Chương 19: An Tử hình như hơi cáu

Boss mới ba mươi lăm tuổi nhưng cái đầu kia chứa không ít kế hoạch, vẻ ngoài lớn hơn so với tuổi cũng đúng quá đi chứ.

“Chuyện gia hạn hợp đồng?”

Hai mắt lão sáng rực, tôi tiếp tục nói thêm vài chữa.

“Tôi sẽ suy nghĩ.”

Nhìn cái đuôi của lão đang vẫy vẫy kìa, tôi bị gày từ năm mười bốn tuổi, từ những trận đấu phi pháp mà lớn lên. Khi còn ở dưới quê tôi như một hạt bụi nhỏ đến mức khiến người ta lầm tưởng không tồn tại, ba mẹ rong ruổi trên sông rất ít khi về.

Nhưng, gia đình tôi ổn hơn Ngưỡng gia gấp mấy nghìn lần.

Barrett M95 được lão cung cấp, tôi mang nó về nhà trọ, căn phòng thuê nằm đối diện cổng nhà, tôi bỏ qua nó rồi tiếp tục leo lên những bậc thang dốc.

Để mặc khẩu súng trên sân thượng, nơi đây rất ít người lên, hầu như mọi người đến thuê phòng đều bận rộn nên chả ai quan tâm.

Một năm nay chưa từng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi vừa cúi xuống lại nhận ra một điều.

Nơi đây là con đường dễ dàng nhất khi đột nhập vào nhà trọ sao tôi lại bỏ qua nó chứ? Ngưỡng Mi chắc không điên đến mức leo lên bốn tầng lầu để vào trong, bẻ khóa vẫn là dễ hơn.

Tôi đi mười hai bước chân đã có ba cái camera chĩa vào đầu, xem ra nó leo lên rồi lẻn vào thật rồi.

Một ngày trôi qua tôi cùng anh chị họ cười nó như chưa từng xảy ra chuyện gì. Ngưỡng Mi và An Tử đều im lặng, có lẽ mọi chuyện đều ổn, trải nghiệm kia nên cất vào thôi.

Quay về với cuộc sống hiện thực, còn kỳ thi mà nó từng nhắc qua điện thoại vì biến cố mà tôi phải tự mình.

“Mẫn, mấy ngày trước mày nói rất nhiều cảm thấy khá lạ, hôm nay quay lại bình thường rồi.”

Lục Hy Hy đột nhiên lên tiếng, đó là chị họ tôi. Vẫn còn một người chị nữa tên Lục Dịu đang ở dưới gác ngủ cùng với người yêu quen ba năm, tôi sớm đã xác định đó là anh rể tương lai.

“Em vẫn hay như vậy mà.”

Chị ấy bật dậy vô cùng tỉnh táo nói.

“Ha, khác thường lắm. Ngủ trước mười hai giờ thức giấc trước tám giờ, có giống mày đâu?”

Điểm này cũng trở thành sự khác lạ trong mắt mọi người.

Ở chung một năm điều may mắn duy nhất chính là lịch học của mọi người không trúng nhau. Như một kỳ tích tôi ban đầu còn chẳng tin, dù sao cũng thuận tiện cho công việc của tôi.

Mọi người quan tâm tôi nhiều lắm, như thay ba mẹ trông coi.

“Em sắp thi nên điều chỉnh giấc ngủ.”

“Vậy sao?”

Chị ấy nói như kiểu mỉa mai, thái độ chăm chọc nhưng đó không phải thật. Quá quen với lối sống sinh hoạt nên mới sinh ra cách nói chuyện như vậy, mọi người cảm thấy khó tin vào những điều tôi nói.

Điện thoại của tôi đột nhiên đổ chuông, hiện tại đã quá mười hai giờ đêm rồi, là ai vậy? Tôi cảnh giác nhấc máy.

“Em không đánh thức anh dậy, còn nói sẽ đưa em về, quả nhiên lừa gạt người khác.”

Giọng nói dễ nghe của An Tử, ngạc nhiên thật đấy.

“Sao có số điện thoại của tôi?”

“Năng lực của tôi có khó đâu, ngay cả địa chỉ nhà hay địa chỉ nhà trọ em đang thuê tôi đều tra ra được, tôi đang đứng bên ngoài đây.”

Tôi nhìn Lục Hy Hy đang nằm lướt điện thoại bên cạnh, phía dưới còn có một cặp tình nhân mặn nòng, để bọn họ biết tôi đi gặp người khác sẽ phải tốn công giải thích.

Bản thân bất lịch sự ngắt máy, tôi không ra anh ấy sẽ tự biết đi, đều là người lớn rồi.

Hai giờ sáng khoảng thời gian mà mọi người rơi vào giấc ngủ, tôi nhẹ nhàng di chuyển ra khỏi cửa. Tất cả đều chuẩn bị cả rồi, nếu bị phát hiện tôi sẽ nói bản thân ra ngoài hút thuốc mặc dù bản thân không có thói quen đó.

Trên tay cầm bật lửa và gói thuốc cùng với chùm chìa khóa, hai giờ đêm con ngõ chìm vào khoảng lặng.

Cánh cổng khép lại bốn bề yên tĩnh , ngọn đèn đường chiếu rọi ánh sáng vàng. Cứ cảm thấy có người đi vào từ đầu hẻm còn là một người què một chân, tôi muốn tự tát một cái cho bản thân tỉnh ra.

Con hẻm là ngõ cụt, đừng tự hù dọa mình.

Tôi xoay người lại, cảm giác có người đứng phía sau thật rõ ràng.

Má nó chứ, đã bảo đừng hù dọa tôi, chân sắp đứng không vững rồi đây.

“Ăn mặc như vậy ra ngoài, em không cảm thấy lạnh sao?”

“Tôi đi vứt rác, rất nhanh.”

An Tử khoác áo ngoài cho tôi, giọng nói đầy ôn hòa.

“Cho anh một điếu.”

Đôi mắt trông chờ kia, còn muốn tôi dâng tận miệng sao? Dứt khoát đưa bật lửa và gói thuốc qua bên cạnh, tự mà lấy. Tôi không quen phục vụ người khác, tay chân nhất định sẽ luống cuốn, như thế rất ngại.

Khói thuốc lá từ lâu đã quen thuộc, người bên cạnh tôi cũng hay hút ngoại trừ ba người đang ngủ say như chết ở trong kia.

“Loại này không hợp với em đâu? Mùi nặng như vậy thật sự em chịu được sao, đã trải qua loại chuyện gì mà tìm đến thuốc lá vậy?”

“Sao anh không rời đi?”

Chọn cách lờ đi câu hỏi đương nhiên là muốn giấu, quá khứ của tôi chẳng có việc gì hết.

Tóm gọn bằng mấy chữ, con mèo bị ướt thôi.

Chapter
1 Chương 1: Một người giống hệt tôi
2 Chương 2: Tráo đổi thân phận
3 Chương 3: Phạt lâu vậy sao?
4 Chương 4: Đôi uyên ương
5 Chương 5: Rốt cuộc hắn lo cho ai?
6 Chương 6: Phối hợp nhận lỗi
7 Chương 7: Dục Phong muốn tôi giết người
8 Chương 8: Bà làm mẹ kiểu gì vậy?
9 Chương 9: Tôi sợ ma là thật
10 Chương 10: Trái tim tôi mỏng lắm, đừng doạ
11 Chương 11: Ngưỡng Mi bị đánh thành đầu heo
12 Chương 12: Một trong những điều tôi che giấu
13 Chương 13: Chuyện của vài năm trước
14 Chương 14: Nói khùng nói điên
15 Chương 15: Ngắm biển cùng anh
16 Chương 16: Biến thái quá đi
17 Chương 17: Đúng là doạ người
18 Chương 18: Boss tìm tôi rồi
19 Chương 19: An Tử hình như hơi cáu
20 Chương 20: Chuyện vặt
21 Chương 21: Công việc đào ra tiền
22 Chương 22: Boss không phải người tốt bụng
23 Chương 23: Bọn họ đều đi cả rồi
24 Chương 24: Không phải lần đầu tiên
25 Chương 25: Lão lại âm mưu cái gì rồi
26 Chương 26: Tình hình không được ổn cho lắm
27 Chương 27: Đừng sợ, anh sẽ ở đây cùng em
28 Chương 28: Các người chọn nhầm đối tượng bắt nạt rồi
29 Chương 29: Hắn không dám
30 Chương 30: Tôi chọn cách không tin
31 Chương 31: Tôi hiểu mà
32 Chương 32: Không lý nào lại vậy
33 Chương 33: Nạn nhân kế tiếp
34 Chương 34: Phòng bên cạnh có biến thái
35 Chương 35: Giải cứu mục tiêu
36 Chương 36: Anh ấy biết được một nửa rồi
37 Chương 37: Chúng tôi có ràng buộc
38 Chương 38: Có mắt chỉ để trưng
39 Chương 39: Tôi tin boss làm được
40 Chương 40: Người này có vẻ khác
41 Chương 41: Suýt thì lớn chuyện
42 Chương 42: Gọi thế nào đều không tránh khỏi
43 Chương 43: Bị cuốn vào chuyện không hay
44 Chương 44: Vòng chân mới
45 Chương 45: Tôi sợ ma
46 Chương 46: Cũng không tồi
47 Chương 47: Không biết xấu hổ
48 Chương 48: Là giả
49 Chương 49: Tôi sinh nghi rồi
50 Chương 50: Ngưỡng Anh Đạt chết chắc rồi
51 Chương 51: Nhiệm vụ mới
52 Chương 52: Đặc quyền của tôi
53 Chương 53: Nhất thiết phải để bản thân bị thương sao?
54 Chương 54: Boss bị hỏng rồi
55 Chương 55: Có chút ảnh hưởng nhưng không đau lòng
56 Chương 56: Đừng doạ người ta như thế
57 Chương 57: Không thấy hay sao còn hỏi?
58 Chương 58: Đã là quá khứ rồi
59 Chương 59: Chia xa
60 Chương 60: Bị tập kích
61 Chương 61: Trái tim chảy máu rồi
62 Chương 62: Thẳng thắn như vậy, tôi buồn đó
63 Chương 63: Làm khó nhau
64 Chương 64: Không phải cho anh
65 Chương 65: Yêu bằng mắt
66 Chương 66: Tương lai chúng ta
67 Chương 67: Nơi này không thể đi dạo
68 Chương 68: Đuổi đi
69 Chương 69: Một giấc ngủ ngon rất xa vời
70 Chương 70: Bám dai như đỉa
71 Chương 71: Quá sức tưởng tượng
72 Chương 72: Từ từ, đừng kích động
73 Chương 73: Sao lại quay về rồi?
74 Chương 74: Làm tôi hơi bất ngờ
75 Chương 75: Các người diễn thật tệ
76 Chương 76: Gặp lại bác sĩ Thạch
77 Chương 77: Tôi rất biết ơn
78 Chương 78: Thôi xong, bị bắt rồi
79 Chương 79: Bất ngờ không nhỏ
80 Chương 80: Viện binh của tôi đến rồi
81 Chương 81: Mạng tôi lớn lắm
82 Chương 82: Xin phép rồi mới được đi
83 Chương 83: Ngoan cố
84 Chương 84: Sự thật trước mắt là giả thôi
85 Chương 85: Sự thật trước mắt là giả dối
86 Chương 86: Tôi ghét bà ta nhất
87 Chương 87: Thời gian trôi đi
88 Chương 88: Tổn thương là điều không thể tránh khỏi
89 Chương 89: Phiền Du Nam rồi
90 Chương 90: Giả định trong tôi
91 Chương 91: End
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Một người giống hệt tôi
2
Chương 2: Tráo đổi thân phận
3
Chương 3: Phạt lâu vậy sao?
4
Chương 4: Đôi uyên ương
5
Chương 5: Rốt cuộc hắn lo cho ai?
6
Chương 6: Phối hợp nhận lỗi
7
Chương 7: Dục Phong muốn tôi giết người
8
Chương 8: Bà làm mẹ kiểu gì vậy?
9
Chương 9: Tôi sợ ma là thật
10
Chương 10: Trái tim tôi mỏng lắm, đừng doạ
11
Chương 11: Ngưỡng Mi bị đánh thành đầu heo
12
Chương 12: Một trong những điều tôi che giấu
13
Chương 13: Chuyện của vài năm trước
14
Chương 14: Nói khùng nói điên
15
Chương 15: Ngắm biển cùng anh
16
Chương 16: Biến thái quá đi
17
Chương 17: Đúng là doạ người
18
Chương 18: Boss tìm tôi rồi
19
Chương 19: An Tử hình như hơi cáu
20
Chương 20: Chuyện vặt
21
Chương 21: Công việc đào ra tiền
22
Chương 22: Boss không phải người tốt bụng
23
Chương 23: Bọn họ đều đi cả rồi
24
Chương 24: Không phải lần đầu tiên
25
Chương 25: Lão lại âm mưu cái gì rồi
26
Chương 26: Tình hình không được ổn cho lắm
27
Chương 27: Đừng sợ, anh sẽ ở đây cùng em
28
Chương 28: Các người chọn nhầm đối tượng bắt nạt rồi
29
Chương 29: Hắn không dám
30
Chương 30: Tôi chọn cách không tin
31
Chương 31: Tôi hiểu mà
32
Chương 32: Không lý nào lại vậy
33
Chương 33: Nạn nhân kế tiếp
34
Chương 34: Phòng bên cạnh có biến thái
35
Chương 35: Giải cứu mục tiêu
36
Chương 36: Anh ấy biết được một nửa rồi
37
Chương 37: Chúng tôi có ràng buộc
38
Chương 38: Có mắt chỉ để trưng
39
Chương 39: Tôi tin boss làm được
40
Chương 40: Người này có vẻ khác
41
Chương 41: Suýt thì lớn chuyện
42
Chương 42: Gọi thế nào đều không tránh khỏi
43
Chương 43: Bị cuốn vào chuyện không hay
44
Chương 44: Vòng chân mới
45
Chương 45: Tôi sợ ma
46
Chương 46: Cũng không tồi
47
Chương 47: Không biết xấu hổ
48
Chương 48: Là giả
49
Chương 49: Tôi sinh nghi rồi
50
Chương 50: Ngưỡng Anh Đạt chết chắc rồi
51
Chương 51: Nhiệm vụ mới
52
Chương 52: Đặc quyền của tôi
53
Chương 53: Nhất thiết phải để bản thân bị thương sao?
54
Chương 54: Boss bị hỏng rồi
55
Chương 55: Có chút ảnh hưởng nhưng không đau lòng
56
Chương 56: Đừng doạ người ta như thế
57
Chương 57: Không thấy hay sao còn hỏi?
58
Chương 58: Đã là quá khứ rồi
59
Chương 59: Chia xa
60
Chương 60: Bị tập kích
61
Chương 61: Trái tim chảy máu rồi
62
Chương 62: Thẳng thắn như vậy, tôi buồn đó
63
Chương 63: Làm khó nhau
64
Chương 64: Không phải cho anh
65
Chương 65: Yêu bằng mắt
66
Chương 66: Tương lai chúng ta
67
Chương 67: Nơi này không thể đi dạo
68
Chương 68: Đuổi đi
69
Chương 69: Một giấc ngủ ngon rất xa vời
70
Chương 70: Bám dai như đỉa
71
Chương 71: Quá sức tưởng tượng
72
Chương 72: Từ từ, đừng kích động
73
Chương 73: Sao lại quay về rồi?
74
Chương 74: Làm tôi hơi bất ngờ
75
Chương 75: Các người diễn thật tệ
76
Chương 76: Gặp lại bác sĩ Thạch
77
Chương 77: Tôi rất biết ơn
78
Chương 78: Thôi xong, bị bắt rồi
79
Chương 79: Bất ngờ không nhỏ
80
Chương 80: Viện binh của tôi đến rồi
81
Chương 81: Mạng tôi lớn lắm
82
Chương 82: Xin phép rồi mới được đi
83
Chương 83: Ngoan cố
84
Chương 84: Sự thật trước mắt là giả thôi
85
Chương 85: Sự thật trước mắt là giả dối
86
Chương 86: Tôi ghét bà ta nhất
87
Chương 87: Thời gian trôi đi
88
Chương 88: Tổn thương là điều không thể tránh khỏi
89
Chương 89: Phiền Du Nam rồi
90
Chương 90: Giả định trong tôi
91
Chương 91: End

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play