chỉ vào những vết thương trên mặt cậu. " Nhìn đi, đây là những gì mà con gái cô gây ra cho con trai tôi. Cô còn không chịu trách nhiệm à!"

" Thánh thần ơi! Con gái tôi đánh người ư!" Thanh Thúy nhận được tin tức của Xuân Kiều mà không khỏi sững sốt. Con gái cô thùy mị, nết na dữ thần sao có thể đánh người được. Còn lại đi đánh con trai nữa. Chuyện này, khiến cho người làm mẹ như cô cảm thấy.. vô cùng...hạnh phúc. " Con gái châu báu của tôi. Con quả là đứa con của bề trên ban xuống cho mẹ."

Nhìn thấy dáng vẻ vui cười ra mặt của Thanh Thúy, Xuân Kiều châu mày lại. Cô quát vào mặt cô ta:" Đồ chim công! Cô có nghe thấy lời tôi  nói không. Tôi bảo cô chịu trách nhiệm với vết thương của con trai tôi."

Nhưng Thanh Thúy lại cười khẩy, cô bảo với Xuân Kiều:" Tại sao tôi phải chịu trách nhiệm chứ? Con gái tôi dù nó có đánh người đi chăng nữa thì đó cũng là chuyện bình thường. Ngược lại là con trai của cô, bị đánh mà chạy về mách mẹ. Đúng là trẻ con!"

Thì Thanh Hòa vốn là trẻ con mà. Cậu rất muốn nói như vậy với mẹ Y Bình nhưng cậu không dám. Bởi vì đó là mẹ của Y Bình. Lỡ như dì ấy tức giận rồi không cho Y Bình chơi với cậu nữa thì phải làm sao. Cậu không muốn mất bạn. Cậu rất thích chơi chung với Y Bình.

" Nè, trời không quá ba mươi độ mà đầu cô đã ấm đến phát ngốc à! Ai nói là Y Bình đánh con trai tôi chứ. Mà ngược lại là con gái của cô bị người khác bắt nạt. Con trai tôi vì lòng tốt mà ra tay cứu giúp mới bị thương. Cô không cảm ơn người khác thì thôi. Còn ở đó mà nói linh ta linh tinh." Xuân Kiều nói một tràn. Cô đâu thể để sự hiểu lầm chết người này được. Con trai bảo bối của cô mà bị con gái đánh đúng là chuyện hoang đường nhất quả đất.

Những lời Xuân Kiều nói, Thanh Thúy bán tin bán nghi. Cô thừa nhận con gái có chút nhút nhát nhưng về việc bị bạn trong lớp bắt nạt thì cô chưa bao giờ nghe con gái bảo cả. Để xác nhận việc này có phải là sự thật không, Thanh Thúy phải hỏi một người mà cô có thể tin tưởng một trăm phần trăm. Người đó không ai khác chính là Thanh Hòa.

" Thanh Hòa, nói dì biết những lời mẹ cháu nói có phải sự thật không?" Thanh Thúy nhìn cậu bé với ánh mắt hiền từ.

Thanh Hòa khẽ gật đầu với cô. Mẹ của cậu thấy biểu hiện của Thanh Thúy thay đổi liền nói:" Con nít không bao giờ biết nói dối. Cô có thể chịu trách nhiệm được chưa?" Xuân Kiều vẫn nói đến vấn đề này. Nhưng Thanh Thúy không trả lời cô mà bỏ đi vào bên trong nhà. Vẻ mặt có  chút hoảng.

" Nè, tự nhiên bỏ vô nhà mà không nói gì vậy! Rồi có chịu trách nhiệm không đây?" Xuân Kiều vẫn ngoan cố nói vọng vào trong nhà.

Thanh Hòa cũng cảm thấy bất lực với mẹ của mình. Cậu liền than thở với cô:" Con đói bụng quá! Chúng ta về nhà ăn cơm đi mẹ!"

Nghe thấy con trai bảo đói, Xuân Kiều mới dừng hành động tuy có chút ấu trĩ của mình. Nhưng đó là vì Thanh Thúy nên cô bắt buộc phải làm như vậy. " Được thôi, chúng ta đi về ăn cơm nào!" Xuân Kiều thay đổi một trăm tám mươi độ. Cô vui vẻ bế Thanh Hòa trở về nhà.

Còn về Thanh Thúy, cô lật đật chạy lên phòng của con gái. Nghe bảo con gái bị người khác bắt nạt là cô cảm thấy bồn chồn trong lòng. Con gái bé nhỏ của cô mà bị người khác bắt nạt ư! Là kẻ nào? Kẻ nào có lá gan lớn đến vậy. Để cô mà biết được thì sẽ không xong với cô đâu.

Đứng trước cửa phòng, cô gõ cửa gọi tên con gái " Y Bình", nhưng lại không nhận được  sự hồi đáp của Y Bình. Trong lòng của bà mẹ cứ như lửa đốt. Ngọn lửa của tình mẫu tử đang cháy rực. Thanh Thúy không nghĩ gì nhiều, cô liền phá cửa xông vào bên trong.

" Bé con!"

Y Bình đang nằm ngủ trên giường một cách ngon lành. Tiếng động của mẹ đã làm cho cô chợt tỉnh giấc. Y Bình ngơ ngác nhìn mẹ, đôi mắt vẫn còn lim dim.

" Bé con!" Thanh Thúy bật khóc chạy tới ôm con vào trong lòng. " Tất cả là lỗi của mẹ. Bởi vì mẹ không quan tâm con nên mới để bạn bắt nạt. Mẹ có lỗi với con." Nước mắt rơi lả chả trên người cô bé. Y Bình ngạc nhiên khi mẹ biết được bản thân cô bị bắt nạt. Vốn, cô không hề nói chuyện này cho ai biết cả. Tại sao mẹ cô lại biết được?

" Mẹ, là ai đã nói cho mẹ biết con bị bạn bắt nạt?" Y Bình thắc mắc hỏi.

" Chính là cậu bé Thanh Hòa đã nói cho mẹ biết." Cô hôn lên trán của Y Bình, nuối tiếc buông con gái ra.

Chapter
1 chap 1. làm cái gì vậy cha nội?
2 chap 2. vợ ơi!
3 chap 3. bé con!
4 chap 4. họ là gia đình mà
5 chap 5. tớ bảo đấy là ba ba của cô giáo
6 chap 6. lại là cậu à, Thanh Hoà!
7 chap 7. Y Bình, Y bình
8 chap 8. tớ nhất chí với cậu
9 chap 9. cậu nói tóc ai là tổ chim hả?
10 chap 10. chờ đã!
11 chap 11. câu chuyện cái quần
12 chao 12. tao là ông nội mày đó!
13 chap 13. giải quyết ân oán
14 chap 14. cho tao bịch khăn giấy làm gì?
15 chap 15. ê, Thanh Hoà! Thi sao rồi?
16 chap 16. câu cá
17 chap 17. bạn chung nhà
18 chap 18. bị cho ra rìa
19 chap 19. cậu thật là ô quế, cậu đi một mình đi
20 chap 20. ngủ chung phòng!
21 chap 21. này, bỏ cái chân thúi của cậu ra!
22 chap 22. cậu đã từng nghĩ sẽ cho tớ "ra rìa" chưa?
23 chap 23. kỳ nghỉ hè
24 chap 24. cá cược
25 chap 25. buổi luyện tập
26 chap 26. nam thần chuyển trường
27 chap 27. nổi loạn
28 chap 28. tớ biết cậu ở bên trong mà
29 chap 29. Ôi má ơi! làm cái gì vậy?
30 chap 30. sự thật về Lý Nhân
31 chap 31. Lý Nhân được tỏ tình
32 chap 32. tớ không biết
33 chap 33. ổ bánh mì
34 chap 34. buổi tắm biển bất ổn
35 chap 35. Y Bình, đợi tớ nữa!
36 chap 36. Là thích hay không?
37 chap 37. kết thúc giấc mộng
38 chap 38. cậu cải bướng vừa phải thôi
39 chap 39. bên trong con hẻm
40 chap 40. bị phát hiện
41 chap 41. gặp lại cô gái
42 chap 42. quá khứ
43 chap 43. năm triệu
44 chap 44.Thế thì tớ miễn cưỡng tin cậu lần này đấy nhé.
45 chap 45. đụng độ Như Mai
46 chap 46.Chị gái mau trở tôi về nhà đi
47 chap 47. Y Bình, cậu thật tốt với tớ!
48 chap 48. Báo công an
49 chap 49. trả thù
50 chap 50. Tại sao không xứng đáng?
51 chap 51. tiểu phẩm thật tệ hại
52 chap 52. Tớ thích cậu!"
53 chap 53. Tớ về trước đây
54 chap 54. quà chia tay
55 chap 55. Thanh Hòa quen hot girl
56 chap 56. bạn gái Thanh Hòa xuất hiện
57 chap 57. Khứa Y Bình kia!
58 chap 58. Ê ê sắc ế!
59 chap 59. Giấy giữ xe
60 chap 60. Vậy chúng ta hòa đi
61 chap 61. chia tay!
62 chap 62.Y Bình, không làm bạn nữa được không ?"
63 chap 63. Bạn bè tốt quá nhỉ!
64 chap 64. Thanh Hoà, em yêu anh
65 chap 65. Đắng quá!
66 chap 66. gặp lại Y Bình
67 chap 67. lời giải thích
68 chap 68. quan hệ
69 chap 69. hẹn ngày gặp lại
70 chap 70. tham dự buổi tiệc
71 chap 71. gặp lại Y Bình
72 chap 72. cơn mưa bất chợt
73 chap 73. Chúng ta có thể tiến xa hơn không?
74 chap 74. buổi tiệc của những hiểu lầm
75 chap 75. con dâu, con rể!
76 chap 76. muốn kết hôn trước tiên phải cầu hôn
77 chap 77. Diamond!!!
78 Chap 78. kết thúc viên mãn
Chapter

Updated 78 Episodes

1
chap 1. làm cái gì vậy cha nội?
2
chap 2. vợ ơi!
3
chap 3. bé con!
4
chap 4. họ là gia đình mà
5
chap 5. tớ bảo đấy là ba ba của cô giáo
6
chap 6. lại là cậu à, Thanh Hoà!
7
chap 7. Y Bình, Y bình
8
chap 8. tớ nhất chí với cậu
9
chap 9. cậu nói tóc ai là tổ chim hả?
10
chap 10. chờ đã!
11
chap 11. câu chuyện cái quần
12
chao 12. tao là ông nội mày đó!
13
chap 13. giải quyết ân oán
14
chap 14. cho tao bịch khăn giấy làm gì?
15
chap 15. ê, Thanh Hoà! Thi sao rồi?
16
chap 16. câu cá
17
chap 17. bạn chung nhà
18
chap 18. bị cho ra rìa
19
chap 19. cậu thật là ô quế, cậu đi một mình đi
20
chap 20. ngủ chung phòng!
21
chap 21. này, bỏ cái chân thúi của cậu ra!
22
chap 22. cậu đã từng nghĩ sẽ cho tớ "ra rìa" chưa?
23
chap 23. kỳ nghỉ hè
24
chap 24. cá cược
25
chap 25. buổi luyện tập
26
chap 26. nam thần chuyển trường
27
chap 27. nổi loạn
28
chap 28. tớ biết cậu ở bên trong mà
29
chap 29. Ôi má ơi! làm cái gì vậy?
30
chap 30. sự thật về Lý Nhân
31
chap 31. Lý Nhân được tỏ tình
32
chap 32. tớ không biết
33
chap 33. ổ bánh mì
34
chap 34. buổi tắm biển bất ổn
35
chap 35. Y Bình, đợi tớ nữa!
36
chap 36. Là thích hay không?
37
chap 37. kết thúc giấc mộng
38
chap 38. cậu cải bướng vừa phải thôi
39
chap 39. bên trong con hẻm
40
chap 40. bị phát hiện
41
chap 41. gặp lại cô gái
42
chap 42. quá khứ
43
chap 43. năm triệu
44
chap 44.Thế thì tớ miễn cưỡng tin cậu lần này đấy nhé.
45
chap 45. đụng độ Như Mai
46
chap 46.Chị gái mau trở tôi về nhà đi
47
chap 47. Y Bình, cậu thật tốt với tớ!
48
chap 48. Báo công an
49
chap 49. trả thù
50
chap 50. Tại sao không xứng đáng?
51
chap 51. tiểu phẩm thật tệ hại
52
chap 52. Tớ thích cậu!"
53
chap 53. Tớ về trước đây
54
chap 54. quà chia tay
55
chap 55. Thanh Hòa quen hot girl
56
chap 56. bạn gái Thanh Hòa xuất hiện
57
chap 57. Khứa Y Bình kia!
58
chap 58. Ê ê sắc ế!
59
chap 59. Giấy giữ xe
60
chap 60. Vậy chúng ta hòa đi
61
chap 61. chia tay!
62
chap 62.Y Bình, không làm bạn nữa được không ?"
63
chap 63. Bạn bè tốt quá nhỉ!
64
chap 64. Thanh Hoà, em yêu anh
65
chap 65. Đắng quá!
66
chap 66. gặp lại Y Bình
67
chap 67. lời giải thích
68
chap 68. quan hệ
69
chap 69. hẹn ngày gặp lại
70
chap 70. tham dự buổi tiệc
71
chap 71. gặp lại Y Bình
72
chap 72. cơn mưa bất chợt
73
chap 73. Chúng ta có thể tiến xa hơn không?
74
chap 74. buổi tiệc của những hiểu lầm
75
chap 75. con dâu, con rể!
76
chap 76. muốn kết hôn trước tiên phải cầu hôn
77
chap 77. Diamond!!!
78
Chap 78. kết thúc viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play