chap 14: bữa tối

Sau khi được Lâm Phi thông báo về lịch làm việc tiếp theo, Dương Giai Oánh gần như đã nắm được. Đại khái là hai ngày nữa sẽ bắt đầu tiến hành chụp hình poster cho LS, sang tuần thì tiến hành quảng bá nhãn hàng tại trụ sở cửa hàng chính tại trung tâm thương mại thuộc sở hữu của tập đoàn Đàm thị. Nhưng nhìn chung là không mất quá nhiều thời gian.

Cô mang theo kịch bản mà Lâm Phi đưa về nhà. Đằng nào cũng đang rỗi, cô muốn nghiên cứu một chút. Xem bản thân có kham nổi không rồi mới nhận. Tránh trường hợp tham công tiếc việc, cố nhận vào lại kham không nổi, hại người mà hại cả mình.

Nhưng xem ra cô đã lo lắng thừa, kịch bản này thật sự rất xuất sắc. Rất thu hút cô. Đặc biệt nhân vật nữ chính mà đạo diễn Lôi mời cô làm cô rất hứng thú.

Có tính cách, có chiều sâu nhân vật. Đặc biệt có rất nhiều phân cảnh nội tâm. Để diễn ra được một nữ chính như nguyên tác bước ra, chắc chắn sẽ là một thử thách lớn với cô.

Niềm đam mê với nghề lại trỗi dậy. Cô nhập tâm xem kịch bản đến nỗi quên ăn trưa. Mãi cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên cô mới giật mình, nhìn đồng hồ treo tường đã là bốn giờ chiều. Cô áp điện thoại lên nghe.

- A lô.

( Đang làm gì thế?)

Bên phía đầu dây bên kia Đàm Đình Quân nhanh chóng đáp lại. Cô mắt vẫn đang xem kịch bản, nhưng miệng lại trả lời theo quán tính.

- Cũng không làm gì cả, rảnh rỗi đang xem kịch bản mới.

( Hẳn là đang rảnh rỗi? Thế mà cả ngày cũng không thấy em gọi cho tôi?)

- Không phải chứ Đàm tổng, bây giờ các tổng tài đều rảnh rỗi vậy sao? Tôi còn tưởng anh rất bận nên không dám làm phiền ấy chứ.

( Chỉ cần em gọi, tôi lúc nào cũng rảnh?)

- Đàm tổng ngày càng quen miệng nói những lời ngọt ngào nhỉ? Có gì mau nói đi, đừng nói gọi cho tôi chỉ để nói mấy câu sến sẩm đấy nhé.

( Cũng không hẳn là thế. Tối chúng ta cùng ăn cơm nhé)

- Cũng được, ăn ở đâu anh chọn địa điểm rồi gửi qua cho tôi nhé, tôi chủ động qua.

( Không cần rườm rà thế đâu, đúng 6h tối tôi qua chung cư đón em.)

- Ok, vậy hẹn anh 6h gặp lại.

Cô chào tạm biệt rồi cúp máy, không có ý định phản bác lại lời anh. Vì cô biết, có phản bác cũng không thành công.

Dương Giai Oánh quay lại tiếp tục nghiên cứu kịch bản của mình, cho đến khi gần đến giờ hẹn cô mới lật đật đứng dậy đi tắm.

Đúng 6h cô rời nhà, ấy vậy mà khi cô vừa xuống dưới lầu chung cư thì anh đã ở đó chờ cô rồi. Nhác thấy bóng cô, anh rất tự động mở cửa xe cho cô.

- Anh đến sớm vậy, chờ tôi lâu chưa?

- Không tính là lâu.

Cô phát hiện ra rằng, người đàn ông này tuy mấy ngày nay tiếp xúc có vẻ đã nói nhiều hơn, nhưng vẫn kiệm lời nhỉ?

Cô để mặc anh lái xe đưa cô đi mà không thắc mắc, vì địa điểm là do anh tự chọn mà. Cho đến khi chiếc xe tiến vào một căn biệt thự. Anh dừng xe, vòng qua mở cửa cho cô, cô mới ngước nhìn anh hồ nghi.

- Đàm tổng, nhìn thế nào thì chỗ này cũng không giống với một nhà hàng cho lắm nhỉ?

- Ai bảo em cứ đến nhà hàng mới ăn được cơm. Đảm bảo không bỏ đói em là được.

Cô miễn cưỡng bước xuống xe, người đàn ông này ngày càng khác xa với tưởng tượng của cô. Ngoài cái thân thể bọc bên ngoài không thay đổi, thì tinh cách anh bộc lộ bây giờ hoàn toàn không giống những gì mà cô đã biết.

Rất khiên cưỡng, anh đi đằng trước, cô chậm chạp bước theo sau anh. Cho đến tận khi vào trong nhà cô càng khẳng định đây không phải một nhà hàng.

- Đàm tổng, rõ ràng đây là nhà ở mà.

- Ừm, đây là biệt thự riêng của tôi.

- Không phải chúng ta đi ăn tối sao?

- Phải, ăn tối. Ăn ở đây.

Anh cởi áo vest và cà vạt, bung bớt vài cúc áo sơ mi cho thoải mái. Ống tay áo cũng được xắn lên qua khủy tay, thành thục đeo tạp dề lên người rồi quay qua nói vơi cô.

- Em cứ túy tiện muốn xem ti vi hay làm gì đó cũng được, chờ tôi một chút, tôi sẽ chuẩn bị bữa tối.

Không đợi cô đáp lại, anh đã bắt tay vào công việc của mình. Mở tủ lạnh lấy ra những thực phẩm mà anh cho là cần thiết, bắt tay vào sơ chế.

Còn Dương Giai Oánh thì đang ngạc nhiên không nói nên lời. Việc anh chuẩn bị bữa sáng chỉ với vài cái trứng chiên cũng đã quá sức tưởng tượng của cô, giờ anh còn muốn tự chuẩn bị luôn bữa tối. Nếu không phải tận mắt chứng kiến, có đánh chết cô cũng không tin mà.

Cô cũng muốn xem ti vi hay đi dạo như anh nói, nhưng nhận ra đây là lần đầu tiên cô đến đây, không thân thuộc, cũng chẳng biết rõ. Chỉ một lát sau đó, cô đã theo luôn anh vào bếp. Cô rụt rè đề nghị.

- Hay là tôi phụ anh nhé!

- Em biết nấu nướng hay sao?

- Không biết, nhưng những việc vặt vãnh vẫn có thể làm mà.

- Thế thì em giúp tôi rửa rau củ để lát tôi trộn salad nhé.

- Được.

Cô đem những loại rau mà anh đã đặt sẵn trên bàn bếp lần lượt rửa sạch. Thỉnh thoảng quay qua anh đang thành thục áp chảo thịt bò lại thấy hơi hổ thẹn, không biết mình có phải là phụ nữ không, sao còn vụng về hơn cả một người đàn ông.

Anh cũng không khách sáo, thỉnh thoảng sẽ nhờ cô vài việc lặt vặt như lấy đĩa đựng thức ăn, hay giúp anh dọn dao dĩa, ly uống rượu lên bàn.

Nhìn bàn thức ăn được anh dọn lên cô không khỏi cảm thán. " Đúng là như anh nói chẳng cần ra nhà hàng làm gì" bò bít tết, thêm món tôm sốt rượu bóng bẩy và đĩa salad rau củ trộn. Đương nhiên cũng không thể thiếu rượu vang. Nếu hai người họ đi nhà hàng, chắc cũng chỉ gọi từng đó món nhỉ.

Anh rót cho anh và cô mỗi người một ly rượu, hai người cùng cụng ly, khẽ nhấm nháp một ngụm. Dương Giai Oánh bật cười, trêu đùa anh.

- Ăn ở nhà mà cũng có cảm giác rất nghi thức chứ nhỉ, không thua gì nhà hàng.

- Có vẻ em rất tận hưởng nhỉ?

- Đương nhiên, chỉ là thế này thì hơi cực cho Đàm tổng rồi.

- Tôi chẳng thấy cực, vì tôi có ý đồ riêng. Em ăn đi.

- Vậy tôi không khách sáo nhé, cảm ơn Đàm tổng đã mời.

Cô thưởng thức món bò bít tết chín bảy phần anh làm, cảm thấy thực sự ngon, rất hợp khẩu vị với cô. Món tôm sốt cũng rất chi là dậy vị, nhưng vẫn giữ được độ ngọt của tôm. Cộng thêm việc cô bỏ qua bữa trưa nên rất nhanh cô đã ăn hết phần ăn của mình.

Cô thầm nghĩ, nếu không là một tổng tài, anh cí thể sẽ là một đầu bếp có tiếng tăm. Ông trời đúng thật bất công, sao lại có thể sinh ra một con người ưu tú một cách toàn diện như anh cơ chứ. Thật làm người khác phải ghen tỵ.

Ăn xong cô muốn nhận phần dọn dẹp, nhưng anh đã ngăn cô lại.

- Em cứ để đó, buổi sáng sẽ có người làm dọn.

Ừ nhỉ, nhắc đến người làm cô mới nhớ, từ nãy giờ ngoài hai người ra chẳng có ai. Cô thắc mắc hỏi anh.

- Sao tôi không thấy người làm nhà anh vậy?

- Tôi không thích ồn ào, nên người làm chỉ đến làm việc vào buổi sáng và sẽ rời đi vào buổi chiều.

- Ra vậy.

- Nhưng có lẽ, từ ngày mai, căn nhà này có thêm người rồi chắc tôi sẽ cân nhắc để họ ở lại làm việc 24/24.

- À mà tôi có chuyện muốn nói với anh.

- Ừ, vậy em ra phòng khách đợi tôi một chút, chúng ta từ từ nói.

Cô rất nghe lời ra sofa ngồi đợi, anh đem ra cho cô một đĩa trái cây đã cắt sẵn rồi mới lên lầu. Một lát sau thì anh trở lại.

Hình như anh vừa tắm? Mái tóc còn đang ướt, chỉ tùy tiện được vuốt qua loa về một bên. Bộ âu phục trên người ban nãy cũng đã được thay bằng áo phông và quần cotton thoải mái ở nhà.

Trông anh như vậy không những không có cảm giác tùy tiện mà cô lại cảm thấy anh trẻ trung hơn nhiều. Mà hơn cả là bớt thẳng sự xa cách và lãnh cảm bên ngoài.

- Xin lỗi để em phải chờ, chỉ là mùi thức ăn và dầu mỡ cảm thấy hơi khó chịu.

- Không sao mà, anh không cần phải khách sáo như vậy.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Anh là muốn đi vào trái tim của người phụ nữ mình yêu bằng con đường dạ dày nữa đây , cho bả ngập lụt trong đống mật ngọt luôn🥰🥰

2023-06-22

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Một người đàn ông cực phẩm trong làng cực phẩm - giàu có , đẹp trai , ga lăng , lãng mạn , lịch thiệp , biết lên phòng khách vào phòng bếp và tâm lý chiều Crush đủ mọi kiểu . Bà nữ chính đúng là vớ được bảo bối thật rồi

2023-06-22

4

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Anh nhà kiểu : Tôi không rảnh , chỉ rảnh với em . tôi cũng chẳng ngọt ngào , chỉ ngọt ngào với em 🥰🥰

2023-06-22

4

Toàn bộ
Chapter
1 chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2 chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3 chap 3: thật khó để bước tiếp.
4 chap 4. lý do lãng xẹt.
5 chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6 chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7 chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8 chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9 chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10 chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11 chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12 chap 12: Tốt cho cả hai?
13 chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14 chap 14: bữa tối
15 chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16 chap 16: Người có tiền thật thích.
17 chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18 chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19 chap 19:
20 chap 20:
21 chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22 chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23 chap 23: Họp lớp (1)
24 chap 24: Họp lớp (2)
25 chap 25: Tống Tử Dương.
26 chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27 chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28 chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29 chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30 chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31 chap 31: Thay lời cảm ơn.
32 chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33 chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34 chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35 chap 35: Người dễ thỏa mãn
36 chap 36: Chúng ta chia tay đi
37 chap 37: Lần tới sẽ bù.
38 chap 38: Hot search.
39 chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40 chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41 chap 41: Chó cắn chó.
42 chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43 chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44 chap 44: Tôi không cam tâm
45 chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46 chap 46:
47 chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48 chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49 chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50 chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51 chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52 chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53 chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54 chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55 chap 55: e sợ đôi phần
56 chap 56: Cảm giác bất lực.
57 chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58 chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59 chap 59: Thăm bệnh.
60 chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61 chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62 chap 62: người một nhà.
63 chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64 chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65 chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66 chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67 chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.
Chapter

Updated 67 Episodes

1
chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2
chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3
chap 3: thật khó để bước tiếp.
4
chap 4. lý do lãng xẹt.
5
chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6
chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7
chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8
chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9
chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10
chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11
chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12
chap 12: Tốt cho cả hai?
13
chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14
chap 14: bữa tối
15
chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16
chap 16: Người có tiền thật thích.
17
chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18
chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19
chap 19:
20
chap 20:
21
chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22
chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23
chap 23: Họp lớp (1)
24
chap 24: Họp lớp (2)
25
chap 25: Tống Tử Dương.
26
chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27
chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28
chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29
chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30
chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31
chap 31: Thay lời cảm ơn.
32
chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33
chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34
chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35
chap 35: Người dễ thỏa mãn
36
chap 36: Chúng ta chia tay đi
37
chap 37: Lần tới sẽ bù.
38
chap 38: Hot search.
39
chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40
chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41
chap 41: Chó cắn chó.
42
chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43
chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44
chap 44: Tôi không cam tâm
45
chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46
chap 46:
47
chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48
chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49
chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50
chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51
chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52
chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53
chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54
chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55
chap 55: e sợ đôi phần
56
chap 56: Cảm giác bất lực.
57
chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58
chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59
chap 59: Thăm bệnh.
60
chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61
chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62
chap 62: người một nhà.
63
chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64
chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65
chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66
chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67
chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play