Tỉnh Lại Lần Nữa, Tôi Cưa Đổ Bạn Thân

Tỉnh Lại Lần Nữa, Tôi Cưa Đổ Bạn Thân

Chương 1: Hôn lễ

Thành phố Nam Châu năm 2030

Buổi tối

Cả thành phố đều chìm trong màn đêm, những ánh đèn từ các tòa nhà cao ốc bắt đầu phát sáng, giữa không gian u tối lại càng trở nên rực rỡ. Phúc Dương buông bỏ con chuột trên tay, ngã người ra sau vươn vai một cái, ánh mắt nhìn vào màn hình máy tính. Trên màn hình là toàn bộ công việc trong tuần sau, Phúc Dương đã đem chúng xử lý hết trong vòng hai ngày. Mấy cậu đồng nghiệp ngồi cạnh nhìn Phúc Dương điên cuồng chạy deadline thì vô cùng thắc mắc hỏi cậu.

- Sao phải làm sớm vậy, sếp đang cần gấp à?

Phúc Dương chỉ mỉm cười rồi lắc đầu trả lời bọn họ.

- Không phải, tuần sau tôi phải tham dự lễ cưới của bạn thân, thế là phải làm xong sớm để còn xin nghỉ.

Cậu bạn đồng nghiệp chỉ “à” một tiếng coi như đã hiểu, sau đó cậu ta đứng lên dọn dẹp đồ bỏ vào balo rồi nhanh chóng rời đi. Hiện tại là cuối tuần nên trong công ty không có nhiều người, Phúc Dương đợi bọn họ rời đi hết rồi mới bắt đầu tắt máy tính ra về. Trước khi đi, cậu đưa tay mở ngăn kéo, trong đó có vài bộ hồ sơ cùng với một tấm thiệp màu đỏ chói mắt nằm ngay bên dưới. Phúc Dương đưa tay lấy tấm thiệp, trên gương mặt hiện lên một nỗi buồn mơ hồ nào đó.

Người sắp sửa bước vào lễ đường chính là người bạn thân mười năm của Phúc Dương, nói đúng hơn thì chính là người mà Phúc Dương yêu thầm chín năm – Trần Gia Khánh.

Phúc Dương có chút tự giễu bản thân, biết rõ người ta không yêu mình nhưng vẫn cố chấp ở mãi bên cạnh người ta, đến ngày người ta kết hôn thì vẫn phải vui vẻ ở bên cạnh chúc phúc, cậu nhìn hai cái tên trên tấm thiệp rồi nở nụ cười chua chát.

- Trần Phúc Dương, mày cảm thấy bản thân có ngu không? Đến khi cậu ấy kết hôn rồi mà mày vẫn lún sâu vào đoạn tình cảm này, có đáng không?

Câu hỏi này cậu đã tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần, nhưng kết quả vẫn chỉ có một, cậu vẫn yêu Trần Gia Khánh!

Hít một hơi thật sâu, Phúc Dương bỏ tấm thiệp vào balo sau đó nhấc chân rời khỏi phòng làm việc. Đến khi bước ra khỏi cổng công ty thì điện thoại trong túi chợt vang lên, Phúc Dương lấy ra xem, trên màn hình hiển thị người gọi là “Gia Khánh”. Vừa mới nghĩ đến anh thì anh liền gọi tới, đây có được gọi là tâm linh tương thông không nhỉ?

Phúc Dương vui vẻ hơn một tí, cậu nhanh chóng bắt máy.

- Gia Khánh, cậu có việc gì à?

Đầu dây bên kia vang lên tiếng nhạc sập sình, hai chân mày Phúc Dương khẽ chau lại.

- Cậu đang ở quán bar?

Gia Khánh im lặng không lên tiếng, Phúc Dương có chút lo lắng, cậu vừa định hỏi tiếp thì người kia đã trả lời.

- Tôi đang ở bar, bọn Vũ Luân đang làm tiệc độc thân cho tôi, Phúc Dương cậu có tới không?

Tiệc độc thân?

Vừa nghe thấy ba từ này thì trái tim Phúc Dương như bị ai đó bóp lấy, cậu hít hít cái mũi hơi đỏ sau đó lên tiếng.

- Cậu quên rồi à, tôi không ở Trung Châu.

Người bên kia “à” lên một tiếng sau đó thì bật cười.

- Tôi quên mất, xin lỗi cậu!

Phúc Dương chỉ “ừ” rồi không nói nữa, hai người im lặng một lúc rồi Phúc Dương chợt nói.

- Hôm lễ cưới... tôi làm phù rể cho cậu có được không?

Gia Khánh nghe xong cũng không đáp, một lát sau, Phúc Dương nghe thấy anh khẽ “ừ” rồi điện thoại bị ngắt. Nhìn màn hình tối đen, Phúc Dương khẽ nở nụ cười chua xót, cậu đưa tay lên tát vào miệng mình một cái rồi khẽ mắng “nói cái gì thế cũng không biết”.

Thời tiết Nam Châu về đêm hơi lạnh, cơn gió thổi qua làm cho những chiếc lá cây khô rụng xuống bên vệ đường. Phúc Dương cúi người nhặt lên một cái lá khô, sau đó cầm nó trong tay rồi leo lên xe. Thật ra cái lá ấy cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, chỉ thích rồi tiện tay nhặt mà thôi.

------------------------------------------------------------------------

Ba ngày sau

Thành phố Trung Châu

Tại khách sạn sang trọng đang diễn ra một buổi hôn lễ hoành tráng, chú rể hôm nay là con trai út của chủ tịch tập đoàn Gia Hòa – tập đoàn kinh doanh bất động sản và du lịch lớn nhất cả nước.

Bây giờ đã là mười giờ sáng, cách giờ làm lễ khoảng chừng nửa tiếng, Phúc Dương khoác lên mình bộ lễ phục phù rể, cậu đang đứng trước cửa phòng chờ Gia Khánh thay quần áo. Phúc Dương liếc nhìn hộp nhẫn màu xanh dương trên tay, trong đầu hiện lên một ý nghĩ “nếu như bây giờ cậu ném nó đi thì có phải hôn lễ sẽ không thể hoàn thành?”.

Nhưng Trần Phúc Dương cậu sao có thể làm như vậy kia chứ, mặc dù cậu yêu Gia Khánh nhưng không đồng nghĩa với việc cậu sẽ hủy hoại hạnh phúc của anh. Yêu chính là phải làm cho người mình yêu được hạnh phúc, và cậu tin Gia Khánh sẽ hạnh phúc sẽ với chính sự lựa chọn của anh.

Đang suy nghĩ miên man thì cánh cửa phòng thay đồ bật mở, Gia Khánh bước ra trong bộ vest chú rể trông vô cùng đẹp trai. Vừa liếc mắt nhìn sang thì trái tim Phúc Dương đã đập mạnh, cậu nhanh chóng đem ánh mắt dời đi không dám nhìn vào anh nữa. Cậu sợ cậu sẽ khóc lên mất, bởi vì người đàn ông mặc vest kia sắp trở thành chồng của người khác mất rồi.

Gia Khánh chỉnh lại cổ áo, ánh mắt nhìn vào Trần Phúc Dương đang cúi mặt ở đối diện, anh khó hiểu hỏi.

- Cậu sao thế, sao không ngẩng mặt lên, chẳng lẽ tôi mặc bộ này xấu đến không thể nhìn à?

Phúc Dương tự nói thầm trong bụng “có mà đẹp không dám nhìn ấy”, nhưng mấy lời này có cho tiền cậu cũng không dám nói ra. Phúc Dương ngẩng đầu cười một cái.

- Nào có chứ, chỉ là tôi đang suy nghĩ vài chuyện nên cúi đầu mà thôi.

Gia Khánh không hề nghi ngờ, anh chỉ “ừ” một tiếng rồi cất bước đi khỏi khu vực thay quần áo, Phúc Dương cũng lủi thủi đi theo phía sau anh.

Đến khi đồng hồ điểm mười giờ ba mươi phút, tiếng nhạc du dương vang lên, cánh cửa đại sảnh khách sạn mở ra, chú rể khoác tay cô dâu từng bước đi vào lễ đường.

Phúc Dương đứng sẵn trên sân khấu chờ hai người họ tiến đến, bên phía nhà gái cũng có một vị phù dâu đứng đợi như anh, hai người còn nhìn nhau gật đầu chào hỏi.

Chú rể và cô dâu đi đến sân khấu, ngay khoảnh khắc ấy tiếng nhạc cũng dừng lại, người chủ hôn nhanh chóng bắt đầu buổi lễ.

Sau khi cô dâu và chú rể trao nhẫn cho nhau thì tiếng nhạc lại lần nữa vang lên, bên dưới mọi người đang hô to “hôn đi, hôn đi”, phía trên này cô dâu ngượng ngùng nhìn chú rể, sau đó họ đã trao cho nhau một nụ hôn trong sự vỗ tay nhiệt liệt của khách mời.

Phúc Dương không dám nhìn thẳng, cậu nhanh chóng rời khỏi sân khấu hòa vào đám đông bên dưới, cậu đi đến cạnh mấy người bạn thân, bọn họ đều biết rõ sự tình nên chỉ vỗ vai an ủi Phúc Dương. Cậu mỉm cười rồi cầm ly hướng mọi người kính rượu, coi như bọn họ đã giúp cậu trong suốt khoảng thời gian qua. Sau khi uống xong, Phúc Dương hai mắt đỏ ửng nhìn lên sân khấu, miệng khẽ mấp máy.

- Gia Khánh, chúc cậu hạnh phúc!

Hot

Comments

Hứa Nhiên Nhiên

Hứa Nhiên Nhiên

buồn

2024-10-11

0

Knox _ Seins

Knox _ Seins

sao nhột vậy🐧

2024-09-12

0

Huyết Dạ

Huyết Dạ

lần thứ ba

2024-05-28

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hôn lễ
2 Chương 2: Tai nạn
3 Chương 3: Sấm sét
4 Chương 4: Tỉnh lại
5 Chương 5: Gặp gỡ
6 Chương 6: Nhập học
7 Chương 7: Ký túc xá
8 Chương 8: Làm quen
9 Chương 9: Không sợ
10 Chương 10: Đào hoa
11 Chương 11: Quà gặp mặt
12 Chương 12: Ăn trưa
13 Chương 13: Bạn gái
14 Chương 14: Giờ thể dục
15 Chương 15: Bị phạt đứng
16 Chương 16: Ôm
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Ngất xỉu
19 Chương 19: Làm nũng
20 Chương 20: Đồ lưu manh
21 Chương 21: Bí mật
22 Chương 22: Cắm sừng?
23 Chương 23: Cãi nhau
24 Chương 24: Giận dỗi
25 Chương 25: Chị gái
26 Chương 26: Đi nhà ma
27 Chương 27: Trùng hợp
28 Chương 28: Ngốc!
29 Chương 29: Xin lỗi
30 Chương 30: Làm lành
31 Chương 31: Có bệnh
32 Chương 32: Thoa thuốc
33 Chương 33: Em thích anh!
34 Chương 34: Người trong lòng
35 Chương 35: Bạn cùng bàn
36 Chương 36: Giả vờ
37 Chương 37: Bế công chúa
38 Chương 38: Hoảng sợ
39 Chương 39: Lưu Hân Hân
40 Chương 40: Tỏ tình
41 Chương 41: Đồ xấu xa
42 Chương 42: Yêu đương
43 Chương 43: Vai diễn
44 Chương 44: Ngủ chung
45 Chương 45: Đại hội thể thao
46 Chương 46: Chị gái đáng yêu
47 Chương 47: Đi cắm trại
48 Chương 48: Người yêu cũ
49 Chương 49: Bức ảnh
50 Chương 50: Không thể
51 Chương 51: Nhớ anh
52 Chương 52: Chia tay
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Trêu chọc
55 Chương 55: Đừng khóc
56 Chương 56: Bắt gặp
57 Chương 57: Tra khảo
58 Chương 58: Gặp sự cố
59 Chương 59: Yêu
60 Chương 60: Không hối hận
61 Chương 61: Món quà lớn
62 Chương 62: Lo Lắng
63 Chương 63: Đối mặt
64 Chương 64: Điên rồi!
65 Chương 65: Nổi nhớ
66 Chương 66: Xuất viện
67 Chương 67: Ông nội
68 Chương 68: Điều kiện
69 Chương 69: Du học
70 Chương 70: Yêu xa
71 Chương 71: Quà sinh nhật
72 Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73 Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74 Chương 74: Giấc mơ
75 Chương 75: Sự thay đổi
76 Chương 76: Gia Khánh
77 Chương 77: Trở về
78 Chương 78: Hôn lễ
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Hôn lễ
2
Chương 2: Tai nạn
3
Chương 3: Sấm sét
4
Chương 4: Tỉnh lại
5
Chương 5: Gặp gỡ
6
Chương 6: Nhập học
7
Chương 7: Ký túc xá
8
Chương 8: Làm quen
9
Chương 9: Không sợ
10
Chương 10: Đào hoa
11
Chương 11: Quà gặp mặt
12
Chương 12: Ăn trưa
13
Chương 13: Bạn gái
14
Chương 14: Giờ thể dục
15
Chương 15: Bị phạt đứng
16
Chương 16: Ôm
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Ngất xỉu
19
Chương 19: Làm nũng
20
Chương 20: Đồ lưu manh
21
Chương 21: Bí mật
22
Chương 22: Cắm sừng?
23
Chương 23: Cãi nhau
24
Chương 24: Giận dỗi
25
Chương 25: Chị gái
26
Chương 26: Đi nhà ma
27
Chương 27: Trùng hợp
28
Chương 28: Ngốc!
29
Chương 29: Xin lỗi
30
Chương 30: Làm lành
31
Chương 31: Có bệnh
32
Chương 32: Thoa thuốc
33
Chương 33: Em thích anh!
34
Chương 34: Người trong lòng
35
Chương 35: Bạn cùng bàn
36
Chương 36: Giả vờ
37
Chương 37: Bế công chúa
38
Chương 38: Hoảng sợ
39
Chương 39: Lưu Hân Hân
40
Chương 40: Tỏ tình
41
Chương 41: Đồ xấu xa
42
Chương 42: Yêu đương
43
Chương 43: Vai diễn
44
Chương 44: Ngủ chung
45
Chương 45: Đại hội thể thao
46
Chương 46: Chị gái đáng yêu
47
Chương 47: Đi cắm trại
48
Chương 48: Người yêu cũ
49
Chương 49: Bức ảnh
50
Chương 50: Không thể
51
Chương 51: Nhớ anh
52
Chương 52: Chia tay
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Trêu chọc
55
Chương 55: Đừng khóc
56
Chương 56: Bắt gặp
57
Chương 57: Tra khảo
58
Chương 58: Gặp sự cố
59
Chương 59: Yêu
60
Chương 60: Không hối hận
61
Chương 61: Món quà lớn
62
Chương 62: Lo Lắng
63
Chương 63: Đối mặt
64
Chương 64: Điên rồi!
65
Chương 65: Nổi nhớ
66
Chương 66: Xuất viện
67
Chương 67: Ông nội
68
Chương 68: Điều kiện
69
Chương 69: Du học
70
Chương 70: Yêu xa
71
Chương 71: Quà sinh nhật
72
Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73
Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74
Chương 74: Giấc mơ
75
Chương 75: Sự thay đổi
76
Chương 76: Gia Khánh
77
Chương 77: Trở về
78
Chương 78: Hôn lễ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play