Đoạn video được gửi đến

Lời đe doạ của Trần Luật thật sự có hiệu quả, ba người kia cũng từ từ thu lại nụ cười. Tuy nhiên dáng vẻ vẫn không sợ hãi mà lia ánh mắt trêu ghẹo đến

Trần Luật cũng không nổi giận thật, anh chỉ day điếu thuốc vào gạt tàn. Đứng dậy lại gần quầy bar rót một ly rượu

“Thật ư?”

Tần Minh Hạo vẫn luôn theo dõi nhất cử nhất động của người đàn ông này. Nghe anh hỏi liền biết nói đến chuyện gì

“Đúng nha, đụng trúng em ở ngay cửa. Có vẻ thật sự đang vội đưa bạn mình về”

Trần Luật cũng chỉ cười nhẹ, tốt lắm. Cuối cùng cũng đã trở về rồi.

Tần Minh Hạo không hiểu được lắm nụ cười này của anh. Chỉ vui vẻ giơ điện thoại lên, lắc lắc ra vẻ

“Em còn có phương thức liên lạc của chị dâu nữa.”

Nghe xưng hô của cậu với Dương Vi, Trần Luật cũng không ý kiến. Anh bình tĩnh nhấp rượu không nói tiếp nữa

Lê Lữ Ân lúc này cũng đứng dậy rót rượu. Lúc vừa nhấp môi xong liền nghe thấy âm thanh giễu cợt của Trần Luật bay đến

“Lại chia tay? Lúc nãy tôi thấy cô ấy uống rượu ở dưới kia.”

Nghe anh nói thế, Lê Lữ Ân cũng bực bội thêm. Ly rượu bỗng chốc cạn hẳn: “Lần này lại còn vô lí hơn lúc trước.”

Đúng thế nha, hôm qua hai người bọn họ chiến tranh lạnh với nhau. Nói trắng ra là Cố Dư đơn phương giận dỗi anh ta. Lần ấy anh đi có ca phẫu thuật nên về muộn, lại không biết cô ấy bỏ chìa khoá ở trong nhà

Lúc nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên điện thoại anh mới nhanh chóng gọi lại. Lúc trở về đã thấy cô ngồi bên cạnh cửa ngủ thiếp rồi

Vốn định mở cửa sẽ bế cô vào nhà, ai ngờ cửa vừa mở cô đã tĩnh. Lại đá ánh mắt ghét bỏ sang phía anh. Ừ thì, chuyện này là chuyện nhỏ trong mắt Lê Lữ Ân. Nhưng lại là chuyện lớn trong mắt Cố Dư

“Cũng chỉ có cậu mới chịu được tính cô ấy, nhớ giữ thật chặt. Đừng để cô ấy rời lồng làm hại người khác”

Lục Bân không giữ mồm mép mà khinh thường Lê Lữ Ân. Bọn họ học cùng nhau từ lớp 10 cho đến hiện tại vẫn thường xuyên tụ họp.

Mà mỗi lần gặp nhau, Cố Dư và Lục Bân đều như nước với lửa. Lần nào cũng là Lê Lữ Ân đứng ở giữa chịu đựng hay bên.

Lê Lữ Ân biết người anh em của mình không có ý xấu. Chỉ là khinh thường dáng vẻ chiều người quá mức của anh ta

Nhưng dù sao đi nữa, anh và Cố Dư từ nhỏ đã ở bên cạnh nhau. Tất xấu hay tốt gì anh đều chấp nhận được hết. Từ lúc xác định quan hệ cho đến nay đã gần bốn năm, cũng không biết bắt đầu từ khi nào. Anh đều cảm thấy rất bình thường với việc cô luôn nhõng nhẽo và ỷ lại mình.

......................

Dương Vi đưa người về đến nơi, liền giúp cô nàng sửa soạn một lúc mới yên tâm rời đi.

Nơi ở của hai người cũng không cách xa nhau lắm, đi qua một con đường là đã đến. Vì thế nên cô cũng không ở lại mà quay về nhà mình

Sau khi sắp xếp công việc cho mấy ngày cuối năm, cô cũng lên một vài danh sách để chuẩn bị cho năm mới.

Vừa mới chuyển vào cho nên căn hộ vẫn chưa có đồ đạc đầy đủ. Sắp tới sẽ có thời gian nghỉ cuối năm cho nên nhân tiện lần này cô sẽ giành thời gian đi mua đồ

Dương Vi dự tính năm sau sẽ mở triển lãm tranh, cho nên cũng cần phải lên kế hoạch trước để phù hợp với những bức tranh ở trong bộ sưu tầm của mình.

Mọi thứ đều phải được đi vào một quỹ đạo thích hợp nhất. Đây là tư duy mà cô luôn đặt ra khi bước vào con đường này.

Bút danh của cô là Chole, đơn giản và cũng không có ý nghĩa gì lớn. Mấy năm gần đây cô được độc giả chú ý đến một phần lớn là nhờ vào người đại diện của mình Tiểu Bát

Tiểu Bát là con lai sống ở Canada, bọn họ quen biết thông qua anh trai của Dương Vi. Dương Triết An, hiện tại đang làm việc tại Canada

Người anh trai này của cô từ khi học xong 12 đã rời nước, cho đến bây giờ cũng chỉ trở về một lần duy nhất

Nghĩ tới cô liền nhắn tin hỏi anh: [ Anh, tết âm lịch năm nay có trở về không?]

Dương Triết An chắc chắn sẽ không trả lời ngay bây giờ.

Cô cũng không vội vàng, đứng dậy đi vào rót một ly nước . Rồi ra ban công ngồi, phong cảnh từ nơi này quả thật rất hoàn hảo

Có thể nhìn ngắm đô thị phía dưới lúc vào đêm vẫn còn nhộn nhịp. Bận rộn cả đêm khuya, lúc này đây cũng đã gần một giờ sáng

Nhưng Dương Vi vẫn như vậy, dường như chẳng có chút buồn ngủ tí nào.

Đã hơn năm năm, thói quen này vẫn không thể thay đổi. Cô vẫn thường xuyên phải sử dụng thuốc mới có thể chìm vào giấc ngủ

Trong màn đêm, điện thoại cô phát sáng. Là tin nhắn gửi đến

Dương Vi nhíu mày nhìn dãy số lạ, bấm vào nội dung vừa gửi đến

Là một đoạn video được quay lại, thì ra là Tần Minh Hạo.

Nhấp vào video bắt đầu phát, giọng nói của Tần Minh Hạo nhỏ nhẹ phát ra. Dường như lo sợ quay lén bị phát hiện

“Chị dâu nhỏ, anh của tôi hôm nay đột nhiên tính tình tốt hẳn. Uống rất nhiều rượu với chúng tôi. Nhưng mà hình như anh ấy lén lút uống nhiều hơn bọn tôi. Chị nhìn mà xem, người mà được mệnh danh ngàn chén không say bây giờ lại nằm bệt không lung lay được thế kia, chắc chắn là lén lút uống rượu rồi. Tôi cho chị xem nhé..”

Dương Vi nghe ra được, Tần Minh Hạo cũng không còn tỉnh táo. Khẳng định ngày mai mà phát hiện mình gửi video này cho cô. Cậu ta sẽ hối hận đến muốn chết

Hình ảnh trong điện thoại rung lắc, nhưng cô cũng có thể nhận ra được đây là một căn phòng của quán bar. Camera bị che mất, khoảng chừng năm giây sau liền quay đến một người đang nhắm mắt ép mặt trên bàn

Nhìn thấy khuôn mặt này, trái tim Dương Vi như còn bàn tay bóp chặt lại.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play