Chương 2: Tai nạn

Ba giờ chiều

Buổi lễ kết hôn của Gia Khánh cũng đã gần đến giờ kết thúc, hội bạn bè thay phiên nhau chuốc rượu chú rể cùng cô dâu, tiếng nhạc cùng tiếng cười nói đùa giỡn làm cho bầu không khí của buổi tiệc vô cùng vui vẻ. Vì Phúc Dương là phù rể nên cũng bị chuốc rất nhiều, vả lại hôm nay cũng là ngày tụ họp đông đủ nhất của lớp trung học nên mọi người càng uống hăng say hơn.

Đến lúc tan tiệc thì trời cũng đã sập tối, đám bạn bá vai bá cổ ồn ào đi đến bãi đỗ xe, Phúc Dương đã hơi ngà ngà say, thế nhưng cậu cảm thấy mình vẫn có thể lái xe trở về khách sạn, nên đã từ chối mấy lời đề nghị đưa về của đám bạn thân. Trước khi mở cửa xe, cậu tiến đến gần Gia Khánh rồi vươn tay ôm lấy anh, Gia Khánh hơi bất ngờ nhưng vẫn đưa tay vỗ vỗ vai cậu. Phúc Dương hai mắt hơi ửng đỏ, cậu buông anh ra, môi khẽ nhếch lên nở nụ cười.

- Tân hôn vui vẻ nhé!

Gia Khánh gật đầu nói “cảm ơn”, Phúc Dương lùi lại vài bước, vẫy vẫy tay chào tạm biệt đám bạn rồi mở cửa ngồi vào xe. Chiếc xe nhanh chóng di chuyển hoà mình vào dòng xe cộ đông đúc trên đường.

Đi được một đoạn khá xa thì đột nhiên Phúc Dương cảm thấy chóng mặt, ngực nhói đau, hơi thở nặng nề, cậu nhận ra bệnh hen suyễn của cậu đang tái phát. Phúc Dương hoảng hốt tìm kiếm thuốc trên xe nhưng lại không tìm thấy, cậu giảm tốc độ xe, mắt liếc nhìn đường, một tay lái xe còn một tay tìm thuốc. Đột nhiên tay cậu chạm phải lọ thuốc xịt, Phúc Dương mừng rỡ lấy nó ra, vừa định đưa lên miệng thì tai cậu nghe thấy tiếng bóp còi dồn dập vang lên kèm theo đó là tiếng la hét của tài xế.

- Tránh ra, tránh ra, xe bị mất thắng!!!

Phúc Dương trừng to hai mắt nhìn chiếc xe tải lớn đang lao nhanh đến trong gương chiếu hậu, trái tim cậu như ngừng đập, tứ chi dường như không thể hoạt động, trong giờ phút ấy, cậu chỉ biết mở to mắt nhìn chiếc xe kia đang lao tới. Và rồi “rầm” một tiếng, xe của Phúc Dương bị xe tải tông bay lên không trung xoay tròn vài vòng rồi văng ra xa đến vài mét. Dầu trong xe bắt đầu chảy ra, Phúc Dương đau đớn nhắm nghiền hai mắt, bên tai cậu vang vẳng tiếng người kêu cứu, tiếng xe cảnh sát và cả xe cứu thương, sau đó cậu dường như không nghe thấy gì nữa, ý thức hoàn toàn mất đi.

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Một cơn đau đầu khủng khiếp truyền tới, Phúc Dương mở mắt ra thì nhìn thấy một luồng ánh sáng chói mắt, cậu nhận ra đó là ánh sáng của đèn phẩu thuật, hiện tại chắc hẳn cậu đang ở bệnh viện. Lúc này đột nhiên cậu nghe thấy tiếng cửa mở, một hai giây sau thì tiếng gào thóc thảm thiết của một người phụ nữ vang lên, âm thanh đó đối với cậu vô cùng quen thuộc, là âm thanh của mẹ cậu.

Phúc Dương hốt hoảng ngồi bật dậy, bỏ qua việc cơ thể có cảm giác nhẹ nhàng bay bổng của mình, cậu lao thẳng ra ngoài cửa. Vừa bước ra thì cậu liền nhìn thấy cha mình đang ôm chặt mẹ ngồi bệt trên nền gạch lạnh lẽo, lúc này mẹ cậu khóc đến vô cùng thảm, đưa mắt nhìn sang cha thì Phúc Dương cũng thấy hai mắt ông đỏ hoe. Cậu luống cuống đi đến đưa tay định ôm lấy mẹ nhưng tay cậu xuyên qua cơ thể bà, hai mắt Phúc Dương trừng lớn, cậu làm lại động tác khi nãy hai ba lần nữa nhưng kết quả vẫn như thế. Phúc Dương cảm thấy chuyện tồi tệ nhất đã xảy ra với mình, lúc này cậu nghe thấy phía sau lưng truyền đến tiếng đẩy giường bệnh cùng với đó là âm thanh của bác sĩ và y tá vang lên.

- Xin gia đình hãy nén bi thương!

Cha cậu nhanh chóng đỡ mẹ cậu đứng lên, Phúc Dương ngồi yên bất động như một pho tượng, cậu nghe thấy giọng nói tràn đầy sự nức nở cùng bi thương của mẹ mình.

- Dương Dương của mẹ, sao con có thể bỏ mẹ mà đi, con ơi là con, con đi rồi thì mẹ biết phải sống thế nào hả?

Cha cậu ở bên cạnh cũng rơi nước mắt, ông đau khổ nhìn đứa con trai tội nghiệp của mình đang yên tĩnh nằm trên giường bệnh, nếu như hôm qua ông biết được đó là lần cuối cùng Phúc Dương nói chuyện cùng ông thì ông đã nói với cậu nhiều hơn. Trần Thịnh – cha của Phúc Dương ngẩng đầu nhìn bác sĩ và y tá, ông đau khổ gật đầu, y tá liền lấy vải trắng kéo lên che mặt cậu.

Đến khi tiếng bước chân cùng tiếng khóc dần dần biến mất thì Phúc Dương mới cử động cơ thể, cậu run rẫy đứng lên, ánh mắt nhìn về hướng cha mẹ cậu rời đi. Trên mặt lúc này giàn giụa nước mắt, Phúc Dương cảm thấy vô cùng khổ sở, trái tim đã ngừng đập lại cảm nhận được sự đau đớn như có ai đó dùng dao đâm vào, miệng cậu khẽ thì thào.

- Cha, mẹ, con xin lỗi!

Mấy hôm sau

Tang lễ của cậu diễn ra trong sự đau thương và tiếc nuối của người thân cùng bạn bè, bọn họ đều không thể ngờ cậu sẽ ra đi vĩnh viễn như thế. Phúc Dương đứng bên cạnh quan tài của mình, cậu đưa mắt liếc nhìn những người đang đi viếng, sau đó lại nhìn về phía mẹ cậu, hai mắt bà sưng húp, ngồi bên cạnh bà là đứa em gái mười bốn tuổi của cậu, con bé dường như đã khóc và không ngủ mấy ngày nên bộ dạng vô cùng tiều tụy. Phúc Dương đi đến rồi ngồi xuống bên cạnh cô bé, bàn tay khẽ đặt lên vai cô.

- Vi Vi, anh nhờ em chăm sóc cha mẹ nhé! Anh biết sự ra đi của bản thân đã làm cho mọi người đau khổ, nhưng số trời đã an bài như thế nên anh cũng không thể thay đổi được. Em yên tâm, mặc dù hiện tại mọi người không nhìn thấy anh nhưng anh vẫn sẽ ở cạnh bảo vệ mọi người, anh rất yêu gia đình của chúng ta.

Hốc mắt Phúc Dương đỏ ửng, không biết từ khi nào nước mắt cậu đã chảy xuống hai gò má, hình ảnh đầy đau lòng này không một ai có thể nhìn thấy cả.

Hot

Comments

_.𝗵𝗵𝘁𝗻.𝟮𝟭𝟯

_.𝗵𝗵𝘁𝗻.𝟮𝟭𝟯

Tg ơi là tg tội nhỏ ghê /Sob/

2024-08-10

0

Lan Ngọc

Lan Ngọc

Tội bé vaizz

2024-07-28

0

._Shinz_. Lk

._Shinz_. Lk

Aaaa, tội Phúc Dương quáaa. Bé chết thảm quá đi huhu

2023-08-27

10

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Hôn lễ
2 Chương 2: Tai nạn
3 Chương 3: Sấm sét
4 Chương 4: Tỉnh lại
5 Chương 5: Gặp gỡ
6 Chương 6: Nhập học
7 Chương 7: Ký túc xá
8 Chương 8: Làm quen
9 Chương 9: Không sợ
10 Chương 10: Đào hoa
11 Chương 11: Quà gặp mặt
12 Chương 12: Ăn trưa
13 Chương 13: Bạn gái
14 Chương 14: Giờ thể dục
15 Chương 15: Bị phạt đứng
16 Chương 16: Ôm
17 Chương 17: Đánh nhau
18 Chương 18: Ngất xỉu
19 Chương 19: Làm nũng
20 Chương 20: Đồ lưu manh
21 Chương 21: Bí mật
22 Chương 22: Cắm sừng?
23 Chương 23: Cãi nhau
24 Chương 24: Giận dỗi
25 Chương 25: Chị gái
26 Chương 26: Đi nhà ma
27 Chương 27: Trùng hợp
28 Chương 28: Ngốc!
29 Chương 29: Xin lỗi
30 Chương 30: Làm lành
31 Chương 31: Có bệnh
32 Chương 32: Thoa thuốc
33 Chương 33: Em thích anh!
34 Chương 34: Người trong lòng
35 Chương 35: Bạn cùng bàn
36 Chương 36: Giả vờ
37 Chương 37: Bế công chúa
38 Chương 38: Hoảng sợ
39 Chương 39: Lưu Hân Hân
40 Chương 40: Tỏ tình
41 Chương 41: Đồ xấu xa
42 Chương 42: Yêu đương
43 Chương 43: Vai diễn
44 Chương 44: Ngủ chung
45 Chương 45: Đại hội thể thao
46 Chương 46: Chị gái đáng yêu
47 Chương 47: Đi cắm trại
48 Chương 48: Người yêu cũ
49 Chương 49: Bức ảnh
50 Chương 50: Không thể
51 Chương 51: Nhớ anh
52 Chương 52: Chia tay
53 Chương 53: Sinh nhật
54 Chương 54: Trêu chọc
55 Chương 55: Đừng khóc
56 Chương 56: Bắt gặp
57 Chương 57: Tra khảo
58 Chương 58: Gặp sự cố
59 Chương 59: Yêu
60 Chương 60: Không hối hận
61 Chương 61: Món quà lớn
62 Chương 62: Lo Lắng
63 Chương 63: Đối mặt
64 Chương 64: Điên rồi!
65 Chương 65: Nổi nhớ
66 Chương 66: Xuất viện
67 Chương 67: Ông nội
68 Chương 68: Điều kiện
69 Chương 69: Du học
70 Chương 70: Yêu xa
71 Chương 71: Quà sinh nhật
72 Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73 Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74 Chương 74: Giấc mơ
75 Chương 75: Sự thay đổi
76 Chương 76: Gia Khánh
77 Chương 77: Trở về
78 Chương 78: Hôn lễ
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Hôn lễ
2
Chương 2: Tai nạn
3
Chương 3: Sấm sét
4
Chương 4: Tỉnh lại
5
Chương 5: Gặp gỡ
6
Chương 6: Nhập học
7
Chương 7: Ký túc xá
8
Chương 8: Làm quen
9
Chương 9: Không sợ
10
Chương 10: Đào hoa
11
Chương 11: Quà gặp mặt
12
Chương 12: Ăn trưa
13
Chương 13: Bạn gái
14
Chương 14: Giờ thể dục
15
Chương 15: Bị phạt đứng
16
Chương 16: Ôm
17
Chương 17: Đánh nhau
18
Chương 18: Ngất xỉu
19
Chương 19: Làm nũng
20
Chương 20: Đồ lưu manh
21
Chương 21: Bí mật
22
Chương 22: Cắm sừng?
23
Chương 23: Cãi nhau
24
Chương 24: Giận dỗi
25
Chương 25: Chị gái
26
Chương 26: Đi nhà ma
27
Chương 27: Trùng hợp
28
Chương 28: Ngốc!
29
Chương 29: Xin lỗi
30
Chương 30: Làm lành
31
Chương 31: Có bệnh
32
Chương 32: Thoa thuốc
33
Chương 33: Em thích anh!
34
Chương 34: Người trong lòng
35
Chương 35: Bạn cùng bàn
36
Chương 36: Giả vờ
37
Chương 37: Bế công chúa
38
Chương 38: Hoảng sợ
39
Chương 39: Lưu Hân Hân
40
Chương 40: Tỏ tình
41
Chương 41: Đồ xấu xa
42
Chương 42: Yêu đương
43
Chương 43: Vai diễn
44
Chương 44: Ngủ chung
45
Chương 45: Đại hội thể thao
46
Chương 46: Chị gái đáng yêu
47
Chương 47: Đi cắm trại
48
Chương 48: Người yêu cũ
49
Chương 49: Bức ảnh
50
Chương 50: Không thể
51
Chương 51: Nhớ anh
52
Chương 52: Chia tay
53
Chương 53: Sinh nhật
54
Chương 54: Trêu chọc
55
Chương 55: Đừng khóc
56
Chương 56: Bắt gặp
57
Chương 57: Tra khảo
58
Chương 58: Gặp sự cố
59
Chương 59: Yêu
60
Chương 60: Không hối hận
61
Chương 61: Món quà lớn
62
Chương 62: Lo Lắng
63
Chương 63: Đối mặt
64
Chương 64: Điên rồi!
65
Chương 65: Nổi nhớ
66
Chương 66: Xuất viện
67
Chương 67: Ông nội
68
Chương 68: Điều kiện
69
Chương 69: Du học
70
Chương 70: Yêu xa
71
Chương 71: Quà sinh nhật
72
Chương 72: Ghen nhầm rồi?
73
Chương 73: Sự xuất hiện bất ngờ
74
Chương 74: Giấc mơ
75
Chương 75: Sự thay đổi
76
Chương 76: Gia Khánh
77
Chương 77: Trở về
78
Chương 78: Hôn lễ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play