Gặp cô

Cố Lam Chi ngay lập tức quay sang nhìn mẹ lại phát hiện chỗ bên cạnh trống trơn , dường như có một tia thôi thúc xoẹt ngang não cô . Cố Lam Chi lập tức đứng dậy tiến tới âm thanh đó .

Bàn chân cô chạy nhanh hết sức , thầm nhủ trong đầu phải thật bình tĩnh . Chắc chắn không có chuyện gì đâu .

Nhưng khi nhìn người phụ nữ đang nằm hấp hối cạnh chiếc xe hơi sang trọng , cả người cô như nghìn tảng đá đè nặng làm cho chân cô phải lê bước nặng lề .

Cố Lam Chi muốn bước đến thật nhanh , nhưng cô không làm được , cả người cô đều run . Cô không biết tại sao tại như vậy , thầm chửi bản thân mình mấy câu . Tại sao cô lại vô dụng đến vậy ?

Cố Lam Chi không thể chịu nổi sức nặng ngã xuống , cô gấp gáp bò đến bên mẹ , chỉ sợ là lỡ một giây thôi mẹ cô sẽ tan theo gió bay đi .

Hốc mắt cô đỏ sọng lại , cả người run lên bần bật trong mưa . Cô khóc lóc , khóc một cách thảm thiết , từng tiếng khóc nấc lên đầy thống khổ và tuyệt vọng . Cô ôm cơ thể đẫm máu của mẹ , dòng máu ấm nóng đó dường như khiến tim cô bị hàng vạn ngọn lửa thiêu cháy .

Mẹ của cô nằm trong lòng con gái mình , đưa bàn tay đầy máu vuốt ve má cô một lần , yếu ớt nói :

- “ V . . . Vốn còn chút tiền muốn mua gì đó cho con lót dạ . . . không ngờ . . . không ngờ lại không kịp mất rồi “ Bà ấy nói đến đây rồi trút hơi thở cuối cùng .

- “ Mẹ à . . . Hu hu . . . mẹ mau tỉnh lại đi . Không phải mẹ nói chúng ta sẽ thoát khỏi đây rồi sống một cuộc sống hạnh phúc sao ? “ Cố Lam Chi ôm thi thể của người mẹ dần lạnh ngắt , liên tục gọi muốn mẹ bà ấy tỉnh dậy .

Tại sao ông trời lại luôn bất công với bọn họ như vậy ? Đây là lần đầu tiên Cố Lam Chi trách cứ số phận , chẳng lẽ cứ dồn con người ta vào bước đường cùng mới hài lòng sao ? Cô ngẩng mặt lên trời muốn gào thét thật to , cơn mưa vẫn lất phất như nỗi buồn trong lòng cô . Mà ngoài tiếng mưa rơi cũng chẳng còn thứ gì hồi đáp cho câu hỏi trong cô tự đặt ra .

Chiếc xe hơi sang trọng khởi động muốn rời đi , không quan tâm người bên ngoài có ra sao . Như thể chuyện vừa đâm chết người không liên quan đến mình vậy , dù cho vết tích in rõ mồn một trên xe . Có mắt nhắm mắt mở cũng có thể thấy được .

Cố Lam Chi sao có thể để người đó rời đi dễ dàng như vậy .

Cô nhẹ nhàng buông mẹ mình xuống , đi đến chắn đầu xe . Cố Lam Chi đập mạnh vào cửa kính mặc cho bàn tay bị trầy xước rồi bật máu .

- Mau xuống đây , không phải tôi kêu mấy người xuống hay sao ?

Dường như người trong xe thấy cô ngoan cố quá mới đành hạ kính xe xuống , vẻ mặt cáu gắt khó chịu nói :

- Không phải chỉ là đâm chết một người thôi sao , cô muốn bao nhiêu tiền ? Tôi đền cho cô .

Giọng nói hách dịch kèm theo mùi rượu nồng nặc khiến Cố Lam Chi càng tức giận nắm chặt tay , muốn lôi anh ta ra giết chết .

- Đồ khốn , anh không biết uống rượu không được lái xe hay sao ? Anh nghĩ ai mà thèm mấy đồng tiền dơ bẩn đó . Là anh đã hại mẹ tôi mất mạng , tôi phải giết chết anh .

Cô tức giận nghiến chặt răng nói , đôi mắt thấu hận nhìn anh ta . Bàn tay gầy yếu thông qua khe hở của cửa kính đưa vào nắm lấy cà vạt của người ngồi trong xe , cô thật muốn cào cấu anh ta thành trăm mảnh . À không , nhất định phải khiến anh ta chết không toàn thây .

- “ Chẳng có chuyện gì là tiền của Tần Cảnh tôi không giải quyết được , mà những loại người thấp kém như cô thì không phải tiền quan trọng hơn mạng sống hay sao ! Biết đâu mẹ con cô lại đang ăn vạ ? Thôi cũng coi như là bố thí đi . “ .

Anh ta vừa dứt lời liền tỏ vẻ hào phóng ném một sấp tiền xuống , chẳng thèm chút ăn năn phóng xe rời đi . Từng đồng tiền bay phấp phới trước mặt cô rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất , rất nhanh mà bị nước mưa thấm ướt .

Cố Lam Chi chua xót nhìn chúng , bị hành động của hắn chọc cho tức giận đến sắc mặt trắng bệch , cô đảo mắt nhìn xung quanh , vơ lấy cục đá to bằng quả cam , dùng hết sức ném mạnh vào chiếc xe của Tần Cảnh .

Nhìn cửa kính vỡ toang khiến cô thở một hơi mệt mỏi , lại đờ đẫn buông thõng hai tay quay về bên thi thể của mẹ .

Người đàn ông trong xe ngồi phía đối diện vẫn luôn quan sát cảnh tượng vừa nãy , khuôn mặt âm trầm không để lộ bất cứ cảm xúc nào .

- “ Giám đốc Phó . Anh muốn giúp cô gái đó sao ? “ Thư kí của hắn ta thấy giám đốc mình chăm chăm quan sát Cố Lam Chi , không nhịn được thắc mắc hỏi .

Chiếc xe của bọn họ đã đậu ở đây từ lúc vụ tai nạn xảy ra đến giờ nhưng Phó Bách Diên lại không có bất cứ hành động nào , thư kí quả thật rất khó hiểu với hành động của hắn .

- “ Không vội ! “ . Phó Bách Diên hút điếu thuốc dở đang kẹp trong tay , làn khói bay ra ẩn hiện trước khuôn mặt nam tính điềm đạm . Thật khó để nhận ra suy nghĩ hiện tại trong đầu hắn là gì .

. . . . . . . . .

Cố Lam Chi tìm một chiếc xe kéo đưa mẹ rời khỏi đây đến một cánh đồng lớn , cô luyến tiếc nhìn thi thể mẹ lần cuối , lặng lẽ hôn lên trán bà ấy thay cho một lời tạm biệt như thường ngày . Chỉ tiếc rằng lần tạm biệt này sẽ là mãi mãi !

Hot

Comments

Nhu Ngoc 22

Nhu Ngoc 22

truyện hay mà ít lượt tt và cmnt nữa nè

2023-06-18

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play