Chương 15: Bị phạt đứng

Gia Khánh bị hỏi ngược lại thì không biết nên nói gì, anh cười cười vỗ vỗ vai cậu, Phúc Dương thở phào một hơi, cũng may Gia Khánh là một người có suy nghĩ đơn giản, đổi lại là người khác thì họ chưa chắc đã tin lời của cậu. Hai người nhận lấy thức ăn rồi đi về phía bàn ngồi xuống, Phúc Dương nhìn anh khẽ hỏi.

- Lát nữa mua bữa sáng cho ba người kia luôn không?

Gia Khánh gật đầu, cậu thấy vậy nên không nói thêm gì nữa, hai người im lặng ăn xong bữa sáng, sự cố nho nhỏ khi nãy cũng nhanh chóng được quên lãng đi.

Tiết học đầu tiên của buổi sáng là tiết tự đọc, học sinh trong lớp 11A1 ai nấy cũng đều ngoan ngoãn ngồi im không trò chuyện lung tung, tiết này vốn không có giáo viên nên nhóm người ở bàn cuối có vẻ hơi lộn xộn, Thành Đạt kéo Vũ Luân chơi cờ caro, Thái Vũ thì chinh chiến ở trong thế giới game của cậu ta, Gia Khánh bởi vì buổi sáng chưa ngủ đủ giấc nên lúc này đang cúi gầm mặt xuống bàn ngủ. Phúc Dương ngồi ở dãy bên cạnh đang giải bài tập toán, kiến thức của năm lớp 11 cậu có chút không ổn lắm, mấy công thức toán cần phải học lại thêm vài lần, ngay cả cách giải bài và áp dụng cũng cần nghiên cứu rất lâu mới ra. Cũng may là đầu óc cậu thông minh, nếu đổi lại là người khác thì có lẽ đã sớm quên sạch mấy thứ ở trong sách này rồi, bởi vì sau khi ra trường thì hầu như chả cần sử dụng đến chúng nữa.

Mộng Tuyền nhìn thấy cậu đang giải một bài toán khó, giấy nháp cũng đã kính mấy tờ nhưng vẫn chưa tìm ra đáp án, cô ấy nghiêng người nhìn sang rồi khẽ nói.

- Bài này bọn mình vẫn chưa học tới kia mà\, cậu giải làm gì thế?

Phúc Dương dừng động tác trên tay, cậu mỉm cười quay sang trả lời.

- Mình xem trước ấy mà\, thấy đề bài thú vị nên định giải thử\, không ngờ lại giải hoài vẫn không được!

Mộng Tuyền gật đầu cầm lấy đề bài lên xem một lúc, trong đầu cô chợt nổi lên một suy nghĩ, Mộng Tuyền mỉm cười trả lại quyển sách luyện đề cho cậu.

- Đề này vốn nằm trong chương trình nâng cao của lớp 11\, cậu không giải được thì nhờ Gia Khánh giúp đi\, cậu ta nằm trong đội tuyển luyện thi toán của thành phố ấy!

Phúc Dương cười cười ngoài mặt nhưng trong lòng thì ngược lại, cậu cảm thấy dường như Mộng Tuyền càng ngày càng nhận ra tình cảm của cậu đối với Gia Khánh rồi, thế thì có nên lựa thời điểm thích hợp để nói với cô ấy không nhỉ?

Phúc Dương đặt lại quyển luyện đề xuống bàn, cậu khẽ cười nói.

- Mình biết rồi\, hiện tại mình muốn giải thêm một lát nữa\, nếu thật sự không giải được thì sẽ tìm cậu ấy hỏi vậy!

Mộng Tuyền gật đầu rồi tiếp tục với việc đọc bài của mình, âm thanh đọc bài của cả lớp vẫn vang lên đều đều, Phúc Dương thở dài nhìn đề bài trước mặt rồi quyết định không làm nữa, cậu vẫn nên đọc bài cùng các bạn thì hơn.

Mấy tiết học sau đó trôi qua một cách nhạt nhẽo và buồn chán, Phúc Dương nâng cằm cố gắng mở to mắt để lắng nghe cô giáo dạy ngữ văn đang giảng bài, mấy câu thơ xưa được cô giáo đọc lên bằng một chất giọng ngọt ngào truyền cảm, nhưng đối với Phúc Dương thì đó giống như một bài thơ ru ngủ vậy. Đêm qua vốn ngủ không ngon giấc, sáng nay lại còn phải dậy sớm, khi nãy còn tự hành hạ bản thân bằng mấy đề toán khó, hiện tại đầu của cậu đau như búa bổ. Phúc Dương kéo kéo áo Mộng Tuyền nói nhỏ.

- Mình muốn ngủ một lát\, cậu canh giáo viên giúp mình nhé!

Ngồi ở bàn cuối có được một lợi thế rất lớn, đó chính là ngủ gật trong lớp cũng không bị giáo viên phát hiện, Mộng Tuyền nghe cậu nói thế liền gật đầu bảo cậu cứ ngủ đi. Phúc Dương khẽ nói “Cảm ơn” rồi gục đầu xuống bàn đánh một giấc, đợi đến khi cậu tỉnh lại thì cảm thấy bầu không khí trong lớp có phần lạ lạ. Đột nhiên vai cậu bị vỗ một cái, Phúc Dương ngẩng đầu lên nhìn thì ngay lập tức giật mình, gương mặt của thầy giám thị xuất hiện trong tầm mắt của cậu.

Thầy giám thị ở trường Gia Hòa nổi tiếng là khó tính, bất kể học sinh vi phạm nội quy có là ai thì thầy cũng không kiêng nể mà xử lý thẳng tay, trong lòng Phúc Dương run lên, cậu nhanh chóng đứng dậy gật đầu chào thầy.

- Thầy giám thị\, em xin lỗi!

Thầy giám thị hừ một tiếng rồi cất giọng, lời nói đanh thép khiến người nghe không thể chống cự.

- Xin lỗi cũng không có tác dụng\, ra đứng bên ngoài cho tôi\, đến hết tiết cuối thì mới được vào!

Cả lớp 11A1 lặng ngắt như tờ, đến cả tiếng bút rơi xuống sàn nhà cũng vang lên vô cùng lớn, Phúc Dương mím môi gật đầu rồi đi ra bên ngoài, cậu vừa đặt chân đến hành lang thì phát hiện bên ngoài không chỉ có mình cậu, nhóm người Gia Khánh cũng đang ở đây. Thành Đạt nhìn thấy cậu liền cười hề hề vẫy tay chào hỏi.

- Bạn mới cũng bị phạt à\, phòng chúng ta đúng là không thể tách rời mà!

Thật ra trong lúc Phúc Dương còn đang ngủ thì thầy giám thị đang đi tuần tra ở lầu 4, đám người Gia Khánh thì nửa chơi điện thoại nửa ngủ trong giờ, thầy giám thị vừa đi ngang cửa sổ liền nhanh chóng bắt ngay tại trận, cả bốn người liền bị mắng một trận rồi bị phạt đứng hành lang. Trong lúc đó Mộng Tuyền đang cố gắng lay người cậu dậy, nhưng do Phúc Dương ngủ quá ngon giấc nên không hề bị đánh thức, cho đến khi thầy giám thị vỗ vỗ bàn thì cậu mới mở mắt ra, kết quả chính là như bây giờ, năm chàng trai đứng trên hành lang để các bạn học khác đi qua đi lại xem như trò hề.

Thành Đạt vẫn vô tư cười nói chào hỏi với bọn họ, anh bạn này không hề nhận thấy việc bị phạt là một chuyện tồi tệ, đứng ở bên ngoài không cần phải nghe giảng, điều này còn khiến cho cậu ta cảm thấy vui vẻ. Vũ Luân cùng Thái Vũ thì mỗi người mỗi việc, một người cầm sách nghiên cứu cách giải bài hóa học, một người thì hết mình với game online. Phúc Dương nghiêng đầu nhìn Gia Khánh, lúc này anh đang tựa lưng vào tường nhắm mắt, không biết có phải là đang ngủ hay không, thấy thế nên Phúc Dương liền bạo gan nhích về phía anh, kéo kéo cánh tay áo.

- Này!

Gia Khánh mở mắt ra liếc nhìn cậu một cái, gương mặt hờ hững không có nửa điểm khó chịu nào cả.

- Sao thế?

Phúc Dương cười cười, cậu chỉ muốn làm mấy hành động ngu ngốc này thôi chứ không có gì muốn nói cả, đối với Phúc Dương thì đó cũng được xem là một chút ngọt ngào nho nhỏ rồi.

- Không có sao cả\, chỉ muốn xem xem cậu có ngủ không mà thôi!

Gia Khánh bật cười, tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, từng làn gió mát thổi vào mặt khiến cho mái tóc anh khẽ bay bay, Phúc Dương im lặng lặng lẽ quan sát, ánh mắt cậu tràn ngập sự dịu dàng giành cho anh, nếu như hiện tại có người tinh ý nhìn thấy thì sẽ phát hiện ra ngay lập tức, tuy nhiên bây giờ đang là giờ học nên chẳng có ai đi ngang qua, ba người kia thì chỉ lo chơi đùa, nào có để tâm đến Phúc Dương kia chứ.

Nhìn một hồi thì cậu cũng di chuyển tầm mắt, học theo Gia Khánh dựa lưng vào tường nhắm mắt dưỡng thần, hai tay đút vào túi áo, cậu vốn chỉ định nhắm mắt cho có nhưng ai ngờ cơn buồn ngủ lại kéo đến, Phúc Dương ngủ gật lúc nào cũng không hay.

Gia Khánh đang chập chờn trong giấc ngủ thì đột nhiên cảm thấy bả vai nặng trĩu, hình như có thứ gì đó vừa rơi trúng vai anh, hai mắt khó chịu mở ra, liếc một cái thì phát hiện đó là một cái đầu có mái tóc đen nhánh của ai đó, ban nãy người đứng cạnh anh là Phúc Dương, không cần hỏi cũng biết cái đầu này là ai. Có lẽ cậu đã ngủ, toàn bộ cơ thể đều ngã vào trên người anh, Gia Khánh khó khăn đứng thẳng người, ba người bên kia cũng nhìn thấy tình cảnh này, Thành Đạt vội vã lên tiếng.

- Đại ca có cần em giúp gì không?

Gia Khánh lắc đầu.

- Không cần đâu\, cứ để cậu ấy ngủ một lát đi\, đêm qua chúng ta chơi game làm ảnh hướng giấc ngủ của cậu ấy\, có lẽ hiện tại hơi mệt nên mới ngủ gật!

Ba người kia nghe xong liền gật đầu, quyết định hôm nay sẽ không tiếp tục chơi game đến khuya nữa, Vũ Luân thì tâm lý hơn hai tên còn lại, cậu ta lập tức lên mạng tìm mua mấy thứ có thể đeo vào tai làm giảm tiếng ồn, sau khi chọn được liền đặt hàng, có lẽ đây là một biện pháp hữu dụng đối với phòng bọn họ, đến khi trời tối thì người muốn chơi cứ chơi, người muốn ngủ cứ ngủ!

Hot

Comments

Bánh Bao

Bánh Bao

a cutiii vaiz ò

2023-09-21

3

Haruhu

Haruhu

trùi ui con ui sao con mê mà con mê lộ liễu zậy =)))

2023-05-18

17

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hôn lễ
2 Chương 2: Tai nạn
3 Chương 3: Sấm sét
4 Chương 4: Tỉnh lại
5 Chương 5: Gặp gỡ
6 Chương 6: Nhập học
7 Chương 7: Ký túc xá
8 Chương 8: Làm quen
9 Chương 9: Không sợ
10 Chương 10: Đào hoa
11 Chương 11: Quà gặp mặt
12 Chương 12: Ăn trưa
13 Chương 13: Bạn gái
14 Chương 14: Giờ thể dục
15 Chương 15: Bị phạt đứng
16 Chương 16: Ôm
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Ngất xỉu
19 Chương 19: Làm nũng
20 Chương 20: Đồ lưu manh
21 Chương 21: Bí mật
22 Chương 22: Cắm sừng?
23 Chương 23: Cãi nhau
24 Chương 24: Giận dỗi
25 Chương 25: Chị gái
26 Chương 26: Đi nhà ma
27 Chương 27: Trùng hợp
28 Chương 28: Ngốc!
29 Chương 29: Xin lỗi
30 Chương 30: Làm lành
31 Chương 31: Có bệnh
32 Chương 32: Thoa thuốc
33 Chương 33: Em thích anh!
34 Chương 34: Người trong lòng
35 Chương 35: Bạn cùng bàn
36 Chương 36: Giả vờ
37 Chương 37: Bế công chúa
38 Chương 38: Hoảng sợ
39 Chương 39: Lưu Hân Hân
40 Chương 40: Tỏ tình
41 Chương 41: Đồ xấu xa
42 Chương 42: Yêu đương
43 Chương 43: Vai diễn
44 Chương 44: Ngủ chung
45 Chương 45: Đại hội thể thao
46 Chương 46: Chị gái đáng yêu
47 Chương 47: Đi cắm trại
48 Chương 48: Người yêu cũ
49 Chương 49: Bức ảnh
50 Chương 50: Không thể
51 Chương 51: Nhớ anh
52 Chương 52: Chia tay
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Trêu chọc
55 Chương 55: Đừng khóc
56 Chương 56: Bắt gặp
57 Chương 57: Tra khảo
58 Chương 58: Gặp sự cố
59 Chương 59: Yêu
60 Chương 60: Không hối hận
61 Chương 61: Món quà lớn
62 Chương 62: Lo Lắng
63 Chương 63: Đối mặt
64 Chương 64: Điên rồi!
65 Chương 65: Nổi nhớ
66 Chương 66: Xuất viện
67 Chương 67: Ông nội
68 Chương 68: Điều kiện
69 Chương 69: Du học
70 Chương 70: Yêu xa
71 Chương 71: Quà sinh nhật
72 Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73 Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74 Chương 74: Giấc mơ
75 Chương 75: Sự thay đổi
76 Chương 76: Gia Khánh
77 Chương 77: Trở về
78 Chương 78: Hôn lễ
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Hôn lễ
2
Chương 2: Tai nạn
3
Chương 3: Sấm sét
4
Chương 4: Tỉnh lại
5
Chương 5: Gặp gỡ
6
Chương 6: Nhập học
7
Chương 7: Ký túc xá
8
Chương 8: Làm quen
9
Chương 9: Không sợ
10
Chương 10: Đào hoa
11
Chương 11: Quà gặp mặt
12
Chương 12: Ăn trưa
13
Chương 13: Bạn gái
14
Chương 14: Giờ thể dục
15
Chương 15: Bị phạt đứng
16
Chương 16: Ôm
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Ngất xỉu
19
Chương 19: Làm nũng
20
Chương 20: Đồ lưu manh
21
Chương 21: Bí mật
22
Chương 22: Cắm sừng?
23
Chương 23: Cãi nhau
24
Chương 24: Giận dỗi
25
Chương 25: Chị gái
26
Chương 26: Đi nhà ma
27
Chương 27: Trùng hợp
28
Chương 28: Ngốc!
29
Chương 29: Xin lỗi
30
Chương 30: Làm lành
31
Chương 31: Có bệnh
32
Chương 32: Thoa thuốc
33
Chương 33: Em thích anh!
34
Chương 34: Người trong lòng
35
Chương 35: Bạn cùng bàn
36
Chương 36: Giả vờ
37
Chương 37: Bế công chúa
38
Chương 38: Hoảng sợ
39
Chương 39: Lưu Hân Hân
40
Chương 40: Tỏ tình
41
Chương 41: Đồ xấu xa
42
Chương 42: Yêu đương
43
Chương 43: Vai diễn
44
Chương 44: Ngủ chung
45
Chương 45: Đại hội thể thao
46
Chương 46: Chị gái đáng yêu
47
Chương 47: Đi cắm trại
48
Chương 48: Người yêu cũ
49
Chương 49: Bức ảnh
50
Chương 50: Không thể
51
Chương 51: Nhớ anh
52
Chương 52: Chia tay
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Trêu chọc
55
Chương 55: Đừng khóc
56
Chương 56: Bắt gặp
57
Chương 57: Tra khảo
58
Chương 58: Gặp sự cố
59
Chương 59: Yêu
60
Chương 60: Không hối hận
61
Chương 61: Món quà lớn
62
Chương 62: Lo Lắng
63
Chương 63: Đối mặt
64
Chương 64: Điên rồi!
65
Chương 65: Nổi nhớ
66
Chương 66: Xuất viện
67
Chương 67: Ông nội
68
Chương 68: Điều kiện
69
Chương 69: Du học
70
Chương 70: Yêu xa
71
Chương 71: Quà sinh nhật
72
Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73
Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74
Chương 74: Giấc mơ
75
Chương 75: Sự thay đổi
76
Chương 76: Gia Khánh
77
Chương 77: Trở về
78
Chương 78: Hôn lễ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play