Lão Đại Hắc Đạo Đã Động Lòng

Lão Đại Hắc Đạo Đã Động Lòng

Chap 1: Quán bar

Thành phố sa hoa, tráng lệ về đêm lại im ắng không một bóng người.

Ánh đèn vàng ở những góc phố nhỏ chiếu ánh sáng yếu ớt xuống mặt đường phẳng lặng.

Khác với vẻ im tĩnh đến phát chán của thành phố S mang đến. Thì quán bar Thác Liên lại náo nhiệt đến cuồng loạn.

Sau cánh cửa sắt lớn màu đen.

Là một thế giới thác loạn cho những kẻ lắm tiền nhiều của. Những ánh đèn đủ màu sắc nhấp nháy đến hoa mắt, âm nhạc náo nhiệt vang lên không ngừng trong không gian mờ ảo bởi đồng tiền và khát vọng.

Trên sàn các cô nàng có thân hình nóng bỏng không ngừng lắc lư theo điệu nhạc. Hương rượu cay nồng, không khí đê mê bao trùm lấy cả quán bar Thác Liên.

Tại một góc khuất nhỏ những cô gái thân hình đầy đặn đến bỏng cả mắt ngồi túm tụm lại gần nhau.

Trong số đó, một cô gái chừng hai mươi, hai mốt, mặc một chiếc đầm màu đỏ bó sát tôn lên làn da trắng ngần, dáng người nuột nà, khoe trọn đường cong hoàn hảo đến từng cm. Gương mặt tựa vẻ đẹp của hồ ly. Đặc biệt là đôi mắt sắc bén, đen láy chỉ cần lườm liếc là đã có thể hớp hồn của biết bao nam nhân ngoài kia. Chiếc mũi nhỏ nhắn thẳng tắp, đôi môi đỏ mọng gặm lấy đầu điếu thuốc.

Từ người cô toả ra một hương thơm dụ hoặc người khác. Như một thứ bùa mê khiến cho người nào ngửi lấy nó đều điêu đứng mà điên dại đến mức lí trí bị xoá bỏ mà dâng hiến tất cả cho cô.

Diệp Băng rít lấy điếu thuốc trong tay, nhả ra làn khói trắng. Ánh mắt không rõ cảm xúc nhìn lấy điểm vô định trong không gian.

"Này, mày mới mua chiếc nhẫn kim cương này à?"

Lam Hoa ngồi kế bên cô hỏi lấy chiếc nhẫn kim cương màu trắng đang được yên vị trên đôi tay thon thả.

Chiếc nhẫn kim cương như là một vật báu trong cái quán bar Thác Liên này. Ánh sáng lấp lánh của nó cũng đủ khiến mọi kẻ thèm thuồng phải loá mắt.

Cô nhìn lấy chiếc nhẫn kim cương, môi nhếch lên ý cười chẳng có.

"Người ta tặng..."

Cả đám người ngồi tại đó đều trầm trồ lên. Diệp Băng lại không để tâm đến họ.

"Ai mà lại tặng mày thứ đắc tiền như vậy?"

Cô không ngần ngại liền nói:

"Chủ tịch Hứa."

Lại thêm một lần nữa, cô làm cho bọn họ há hốc mồm kinh ngạc.

Chủ tịch Hứa là người nắm trong tay cả mười mấy công ty lớn nhỏ khắp Châu Á. Chưa kể ông ta là một người rất phóng khoáng, không ngại chi tiền cho các cô gái mà ông ta thấy thuận mắt.

Do đó, những người phụ nữ đã từng phục vụ ông ta liền sẽ một bước lên mây. Có người còn trao lần đầu quý giá của một đời con gái chỉ để mong muốn có thể bước được vào giới điện ảnh. Quả thực bây giờ cô nàng đó đã trở thành minh tinh hạng A được hàng triệu người ủng hộ cũng như được biết bao nhà báo lớn để ý tới.

Trái ngược với bản lĩnh trên thương trường. Hôn nhân của chủ tịch Hứa lại không được mấy suôn sẻ. Từng có một phen đồn đại rằng chủ tịch tập đoàn Hứa Thị đã có năm đời vợ. Nhưng những người như Diệp Băng chả quan tâm tới là ông ta có vợ hay không. Thứ họ để ý chỉ là tiền và tiền, không hơn cũng không kém.

DJ trên sàn thay đổi nhạc liên tục. Không khí của các dân chơi ngoài kia dần cuồng nhiệt hơn. Mấy cô nàng sau khi biết được người tặng chiếc nhẫn kim cương cho Diệp Băng là chủ tịch Hứa, người nắm trong tay cả một gia tài kết xù. Ánh mắt đố kỵ, ghen tức nhìn chằm chằm vào cô.

Trong mọi ánh mắt đang hướng về cô. Riêng chỉ có Lam Hoa nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ.

Lam Hoa ngồi xít lại gần cô hơn, tay với tới phía trước sờ lấy viên kim cương lấp lánh ánh sáng.

Trong cái quán bar này, cô biết chỉ có mình Lam Hoa là đối tốt với cô. Chưa bao giờ cô ấy có ánh mắt ganh ghét, thậm chí chưa từng có suy nghĩ sẽ phản bội lại cô.

Lam Hoa mỉm cười rạng rỡ, đôi mắt lộ rõ sự ngưỡng mộ khi nhìn thấy chiếc nhẫn.

Diệp Băng nhìn nhưng không nói gì. Cô chủ động thu hồi tay lại. Thấy hành động của cô, Lam Hoa có hơi giật mình, ngại ngùng.

Xoè bàn tay, chiếc nhẫn có chứa viên kim cương hiện rõ ngay trước mắt. Chăm chú nhìn ngắm một hồi lâu sau đó cô dứt khoát tháo chiếc nhẫn ra, đưa vào tay Lam Hoa.

Thấy chiếc nhẫn đang nằm trong tay mình, Lam Hoa nhanh chóng rụt tay lại, mắt nhìn Diệp Băng.

"Cái này của mày mà, sao lại đưa nó cho tao?"

Diệp Băng vừa nói vừa nắm chặt lấy tay Lam Hoa để vật lấp lánh nằm yên ổn trên tay.

"Tao thấy nó hợp với mày hơn. Coi như tao đây là quà sinh nhật sớm tao tặng mày đi."

Diệp Băng đeo nhẫn vào tay Lam Hoa.

"Có phải rất hợp với mày không?"

Vài người sau khi thấy cô đưa vật báu đó cho Lam Hoa liền khó chịu ra mặt.

"Đúng là đồ giả tạo."

"Cùng là một giuộc như nhau cả thôi. Còn bày đặt cho như quà sinh nhật."

Hai cô gái khác ngồi phía bên cạnh Lam Hoa vì tức quá không nhịn được nên lên tiếng.

"Ấy, Thu Y à nghe nói đâu chuẩn bị tới sinh nhật của mày phải không? Tao không có gì ngoài cái túi xách hiệu này cả... Tao thấy hợp với mày nên tặng cho mày đó. Coi như đây là quà sinh nhật tao tặng mày nha!"

Người ngoài nhìn vào cũng biết được cô ta đang châm chọc ai. Lam Hoa nghe vậy liền tức giận, quay sang nói với cô ta.

"Thấp kém thì vẫn mãi là thấp kém thôi. Được cái miệng là cưa dẫn đàn ông, chứ bên dưới thì đã không còn xài được từ lâu rồi."

"Mày nói ai đó."

"Ấy chết! Tao xin lỗi nha. Xém chút nữa là tao quên mày thích ăn nấm."

Cô ta tức điên lên, tay giơ lên định tát vào mặt Lam Hoa.

"Đây là quán bar chứ không phải là hậu cung." - Diệp Băng mất kiên nhẫn, cất giọng răn đe.

Lúc này, mọi người xung quanh đang đổ dồn ánh mắt nhìn vào bàn của họ. Cô ta biết nếu bản thân ở đây thêm giây phút nào nữa thì sẽ nhục mặt ê chề nên cầm lấy túi xách đi ra ngoài.

Không có mợ thì chợ vẫn đông, dù cô ta có đi hay không cũng chả ai quan tâm đến, người trong quán cũng trở lại với âm nhạc và rượu.

Diệp Băng cầm lấy ly rượu vang đỏ, lắc vài cái rồi nhấp lấy một ngụm rượu nhỏ.

Mùi thơm thoang thoảng cộng với vị nồng cay đặc trưng của rượu vang mang lại lan toả khắp khoang miệng Diệp Băng.

"Băng, mày đừng để ý đến những gì vừa xảy ra."

Cô không trả lời. Từ xa, một người đàn ông dáng dấp mập mạp mang theo chiếc bụng bự của mình đi về phía Diệp Băng.

Ông ta cười cười rồi tự nhiên chào hỏi "Đã lâu không gặp."

"..."

Trên gương mặt xinh đẹp chẳng có lấy một biểu cảm hân hoan nghênh đón ông ta.

Có lẽ, ông ta cảm thấy bị quê nhẹ trước biểu cảm vừa rồi nên chỉ biết cười trừ. Thấy lâu quá Diệp Băng vẫn không có phản ứng gì ông ta bèn đem một tấm thẻ màu xanh đen ra, để trên bàn.

"Một đêm..."

Diệp Băng ngay cả một cái liếc mắt còn chả thèm đọng, nói chi đến việc để ý đến.

Lam Hoa nhận ra được ý muốn của ông ta. Trông thấy cô im lặng, Lam Hoa cảm thấy không ổn, khẽ chạm nhẹ khuỷu tay Diệp Băng nhắc nhở.

Nhìn thấy được hành động của Lam Hoa. Ông ta nở nụ cười đắc chí.

Nể tình, Diệp Băng nhàn nhạt thốt ra một câu để giữ lấy chút thể diện cuối cùng cho người đàn ông này "Nay tôi không có hứng thú."

Nụ cười đắc chí vụt tắt, vẻ mặt của ông ta trở nên cứng ngắc đến buồn cười.

"Chê à."

Dứt lời, ông ta lại đem ra thêm một xắp dày toàn là tiền đô la đặt lên bàn.

Diệp Băng giả vờ như không nhìn thấy gì, lên tiếng nói.

"Kiếm người khác đi, tôi chán ông rồi."

Nghe Diệp Băng nói câu này. Gương mặt to tròn đầy tàn nhang thoáng chốc nhăn nhó. Ông ta đường đường là một người có tiếng trong giới thượng lưu, biết bao cô gái muốn được phục vụ ông ta.

Vậy mà bây giờ cô lại nói rằng là "chán". Là một người tự cao câu nói đó khiến cho ông ta tức điên lên.

"Mẹ kiếp! Tiền mà mày cũng chê... Đã vậy nay tao coi mày làm giá được tới đâu."

Nói rồi ông ta hùng hổ bước về phía cô. Nhạc trong quán bar tắt hẳn, mọi người nhìn lấy tình cảnh trước mắt. Ý định lại ngăn cản chẳng có vì trong đây ai cũng biết gia thế của ông ta, chẳng ai lại dại mà chuốt hoạ vào thân.

Lam Hoa thấy tình hình đã chuyển biến xấu, đành đứng lên ngăn ông ta lại.

"Có gì từ từ nói. Nếu được thì tôi sẽ thay thế cô ta."

Ông ta quay sang, nhìn Lam Hoa từ trên xuống dưới như đang xem xét.

"Tôi cũng đâu thua gì cô ta..."

Lam Hoa chủ động tiến lại gần, như một con rắn nước quấn lấy cơ thể ông ta.

"Sao nào? Đi hay không đây?" - Lam Hoa tỏ vẻ mất kiên nhẫn trước dáng vẻ do dự của ông ta.

Dò xét cơ thể Lam Hoa từ nãy tới giờ mới thấy được cô không hề thua kém gì so với Diệp Băng. Mặc dù bây giờ ông rất muốn dạy cho Diệp Băng một bài học nhưng nếu làm vậy người ngoài nhìn vào sẽ không hay cho lắm, vả lại cũng đã có người thay thế cho cô.

Đôi bàn tay không yên vị bắt đầu đặt lên vòng ba căng tròn của Lam Hoa.

Dường như ông ta rất hài lòng với cô ấy nên không để tâm đến Diệp Băng nữa.

Cầm lấy tấm thẻ cùng với xắp tiền đô la. Ông ta ôm lấy chiếc eo thon thả của mỹ nhân sau đó nhanh chóng đi ra khỏi quán bar.

Sau khi hai người đó rời đi, Diệp Băng cảm thấy bực tức, cứ uống hết ly rượu này tới ly rượu khác.

Cho đến khi Diệp Băng mở điện thoại ra, đồng hồ trên điện thoại hiển thị 1:00 sáng, cô mới ý thức được bản thân đã ở cái nơi quái quỷ này quá lâu rồi.

Day day trán vài cái, cô cầm lấy túi xách rồi đi vào toilet nữ để rửa mặt cho tỉnh táo.

Hot

Comments

Ngọc Nhi

Ngọc Nhi

ủa nu9 ko sạch hả

2023-06-12

2

hay =))

2023-05-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Quán bar
2 Chap 2: Toilet (H+)
3 Chap 3: Viện dưỡng lão
4 Chap 4: Đưa vào khách sạn
5 Chap 5: Ký hợp đồng
6 Chap 6: Dấn thân vào giới hắc đạo
7 Chap 7: Cá cược
8 Chap 8: Cuộc đua chính thức bắt đầu
9 Chap 9: Buổi tiệc của tiếng súng
10 Chap 10: Thoát trong gan tất
11 Chap 11: Diệp Băng gặp nguy
12 Chap 12: Cảnh cáo
13 Chap 13: Cãi vã
14 Chap 14: Bắn chết cô ta tao sẽ thả mày ra
15 Chap 15: Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu
16 Chap 16: Người đàn ông lạ
17 Chap 17: Nguy hiểm [1]
18 Chap 18: Nguy hiểm [2]
19 Chap 19: Nguy hiểm [3]
20 Chap 20: Nguy hiểm [4]
21 Chap 21: Anh không có tư cách nói Lục Thuần Trạch như vậy
22 Chap 22: Để cô ta chịu khổ một chút
23 Chap 23: Nguy hiểm thật sự đang đến
24 Chap 24: Rời khỏi
25 Chap 25: Gặp lại
26 Chap 26: Anh là đang ghen à?
27 Chap 27: Đe dọa
28 Chap 28: Phát hiện ra âm mưu
29 Chap 29: Vụ nổ kinh hoàng [1]
30 Chap 30: Vụ nổ kinh hoàng [2]
31 Chap 31: Xảy ra chuyện không may
32 Chap 32: Không có nhóm máu tương thích
33 Chap 33: Kẻ lạ mặt
34 Chap 34: Tôi là kẻ điên (H+)
35 Chap 35: Tìm cách trốn thoát
36 Chap 36: Bị bắt gọn
37 Chap 37: Truy tìm
38 Chap 38: Tôi và hắn khác nhau
39 Chap 39: Cuộc chiến xảy ra [1]
40 Chap 40: Cuộc chiến xảy ra [2]
41 Chap 41: Cuộc chiến xảy ra [3]
42 Chap 42: Trình Tường đã chết
43 Chap 43: Ngừng chiến
44 Chap 44: Mang đồ uống
45 Chap 45: Lời nói cảnh tỉnh
46 Chap 46: Xăm hình
47 Chap 47: Trở thành gián điệp cấp Ss+
48 Chap 48: Khoá huấn luyện gian khổ
49 Chap 49: Hoàn thành mục tiêu ba tháng
50 Chap 50: Nhiệm vụ đầu tiên
51 Chap 51: Gặp mặt
52 Chap 52: Bữa tiệc khiêu vũ
53 Chap 53: Liệu có khi nào Trình Tường vẫn còn sống?
54 Chap 54: Manh mối
55 Chap 55: Bắt đầu kế hoạch tiếp cận
56 Chap 56: Điều tra thân phận của Lục Thuần Trạch
57 Chap 57: Phát hiện ra thông tin cực kỳ quan trọng
58 Chap 58: Nhiệm vụ giám sát khai thác mẫu vàng
59 Chap 59: Lục Thuần Trạch, anh là kẻ phản bội sao?
60 Chap 60: Có kẻ đột nhập
61 Chap 61: Mộng Lao phát nổ
62 Chap 62: Cuộc hẹn
63 Chap 63: Bị bỏ thuốc
64 Chap 64: Đêm nồng nhiệt [H+]
65 Chap 65: Kịch liệt [H+]
66 Chap 66: Tôi yêu em
67 Chap 67: Bay sang Peru
68 Chap 68: Sa vào bẫy
69 Chap 69: Truy bắt Lục Thuần Trạch
70 Chap 70: Lãnh Hàn Tử đang gặp nguy hiểm
71 Chap 71: Sự thật
72 Chap 72: Bị ám sát
73 Chap 73: Tranh cãi
74 Chap 74: Mang thai
75 Chap 75: Biết mình có thai
76 Chap 76: Bị bắt lại
77 Chap 77: Nhảy ra khỏi xe
78 Chap 78: Ngay cửa tử
79 Chap 79: Tỉnh lại
80 Chap 80: Cầu hôn
81 Chap 81: Không thể cử hành hôn lễ
82 Chap 82: Chấm dứt
83 Chap 83: Kết thúc
84 Chap 84: Ra tới sân bay
85 Chap 85: Chuyến bay phát nổ
86 Chap 86: Sự thật của sự thật
87 Chap 87: Tung tin
88 Chap 88: Núi tuyết Kasalafp
89 Chap 89: Hai xác ba mạng
90 Chap 90: Lục Thuần Trạch chết
91 Chap 91: End: Hạnh phúc
92 Đôi lời tác giả muốn nói
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chap 1: Quán bar
2
Chap 2: Toilet (H+)
3
Chap 3: Viện dưỡng lão
4
Chap 4: Đưa vào khách sạn
5
Chap 5: Ký hợp đồng
6
Chap 6: Dấn thân vào giới hắc đạo
7
Chap 7: Cá cược
8
Chap 8: Cuộc đua chính thức bắt đầu
9
Chap 9: Buổi tiệc của tiếng súng
10
Chap 10: Thoát trong gan tất
11
Chap 11: Diệp Băng gặp nguy
12
Chap 12: Cảnh cáo
13
Chap 13: Cãi vã
14
Chap 14: Bắn chết cô ta tao sẽ thả mày ra
15
Chap 15: Tất cả chỉ vừa mới bắt đầu
16
Chap 16: Người đàn ông lạ
17
Chap 17: Nguy hiểm [1]
18
Chap 18: Nguy hiểm [2]
19
Chap 19: Nguy hiểm [3]
20
Chap 20: Nguy hiểm [4]
21
Chap 21: Anh không có tư cách nói Lục Thuần Trạch như vậy
22
Chap 22: Để cô ta chịu khổ một chút
23
Chap 23: Nguy hiểm thật sự đang đến
24
Chap 24: Rời khỏi
25
Chap 25: Gặp lại
26
Chap 26: Anh là đang ghen à?
27
Chap 27: Đe dọa
28
Chap 28: Phát hiện ra âm mưu
29
Chap 29: Vụ nổ kinh hoàng [1]
30
Chap 30: Vụ nổ kinh hoàng [2]
31
Chap 31: Xảy ra chuyện không may
32
Chap 32: Không có nhóm máu tương thích
33
Chap 33: Kẻ lạ mặt
34
Chap 34: Tôi là kẻ điên (H+)
35
Chap 35: Tìm cách trốn thoát
36
Chap 36: Bị bắt gọn
37
Chap 37: Truy tìm
38
Chap 38: Tôi và hắn khác nhau
39
Chap 39: Cuộc chiến xảy ra [1]
40
Chap 40: Cuộc chiến xảy ra [2]
41
Chap 41: Cuộc chiến xảy ra [3]
42
Chap 42: Trình Tường đã chết
43
Chap 43: Ngừng chiến
44
Chap 44: Mang đồ uống
45
Chap 45: Lời nói cảnh tỉnh
46
Chap 46: Xăm hình
47
Chap 47: Trở thành gián điệp cấp Ss+
48
Chap 48: Khoá huấn luyện gian khổ
49
Chap 49: Hoàn thành mục tiêu ba tháng
50
Chap 50: Nhiệm vụ đầu tiên
51
Chap 51: Gặp mặt
52
Chap 52: Bữa tiệc khiêu vũ
53
Chap 53: Liệu có khi nào Trình Tường vẫn còn sống?
54
Chap 54: Manh mối
55
Chap 55: Bắt đầu kế hoạch tiếp cận
56
Chap 56: Điều tra thân phận của Lục Thuần Trạch
57
Chap 57: Phát hiện ra thông tin cực kỳ quan trọng
58
Chap 58: Nhiệm vụ giám sát khai thác mẫu vàng
59
Chap 59: Lục Thuần Trạch, anh là kẻ phản bội sao?
60
Chap 60: Có kẻ đột nhập
61
Chap 61: Mộng Lao phát nổ
62
Chap 62: Cuộc hẹn
63
Chap 63: Bị bỏ thuốc
64
Chap 64: Đêm nồng nhiệt [H+]
65
Chap 65: Kịch liệt [H+]
66
Chap 66: Tôi yêu em
67
Chap 67: Bay sang Peru
68
Chap 68: Sa vào bẫy
69
Chap 69: Truy bắt Lục Thuần Trạch
70
Chap 70: Lãnh Hàn Tử đang gặp nguy hiểm
71
Chap 71: Sự thật
72
Chap 72: Bị ám sát
73
Chap 73: Tranh cãi
74
Chap 74: Mang thai
75
Chap 75: Biết mình có thai
76
Chap 76: Bị bắt lại
77
Chap 77: Nhảy ra khỏi xe
78
Chap 78: Ngay cửa tử
79
Chap 79: Tỉnh lại
80
Chap 80: Cầu hôn
81
Chap 81: Không thể cử hành hôn lễ
82
Chap 82: Chấm dứt
83
Chap 83: Kết thúc
84
Chap 84: Ra tới sân bay
85
Chap 85: Chuyến bay phát nổ
86
Chap 86: Sự thật của sự thật
87
Chap 87: Tung tin
88
Chap 88: Núi tuyết Kasalafp
89
Chap 89: Hai xác ba mạng
90
Chap 90: Lục Thuần Trạch chết
91
Chap 91: End: Hạnh phúc
92
Đôi lời tác giả muốn nói

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play