Chương 3: Song Ý.

"Thục Ý đi theo tôi, cậu mau đi nói với giáo sư sự thật!"

Thục Ý tránh né bàn tay của Thiên Ý, cô ta cười nhếch miệng, ánh mắt lóe lên tia tàn ác.

"Tại sao tôi phải làm vậy? Cậu có giỏi thì tự mình đi mà nói."

"Gì cơ? Thục Ý vì sao cậu lại làm như thế với tôi, cậu rất tài giỏi, chỉ dựa vào năng lực của cậu cũng đủ vượt qua tốt nghiệp một cách dễ dàng. Vì sao cậu lại ăn cắp luận văn của tôi chứ?"

"Vì tôi thấy cậu đáng ghét!" Thục Ý hét vào mặt Thiên Ý với vẻ hung dữ: "Tôi muốn cậu thất bại, muốn cậu cả đời ở sau lưng tôi."

Thiên Ý nhìn chằm chằm người mình xem là bạn, nước mắt chực chờ rơi xuống: "Tôi làm gì để cậu ghét tôi? Nói đi chứ! Khoảng thời gian chúng ta sống với nhau rất tốt mà, tôi chưa làm gì phật lòng mọi người, kể cả cậu cũng vậy."

Thục Ý thở hắt ra, thái độ lồi lõm. Cô ta nghiến từng chữ qua kẽ răng, vỡ nát như cảm giác ghét cay ghét đắng mình dành cho Thiên Ý.

"Cậu không biết sao? Thứ gì của cậu tôi cũng ghét. Vì sao cậu lại sinh ra trong gia đình giàu có, nhận được tình yêu thương độc nhất, vì sao thứ gì cậu cũng hơn tôi một bậc? Điều kiện, bạn bè, gương mặt, ngay đến cả điểm số tôi cũng không bằng cậu. Ông trời vốn bất công như thế, cho cậu tất cả còn tôi chẳng có gì. Thiên Ý, Thục Ý... hai chúng ta chỉ khác nhau cái tên đệm, vì sao cuộc sống lại khác xa nhau như vậy? Cậu nói đi, nói đi!"

Thục Ý trừng mắt bóp mạnh cổ tay Thiên Ý như muốn bóp chết cô ngay tại đây, gương mặt Thục Ý tràn ngập oán hận, ánh mắt tựa ma quỷ cấu xé Thiên Ý.

Cô ta quá đỗi xa lạ, Thiên Ý không ngờ rằng Thục Ý lại chán ghét mình đến mức này. Thậm chí đến cả hơi thở của cô, Thục Ý cũng xem như độc khí giết người.

Cứ như ông trời trêu đùa hai người sinh ra song Ý, nuông chiều Thiên Ý và ngược đãi Thục Ý. Sau tất cả đã để hai người gặp nhau, cắn xé nhau đến hơi thở cuối cùng.

"Vớ vẩn! Cậu có thứ mà tôi khao khát, đó là gia đình trọn vẹn. Cậu có biết tôi ganh tị đến chừng nào không?"

"Ganh tị cái gia đình đó của tôi sao?"

Thật nực cười, cái gia đình không có nổi một bằng khen văn hóa, gia đình mà hàng ngày phải chứng kiến cảnh đánh nhau, chửi rủa thô tục đến buồn nôn. Thục Ý thậm chí còn không muốn về căn nhà đó một giây phút nào.

"Nếu cậu thích... thì tôi cho cậu gia đình có một người cha thô lỗ, một người mẹ cờ bạc, thêm hai đứa em lưu manh, và người người anh nghiện ngập. Cậu có thích gia đình như thế không?" Thục Ý càng nói giọng càng run, nỗi tủi nhục trong lòng đánh ngã niềm kiêu hãnh mà cô ta cất công xây dựng bấy lâu nay. Thục Ý quệt nước mắt, giọng khàn đặc.

"Vì tôi ghét phải làm bạn với cậu, đi cùng cậu... Thục Ý tôi chỉ là cái nền cho Thiên Ý. Người ta chỉ để ý cô tiểu thư là cậu, chả ai thèm quan tâm nữ hầu là tôi cả. Cậu càng tỏ ra mình hiền lành, tôi càng ghét, mỗi khi cậu tặng tôi thứ gì đó, nó chẳng khác gì đang sỉ nhục tôi cả. Tôi không tin đời này mình luôn đứng phía sau cậu, một ngày nào đó tôi nhất định sẽ khiến Thiên Ý ngẩng cao đầu nhìn tôi ngưỡng mộ."

Thục Ý xoay người bước xuống bậc thang đầu tiên, ý nghĩ duy nhất chính là rơi khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt.

Thiên Ý trơ mắt nhìn theo, cô không nghĩ hành động vô tình của mình đã làm tổn thương Thục Ý, cô hoàn toàn không biết người bạn luôn tươi cười của mình, lại mang tâm hồn tổn thương to lớn. Thiên Ý hiểu ra, cô không còn giận Thục Ý nữa, trái lại càng thấy thương Thục Ý hơn.

Thiên Ý cất bước đuổi theo, cô níu tay Thục Ý gấp gáp gọi cô ta.

"Ý... Thục Ý đứng lại. Nghe tôi gọi không Thục Ý?"

Thiên Ý níu giữ Thục Ý, còn cô ta cứ muốn đẩy Thiên Ý ra xa, hai người giằng co qua lại một lúc tại thang bộ, trong lúc vô tình Thiên Ý buông cánh tay đang giữ Thục Ý.

Cô ta mất thăng bằng ngã xuống cầu thang. Thiên Ý hét lên, cô quăng tập tài liệu sang một bên, bước chân vội vàng chạy theo Thục Ý đang lăn xuống từng bậc.

...

"Cậu muốn nói gì mặc kệ cậu, nhưng Hoàng Oanh vì sao cậu năm lần bảy lượt vu khống tôi? Cậu có ý đồ gì à?"

Thiên Ý và Nhi Lan không hẹn mà nhìn Hoàng Oanh đăm đăm, Hoàng Oanh hắng giọng, cô cứng nhắc đáp lời.

"Tôi chẳng có ý gì cả, tôi chỉ vì muốn đòi lại công bằng cho Thục Ý mà thôi."

"Vậy sao? Tôi còn tưởng cậu có ý khác đấy."

Lời nói như vô tình của Thiên Ý chọc vào điểm yếu của Hoàng Oanh, cô ta lập tức lên tiếng phản bác.

"Ý khác là ý gì chứ? Cậu bớt suy bụng ta ra bụng người đi, vớ vẩn..."

Hoàng Oanh bỗng ngừng giọng nói, trố mắt nhìn người trên giường dần rời khỏi cơn mê. Ba người vây quanh giường bệnh, mỗi người một câu nhốn nháo, ồn ào.

"Thục Ý có sao không?"

"Ý biết tụi mình là ai không đó?"

"Ý nói gì đi! Đừng im lặng làm tụi này sợ!"

"Thục Ý có nhìn thấy tôi không?"

Thục Ý mơ màng nhìn Hoàng Oanh và Nhi Lan, cuối cùng ánh mắt dừng trên người đang đứng cách xa mình nhất.

Như nhìn thấu suy nghĩ của Thục Ý, Thiên Ý từ tốn bảo:

"Hai người ra ngoài đi, chúng tôi có chuyện riêng cần nói."

Hoàng Oanh muốn nói thêm gì đó, nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã bị Nhi Lan kéo ra khỏi phòng.

Hot

Comments

Vy mộng mer

Vy mộng mer

con nhỏ vô duyên hết sức

2023-07-29

1

Mê Truyện

Mê Truyện

aiya chị chị em em lại đánh cắp bản thảo của nhau,chó m*

2023-06-21

0

Nguyễn Duy Khang

Nguyễn Duy Khang

Không nha, đuổi theo tiếp đi😤🤣

2023-06-04

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hợp Đồng Một Năm.
2 Chương 2: Đánh Cắp Luận Văn.
3 Chương 3: Song Ý.
4 Chương 4: Bạn Trai Thục Ý.
5 Chương 5: Mời Ăn Tối.
6 Chương 6: Bạn Trai Cũ Quấy Rầy.
7 Chương 7: Án Mạng Đêm Tiệc.
8 Chương 8: Trả Lại Công Bằng.
9 Chương 9: Thuận Lợi Tốt Nghiệp.
10 Chương 10: Anh Trai Là Kẻ Sát Nhân.
11 Chương 11: Tôi Không Phải Mẹ Anh Ta.
12 Chương 12: Đêm Quấn Quýt (H).
13 Chương 13: Không Tha Thứ Cho Kẻ Tổn Thương Mình.
14 Chương 14: Mèo Vờn Chuột.
15 Chương 15: Tin Đồn Tàng Trữ Chất C.ấm.
16 Chương 16: Kẻ Bán Đứng.
17 Chương 17: Chuyển Đến Chỗ Tôi!
18 Chương 18: Sự Trả Thù Ngọt Ngào.
19 Chương 19: Xé Rách Váy Ngủ.
20 Chương 20: Âm Hồn Không Tan.
21 Chương 21: Tự Do Không Phải Tìm Đến Người Đàn Ông Khác.
22 Chương 22: Thi Thể Không Nguyên Vẹn.
23 Chương 23: Nơi Ăn Chơi Của Hắn.
24 Chương 24: Dịu Dàng Hiếm Có.
25 Chương 25: Tôi Có Thể Tin Anh Không?
26 Chương 26: Đêm Ám Muội (H).
27 Chương 27: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (1).
28 Chương 28: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (2).
29 Chương 29: Từ Sợ Hãi Đến Cảm Thông.
30 Chương 30: Kẻ Lạ Muốn Sỉ Nhục Cô.
31 Chương 31: Bức Tranh Đẫm Máu.
32 Chương 32: Dựa Vào Đâu Có Thể Tự Tin Sống Tiếp?
33 Chương 33: Sự Quyến Rũ Của Nhi Lan.
34 Chương 34: Anh Tôi Cũng Cô Đơn.
35 Chương 35: Ngắm Pháo Hoa Cùng Em (H).
36 Chương 36: Cô Ta Là Quỷ Đội Lốt Người.
37 Chương 37: Vì Ganh Ghét Nên Muốn Các Người Đau Khổ.
38 Chương 38: Vú Hiền Mất Rồi.
39 Chương 39: Đừng Trách Tôi!
40 Chương 40: Là Tôi Đã Giết Hắn.
41 Chương 41: Hắn Sẽ Ác Cho Cô Xem.
42 Chương 42: Hắn Mang Về Một Cô Gái Lạ Mặt.
43 Chương 43: Nghi Ngờ Của Thiên Ý.
44 Chương 44: Tất Cả Đều Hỏng Cả Rồi.
45 Chương 45: Con Đường Cô Sẽ Đi.
46 Chương 46: Mang Cơm Đến Công Ty.
47 Chương 47: Lời Thú Tội Của Hoàng Oanh.
48 Chương 48: Ba Mẹ Cô Là Kẻ Giết Người.
49 Chương 49: Kẻ Như Anh Đáng Sống Trong Cô Độc.
50 Chương 50: Nhi Lan Phải Có Kẻ Chống Lưng.
51 Chương 51: Đứa Con Này Tôi Không Cần.
52 Chương 52: Dùng Người Thân Của Hắn Trao Đổi Người Thân Của Cô.
53 Chương 53: Ác Mộng Theo Hắn Mỗi Đêm.
54 Chương 54: Em Nói Gì Anh Cũng Tin.
55 Chương 55: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 1.
56 Chương 56: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 2 (H).
57 Chương 57: Hy Vọng Chúng Ta Đời Này Kiếp Này Không Tương Phùng.
58 Chương 58: Tự Rơi Vào Bẫy.
59 Chương 59: Kẻ Chủ Mưu Đã Xuất Hiện.
60 Chương 60: Mục Tiêu Tiếp Theo Là Thiên Ý.
61 Chương 61: Cưỡng Bức.
62 Chương 62: Ba Cô Đã Mất.
63 Chương 63: Tiền Mất Người Thân Mất.
64 Chương 64: Sống Đến Năm Chín Mươi Tuổi Cùng Với Ân Hận Và Quá Khứ Giày Vò.
65 Chương 65: Ăn Miếng Trả Miếng.
66 Chương 66: Sân Chơi Này Là Của Chị.
67 Chương 67: Ôm Tiền Bỏ Trốn.
68 Chương 68: Giết Họ Thế Cũng Sai À?
69 Chương 69: Chúng Ta Chết Cùng Nhau Đi!
70 Chương 70: Nhi Lan 1.
71 Chương 71: Nhi Lan 2.
72 Chương 72: Kiếp Sau Tốt Nhất Chúng Ta Đừng Là Gì Của Nhau.
73 Chương 73: Liệu Rằng Phó Mặc Có Từng Hối Hận Không? (Kết).
74 Chương 74: Ngoại Truyện Phó Mặc 1.
75 Chương 75: Ngoại Truyện Phó Mặc 2.
76 Chương 76: Ngoại Truyện Phó Mặc 3.
77 Giới Thiệu Truyện Mới.
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hợp Đồng Một Năm.
2
Chương 2: Đánh Cắp Luận Văn.
3
Chương 3: Song Ý.
4
Chương 4: Bạn Trai Thục Ý.
5
Chương 5: Mời Ăn Tối.
6
Chương 6: Bạn Trai Cũ Quấy Rầy.
7
Chương 7: Án Mạng Đêm Tiệc.
8
Chương 8: Trả Lại Công Bằng.
9
Chương 9: Thuận Lợi Tốt Nghiệp.
10
Chương 10: Anh Trai Là Kẻ Sát Nhân.
11
Chương 11: Tôi Không Phải Mẹ Anh Ta.
12
Chương 12: Đêm Quấn Quýt (H).
13
Chương 13: Không Tha Thứ Cho Kẻ Tổn Thương Mình.
14
Chương 14: Mèo Vờn Chuột.
15
Chương 15: Tin Đồn Tàng Trữ Chất C.ấm.
16
Chương 16: Kẻ Bán Đứng.
17
Chương 17: Chuyển Đến Chỗ Tôi!
18
Chương 18: Sự Trả Thù Ngọt Ngào.
19
Chương 19: Xé Rách Váy Ngủ.
20
Chương 20: Âm Hồn Không Tan.
21
Chương 21: Tự Do Không Phải Tìm Đến Người Đàn Ông Khác.
22
Chương 22: Thi Thể Không Nguyên Vẹn.
23
Chương 23: Nơi Ăn Chơi Của Hắn.
24
Chương 24: Dịu Dàng Hiếm Có.
25
Chương 25: Tôi Có Thể Tin Anh Không?
26
Chương 26: Đêm Ám Muội (H).
27
Chương 27: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (1).
28
Chương 28: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (2).
29
Chương 29: Từ Sợ Hãi Đến Cảm Thông.
30
Chương 30: Kẻ Lạ Muốn Sỉ Nhục Cô.
31
Chương 31: Bức Tranh Đẫm Máu.
32
Chương 32: Dựa Vào Đâu Có Thể Tự Tin Sống Tiếp?
33
Chương 33: Sự Quyến Rũ Của Nhi Lan.
34
Chương 34: Anh Tôi Cũng Cô Đơn.
35
Chương 35: Ngắm Pháo Hoa Cùng Em (H).
36
Chương 36: Cô Ta Là Quỷ Đội Lốt Người.
37
Chương 37: Vì Ganh Ghét Nên Muốn Các Người Đau Khổ.
38
Chương 38: Vú Hiền Mất Rồi.
39
Chương 39: Đừng Trách Tôi!
40
Chương 40: Là Tôi Đã Giết Hắn.
41
Chương 41: Hắn Sẽ Ác Cho Cô Xem.
42
Chương 42: Hắn Mang Về Một Cô Gái Lạ Mặt.
43
Chương 43: Nghi Ngờ Của Thiên Ý.
44
Chương 44: Tất Cả Đều Hỏng Cả Rồi.
45
Chương 45: Con Đường Cô Sẽ Đi.
46
Chương 46: Mang Cơm Đến Công Ty.
47
Chương 47: Lời Thú Tội Của Hoàng Oanh.
48
Chương 48: Ba Mẹ Cô Là Kẻ Giết Người.
49
Chương 49: Kẻ Như Anh Đáng Sống Trong Cô Độc.
50
Chương 50: Nhi Lan Phải Có Kẻ Chống Lưng.
51
Chương 51: Đứa Con Này Tôi Không Cần.
52
Chương 52: Dùng Người Thân Của Hắn Trao Đổi Người Thân Của Cô.
53
Chương 53: Ác Mộng Theo Hắn Mỗi Đêm.
54
Chương 54: Em Nói Gì Anh Cũng Tin.
55
Chương 55: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 1.
56
Chương 56: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 2 (H).
57
Chương 57: Hy Vọng Chúng Ta Đời Này Kiếp Này Không Tương Phùng.
58
Chương 58: Tự Rơi Vào Bẫy.
59
Chương 59: Kẻ Chủ Mưu Đã Xuất Hiện.
60
Chương 60: Mục Tiêu Tiếp Theo Là Thiên Ý.
61
Chương 61: Cưỡng Bức.
62
Chương 62: Ba Cô Đã Mất.
63
Chương 63: Tiền Mất Người Thân Mất.
64
Chương 64: Sống Đến Năm Chín Mươi Tuổi Cùng Với Ân Hận Và Quá Khứ Giày Vò.
65
Chương 65: Ăn Miếng Trả Miếng.
66
Chương 66: Sân Chơi Này Là Của Chị.
67
Chương 67: Ôm Tiền Bỏ Trốn.
68
Chương 68: Giết Họ Thế Cũng Sai À?
69
Chương 69: Chúng Ta Chết Cùng Nhau Đi!
70
Chương 70: Nhi Lan 1.
71
Chương 71: Nhi Lan 2.
72
Chương 72: Kiếp Sau Tốt Nhất Chúng Ta Đừng Là Gì Của Nhau.
73
Chương 73: Liệu Rằng Phó Mặc Có Từng Hối Hận Không? (Kết).
74
Chương 74: Ngoại Truyện Phó Mặc 1.
75
Chương 75: Ngoại Truyện Phó Mặc 2.
76
Chương 76: Ngoại Truyện Phó Mặc 3.
77
Giới Thiệu Truyện Mới.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play