Cố Lam Chi ngay lập tức quay sang nhìn mẹ lại phát hiện chỗ bên cạnh trống trơn , dường như có một tia thôi thúc xoẹt ngang não cô . Cố Lam Chi lập tức đứng dậy tiến tới âm thanh đó .
Bàn chân cô chạy nhanh hết sức , thầm nhủ trong đầu phải thật bình tĩnh . Chắc chắn không có chuyện gì đâu .
Nhưng khi nhìn người phụ nữ đang nằm hấp hối cạnh chiếc xe hơi sang trọng , cả người cô như nghìn tảng đá đè nặng làm cho chân cô phải lê bước nặng lề .
Cố Lam Chi muốn bước đến thật nhanh , nhưng cô không làm được , cả người cô đều run . Cô không biết tại sao tại như vậy , thầm chửi bản thân mình mấy câu . Tại sao cô lại vô dụng đến vậy ?
Cố Lam Chi không thể chịu nổi sức nặng ngã xuống , cô gấp gáp bò đến bên mẹ , chỉ sợ là lỡ một giây thôi mẹ cô sẽ tan theo gió bay đi .
Hốc mắt cô đỏ sọng lại , cả người run lên bần bật trong mưa . Cô khóc lóc , khóc một cách thảm thiết , từng tiếng khóc nấc lên đầy thống khổ và tuyệt vọng . Cô ôm cơ thể đẫm máu của mẹ , dòng máu ấm nóng đó dường như khiến tim cô bị hàng vạn ngọn lửa thiêu cháy .
Mẹ của cô nằm trong lòng con gái mình , đưa bàn tay đầy máu vuốt ve má cô một lần , yếu ớt nói :
- “ V . . . Vốn còn chút tiền muốn mua gì đó cho con lót dạ . . . không ngờ . . . không ngờ lại không kịp mất rồi “ Bà ấy nói đến đây rồi trút hơi thở cuối cùng .
- “ Mẹ à . . . Hu hu . . . mẹ mau tỉnh lại đi . Không phải mẹ nói chúng ta sẽ thoát khỏi đây rồi sống một cuộc sống hạnh phúc sao ? “ Cố Lam Chi ôm thi thể của người mẹ dần lạnh ngắt , liên tục gọi muốn mẹ bà ấy tỉnh dậy .
Tại sao ông trời lại luôn bất công với bọn họ như vậy ? Đây là lần đầu tiên Cố Lam Chi trách cứ số phận , chẳng lẽ cứ dồn con người ta vào bước đường cùng mới hài lòng sao ? Cô ngẩng mặt lên trời muốn gào thét thật to , cơn mưa vẫn lất phất như nỗi buồn trong lòng cô . Mà ngoài tiếng mưa rơi cũng chẳng còn thứ gì hồi đáp cho câu hỏi trong cô tự đặt ra .
Chiếc xe hơi sang trọng khởi động muốn rời đi , không quan tâm người bên ngoài có ra sao . Như thể chuyện vừa đâm chết người không liên quan đến mình vậy , dù cho vết tích in rõ mồn một trên xe . Có mắt nhắm mắt mở cũng có thể thấy được .
Cố Lam Chi sao có thể để người đó rời đi dễ dàng như vậy .
Cô nhẹ nhàng buông mẹ mình xuống , đi đến chắn đầu xe . Cố Lam Chi đập mạnh vào cửa kính mặc cho bàn tay bị trầy xước rồi bật máu .
- Mau xuống đây , không phải tôi kêu mấy người xuống hay sao ?
Dường như người trong xe thấy cô ngoan cố quá mới đành hạ kính xe xuống , vẻ mặt cáu gắt khó chịu nói :
- Không phải chỉ là đâm chết một người thôi sao , cô muốn bao nhiêu tiền ? Tôi đền cho cô .
Giọng nói hách dịch kèm theo mùi rượu nồng nặc khiến Cố Lam Chi càng tức giận nắm chặt tay , muốn lôi anh ta ra giết chết .
- Đồ khốn , anh không biết uống rượu không được lái xe hay sao ? Anh nghĩ ai mà thèm mấy đồng tiền dơ bẩn đó . Là anh đã hại mẹ tôi mất mạng , tôi phải giết chết anh .
Cô tức giận nghiến chặt răng nói , đôi mắt thấu hận nhìn anh ta . Bàn tay gầy yếu thông qua khe hở của cửa kính đưa vào nắm lấy cà vạt của người ngồi trong xe , cô thật muốn cào cấu anh ta thành trăm mảnh . À không , nhất định phải khiến anh ta chết không toàn thây .
- “ Chẳng có chuyện gì là tiền của Tần Cảnh tôi không giải quyết được , mà những loại người thấp kém như cô thì không phải tiền quan trọng hơn mạng sống hay sao ! Biết đâu mẹ con cô lại đang ăn vạ ? Thôi cũng coi như là bố thí đi . “ .
Anh ta vừa dứt lời liền tỏ vẻ hào phóng ném một sấp tiền xuống , chẳng thèm chút ăn năn phóng xe rời đi . Từng đồng tiền bay phấp phới trước mặt cô rồi nhẹ nhàng rơi xuống đất , rất nhanh mà bị nước mưa thấm ướt .
Cố Lam Chi chua xót nhìn chúng , bị hành động của hắn chọc cho tức giận đến sắc mặt trắng bệch , cô đảo mắt nhìn xung quanh , vơ lấy cục đá to bằng quả cam , dùng hết sức ném mạnh vào chiếc xe của Tần Cảnh .
Nhìn cửa kính vỡ toang khiến cô thở một hơi mệt mỏi , lại đờ đẫn buông thõng hai tay quay về bên thi thể của mẹ .
Người đàn ông trong xe ngồi phía đối diện vẫn luôn quan sát cảnh tượng vừa nãy , khuôn mặt âm trầm không để lộ bất cứ cảm xúc nào .
- “ Giám đốc Phó . Anh muốn giúp cô gái đó sao ? “ Thư kí của hắn ta thấy giám đốc mình chăm chăm quan sát Cố Lam Chi , không nhịn được thắc mắc hỏi .
Chiếc xe của bọn họ đã đậu ở đây từ lúc vụ tai nạn xảy ra đến giờ nhưng Phó Bách Diên lại không có bất cứ hành động nào , thư kí quả thật rất khó hiểu với hành động của hắn .
- “ Không vội ! “ . Phó Bách Diên hút điếu thuốc dở đang kẹp trong tay , làn khói bay ra ẩn hiện trước khuôn mặt nam tính điềm đạm . Thật khó để nhận ra suy nghĩ hiện tại trong đầu hắn là gì .
. . . . . . . . .
Cố Lam Chi tìm một chiếc xe kéo đưa mẹ rời khỏi đây đến một cánh đồng lớn , cô luyến tiếc nhìn thi thể mẹ lần cuối , lặng lẽ hôn lên trán bà ấy thay cho một lời tạm biệt như thường ngày . Chỉ tiếc rằng lần tạm biệt này sẽ là mãi mãi !
Updated 21 Episodes
Comments
Nhu Ngoc 22
truyện hay mà ít lượt tt và cmnt nữa nè
2023-06-18
0