Chương 7: Nhanh Hoặc Chết

Trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi còn chưa đầy một cái chớp mắt, Lưu Y lập tức xoay người cùng lúc bàn tay nhanh như cắt cướp trọn khẩu súng của Quách Tử Tôn, lúc cô đặt mông sang bên ghế phụ thì cũng là lúc họng súng chĩa ngược về phía anh.

Tim Lưu Y như nhảy ra khỏi lồng ngực, cô giấu đi vẻ căng thẳng, từ từ thở nhẹ, trực diện đối mặt với Quách Tử Tôn.

Hành động này của Lưu Y nằm ngoài dự tính của Quách Tử Tôn, có vẻ như anh đã xem thường cô gái này quá rồi.

Người đàn ông phía trước vẫn giữ dáng vẻ bình thản không chút kinh ngạc, còn ngạo mạn từ tốn phối hợp với cô. Đem hai tay giơ lên, giống như đang biểu diễn trò cảnh sát cho một đứa nhóc xem vậy.

“Thân thủ xuất sắc đấy! Cô là người của Mã Xà sao? Hay là người của Vương Cảnh Đình?”

Cái giờ phút sống dở chết dở này mà tên Quách Tử Tôn còn hỏi cô chuyện của mấy tên rắn rết phương nào, hắn có nhiều kẻ thù quá nên gặp ai cũng hoài nghi thì phải.

Lưu Y nắm chặt khẩu súng trong tay, mi cong không chút lay động, kiên định đáp:

“Tôi không biết bọn họ và cũng chẳng làm tay sai cho ai, tôi chỉ là một công dân bình thường làm công việc bình thường, sự việc đến nước này là do anh ép tôi.”

“Thế nào? Cô định giết tôi sao?” Quách Tử Tôn rướn cao đôi mày sắc bén hình lưỡi kiếm, khiêu khích.

“Nếu tôi nói là tự vệ liệu anh có tin không?”

Cô trả lời mang theo hàm ý mỉa mai, nếu Quách Tử Tôn mà tin thì chó cũng có thể bay được trên trời.

Cô chưa từng ra tay với ai dưới cái tên Lưu Y này, nếu như động thủ với Quách Tử Tôn thì Lưu Y sẽ phải vĩnh viễn biến mất.

Không sao! Cô chạy trốn cũng quen rồi! Nơi này không ở được thì đến nơi khác, chạy đến khi nào mệt thì thôi.

Quách Tử Tôn hướng ánh mắt như muốn xuyên thủng tim gan nhìn Lưu Y, cảnh cáo: “Tôi cho cô cơ hội, đừng thử thách sự kiên nhẫn của tôi.” Sau đó bàn tay anh từ từ hạ xuống, khiến cô căng thẳng kêu lên:

“Ngồi yên đi! Đừng nói súng này phải có sự đồng ý của anh mới được cướp cò nhé?”

Cô vừa dứt lời thì Quách Tử Tôn bất ngờ lao lên như thú dữ, anh túm chặt lấy cổ tay của cô bẻ ngửa ra. Lưu Y cũng nhanh không kém, cô lập tức bóp mạnh cò súng trước khi nó kịp đi lệch ra phía bên ngoài.

“…”

Tuy nhiên không có một âm thanh chết chóc nào vang lên.

Cô nhíu chặt mi tâm đây kinh ngạc.

Bên trong không có đạn?

Quách Tử Tôn cười một cách mỉa mai, trả lời cho câu nói vừa rồi của cô: “Đúng vậy! Phải có sự đồng ý của tôi thì súng mới được nổ.”

Lưu Y nghiến chặt răng, tức giận chửi thề: “Chết tiệt!”

Rồi chớp mắt vươn tay còn lại nhắm vào bên cổ của Quách Tử Tôn mà tấn công.

Quách Tử Tôn phút chốc nghiêng đầu khiến bàn tay sắc bén như lưỡi dao của cô trượt dài qua vành tai hắn, nhận ra đòn vừa rồi bị thất bại Lưu Y lập tức thu tay thành nắm đấm, trực tiếp giáng thẳng vào ngực.

Ngay khi nắm đấm của Lưu Y chỉ còn cách áo của Quách Tử Tôn chừng 1cm thì đã bị bàn tay to khoẻ của anh nắm gọn.

Tuy nhiên đòn tấn công của Lưu Y lại không nằm ở đó, cô chớp lấy chút phòng bị lơi là của Quách Tử Tôn, đem khẩu súng trong tay phải xoay đúng một vòng rồi phóng thẳng vào đúng mạn sườn của anh.

Khỏi phải nói sức nặng từ khẩu HK USP ở cự ly gần lại có khả năng đả thương đến vậy. Quách Tử Tôn cảm giác eo mình truyền đến một cơn đau nhói, anh hơi nhích người về sau, mi tâm nhíu lại.

Lưu Y nở nụ cười của Sói Đen, cao ngạo nhìn Quách Tử Tôn: “Anh cho rằng sẽ xử lý tôi mà không cần dùng đến súng? Muốn dọa tôi sợ chết sao?”

Quách Tử Tôn đưa ngón tay miết nhẹ trên sống mũi, đoạn cười nhạt như đang nói chuyện phiếm:

“Cô biết một viên đạn trị giá bao nhiêu tiền không? Như thế rất lãng phí, tôi có rất nhiều cách khiến cô phải sợ chết.”

Dứt lời Quách Tử Tôn mạnh bạo kéo Lưu Y về phía mình, sau đó đem cô đè xuống băng ghế sau, hoàn toàn khoá chặt.

Ở trong không gian chật hẹp lại bị thân hình như hộ pháp kìm kẹp, Lưu Y chỉ có thể quẫy đạp như cá mắc lưới.

Ánh mắt hắn nhìn cô lạnh đến thấu xương cốt, mọi động tác của hắn dường như chứa đầy nộ khí chỉ muốn bóp nát cô thành nghìn mảnh nhỏ vậy.

Có vẻ như cô đã chạm đến ngưỡng cửa tự tôn và lòng cao ngạo của hắn, nếu vậy bây giờ cô chỉ còn một con đường duy nhất là chết mà thôi.

Nhưng điều này không thể được! Cô không cam tâm chết đi như thế, cô còn việc phải làm còn phải đi tìm Bắc Thần.

Lưu Y cắn chặt hàm răng trắng muốt, gom sức lực gồng mình, dùng đầu đập một cú thật mạnh vào trán của Quách Tử Tôn, đồng thời thực hiện một thao tác nhỏ ở trên chiếc nhẫn.

Lập tức trên đó xuất hiện một thứ vũ khí sắc nhọn.

Quách Tử Tôn có chút choáng váng lùi về sau, cướp lấy cơ hội Lưu Y lập tức tấn công.

Quách Tử Tôn! Nếu hôm nay tôi không chết thì người phải chết chính là anh.

Đúng lúc đầu mũi nhọn của chiếc nhẫn chuẩn bị đâm thẳng vào động mạnh trên cổ của Quách Tử Tôn thì một âm thanh đáng sợ vang lên:

“Rắc”

Bàn tay phải của cô đã bị Quách Tử Tôn bẻ gãy.

Quách Tử Tôn không hề biết sự hiện diện của thứ vũ khí kia, chỉ là hắn luôn hành động nhanh hơn cô một nhịp.

“Lưu Y! Đây là cái giá mà cô phải trả khi dám chĩa súng vào tôi.”

Tiếng cảnh báo ghê rợn của Quách Tử Tôn vang lên bên tai Lưu Y, nhưng cô đã chẳng còn tỉnh táo mà tiếp nhận được nữa.

Lưu Y cảm tưởng như cả cơ thể mình bị xé rách, vỡ vụn. Cô khó khăn ôm chặt bàn tay bị gãy, để không phát ra âm thanh đau đớn cô cắn chặt lấy cánh môi dưới, chịu đựng.

Mồ hôi nhanh chóng túa ra trên trán rồi trôi xuống mắt cô, cay xè. Cô chớp cánh mi cong, hé đôi môi đỏ ửng còn lưu lại vết răng mà mỉm cười, kiêu ngạo nói:

“Mã hoá… là anh chưa gặp được người giỏi hơn mà thôi!”

Gương mặt Quách Tử Tôn nhìn Lưu Y đang quằn quại trong đau đớn mà không chứa đựng bất kỳ sắc thái tình cảm nào, sau đó anh rời khỏi người cô, điềm nhiên chỉnh lại áo vest rồi lớn giọng ra lệnh:

“La Kỳ lái xe!”

Ngay lập tức cửa xe bật mở, ngay lúc này cô mới lờ mờ trông thấy đám thủ hạ của anh đã canh giữ ở bên ngoài đó từ bao giờ.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

Hay quá đi

2024-05-14

1

Baby Sharkk🧸

Baby Sharkk🧸

=))))) khong con loi nao de noi

2024-04-26

0

Եɾáϲ Տiղհ ցiảղ

Եɾáϲ Տiղհ ցiảղ

Tác giả cũng thật biết chọn lọc ý tưởng từ Đạo Tình để viết nha, tôi nhất định phải đọc tiếp xem còn điểm nào giống nữa hay ko 😉

2024-04-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Sói Đen
2 Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3 Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4 Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5 Chương 5: Cướp Xe
6 Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7 Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8 Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9 Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10 Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11 Chương 11: Sập Bẫy
12 Chương 12: Hối Lộ
13 Chương 13: Súng Lên Đạn
14 Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15 Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16 Chương 16: Nhầm Lẫn
17 Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18 Chương 18: Đi Uống Rượu
19 Chương 19: Bỏ Chạy
20 Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21 Chương 21: Ra Mắt
22 Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23 Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24 Chương 24: Dao Động
25 Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26 Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27 Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28 Chương 28: Án Mạng
29 Chương 29: Mặt Nạ
30 Chương 30: Đi Điều Tra
31 Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32 Chương 32: Sói Đen Hành Động
33 Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34 Chương 34: Đối Mặt
35 Chương 35: Trúng Đạn
36 Chương 36: Không Thể Gây Tê
37 Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38 Chương 38: Đánh Tráo
39 Chương 39: Phản Bội
40 Chương 40: Trở Về
41 Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42 Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43 Chương 43: Đe Doạ
44 Chương 44: Kết Quả ADN
45 Chương 45: Nghi Ngờ
46 Chương 46: Giao Dịch
47 Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48 Chương 48: Bị Ép Đánh
49 Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50 Chương 50: Thú Săn Mồi
51 Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52 Chương 52: Tổ Chức Z
53 Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54 Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55 Chương 55: Chiếm Hữu
56 Chương 56: Cô Là Của Tôi
57 Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58 Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59 Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60 Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61 Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62 Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63 Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64 Chương 64: Đến Wan Chai
65 Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66 Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67 Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68 Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69 Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70 Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71 Chương 71: Bị Chó Cắn
72 Chương 72: Tính Nợ Cũ
73 Chương 73: Bẫy Dược
74 Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75 Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76 Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77 Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78 Chương 78: Ghen
79 Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80 Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81 Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82 Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83 Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84 Chương 84: Lộ Tẩy
85 Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86 Chương 86: Tổ chức Mafia
87 Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88 Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89 Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90 Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91 Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92 Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93 Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94 Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95 Chương 95: Hỏi Tội
96 Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97 Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98 Chương 98: Ân Hận
99 Chương 99: Anh! Không Xứng
100 Chương 100: Bị Tấn Công
101 Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102 Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103 Chương 103: Tính Nợ Cũ
104 Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105 Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106 Chương 106: Ấu Trùng Dại
107 Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108 Chương 108: Toan Tính
109 Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110 Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111 Chương 111: Chân Tướng
112 Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113 Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114 Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115 Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116 Chương 116: Trở Mặt
117 Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118 Chương 118: Nhện Mặt Người
119 Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120 Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121 Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122 Chương 122: Đom Đóm Ma
123 Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124 Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125 Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126 Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127 Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128 Chương 128: Nổi Giận
129 Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130 Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131 Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132 Chương 132: Cầu Hôn
133 Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134 Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135 Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136 Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137 Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138 Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139 Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140 Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141 Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142 Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: Sói Đen
2
Chương 2: Ai Là Thợ Săn?
3
Chương 3: Bị Quân Triều Đình Bắt
4
Chương 4: Nếu Biết Cô Tuyệt Đối Không Dây Vào
5
Chương 5: Cướp Xe
6
Chương 6: Thành Khẩn Khai Báo
7
Chương 7: Nhanh Hoặc Chết
8
Chương 8: Dung Mạo Như Hoa
9
Chương 9: Xác Định Nuôi Cơm
10
Chương 10: Chứng Minh Năng Lực
11
Chương 11: Sập Bẫy
12
Chương 12: Hối Lộ
13
Chương 13: Súng Lên Đạn
14
Chương 14: Truy Đuổi Mã Xà
15
Chương 15: Cô Có Thích Quách Tử Tôn Không?
16
Chương 16: Nhầm Lẫn
17
Chương 17: Hoàn Toàn Bị Áp Chế
18
Chương 18: Đi Uống Rượu
19
Chương 19: Bỏ Chạy
20
Chương 20: Bẫy Trong Bẫy
21
Chương 21: Ra Mắt
22
Chương 22: Gặp Lại Người Quen
23
Chương 23: Cùng Anh Rời Khỏi Đây!
24
Chương 24: Dao Động
25
Chương 25: Tình Địch Đến Nhà
26
Chương 26: Diệp Dư Uyển Và Quách Tử Tôn
27
Chương 27: Một Điểm Cũng Không Giống
28
Chương 28: Án Mạng
29
Chương 29: Mặt Nạ
30
Chương 30: Đi Điều Tra
31
Chương 31: Lời Hứa Của Trăng
32
Chương 32: Sói Đen Hành Động
33
Chương 33: Kẻ Giả Mạo
34
Chương 34: Đối Mặt
35
Chương 35: Trúng Đạn
36
Chương 36: Không Thể Gây Tê
37
Chương 37: Người Cô Tin Tưởng Nhất
38
Chương 38: Đánh Tráo
39
Chương 39: Phản Bội
40
Chương 40: Trở Về
41
Chương 41: Cùng Nhau Ăn Cơm
42
Chương 42: Ngoại Trừ Lưu Y Ai Cũng Không Được
43
Chương 43: Đe Doạ
44
Chương 44: Kết Quả ADN
45
Chương 45: Nghi Ngờ
46
Chương 46: Giao Dịch
47
Chương 47: Không Dễ Rời Đi
48
Chương 48: Bị Ép Đánh
49
Chương 49: Trốn Khỏi Hong Kong
50
Chương 50: Thú Săn Mồi
51
Chương 51: Đột Nhiên Biến Mất
52
Chương 52: Tổ Chức Z
53
Chương 53: Thân Phận Bị Bại Lộ
54
Chương 54: Dường Như Hắn Rất Muốn Cô
55
Chương 55: Chiếm Hữu
56
Chương 56: Cô Là Của Tôi
57
Chương 57: Mật Ngọt Chết Ruồi
58
Chương 58: Bí Mật 12 Năm Trước
59
Chương 59: Người Trong Giấc Mơ
60
Chương 60: Bạn Trai Của Em Là Tôi
61
Chương 61: Dạy Dỗ Lưu Y
62
Chương 62: Sắp Không Chịu Nổi
63
Chương 63: Chỉ Cần Em Thích
64
Chương 64: Đến Wan Chai
65
Chương 65: Cơn Giận Của Uri
66
Chương 66: Sói Đen Phẫn Nộ
67
Chương 67: Lưu Y Là Người Phụ Nữ Của Tôi
68
Chương 68: Không Thể? Tôi Sẽ Làm Cho Có Thể
69
Chương 69: Hết Thảy Đều Là Của Tôi (H+)
70
Chương 70: Mẹ Nó! Anh Cắn Thuốc Hả ( H+ )
71
Chương 71: Bị Chó Cắn
72
Chương 72: Tính Nợ Cũ
73
Chương 73: Bẫy Dược
74
Chương 74: Chơi Vui Vẻ
75
Chương 75: Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt
76
Chương 76: Sự Xuất Hiện Bất Ngờ
77
Chương 77: Người Phụ Nữ Của Tổng Thống Lĩnh
78
Chương 78: Ghen
79
Chương 79: Bạch Nguyệt Quang
80
Chương 80: Tôi Chính Là Chỗ Dựa Của Em
81
Chương 81: Muốn Được Quan Tâm
82
Chương 82: Chủ Động Gặp Mặt
83
Chương 83: Một Chút Thủ Đoạn
84
Chương 84: Lộ Tẩy
85
Chương 85: Tự Chết Hoặc Là Được Tôi Giết Chết
86
Chương 86: Tổ chức Mafia
87
Chương 87: Thành Thật Khai Báo
88
Chương 88: Nếu Được Quay Trở Lại
89
Chương 89: Vướng Vào Nghi Án
90
Chương 90: Mưu Hèn Kế Bẩn
91
Chương 91: Phát Hiện Ra Bí Mật Động Trời
92
Chương 92: Người Đàn Bà Độc Ác
93
Chương 93: Bí Mật Dần Hé Lộ
94
Chương 94: Em Phải Là Của Tôi
95
Chương 95: Hỏi Tội
96
Chương 96: Đừng Trách Tôi Không Nể Tình Cha Con
97
Chương 97: Sự Thật Trong Bí Mật
98
Chương 98: Ân Hận
99
Chương 99: Anh! Không Xứng
100
Chương 100: Bị Tấn Công
101
Chương 101: Tôi Cho Anh Một Phút
102
Chương 102: Toà Tháp Phát Nổ
103
Chương 103: Tính Nợ Cũ
104
Chương 104: Nhiệm Vụ Cuối Cùng
105
Chương 105: Mục Tiêu Ám Sát
106
Chương 106: Ấu Trùng Dại
107
Chương 107: Đề Nghị Của Bắc Thần
108
Chương 108: Toan Tính
109
Chương 109: Mẹ Con Gặp Nhau
110
Chương 110: Cảnh Tượng Kinh Hoàng
111
Chương 111: Chân Tướng
112
Chương 112: Tiến Vào Rừng Sâu
113
Chương 113: Xác Chết Trong Hang Động
114
Chương 114: Bí Mật Mà Cha Cô Bảo Vệ
115
Chương 115: Kế Hoạch Ngầm
116
Chương 116: Trở Mặt
117
Chương 117: Quái Vật Ở Lăng Mộ
118
Chương 118: Nhện Mặt Người
119
Chương 119: Cảnh Tượng Đau Đớn
120
Chương 120: Nhện Cái Tấn Công
121
Chương 121: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
122
Chương 122: Đom Đóm Ma
123
Chương 123: Cá Ăn Thịt Người
124
Chương 124: Đồng Quy Vu Tận
125
Chương 125: Thoát Khỏi Tử Địa
126
Chương 126: Nghi Ngờ Của Lưu Y
127
Chương 127: Phục Kích Hang Ổ Của Quách Tử Tôn
128
Chương 128: Nổi Giận
129
Chương 129: Liêm Sĩ Của Tổng Thống Lĩnh
130
Chương 130: Giải Quyết Hiểu Nhầm
131
Chương 131: Là Ai Dỗ Dành Ai?
132
Chương 132: Cầu Hôn
133
Ngoại Truyện 1: Lưu Y và Uri Cùng Đi Xem Ca Nhạc
134
Ngoại Truyện 2: Đừng Để Cô Tham Gia Giới Giải Trí
135
Ngoại Truyện 3: Chuyện Khẩn Cấp
136
Ngoại Truyện 4: Bảo Vệ Phi Điểu
137
Ngoại Truyện 5: Khách Không Mời Mà Đến
138
Ngoại Truyện 6: Muốn Tại Đây Cướp Người Đi Ư?
139
Ngoại truyện 7: Đồng Bọn Của Sói Đen
140
Ngoại truyện 8: Lời Ngọt Ngào Của Chú Tôn
141
Ngoại Truyện 9: Dung Túng Vợ Nhỏ
142
Ngoại truyện 10: Món Quà Nhỏ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play