Chương 19: Bỏ Chạy

Sau tiếng hét lớn cả không gian đột nhiên im bặt, một giây trước đó khi Lưu Y xoay người định nhanh chóng xử lý hắn, thì đã trông thấy một bóng lưng cao lớn xuất hiện ngay trước mặt mình.

Một anh chàng mặc áo sơ mi màu trắng chỉn chu, mang theo mùi thơm nhẹ nhàng, dịu mát.

Ban đầu Thiên Thành vì người bạn mới chia tay người yêu của mình nên mới miễn cưỡng chạy đến đây để an ủi người ta, kết quả lại thấy bọn họ nhanh chóng làm lành còn tặng cẩu lương làm quà cho anh.

Vốn định đuổi theo để phá đám, ai ngờ vừa ra đến cửa lại gặp ngay chuyện bất bình, với tính khí nghĩa hiệp, anh đương nhiên không thể không cứu giúp.

Thiên Thành giữ chặt cổ tay của hắn, dùng gương mặt đẹp đẽ tựa hoàng tử trong truyện bước ra, cộng thêm ánh mắt sáng ngời, ôn nhu nhắc nhở:

“Anh bạn nhẹ nhàng thôi! Đừng doạ người ta sợ.”

Dứt lời bèn tung một cú đấm như trời giáng vào mặt hắn, khiến cả người lẫn hung khí đều bay ra xa.

Xong việc, Thiên Thành liền nhẹ nhàng thu tay về, ung dung chỉnh lại áo sơ mi vừa bị lệch.

Đám đông đồng loạt há miệng kinh ngạc.

Đúng lúc này vài tên có vẻ mặt bặm trợn rẽ đám đông chạy tới, hùng hổ quát tháo: “Dám đánh người của chúng tao à! Tên hỗn xược này chán sống rồi, anh em đâu mau xông lên!”

Lập tức chúng đồng loạt lao tới nhắm vào Thiên Thành mà đánh, Lưu Y cũng nhanh chóng né qua một bên, chăm chú nhìn hai bên hăng say ẩu đả.

Tiếng đập bàn ghế, tiếng chai rượu vỡ, tiếng chửi bới, đấm đá huỳnh huỵch, tạo nên khung cảnh nhộn nhịp vang khắp quán bar.

Thiên Thành tuy không có cơ thể cường tráng lại trông trắng trẻo thư sinh, nhưng thể lực lẫn động tác ra đòn đều rất mạnh mẽ và uy lực, chỉ trong chốc lát đã hạ gục hết đám bặm trợn kia.

“Đánh hay lắm! Hay lắm!”

Trái với đám người đang náo loạn tìm chỗ trốn thì Lưu Y lại thỏng thả đứng vỗ tay tán thưởng, câu trước vừa cổ vũ cho Thiên Thành câu sau đã khích lệ tinh thần của đối thủ.

“Nhanh đứng lên đi nào! Đúng rồi! Đứng lên đi!”

Thiên Thành tức giận định chạy tới giáo huấn cô vài câu thì từ phía sau sàn nhảy xuất hiện thêm một nhóm người khác, ai nấy trên tay cũng đều cầm theo gậy gộc, mặt đằng đằng sát khí tiến về chỗ bọn họ.

Nhận ra tình hình càng lúc càng nghiêm trọng Thiên Thành gấp rút quay đầu về phía Lưu Y, còn muốn cảnh báo cho cô biết thì đã thấy cô nhanh chân bỏ chạy từ bao giờ.

Gương mặt Thiên Thành trở lên méo xệch, anh không kịp suy nghĩ gì nữa mà cắm đầu phi như bay ra bên ngoài.

Phía sau vang lên tiếng hò hét, ầm ầm như vũ bão.

Lưu Y vừa đội mũ chiếc mũ Fullface vào đầu, tay đang trong tư thế mở khoá thì nhận thấy một áp lực lớn từ phía sau dội lên vai cô, yên cũng lập tức lún xuống khiến chiếc xe rung lắc qua lại.

Thiên Thành khẩn trương thúc giục: “Nhanh chạy đi! Bọn chúng sắp đuổi đến nơi rồi!”

Cái Lưu Y ghét nhất ở đám đàn ông chính là việc bọn họ luôn tự cho mình cái quyền ra lệnh cho người khác, vậy nên trái với sự gấp gáp của Thiên Thành Lưu Y lại càng tỏ ra ung dung, còn thản nhiên hỏi:

“Tại sao tôi phải chạy?”

“Cô không thấy bọn chúng đang đuổi theo chúng ta sao? Nếu còn không đi nhanh chắc chắn sẽ không kịp nữa.” Thiên Thành ngoái nhìn về phía sau, lo lắng nói.

“Là đuổi theo anh, không phải tôi.”

Thiên Thành chỉ biết bất lực nhìn cô, người phụ nữ này tại sao lại không có đạo lý như vậy, rõ ràng là anh giúp cô nên mới bị đám người kia truy đuổi, bây giờ cô vì sợ liên luỵ lại nhẫn tâm muốn bỏ mặc anh.

Nhưng Thiên Thành là người thông minh, nhạy bén, phút chốc đã nắm rõ dụng ý của Lưu Y, nên mặc kệ đám người phía sau đang bừng bừng khí thế ập đến, anh nhẹ nhàng bỏ tay ra khỏi vai cô, từ từ lên tiếng:

“Lộ kiến bất bình, bạt đao tương trợ. Cô gái, xin hãy mở lòng từ bi.”

Lưu Y nhếch miệng cười một tiếng: “Như thế còn nghe được!”

Dứt lời, cô xoay ổ khoá, nẹt bô, tiếng gầm gừ làm dậy vang cả góc phố. Thân ảnh vừa thanh thoát mềm mại lại vừa mạnh mẽ uy nghi, động tác hướng nửa thân trên về phía trước của cô khiến từng đường cong uyển chuyển càng thêm phần rõ nét, sinh động hơn.

Sự đẹp đẽ này làm người ta có cảm giác như đang đi trên sa mạc nóng bỏng vô tình nhặt được một chai nước, đáng tiếc bên trong là độc, chỉ có thể nhìn mà không thể uống.

“Bám chắc vào!”

Nghe Lưu Y nói, bỗng khoé miệng Thiên Thành xuất hiện một nụ cười chiến thắng, anh thu hẹp tầm mắt, nhẹ nhàng đặt đôi bàn tay thon dài vào chiếc eo nhỏ của cô, siết chặt.

Lưu Y lập tức rú ga phóng đi trong sự điên cuồng gào thét của hàng chục gã vừa chạy đến.

Sau khi vòng qua mấy tuyến đường, Lưu Y buộc phải dừng lại ở một trạm kiểm soát mới mở mấy tiếng trước.

Cô dự định sẽ vượt đèn đỏ và phóng qua chỗ bọn họ, nhưng vì trạm phía trước có quá nhiều cảnh sát vũ trang và người của bên quân đội nên đành thôi, tránh việc rước thêm rắc rối.

Nhưng đáng tiếc là do xe của cô đã đi quá vạch quy định dừng đỗ, nên một viên cảnh sát đứng trực gần đó vội tuýt còi rồi lập tức chạy tới, sau khi đưa tay chào liền nghiêm túc khiển trách:

“Cô gái tuyến đường này đang có lệnh kiểm tra đặc biệt, cô không thấy tín hiệu đèn giao thông sao?”

Lưu Y cũng phối hợp tắt máy, sau đó thẳng lưng, kéo kính chắn mắt lên cao, điềm nhiên trả lời:

“Có thấy đèn giao thông, nhưng không thấy anh.”

Cảnh sát: “…”

Câu trả lời ngang ngược của cô khiến Thiên Thành suýt chút nữa thì không giữ được hình tượng lãnh đạm vốn có của mình. Anh bặm môi, cố nhịn, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt của viên cảnh sát thì không nhịn được nữa, liền bật cười thành tiếng.

Viên cảnh sát bị cô trêu đùa, càng trở nên cứng rắn: “Cô gái yêu cầu cô xuống xe xuất trình giấy tờ để chúng tôi kiểm tra.”

Đúng lúc này, từ trạm kiểm soát ở phía trước xuất hiện một bóng dáng cao lớn, một bóng dáng mà dù có lẫn giữa hàng nghìn người khác cô cũng dễ dàng phát hiện ra.

Đó chính là bóng dáng của ma vương chuyển thế Quách Tử Tôn.

Hot

Comments

Nguyễn Nguyệt

Nguyễn Nguyệt

rồi thấy chị đi cùng đàn ông thì a lại phát điên thôi

2024-04-21

1

Milk mỏng manh🌻🌻🌻

Milk mỏng manh🌻🌻🌻

Bỏ chạy

2024-03-29

1

Chúa Tể Ăn Vặt

Chúa Tể Ăn Vặt

Ác ma tới rồi🤣🤣

2023-07-29

8

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sói Đen
2 Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3 Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4 Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5 Chương 5: Cướp Xe
6 Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7 Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8 Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9 Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10 Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11 Chương 11: Sập Bẫy
12 Chương 12: Hối Lộ
13 Chương 13: Súng Lên Đạn
14 Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15 Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16 Chương 16: Nhầm Lẫn
17 Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18 Chương 18: Đi Uống Rượu
19 Chương 19: Bỏ Chạy
20 Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21 Chương 21: Ra Mắt
22 Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23 Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24 Chương 24: Dao Động
25 Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26 Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27 Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28 Chương 28: Án Mạng
29 Chương 29: Mặt Nạ
30 Chương 30: Đi Điều Tra
31 Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32 Chương 32: Sói Đen Hành Động
33 Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34 Chương 34: Đối Mặt
35 Chương 35: Trúng Đạn
36 Chương 36: Không Thể Gây Tê
37 Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38 Chương 38: Đánh Tráo
39 Chương 39: Phản Bội
40 Chương 40: Trở Về
41 Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42 Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43 Chương 43: Đe Doạ
44 Chương 44: Kết Quả ADN
45 Chương 45: Nghi Ngờ
46 Chương 46: Giao Dịch
47 Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48 Chương 48: Bị Ép Đánh
49 Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50 Chương 50: Thú Săn Mồi
51 Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52 Chương 52: Tổ Chức Z
53 Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54 Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55 Chương 55: Chiếm Hữu
56 Chương 56: Cô Là Của Tôi
57 Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58 Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59 Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60 Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61 Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62 Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63 Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64 Chương 64: Đến Wan Chai
65 Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66 Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67 Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68 Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69 Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70 Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71 Chương 71: Bị Chó Cắn
72 Chương 72: Tính Nợ Cũ
73 Chương 73: Bẫy Dược
74 Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75 Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76 Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77 Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78 Chương 78: Ghen
79 Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80 Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81 Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82 Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83 Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84 Chương 84: Lộ Tẩy
85 Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86 Chương 86: Tổ chức Mafia
87 Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88 Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89 Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90 Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91 Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92 Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93 Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94 Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95 Chương 95: Hỏi Tội
96 Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97 Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98 Chương 98: Ân Hận
99 Chương 99: Anh! Không Xứng
100 Chương 100: Bị Tấn Công
101 Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102 Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103 Chương 103: Tính Nợ Cũ
104 Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105 Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106 Chương 106: Ấu Trùng Dại
107 Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108 Chương 108: Toan Tính
109 Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110 Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111 Chương 111: Chân Tướng
112 Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113 Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114 Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115 Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116 Chương 116: Trở Mặt
117 Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118 Chương 118: Nhện Mặt Người
119 Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120 Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121 Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122 Chương 122: Đom Đóm Ma
123 Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124 Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125 Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126 Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127 Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128 Chương 128: Nổi Giận
129 Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130 Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131 Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132 Chương 132: Cầu Hôn
133 Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134 Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135 Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136 Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137 Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138 Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139 Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140 Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141 Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142 Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Sói Đen
2
Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3
Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4
Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5
Chương 5: Cướp Xe
6
Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7
Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8
Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9
Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10
Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11
Chương 11: Sập Bẫy
12
Chương 12: Hối Lộ
13
Chương 13: Súng Lên Đạn
14
Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15
Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16
Chương 16: Nhầm Lẫn
17
Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18
Chương 18: Đi Uống Rượu
19
Chương 19: Bỏ Chạy
20
Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21
Chương 21: Ra Mắt
22
Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23
Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24
Chương 24: Dao Động
25
Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26
Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27
Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28
Chương 28: Án Mạng
29
Chương 29: Mặt Nạ
30
Chương 30: Đi Điều Tra
31
Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32
Chương 32: Sói Đen Hành Động
33
Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34
Chương 34: Đối Mặt
35
Chương 35: Trúng Đạn
36
Chương 36: Không Thể Gây Tê
37
Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38
Chương 38: Đánh Tráo
39
Chương 39: Phản Bội
40
Chương 40: Trở Về
41
Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42
Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43
Chương 43: Đe Doạ
44
Chương 44: Kết Quả ADN
45
Chương 45: Nghi Ngờ
46
Chương 46: Giao Dịch
47
Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48
Chương 48: Bị Ép Đánh
49
Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50
Chương 50: Thú Săn Mồi
51
Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52
Chương 52: Tổ Chức Z
53
Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54
Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55
Chương 55: Chiếm Hữu
56
Chương 56: Cô Là Của Tôi
57
Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58
Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59
Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60
Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61
Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62
Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63
Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64
Chương 64: Đến Wan Chai
65
Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66
Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67
Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68
Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69
Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70
Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71
Chương 71: Bị Chó Cắn
72
Chương 72: Tính Nợ Cũ
73
Chương 73: Bẫy Dược
74
Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75
Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76
Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77
Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78
Chương 78: Ghen
79
Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80
Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81
Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82
Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83
Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84
Chương 84: Lộ Tẩy
85
Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86
Chương 86: Tổ chức Mafia
87
Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88
Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89
Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90
Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91
Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92
Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93
Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94
Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95
Chương 95: Hỏi Tội
96
Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97
Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98
Chương 98: Ân Hận
99
Chương 99: Anh! Không Xứng
100
Chương 100: Bị Tấn Công
101
Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102
Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103
Chương 103: Tính Nợ Cũ
104
Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105
Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106
Chương 106: Ấu Trùng Dại
107
Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108
Chương 108: Toan Tính
109
Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110
Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111
Chương 111: Chân Tướng
112
Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113
Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114
Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115
Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116
Chương 116: Trở Mặt
117
Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118
Chương 118: Nhện Mặt Người
119
Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120
Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121
Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122
Chương 122: Đom Đóm Ma
123
Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124
Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125
Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126
Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127
Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128
Chương 128: Nổi Giận
129
Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130
Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131
Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132
Chương 132: Cầu Hôn
133
Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134
Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135
Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136
Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137
Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138
Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139
Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140
Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141
Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142
Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play