Chương 2: Ai Là Thợ Săn?

Trung Quốc.

Khách Sạn Hilton, nơi đang diễn ra Hội nghị ATT - Lễ chào mừng 38 Bộ trưởng các nước đến tham dự Tuần lễ Cấp cao.

Trong không gian náo nhiệt của bữa tiệc sa hoa, lộng lẫy, đám người âu phục chỉnh tề với thân phận cao quý đang vây chặt lấy người đàn ông đứng giữa sảnh trung tâm mà thay nhau chúc rượu.

Người có khí chất lẫn tướng mạo bất phàm đang được săn đón đó, chính là tổng thống lĩnh quân đội quốc gia Quách Tử Tôn, người đầu tiên nắm giữ chức vụ cao cấp nhất trong quân đội khi mới chỉ 34 tuổi.

Người ta truyền nhau rằng để gặp được vị thống lĩnh đại tài này là điều vô cùng khó, vì con người của Quách Tử Tôn rất nguyên tắc, kỷ cương, rất hiếm khi xuất hiện ở những bữa tiệc ngoại giao, ngay đến cả người của chính phủ nếu muốn gặp cũng phải xếp lịch dài.

Vậy nên nhân dịp này các vị quan chức cấp cao đều tay xách nách mang theo một vài cô gái trẻ, bọn họ có thể là con gái, cháu gái, hoặc là người thân quen, tất cả đều xuất thân từ gia đình quyền quý hoặc có địa vị cao trong xã hội.

Mục đích duy nhất là tìm kiếm cơ hội để được lọt vào mắt xanh của Quách Tử Tôn, một bước thành phượng hoàng sải cánh.

Lúc này, cấp dưới của Quách Tử Tôn là Ngô Khiêm từ sau mấy người phụ nữ đang chìm đắm trong nhan sắc của anh mà rẽ đường bước tới, đầu hơi cúi, thấp giọng lên tiếng: “Thưa ngài có công điện khẩn từ Hong Kong.”

Sắc mặt Quách Tử Tôn không chút thay đổi, vẫn là sự điềm tĩnh, uy nghi, anh lịch sự cáo từ đám quan chức rồi chân dài sải bước rời đi.

Sau khi vào trong thang máy, Ngô Khiêm gấp rút báo cáo tình hình:

“Thưa ngài Đặc Khu Trưởng Hong Kong vừa gọi điện đến, nói tên trùm buôn lậu thuốc phiện lớn nhất ở Đông Nam Á là David đã bị ám sát. Việc này khiến cho các thế lực ngầm bắt đầu nổi dậy để tranh giành địa bàn, thêm vào đó con trai của David đã treo thưởng một số tiền lớn cho ai tìm ra tên sát thủ, càng khiến tình hình ở Hong Kong càng lúc càng hỗn loạn.”

Nghe xong, Quách Tử Tôn bèn cười một tiếng khinh bỉ, ông già Đặc Khu Trưởng này không tìm đến chính phủ hay phía ngoại giao mà lại trực tiếp gọi điện cầu cứu anh, đúng là bám dai như đĩa vậy.”

Thang máy dừng lại ở tầng 81, vừa trông thấy anh hai người cảnh vệ nhanh chóng mở cửa căn phòng VIP rồi đứng dạt sang hai bên, tay giơ cao hành lễ.

Quách Tử Tôn vừa vào, đèn điện bên trong cũng đồng loạt phát sáng, có vẻ như phải chịu đựng những câu chuyện ồn ào của đám người kia trong thời gian dài nên thể trạng anh có chút khó chịu, bèn lập tức đi thẳng đến ghế sofa, buông mình ngồi xuống.

“Thưa ngài… có cần tôi…” Ngô Khiêm lén nhìn sắc mặt của Quách Tử Tôn thăm dò, nếu như không phải vấn đề mà thống lĩnh nhà anh quan tâm tuyệt đối Ngô Khiêm sẽ không nói thêm nữa.

“Không sao! Cậu cứ tiếp tục đi!”

Nghe lời này, Ngô Khiêm rõng rạc “vâng” một tiếng, nghiêm túc nói:

“Bọn họ vừa thông tin rằng kẻ ám sát David rất có thể sẽ trốn sang Trung Quốc, trong những năm qua tên này vừa là nỗi ám ảnh cũng là quân cờ béo bở của giới xã hội đen lẫn chính trị, chỉ cần đưa ra một cái giá, hắn sẽ thay bọn họ giải quyết mọi chuyện.”

Vừa nói Ngô Khiêm vừa nhanh nhẹn đưa ipad đến trước chỗ ngồi của Quách Tử Tôn.

“Hắn có biệt danh là Sói Đen, là một sát thủ săn tiền thưởng rất nổi tiếng. Tuổi từ 20 đến 25 thân thủ nhanh nhẹn và có đầu óc rất thông minh, xảo quyệt. Mỗi lần tên này ra tay đều rất sạch sẽ, không hề để lại một dấu vết nào. Đây là hình ảnh sau vụ nổ mà khó khăn lắm chuyên gia công nghệ bên đó mới khôi phục lại được.”

Quách Tử Tôn đưa tay nới lỏng cà vạt, nhìn Ngô Khiêm trêu chọc: “Ngưỡng mộ hắn sao?”

“Không… tôi… tôi…không có!” Ngô Khiêm nhất thời giật mình, mồm miệng trở nên lắp bắp.

Đúng là tên Sói Đen này rất tài giỏi, cũng chỉ chọn những đối tượng có tiền án hoặc tham quan để ra tay, nhưng rốt cuộc tội phạm chính là tội phạm, không có chuyện ngưỡng mộ hay đồng tình ở đây.

Quách Tử Tôn thu lại ý cười, ánh mắt lướt qua hình ảnh được chụp lại từ CCTV, dù đã xử lý cẩn thận nhưng cũng rất khó để thấy được diện mạo của tên sát thủ.

Nhìn thoáng qua anh đã biết, đây vốn là cửa chính của khách sạn, vậy nên không phải đám chuyên gia kia giỏi mà là thằng nhãi này đang cố tình chừa lại việc cho bọn họ làm.

Quả nhiên là muốn thách thức giới cảnh sát Hong Kong, hèn gì khiến họ phát điên lên như vậy.

Đúng là một tên ngạo mạn.

“Quách thống lĩnh, Đặc Khu Trưởng Hong Kong gửi lời nhắn mong ngài ra tay giúp đỡ, cho bọn họ một chút thể diện.”

Ngô Khiêm biết thống lĩnh nhà anh không ưa gì bên phía Hong Kong, nên việc của Sói Đen chưa chắc đã được sự đồng ý, anh chỉ là theo lệnh truyền đạt lại lời của bên đó mà thôi.

Chẳng ngờ Quách thống lĩnh nhà anh lại hào sảng gật đầu: “Đương nhiên là phải giúp rồi, tôi là người đại diện cho chính nghĩa mà.”

Trong khi Ngô Khiêm còn đang bất ngờ với câu nói này thì lại bắt gặp ánh mắt đăm chiêu, đầy mưu tính của Quách Tử Tôn.

Sau đó khoé miệng anh nhếch lên tạo thành một nụ cười đáng sợ:

“Ngô Khiêm cậu nói xem, Chẳng phải sói bẻ nanh rồi cũng chỉ là một con chó thôi sao?”

….

“Hắt xì!”

Một cảm giác ớn lạnh chạy qua người khiến Lưu Y kéo chăn chùm kín đầu rồi cuộn tròn cơ thể như một con tôm, từ sau khi đặt chân đến Nam Kinh tới giờ việc cô làm chủ yếu là đi ngủ, cô có thể ngủ trên giường đến hai ngày mà không cần ăn uống.

Lưu Y cô từ năm 10 tuổi đã được tổ chức thu nhận với thân phận là trẻ mồ côi, trải qua sự huấn luyện hà khắc và cực khổ cô cũng quên mất trước kia mình là đứa trẻ như thế nào.

Tuy bây giờ cô có thể tự do làm những việc mình muốn nhưng không có nghĩa là tổ chức buông lỏng cô, nếu như họ cần đến, cô vẫn phải sẵn sàng liều mình nguy hiểm.

Điều này chưa từng khiến Lưu Y bận tâm, con người cô phóng khoáng vô tư, luôn không tuân theo sự sắp đặt nào, vả lại cô không người thân thích nên chẳng ai uy hiếp được cô, đời này cô phải tận hưởng cho thoả thích, sống thêm được ngày nào thì hay ngày đấy.

“Reng reng reng”

Chuông báo thức từ điện thoại reo đến hồi thứ 12 Lưu Y mới uể oải ngồi dậy, lúc này trời bên ngoài đã phủ một màu u tối, thành phố sa hoa tấp nập cũng đã đồng loạt lên đèn.

Đợi cho đầu óc tỉnh táo cô mới tung chăn, xoay người trên không trung, rồi nhẹ nhàng đáp xuống sàn như một chú chim thiên nga.

Tối nay, chính là lúc bắt đầu một cuộc đi săn mới.

Hot

Comments

NoHan

NoHan

bn tac gia oi,bn cho mik hoi la anh bia bn Lay o dau vay a. Mik cx moi tap viet truyen nen muon tim anh bia thik Hop ay a, mong bn rep mik a/Smile/

2024-02-11

3

Եɾáϲ Տiղհ ցiảղ

Եɾáϲ Տiղհ ցiảղ

Văn phong rất tốt, tình tiết cuống hút, mới đọc có 2 chương mà ham rồi 🎉

2024-04-24

1

w'Dứa

w'Dứa

cái tên nói lên tất cả, oách vc

2024-04-29

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sói Đen
2 Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3 Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4 Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5 Chương 5: Cướp Xe
6 Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7 Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8 Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9 Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10 Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11 Chương 11: Sập Bẫy
12 Chương 12: Hối Lộ
13 Chương 13: Súng Lên Đạn
14 Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15 Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16 Chương 16: Nhầm Lẫn
17 Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18 Chương 18: Đi Uống Rượu
19 Chương 19: Bỏ Chạy
20 Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21 Chương 21: Ra Mắt
22 Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23 Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24 Chương 24: Dao Động
25 Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26 Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27 Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28 Chương 28: Án Mạng
29 Chương 29: Mặt Nạ
30 Chương 30: Đi Điều Tra
31 Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32 Chương 32: Sói Đen Hành Động
33 Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34 Chương 34: Đối Mặt
35 Chương 35: Trúng Đạn
36 Chương 36: Không Thể Gây Tê
37 Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38 Chương 38: Đánh Tráo
39 Chương 39: Phản Bội
40 Chương 40: Trở Về
41 Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42 Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43 Chương 43: Đe Doạ
44 Chương 44: Kết Quả ADN
45 Chương 45: Nghi Ngờ
46 Chương 46: Giao Dịch
47 Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48 Chương 48: Bị Ép Đánh
49 Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50 Chương 50: Thú Săn Mồi
51 Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52 Chương 52: Tổ Chức Z
53 Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54 Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55 Chương 55: Chiếm Hữu
56 Chương 56: Cô Là Của Tôi
57 Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58 Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59 Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60 Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61 Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62 Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63 Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64 Chương 64: Đến Wan Chai
65 Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66 Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67 Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68 Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69 Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70 Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71 Chương 71: Bị Chó Cắn
72 Chương 72: Tính Nợ Cũ
73 Chương 73: Bẫy Dược
74 Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75 Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76 Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77 Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78 Chương 78: Ghen
79 Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80 Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81 Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82 Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83 Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84 Chương 84: Lộ Tẩy
85 Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86 Chương 86: Tổ chức Mafia
87 Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88 Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89 Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90 Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91 Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92 Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93 Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94 Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95 Chương 95: Hỏi Tội
96 Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97 Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98 Chương 98: Ân Hận
99 Chương 99: Anh! Không Xứng
100 Chương 100: Bị Tấn Công
101 Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102 Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103 Chương 103: Tính Nợ Cũ
104 Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105 Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106 Chương 106: Ấu Trùng Dại
107 Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108 Chương 108: Toan Tính
109 Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110 Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111 Chương 111: Chân Tướng
112 Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113 Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114 Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115 Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116 Chương 116: Trở Mặt
117 Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118 Chương 118: Nhện Mặt Người
119 Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120 Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121 Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122 Chương 122: Đom Đóm Ma
123 Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124 Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125 Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126 Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127 Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128 Chương 128: Nổi Giận
129 Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130 Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131 Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132 Chương 132: Cầu Hôn
133 Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134 Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135 Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136 Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137 Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138 Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139 Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140 Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141 Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142 Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Sói Đen
2
Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3
Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4
Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5
Chương 5: Cướp Xe
6
Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7
Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8
Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9
Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10
Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11
Chương 11: Sập Bẫy
12
Chương 12: Hối Lộ
13
Chương 13: Súng Lên Đạn
14
Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15
Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16
Chương 16: Nhầm Lẫn
17
Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18
Chương 18: Đi Uống Rượu
19
Chương 19: Bỏ Chạy
20
Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21
Chương 21: Ra Mắt
22
Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23
Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24
Chương 24: Dao Động
25
Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26
Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27
Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28
Chương 28: Án Mạng
29
Chương 29: Mặt Nạ
30
Chương 30: Đi Điều Tra
31
Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32
Chương 32: Sói Đen Hành Động
33
Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34
Chương 34: Đối Mặt
35
Chương 35: Trúng Đạn
36
Chương 36: Không Thể Gây Tê
37
Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38
Chương 38: Đánh Tráo
39
Chương 39: Phản Bội
40
Chương 40: Trở Về
41
Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42
Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43
Chương 43: Đe Doạ
44
Chương 44: Kết Quả ADN
45
Chương 45: Nghi Ngờ
46
Chương 46: Giao Dịch
47
Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48
Chương 48: Bị Ép Đánh
49
Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50
Chương 50: Thú Săn Mồi
51
Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52
Chương 52: Tổ Chức Z
53
Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54
Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55
Chương 55: Chiếm Hữu
56
Chương 56: Cô Là Của Tôi
57
Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58
Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59
Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60
Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61
Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62
Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63
Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64
Chương 64: Đến Wan Chai
65
Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66
Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67
Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68
Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69
Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70
Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71
Chương 71: Bị Chó Cắn
72
Chương 72: Tính Nợ Cũ
73
Chương 73: Bẫy Dược
74
Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75
Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76
Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77
Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78
Chương 78: Ghen
79
Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80
Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81
Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82
Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83
Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84
Chương 84: Lộ Tẩy
85
Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86
Chương 86: Tổ chức Mafia
87
Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88
Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89
Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90
Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91
Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92
Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93
Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94
Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95
Chương 95: Hỏi Tội
96
Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97
Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98
Chương 98: Ân Hận
99
Chương 99: Anh! Không Xứng
100
Chương 100: Bị Tấn Công
101
Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102
Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103
Chương 103: Tính Nợ Cũ
104
Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105
Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106
Chương 106: Ấu Trùng Dại
107
Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108
Chương 108: Toan Tính
109
Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110
Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111
Chương 111: Chân Tướng
112
Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113
Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114
Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115
Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116
Chương 116: Trở Mặt
117
Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118
Chương 118: Nhện Mặt Người
119
Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120
Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121
Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122
Chương 122: Đom Đóm Ma
123
Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124
Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125
Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126
Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127
Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128
Chương 128: Nổi Giận
129
Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130
Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131
Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132
Chương 132: Cầu Hôn
133
Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134
Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135
Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136
Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137
Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138
Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139
Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140
Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141
Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142
Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play