chap 12: Tốt cho cả hai?

Cô khẽ " Ồ" Lại một tiếng không quá lớn, nhưng cũng đủ để cho Đàm Đình Quân hiểu rằng, cô đã ngầm đồng ý với suy nghĩ và cách làm của mình.

Nửa bữa ăn sau trôi qua trong im lặng, nhưng lại khá ổn. Tâm trạng tốt thì ăn gì cũng thấy ngon.

Không lâu sau đó, điện thoại của Dương Giai Oánh đổ chuông. Cô lật đật chạy vào phòng ngủ lấy điện thoại, chưa vội nghe mà trở ra ngay. Nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, cô quay qua nói với Đàm Đình Quân.

- Là điện thoại của chị Lâm Phi.

- Em nghe đi, chắc là gọi cho em về việc đại ngôn cho LS đấy.

Cô nhìn anh nghi hoặc, bán tín bán nghi, nhưng cũng nhanh chóng nhận cuộc gọi.

- Em nghe ạ, có chuyện gì chị gọi em sớm thế.

( Giai Oánh, em thu xếp tranh thủ đến công ty một chuyến nhé. Phan tổng có việc muốn bàn bạc với em.)

- Chuyện gì vậy chị, hình như trước mắt em vẫn chưa có công việc gì mà ạ.

( Hình như là hợp đồng đại ngôn cho LS sao ấy. Bên phía Đàm thị chắc lại có thay đổi gì rồi)

- Em biết rồi, em tới ngay ạ.

Cô cúp máy, quay qua Đàm Đình Quân vẫn thong thả ăn sáng. Cô đưa tay biểu tượng like về phía anh.

- Đàm tổng, không hổ danh là thương nhân ưu tú. Tốc độ làm việc cũng thực nhanh.

- Em không thích?

- Nào có, vô cùng thích ấy chứ. Chỉ là bây giờ tôi phải đến công ty gấp.

- Ừm, ăn nhanh đi, tiện đường tôi đưa em đi luôn.

- Không cần đâu, tôi tự đi là được.

- Không bàn cãi, tôi đã thực hiện nghĩa vụ với em rồi. Bây giờ tôi chính lại đang đòi quyền lợi chính đáng của mình.

- Tùy anh vậy.

Bữa sáng rất nhanh kết thúc. anh nhận luôn việc dọn dẹp, cô tranh thủ thay quần áo, sửa soạn lại một chút rồi mới rời đi.

Anh lái xe đưa cô tới trước cổng công ty giải trí Thời Đại. Dương Giai Oánh toan mở cửa xe bước xuống, anh đã níu lấy tay cô.

- Hình như em quên gì phải không?

- Có sao?

Anh chỉ tay lên vùng má của mình, giọng điệu thập phần ngả ngớn nói.

- Không phải tôi nên được nhận chút phúc lợi thuộc về mình hay sao?

" Trời ạ, đòi hưởng phúc lợi một cách trắng trợn như vậy sao? Còn nghĩ anh ta cao lãnh lắm, ai dè cũng có lúc mặt dày vô sỉ như vậy "

Nghĩ là như thế, nhưng Dương Giai Oánh nào dám nói thành tiếng. Cô bất đắc dĩ thu liễm lại chút dáng vẻ không tình nguyện của mình, nhắm mắt làm tới, đặt lên má anh một nụ hôn.

Tưởng chừng như vậy đã được giải thoát, nào ngờ anh đã nhanh chóng ghì lấy cổ cô, chính xác đặt lên môi cô một nụ hôn.

Cô phần vì quá bất ngờ, phần vì cũng không phản cảm nên cũng không trốn tránh nụ hôn của anh, mà mặc anh làm càn.

Anh say mê tận hưởng đôi môi mềm ngọt của cô, môi anh như muốn khắc họa từng đường nét trên khóe môi cô vậy. Chiếc lưỡi mềm cậy mở hàm răng cô, thành công tìm đến lưỡi cô mà trêu đùa mút mát. Mọi dư vị của nụ hôn đều được anh lưu giữ không bỏ qua chút gì.

Khi anh miễn cưỡng buông cô ra, dường như hô hấp của cả hai đều có chút loạn vì thiếu dưỡng khí. Anh thõa mãn mơn trớn ngón tay trên đôi môi cô.

- Em thật sự rất ngọt. Nếu không phải là em đang bận, tôi thật sự muốn quay đầu xe về nhà mà ăn sạch em.

Cô cảm nhận được mặt mình nóng bừng, nhiệt độ cơ thể tăng cao vì ngại. Sao anh có thể nói những lời làm người khác không dám nghĩ đến như vậy chứ.

Cô vội vành mở cửa xe chạy chối chết một mạch vào đại sảnh tòa nhà.

Anh nhìn theo cho đến khi bóng cô khuất thẳng mới lái xe rời đi, khóe miệng không tự chủ mà treo lên một nụ cười rất tươi. " Cô gái này da mặt thật mỏng, thật là làm người khác rất muốn trêu chọc mà."

Ổn định lại nhịp thở và tâm trạng của mình, Dương Giai Oánh phô bày ra một bộ dạng đắc thắng nhất ấn thang máy lên tầng làm việc của công ty. Cô đang rất nóng lòng muốn xem bộ dạng tức giận mà không làm được gì của Phan Văn Việt và Lam Hiểu Vũ.

Chẳng phải bọn thích dùng mấy trò bần thỉu sau lưng người khác ư? Đã như vậy, cô cho bọn họ biết thế nào là miếng ăn vào đến miệng rồi còn phải nhả ra. Cô một đường không chần chừ, hướng thẳng phòng làm việc của Phan Văn Việt mà tới.

Rất lịch sự đưa tay gõ cửa, cho đến khi bên trong có tiếng " Vào đi" cô mới đẩy cửa bước vào.

Phan Văn Việt đang ngồi trên sofa, bên cạnh là Lam Hiểu Vũ đang ngồi rất gần, nước mắt vẫn còn đang ướt trên khuôn mặt, đúng là làm cho người khác nhìn vào phải thương cảm. Bình thường nếu cô ả đóng phim cũng tốt vậy, chắc có lẽ đã nhanh chóng trở thành ảnh hậu danh giá rồi.

Vừa thấy Dương Giai Oánh bước vào, Phan Văn Việt đã thu lại cánh tay đang đặt trên vai Lam Hiểu Vũ, tự động ngồi cách xa cô ả một chút. Điều này làm cho Lam Hiểu Vũ càng thêm bực tức.

Cô cũng lười xem bọn họ diễn, trực tiếp ngồi xuống ghế, bình tĩnh lên tiếng.

- Phan tổng, nghe chị Lâm nói anh muốn gặp tôi?

- Phải. Dương Giai Oánh, nói cho tôi nghe, hôm qua sau khi tôi rời khỏi cô đã nói gì với Đàm tổng?

- Phan tổng, anh nói gì tôi không hiểu. Chẳng phải chính anh là người nhờ Đàm tổng đưa tôi về hay sao?

- Còn giả ngu. Nếu cô không thổi gió bên tai Đàm tổng tại sao hợp đồng đại ngôn cho LS đã định là tôi, hôm nay đã thay đổi là cô.

Lam Hiểu Vũ nói mà gần như muốn hét lên. Cô thầm cười khinh. Thì ra cảm giác bắt chẹt được người khác lại thích như vậy, thảo nào Lam Hiểu Vũ không ngại câu dẫn Phan Văn Việt để mà đè đầu cưỡi cổ cô. Sau này cô phải chịu khó cho cô ả nếm thêm ít khổ sở nữa mới được.

Dương Giai Oánh đanh giọng đáp lại.

- Lam Hiểu Vũ, chú ý lời nói của cô. Cô nghĩ nếu tôi có bản lĩnh thổi gió bên tai Đàm tổng, tôi còn cần đến cái công ty giải trí bé tẹo như Thời Đại này không?

Phan Văn Việt ngồi bên cạnh nhận cũng nhận ra là Lam Hiểu Vũ đã nói hớ, hắn ta lên tiếng chấn chỉnh.

- Hiểu Vũ, em bớt nói lại đi, chuyện còn chưa rõ ràng.

- Phan tổng, anh đang cố ý thiên vị cho Dương Giai Oánh sao?

- Anh đã nói là em bớt nói đi cơ mà.

Dù rất bất mãn, nhưng Lam Hiểu Vũ không thể không ngậm miệng. Cô ả còn phải dựa vào Phan Văn Việt nhiều. Phan Văn Việt tiếp tục lên tiếng.

- Giai Oánh, em cũng biết, đại ngôn này tưởng chừng đã chắc chắn là của Hiểu Vũ. Công ty tuy chưa chính thức công bố ra bên ngoài nhưng cũng rất nhiều trang mạng đã đưa tin. Nếu bây giờ em nhận đại ngôn này chẳng phải không tốt cho danh tiếng của cả em lẫn Hiểu Vũ hay sao?

- Vậy ý anh là gì? Muốn tôi từ chối đại ngôn này nhường lại cho Lam Hiểu Vũ hay sao?

- Thế này đi, công ty sẽ giúp em bàn bạc những đại ngôn lớn hơn, còn về...

- Phan tổng, anh như vậy là quá thiên vị rồi.

Phan Văn Việt còn muốn nói tiếp đã bị Dương Giai Oánh cắt ngang. Đúng là tuyệt đỉnh tra nam, nói mà không biết ngượng miệng. Cô đanh giọng đáp lại.

- Phan tổng, tôi vốn cũng chẳng mặn mà gì lắm với đại ngôn này, nhưng nếu anh đã không công bằng như vậy, tôi lại càng bắt buộc phải có nó.

- Giai Oánh, em...

- Còn nữa, mong Phan tổng nhớ rằng, tôi cũng là một thành viên dưới trướng của Thời Đại. Anh đã từng nói, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, dù có là tôi hay Lam Hiểu Vũ nhận thì cũng đều mang lại lợi ích cho công ty như nhau, anh thấy có đúng không?

- Phải, chỉ là anh muốn tốt cho cả hai người mà thôi.

- Tốt cho cả hai? Phan tổng, anh đang suy nghĩ cái gì trong đầu vậy? Trên đời làm gì có việc tốt như thế, còn đòi toàn vẹn cả đôi bên?

Cô đứng dậy toan rời đi, trước khi đi còn không quên nhắc nhở Phan Văn Việt vài câu.

- Tôi không nhường lại, cũng không thấy mình có chỗ nào chèn ép đồng nghiệp. Nếu đã là nhãn hàng chỉ định, tôi chỉ có thể cố gắng hết sức mà làm cho tốt thôi. Tôi xin phép đi trước, không làm phiền Phan tổng vậy.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Trước người phụ nữ mình yêu thì cần gì phải có liên chỉ hả nu9 ơi =))

2023-06-22

4

Happy♡♡♡

Happy♡♡♡

Có đại boss chống lưng chị Oánh mạnh miệng dzữ nha👍👍👍

2023-05-14

0

Toàn bộ
Chapter
1 chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2 chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3 chap 3: thật khó để bước tiếp.
4 chap 4. lý do lãng xẹt.
5 chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6 chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7 chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8 chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9 chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10 chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11 chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12 chap 12: Tốt cho cả hai?
13 chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14 chap 14: bữa tối
15 chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16 chap 16: Người có tiền thật thích.
17 chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18 chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19 chap 19:
20 chap 20:
21 chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22 chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23 chap 23: Họp lớp (1)
24 chap 24: Họp lớp (2)
25 chap 25: Tống Tử Dương.
26 chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27 chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28 chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29 chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30 chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31 chap 31: Thay lời cảm ơn.
32 chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33 chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34 chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35 chap 35: Người dễ thỏa mãn
36 chap 36: Chúng ta chia tay đi
37 chap 37: Lần tới sẽ bù.
38 chap 38: Hot search.
39 chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40 chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41 chap 41: Chó cắn chó.
42 chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43 chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44 chap 44: Tôi không cam tâm
45 chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46 chap 46:
47 chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48 chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49 chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50 chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51 chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52 chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53 chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54 chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55 chap 55: e sợ đôi phần
56 chap 56: Cảm giác bất lực.
57 chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58 chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59 chap 59: Thăm bệnh.
60 chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61 chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62 chap 62: người một nhà.
63 chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64 chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65 chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66 chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67 chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.
Chapter

Updated 67 Episodes

1
chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2
chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3
chap 3: thật khó để bước tiếp.
4
chap 4. lý do lãng xẹt.
5
chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6
chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7
chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8
chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9
chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10
chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11
chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12
chap 12: Tốt cho cả hai?
13
chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14
chap 14: bữa tối
15
chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16
chap 16: Người có tiền thật thích.
17
chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18
chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19
chap 19:
20
chap 20:
21
chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22
chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23
chap 23: Họp lớp (1)
24
chap 24: Họp lớp (2)
25
chap 25: Tống Tử Dương.
26
chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27
chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28
chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29
chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30
chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31
chap 31: Thay lời cảm ơn.
32
chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33
chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34
chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35
chap 35: Người dễ thỏa mãn
36
chap 36: Chúng ta chia tay đi
37
chap 37: Lần tới sẽ bù.
38
chap 38: Hot search.
39
chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40
chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41
chap 41: Chó cắn chó.
42
chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43
chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44
chap 44: Tôi không cam tâm
45
chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46
chap 46:
47
chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48
chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49
chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50
chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51
chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52
chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53
chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54
chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55
chap 55: e sợ đôi phần
56
chap 56: Cảm giác bất lực.
57
chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58
chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59
chap 59: Thăm bệnh.
60
chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61
chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62
chap 62: người một nhà.
63
chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64
chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65
chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66
chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67
chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play