Chương 18: Sự Trả Thù Ngọt Ngào.

Nhà bị phong tỏa, công ty đóng cửa, toàn bộ tài sản dưới tên ông Quốc Thịnh đều đóng băng. Thiên Ý dùng toàn bộ số tiền ít ỏi của mình thuê căn nhà nhỏ, nằm cách trung tâm thành phố chừng hai mươi phút đi xe cho vú Hiền. Sau đó tìm đến địa chỉ nằm trên tờ giấy.

Chiếc xe dừng trước căn biệt thự màu xám tạo cho người khác cảm giác u ám rợn người, một người phụ nữ tầm hơn năm mươi tuổi bước ra, dáng người mập mạp cộng thêm nước da đen nhẻm càng tôn lên thân hình to lớn của bà ấy.

"Cho hỏi..."

Thiên Ý vừa cất lời đã bị bà ta chen ngang.

"Cô Thiên Ý đúng không? Cậu chủ có dặn tôi đón cô. Xin mời cô vào."

Đối với sự chào đón nhiệt tình của bà ấy Thiên Ý tuy có phần gượng gạo, song vẫn lịch sự mỉm cười. Trong suy nghĩ Thiên Ý đã tưởng tượng ra viễn cảnh khi bước vào căn biệt thự này chính là đi vào hang sói, mà cô chính là con mồi.

Người phụ nữ đưa Thiên Ý vào căn phòng trên lầu hai, căn phòng rộng rãi thoáng mát có đủ các vật dụng cần thiết, dì bảo:

"Từ đây về sau nơi này chính là phòng của cô, tôi tên Xiêm, cô có chuyện gì thì cứ gọi tôi."

Mắt thấy dì Xiêm rời đi, Thiên Ý bèn gọi: "Dì Xiêm anh ta... khi nào thì trở về?"

Dì Xiêm nghe hiểu anh ta mà Thiên Ý hỏi đến là ai, dì gật đầu đáp.

"Thưa cô cậu chủ sẽ trở về sau khi tan làm, nếu cô thấy buồn chán có thể xem tivi hoặc ra vườn đi dạo."

Biết không thể hỏi thêm gì Thiên Ý đành để dì Xiêm rời đi, còn cô thì ở lại trong căn phòng xa lạ. Ngoài ban công từ vị trí phòng ngủ có thể nhìn thấy hồ bơi bên dưới, mặt nước trải dài ánh nắng ban trưa khiến nó trở nên chói mắt, cạnh hồ bơi là vườn hoa hồng nhỏ, liên tưởng giữa vị chủ nhân lạnh lùng tàn nhẫn như Phó Mặc và cánh hoa hồng mềm mại chẳng có điểm chung.

Thiên Ý không biết đây là sở thích của anh ta hay đơn giản là do người làm chăm sóc. Sự thật không thể phủ nhận Phó Mặc rất nhẫn tâm, lần chạm mặt đầu tiên trong bệnh viện Thiên Ý đã lờ mờ đoán được, cho đến hôm nay lần đầu trải qua hành hạ cô có thể chắc chắn suy đoán của mình không sai, hắn ta có thể vì mục đích mà bất chấp thủ đoạn, loại người hiểm ác thế này Thiên Ý không thể đấu càng không dám đấu.

Bảy giờ tối Phó Mặc trở về, đập vào mắt hắn là bàn thức ăn thịnh soạn cùng tiếng cười giòn giã của dì Xiêm.

"Cô Thiên Ý nói chuyện khéo quá, nấu ăn cũng ngon. Sau này tôi không lo chuyện không có ai bầu bạn nữa."

Thiên Ý cười tít mắt: "Dì quá khen rồi, con làm gì nấu ăn giỏi hơn dì chứ."

"Tôi đâu nói dối thật sự là cô nấu rất ngon."

Bầu không khí hài hòa chỉ biến mất khi dì Xiêm nhìn thấy Phó Mặc đứng trước bàn ăn, dì vội thu lại ý cười, điệu bộ khúm núm sợ sệt.

"Dạ cậu vừa về."

Thiên Ý quay lại nhìn hắn, thái độ khác xa một trời một vực với lúc nãy. Cô không nói gì chỉ nhìn hắn trân trân khiến Phó Mặc cảm thấy bực bội, hắn đanh giọng cảnh cáo.

"Đừng cho rằng bản thân vẫn còn là thiên kim tiểu thư, nhớ lấy thân phận hiện tại của mình mà sống an phận."

Thiên Ý hiểu những gì Phó Mặc nói, hiện giờ cô là một nô lệ, sống nhờ dưới mái nhà người khác, trăm sự đều phải nghe theo nhìn sắc mặt hắn mà sống. Vui vẻ đối với Thiên Ý hiện nay là xa xỉ.

"Tôi hiểu rồi." Thiên Ý tủi thân đáp.

Phó Mặc gật đầu ra lệnh: "Hôm nay tôi không có hứng ăn cơm tại đây, cô mang thức ăn lên phòng làm việc cho tôi."

Sau khi Phó Mặc lên lầu Thiên Ý và dì Xiêm không hẹn thở ra một hơi nặng nhọc, dì kéo tay Thiên ý nhìn cô bằng ánh mắt thương xót. Chỉ là Thiên Ý không muốn ai thương hại hay lo lắng cho mình cô rặn ra nụ cười cứng đơ, miễn cưỡng làm dì Xiêm yên lòng.

Dựa theo chỉ dẫn Thiên Ý bê mâm cơm nóng hổi lên phòng làm việc của Phó Mặc. Vào lúc Thiên Ý định ra ngoài thì Phó Mặc gọi lại, hắn hạ giọng.

"Ở yên đó."

Sống lưng Thiên Ý cứng đờ đứng nhìn Phó Mặc từ từ tiến lại chỗ mình, trái tim mách bảo cô chạy đi còn lý trí thì duy trì ở lại, cô sợ mình sẽ chẳng còn cơ hội thoát khỏi nơi đây.

"Sợ tôi à?" Phó Mặc thong thả ngồi xuống.

Thiên Ý lắc đầu nói dối: "Không có... tôi không sợ."

"Vậy à?" Chẳng biết hắn nghĩ gì mà cười khoái trá, Phó Mặc chỉ vào đĩa rau.

"Ngồi xuống và lựa sạch toàn bộ cà rốt cho tôi."

"Sao ạ?" Thiên Ý mở to mắt nhìn hắn.

Phó Mặc khó chịu nhắc lại: "Tôi bảo gắp cà rốt ra."

Cô nhìn đĩa rau trên bàn ngoài nấm và đậu ra thì cà rốt chiếm một nửa đĩa. Thiên Ý không ngốc đến mức không biết Phó Mặc đang làm khó mình, hắn đem toàn bộ căm hận từ ba chuyển lên người con gái ông ấy như một cách giải tỏa thù hận. Cũng tốt cứ để cô chịu toàn bộ oán thù kia bao lâu cũng được.

Thiên Ý cẩn thận gắp từng sợi cà rốt thái nhỏ vào đĩa khác, bàn tay cầm đũa thi thoảng vì run mà đánh rơi vài sợi. Đến khi gắp sạch toàn bộ cà rốt lòng bàn tay cô đã ướt đẫm mồ hôi.

"Tôi đã gắp toàn bộ cà rốt ra rồi."

"Ăn đi!" Phó Mặc dán mắt vào màn hình điện thoại bỗng ngẩng đầu nhìn.

"Sao ạ?"

"Tôi bảo cô ăn đi, cà rốt..."

"Nhưng tôi..." Thiên Ý ngập ngừng không dám nói, cảnh vật mờ đi vì nước mắt.

Phó Mặc cười mỉa mai: "Vẫn còn giở thói đại tiểu thư à, không ăn được thì cút khỏi đây, cả cô và ông già đó đừng hòng gặp lại nhau."

Nhắc đến ba trái tim Thiên Ý nhói đau, nhờ đó nhắc nhở cô chấp nhận sự thật rằng mình đang trong tay giặc, nếu cô không nghe lời hắn nói không chừng mạng sống của ba khó giữ.

Thiên Ý cằm đĩa cà rốt run rẩy ăn từng miếng nhỏ, mỗi khi nuốt xuống cổ họng ngứa ngáy khó chịu. Phó Mặc thấy Thiên Ý ăn trong nước mắt bỗng một trận lôi đình như vũ bão nổi lên, gạt toàn bộ thức ăn trên bàn xuống đất, chén dĩa vỡ tan tành, đĩa cà rốt trên tay cô cũng bị vứt xuống đất.

Phó Mặc nghiến răng, tròng trắng kết đầy tơ máu, hắn quát: "Cút ra khỏi đây, cút đi cho tôi."

Thiên Ý ngớ người, sụt sịt lau nước mắt trên mặt chạy ra ngoài. Cô tự nhốt mình trong phòng khóc đến nghẹt thở.

Phó Mặc phát điên không phải chỉ ngày một ngày hai, đối với tính khí thất thường đó người bên cạnh sớm đã quen từ lâu, chỉ có Thiên Ý lần đầu nhìn thấy bộ dạng dữ tợn của hắn mới sinh ra lo sợ.

Cũng không biết Thiên Ý đã làm gì sai, cả buổi tối bầu không khí nặng nề bao trùm cả căn biệt thự, từ phòng làm việc liên tiếp phát ra tiếng đồ đạt bị đập vỡ, khiến Thiên Ý sợ xanh mặt, cô khóa chặt cửa phòng trốn trong chăn chịu đựng.

Việc duy nhất cô muốn bây giờ là thoát khỏi nơi đây và cứu ba, tiền bạc của cải gì đó Thiên Ý đều không cần.

Khi cô tỉnh dậy đã là tám giờ sáng ngày hôm sau, Thiên Ý ôm chiếc bụng đói meo xuống lầu tìm thức ăn. Dì Xiêm thấy cô thì mừng vui ra mặt, dì kéo Thiên Ý ngồi xuống bàn ăn sau đó bưng phần thức ăn nóng hổi lên cho cô. Thiên Ý nhận phần ăn cảm ơn dì, tiện thể hỏi.

"Anh ta có hay như thế không dì?"

Dì Xiêm buồn bã thở dài: "Thường hay như thế, nhưng cô yên tâm cậu ấy không hại ai đâu, tôi làm ở đây mấy chục năm nên biết rõ điều này."

"Nếu vậy... vì sao dì còn cho cà rốt vào thức ăn của anh ta?"

"Vì cậu chủ thích mà, cả cậu và bà chủ quá cố đều thích ăn cà rốt."

Thiên Ý sững sờ trước câu trả lời của dì Xiêm, nếu anh ta thích cà rốt đến vậy vì sao bắt cô gắp ra, còn ép cô ăn? Chẳng lẽ là vì trả thù sao? Thiên Ý dám chắc suy luận của mình không sai, Phó Mặc quyền cao chức trọng muốn điều tra một người vô cùng đơn giản đừng nói đến chuyện đời tư, ngay cả chứng dị ứng cà rốt của Thiên Ý anh ta chắc đã tra ra.

Vậy có thể nói hành động ngày hôm qua là muốn làm cô đau đớn, một cách trả thù ngọt ngào hay sao?

Thiên Ý nuốt không trôi bát cháo trên bàn, cô ăn qua loa vài muỗng lấy cớ không khỏe rồi trở về phòng.

Chapter
1 Chương 1: Hợp Đồng Một Năm.
2 Chương 2: Đánh Cắp Luận Văn.
3 Chương 3: Song Ý.
4 Chương 4: Bạn Trai Thục Ý.
5 Chương 5: Mời Ăn Tối.
6 Chương 6: Bạn Trai Cũ Quấy Rầy.
7 Chương 7: Án Mạng Đêm Tiệc.
8 Chương 8: Trả Lại Công Bằng.
9 Chương 9: Thuận Lợi Tốt Nghiệp.
10 Chương 10: Anh Trai Là Kẻ Sát Nhân.
11 Chương 11: Tôi Không Phải Mẹ Anh Ta.
12 Chương 12: Đêm Quấn Quýt (H).
13 Chương 13: Không Tha Thứ Cho Kẻ Tổn Thương Mình.
14 Chương 14: Mèo Vờn Chuột.
15 Chương 15: Tin Đồn Tàng Trữ Chất C.ấm.
16 Chương 16: Kẻ Bán Đứng.
17 Chương 17: Chuyển Đến Chỗ Tôi!
18 Chương 18: Sự Trả Thù Ngọt Ngào.
19 Chương 19: Xé Rách Váy Ngủ.
20 Chương 20: Âm Hồn Không Tan.
21 Chương 21: Tự Do Không Phải Tìm Đến Người Đàn Ông Khác.
22 Chương 22: Thi Thể Không Nguyên Vẹn.
23 Chương 23: Nơi Ăn Chơi Của Hắn.
24 Chương 24: Dịu Dàng Hiếm Có.
25 Chương 25: Tôi Có Thể Tin Anh Không?
26 Chương 26: Đêm Ám Muội (H).
27 Chương 27: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (1).
28 Chương 28: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (2).
29 Chương 29: Từ Sợ Hãi Đến Cảm Thông.
30 Chương 30: Kẻ Lạ Muốn Sỉ Nhục Cô.
31 Chương 31: Bức Tranh Đẫm Máu.
32 Chương 32: Dựa Vào Đâu Có Thể Tự Tin Sống Tiếp?
33 Chương 33: Sự Quyến Rũ Của Nhi Lan.
34 Chương 34: Anh Tôi Cũng Cô Đơn.
35 Chương 35: Ngắm Pháo Hoa Cùng Em (H).
36 Chương 36: Cô Ta Là Quỷ Đội Lốt Người.
37 Chương 37: Vì Ganh Ghét Nên Muốn Các Người Đau Khổ.
38 Chương 38: Vú Hiền Mất Rồi.
39 Chương 39: Đừng Trách Tôi!
40 Chương 40: Là Tôi Đã Giết Hắn.
41 Chương 41: Hắn Sẽ Ác Cho Cô Xem.
42 Chương 42: Hắn Mang Về Một Cô Gái Lạ Mặt.
43 Chương 43: Nghi Ngờ Của Thiên Ý.
44 Chương 44: Tất Cả Đều Hỏng Cả Rồi.
45 Chương 45: Con Đường Cô Sẽ Đi.
46 Chương 46: Mang Cơm Đến Công Ty.
47 Chương 47: Lời Thú Tội Của Hoàng Oanh.
48 Chương 48: Ba Mẹ Cô Là Kẻ Giết Người.
49 Chương 49: Kẻ Như Anh Đáng Sống Trong Cô Độc.
50 Chương 50: Nhi Lan Phải Có Kẻ Chống Lưng.
51 Chương 51: Đứa Con Này Tôi Không Cần.
52 Chương 52: Dùng Người Thân Của Hắn Trao Đổi Người Thân Của Cô.
53 Chương 53: Ác Mộng Theo Hắn Mỗi Đêm.
54 Chương 54: Em Nói Gì Anh Cũng Tin.
55 Chương 55: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 1.
56 Chương 56: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 2 (H).
57 Chương 57: Hy Vọng Chúng Ta Đời Này Kiếp Này Không Tương Phùng.
58 Chương 58: Tự Rơi Vào Bẫy.
59 Chương 59: Kẻ Chủ Mưu Đã Xuất Hiện.
60 Chương 60: Mục Tiêu Tiếp Theo Là Thiên Ý.
61 Chương 61: Cưỡng Bức.
62 Chương 62: Ba Cô Đã Mất.
63 Chương 63: Tiền Mất Người Thân Mất.
64 Chương 64: Sống Đến Năm Chín Mươi Tuổi Cùng Với Ân Hận Và Quá Khứ Giày Vò.
65 Chương 65: Ăn Miếng Trả Miếng.
66 Chương 66: Sân Chơi Này Là Của Chị.
67 Chương 67: Ôm Tiền Bỏ Trốn.
68 Chương 68: Giết Họ Thế Cũng Sai À?
69 Chương 69: Chúng Ta Chết Cùng Nhau Đi!
70 Chương 70: Nhi Lan 1.
71 Chương 71: Nhi Lan 2.
72 Chương 72: Kiếp Sau Tốt Nhất Chúng Ta Đừng Là Gì Của Nhau.
73 Chương 73: Liệu Rằng Phó Mặc Có Từng Hối Hận Không? (Kết).
74 Chương 74: Ngoại Truyện Phó Mặc 1.
75 Chương 75: Ngoại Truyện Phó Mặc 2.
76 Chương 76: Ngoại Truyện Phó Mặc 3.
77 Giới Thiệu Truyện Mới.
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Hợp Đồng Một Năm.
2
Chương 2: Đánh Cắp Luận Văn.
3
Chương 3: Song Ý.
4
Chương 4: Bạn Trai Thục Ý.
5
Chương 5: Mời Ăn Tối.
6
Chương 6: Bạn Trai Cũ Quấy Rầy.
7
Chương 7: Án Mạng Đêm Tiệc.
8
Chương 8: Trả Lại Công Bằng.
9
Chương 9: Thuận Lợi Tốt Nghiệp.
10
Chương 10: Anh Trai Là Kẻ Sát Nhân.
11
Chương 11: Tôi Không Phải Mẹ Anh Ta.
12
Chương 12: Đêm Quấn Quýt (H).
13
Chương 13: Không Tha Thứ Cho Kẻ Tổn Thương Mình.
14
Chương 14: Mèo Vờn Chuột.
15
Chương 15: Tin Đồn Tàng Trữ Chất C.ấm.
16
Chương 16: Kẻ Bán Đứng.
17
Chương 17: Chuyển Đến Chỗ Tôi!
18
Chương 18: Sự Trả Thù Ngọt Ngào.
19
Chương 19: Xé Rách Váy Ngủ.
20
Chương 20: Âm Hồn Không Tan.
21
Chương 21: Tự Do Không Phải Tìm Đến Người Đàn Ông Khác.
22
Chương 22: Thi Thể Không Nguyên Vẹn.
23
Chương 23: Nơi Ăn Chơi Của Hắn.
24
Chương 24: Dịu Dàng Hiếm Có.
25
Chương 25: Tôi Có Thể Tin Anh Không?
26
Chương 26: Đêm Ám Muội (H).
27
Chương 27: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (1).
28
Chương 28: Ồn Ào Ở Cô Nhi Viện (2).
29
Chương 29: Từ Sợ Hãi Đến Cảm Thông.
30
Chương 30: Kẻ Lạ Muốn Sỉ Nhục Cô.
31
Chương 31: Bức Tranh Đẫm Máu.
32
Chương 32: Dựa Vào Đâu Có Thể Tự Tin Sống Tiếp?
33
Chương 33: Sự Quyến Rũ Của Nhi Lan.
34
Chương 34: Anh Tôi Cũng Cô Đơn.
35
Chương 35: Ngắm Pháo Hoa Cùng Em (H).
36
Chương 36: Cô Ta Là Quỷ Đội Lốt Người.
37
Chương 37: Vì Ganh Ghét Nên Muốn Các Người Đau Khổ.
38
Chương 38: Vú Hiền Mất Rồi.
39
Chương 39: Đừng Trách Tôi!
40
Chương 40: Là Tôi Đã Giết Hắn.
41
Chương 41: Hắn Sẽ Ác Cho Cô Xem.
42
Chương 42: Hắn Mang Về Một Cô Gái Lạ Mặt.
43
Chương 43: Nghi Ngờ Của Thiên Ý.
44
Chương 44: Tất Cả Đều Hỏng Cả Rồi.
45
Chương 45: Con Đường Cô Sẽ Đi.
46
Chương 46: Mang Cơm Đến Công Ty.
47
Chương 47: Lời Thú Tội Của Hoàng Oanh.
48
Chương 48: Ba Mẹ Cô Là Kẻ Giết Người.
49
Chương 49: Kẻ Như Anh Đáng Sống Trong Cô Độc.
50
Chương 50: Nhi Lan Phải Có Kẻ Chống Lưng.
51
Chương 51: Đứa Con Này Tôi Không Cần.
52
Chương 52: Dùng Người Thân Của Hắn Trao Đổi Người Thân Của Cô.
53
Chương 53: Ác Mộng Theo Hắn Mỗi Đêm.
54
Chương 54: Em Nói Gì Anh Cũng Tin.
55
Chương 55: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 1.
56
Chương 56: Chúng Ta Lên Giường Nói Chuyện Đi 2 (H).
57
Chương 57: Hy Vọng Chúng Ta Đời Này Kiếp Này Không Tương Phùng.
58
Chương 58: Tự Rơi Vào Bẫy.
59
Chương 59: Kẻ Chủ Mưu Đã Xuất Hiện.
60
Chương 60: Mục Tiêu Tiếp Theo Là Thiên Ý.
61
Chương 61: Cưỡng Bức.
62
Chương 62: Ba Cô Đã Mất.
63
Chương 63: Tiền Mất Người Thân Mất.
64
Chương 64: Sống Đến Năm Chín Mươi Tuổi Cùng Với Ân Hận Và Quá Khứ Giày Vò.
65
Chương 65: Ăn Miếng Trả Miếng.
66
Chương 66: Sân Chơi Này Là Của Chị.
67
Chương 67: Ôm Tiền Bỏ Trốn.
68
Chương 68: Giết Họ Thế Cũng Sai À?
69
Chương 69: Chúng Ta Chết Cùng Nhau Đi!
70
Chương 70: Nhi Lan 1.
71
Chương 71: Nhi Lan 2.
72
Chương 72: Kiếp Sau Tốt Nhất Chúng Ta Đừng Là Gì Của Nhau.
73
Chương 73: Liệu Rằng Phó Mặc Có Từng Hối Hận Không? (Kết).
74
Chương 74: Ngoại Truyện Phó Mặc 1.
75
Chương 75: Ngoại Truyện Phó Mặc 2.
76
Chương 76: Ngoại Truyện Phó Mặc 3.
77
Giới Thiệu Truyện Mới.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play