chap 17: Bữa sáng an tĩnh.

Dương Giai Oánh nào biết, chỉ sau khi cánh cửa nhà tắm đóng lại, anh đã mở choàng đôi mắt của mình.

Thực ra, khi cô cựa đầu thức dậy, anh cũng đã thức dậy ngay sau đó. Chỉ là anh giả vờ ngủ say, muốn biết biểu hiện của cô sau khi thức dậy thấy anh nằm bên sẽ thế nào? Có ghét bỏ hay cảm thấy bài xích hay không?

Nhưng có lẽ cũng không quá tệ. Cô không ghét bỏ, cũng chẳng quá bài xích. Thậm chí còn rất nhẹ nhàng, sợ làm phiền giấc ngủ của anh.

Như thế có được gọi là quan tâm không nhỉ?

Mặc kệ cô nghĩ gì mà hành động như thế, anh cứ mặc định là cô đang quan tâm anh đi.

Có hay không cứ để anh tự sống trong suy nghĩ của mình chắc cũng không vấn đề gì nhỉ?

Mới sáng sớm đã suy nghĩ như thế, tâm trạng anh thực tốt.

Dương Giai Oánh vệ sinh cá nhân, tắm xong cô mới giật mình ngớ người. Ban nãy vì rón rén tránh làm ồn đến anh mà quên khuấy đi mất chưa lấy quần áo để thay. Chiếc đầm ngủ hai dây mỏng manh ban nãy cũng đã ướt khi thay ra bị tuột xuống sàn.

Tình cảnh này đúng là có hơi khó xử thật, vì phía bên ngoài kia, vẫn còn một người đàn ông. Cơ mà trong suy nghĩ của cô vẫn cho rằng anh đang ngủ rất say, vì khi cô rời giường anh vẫn không hay biết.

Dương Giai Oánh tặc lưỡi quấn tạm chiếc khăn tắm bước ra khỏi phòng.

Sao cô cứ cảm thấy mình giống như một tên trộm thế nhỉ. Vào cũng rón rén mà ra cũng rón rén. Chỉ vừa mới bước được vài bước, cô đã khựng ngay lại vì giọng nói rất gần.

- Mới sáng sớm không phải là em định khuyến rũ tôi đấy chứ?

Dương Giai Oánh bất ngờ, đứng chết chân tại chỗ. Giọng nói cũng vì thế mà lắp bắp.

- Anh... anh... không phải là anh vẫn đang ngủ hay sao?

Đáng nhẽ anh phải đang say giấc, chứ không phải nhàn nhã đứng tựa lưng vào bức tường ngay cạnh cửa nhà vệ sinh. Cứ như anh đang đứng chờ cô sẵn vậy.

Anh hơi nhếch môi, điệu cười đầy ẩn ý, anh toan bước về phía cô. Cô giật mình nói lớn.

- anh đứng yên ở đó, đừng bước qua đây.

Anh không có ý định sẽ dừng lại. Bước từng bước chậm nhưng dài về phía về phía cô. Chỉ ba bước chân, anh gần như đã rất sát cô rồi.

Cô mang theo tâm lý trốn chạy, anh bước tới, cô lại giật lùi. Rất nhanh, lưng cô đã áp sát vào cánh cửa thông với phòng thay đồ, và anh cũng đang ở ngay trước mặt cô.

Khoảng cách hai người chưa đến một gang tay. Anh nhận ra cô gái nhỏ của anh đang rất ngại ngùng. Tai cô đỏ bừng, còn chẳng dám ngẩng mặt lên mà đối diện với anh. Tiêu cự mắt của cô bây giờ đang hoàn toàn đặt vào bàn tay của chính mình vẫn giữ chặt chiếc khăn tắm quấn trên người.

Có chút xấu xa, nhưng anh lại cực kỳ thích cái biểu cảm e thẹn này của cô, máu gian manh nổi lên càng làm anh muốn trêu chọc cô nhiều hơn nữa.

Anh ghé sát tai cô mà nói, như vô tình không cố ý thổi vào tai cô một luồng hơi. Đầu và vai cô gần như thu lại một mối sau động tác rụt cổ.

- Tôi cứ là không thích đứng im đó. Mới sáng ra, em đã khuyến rũ tôi như thế này. Dù sao tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông, làm sao có thể đứng im được. Có phải không?

- Không phải, tôi không định khuyến rũ anh.

- Ồ, thế ra mọi việc lại không như tôi trông thấy rồi?

- Đúng vậy, mọi việc không như anh nghĩ. Tôi chỉ là quên đêm theo quần áo vào phòng tắm thôi.

- Thật vậy?

- Chứ còn sao nữa, chẳng phải anh đang ngủ rất say hay sao? Ai biết anh thức giấc nhanh như vậy?

Cách nói của cô như có phần hờn dỗi, thế quái nào qua tai anh lại nghe ra được sự nũng nịu. Thế này cũng tình thú quá rồi nhỉ?

Xem ra, ở chung là một quyết định không tồi.

Anh nhìn chằm chằm vào người con gái trước mặt mình. Vốn chỉ muốn trêu chọc cô một phen, cơ mà bộ dạng này của cô cũng thực quyến rũ.

Chiếc khăn tắm chỉ che được nhả bộ ngực đầy đặn, miễn cưỡng dài qua mông, phô trọn đôi chân thon dài. Cô còn vừa mới tắm xong, làn da trắng đến phát sáng còn vương đầy hương thơm của sữa tắm. Đàm Đình Quân vô thức nuốt xuống cổ họng có phần khô khốc. Tâm lý anh bây giờ đang rất đấu tranh.

Nếu bây giờ anh hung hăng đè cô xuống mà khi dễ, liệu cô có nghĩ anh là người suy nghĩ bằng nửa thân dưới và tiếp cận cô chỉ vì t.ình dục không nhỉ?

Nghĩ vậy, anh đã nén lại dục vọng của mình. Anh đưa tay về phía sau cô, muốn giúp cô mở cánh cửa phòng thay đồ Nhưng điều này lại làm cho cô giật mình.

- Anh.. anh định làm gì vậy?

- Em nghĩ tôi định làm gì?

- Anh đừng có làm bậy, chỉ mới sáng ngày ra.

- Nếu tôi có làm bậy, tất cả cũng là do em mà thôi.

Anh bước thêm một bước, cô lập tức phản ứng. Hai tay đẩy mạnh vào lồng ngực anh.

" Cạch"

Cánh cửa phòng thay đồ bật mở. Cô hoàn hồn nhìn thẳng vào mặt anh. Anh đang cười, nụ cười rất ư là gợi đòn. Hình như cô đã thấy có gì đó sai sai thì phải.

- Em hỏi tôi muốn làm gì? Tôi đang giúp em mở cửa phòng thay đồ đấy. Chẳng lẽ em định cứ mặc mãi như thế này hay sao?

Anh rất cụ thể chỉ vào hai cô đang đặt trước ngực mình.

- Nhưng tay em như vậy là đang muốn lợi dụng chiếm tiện nghi của tôi hay sao?

- Tôi... tôi mới không thèm. Anh... anh đừng tự mình suy diễn nữa.

Dương Giai Oánh nhanh chân chuồn lẹ, không quên đóng sập cửa phòng thay đồ, tránh trường hợp anh theo cô bước vào.

Cánh cửa đứng lại phía sau, là lúc cô tựa bản thân mình.

" Dương Giai Oánh, rốt cuộc mày có bị ngốc hay không vậy? Sao có thể xấu hổ như vậy chứ, bị anh ta xoay mòng mòng như vậy? Thật ước có cái lỗ nào nứt ra mà nhảy vào cho hết cái nhục này."

Giây phút cánh cửa phòng đóng lại, cũng là lúc anh không che nổi ý cười của mình mà bật cười thành tiếng.

Trêu cô thật vui, xem ra sau này, cuộc sống đơn điệu của anh sẽ vì cô mà trở nên nhiều màu sắc rồi.

Anh hắng giọng nghiêm chỉnh, nói vọng vào cho cô nghe.

- Em thay đồ rồi xuống nhà ăn sáng, tôi chờ em.

- Tôi biết rồi.

Cô cũng đáp lại cho anh biết. Anh thong dong bước vào nhà tắm vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà chờ cô.

Cũng phải mất ba mươi phút sau cô mới xuống. Không phải cô thay đồ lâu, mà là cô còn phải có thời gian để ổn định lại tâm lý rối loạn sau sự kiện ban nãy

Bữa sáng đã được người làm dọn sẵn. Anh không có ăn trước, vẫn đang đọc tờ báo kinh tế và chờ cô. Thấy cô xuống, anh buông tờ báo trên tay mình.

- Em ngồi xuống ăn sáng luôn đi.

- Sao anh không ăn trước vậy?

- Tôi đã nói là chờ em. Vậy nên sau này em cố gắng đừng để tôi phải chờ quá lâu nhé!

- Ờ, tôi biết rồi.

Bữa sáng cứ thế trôi qua trong an tĩnh. Chỉ thi thoảng vang lên tiếng dao nĩa chạm vào đĩa, không ai nói thêm với ai câu nào.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Tui thích cái cách bá đạo và nhây nhây của anh , tự luyến và vô sỉ với người phụ nữ mình yêu thì có là gì

2023-06-22

4

Toàn bộ
Chapter
1 chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2 chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3 chap 3: thật khó để bước tiếp.
4 chap 4. lý do lãng xẹt.
5 chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6 chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7 chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8 chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9 chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10 chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11 chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12 chap 12: Tốt cho cả hai?
13 chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14 chap 14: bữa tối
15 chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16 chap 16: Người có tiền thật thích.
17 chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18 chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19 chap 19:
20 chap 20:
21 chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22 chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23 chap 23: Họp lớp (1)
24 chap 24: Họp lớp (2)
25 chap 25: Tống Tử Dương.
26 chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27 chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28 chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29 chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30 chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31 chap 31: Thay lời cảm ơn.
32 chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33 chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34 chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35 chap 35: Người dễ thỏa mãn
36 chap 36: Chúng ta chia tay đi
37 chap 37: Lần tới sẽ bù.
38 chap 38: Hot search.
39 chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40 chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41 chap 41: Chó cắn chó.
42 chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43 chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44 chap 44: Tôi không cam tâm
45 chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46 chap 46:
47 chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48 chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49 chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50 chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51 chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52 chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53 chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54 chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55 chap 55: e sợ đôi phần
56 chap 56: Cảm giác bất lực.
57 chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58 chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59 chap 59: Thăm bệnh.
60 chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61 chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62 chap 62: người một nhà.
63 chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64 chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65 chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66 chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67 chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.
Chapter

Updated 67 Episodes

1
chap 1: Chuyện ngày mai để mai tính. ( H)
2
chap 2: tại sao lại làm thế với cô?
3
chap 3: thật khó để bước tiếp.
4
chap 4. lý do lãng xẹt.
5
chap 5: Xem ai mới là người cười sau cùng.
6
chap 6. Ắt phải dụng tâm.
7
chap 7: Mọi việc trước mắt có vẻ thuận lợi.
8
chap 8: Miễn là em ở bên cạnh tôi.
9
chap 9: Sau này chắc chắn còn nhiều cơ hội.
10
chap 10: không ngờ cô lại có một mặt đáng yêu đến vậy.
11
chap 11: Nằm mơ cũng bật cười thành tiếng.
12
chap 12: Tốt cho cả hai?
13
chap 13: Càng suy nghĩ càng thấy rối.
14
chap 14: bữa tối
15
chap 15: Như thể là cô bị hố rồi
16
chap 16: Người có tiền thật thích.
17
chap 17: Bữa sáng an tĩnh.
18
chap 18: vị trí quan trọng trong trái tim anh.
19
chap 19:
20
chap 20:
21
chap 21: Những gì tôi có, đều sẽ là của em.
22
chap 22: Người phụ nữ tôi nhận định cả đời này, chỉ có thể là cô ấy.
23
chap 23: Họp lớp (1)
24
chap 24: Họp lớp (2)
25
chap 25: Tống Tử Dương.
26
chap 26: Hình như có mùi thuốc súng đâu đây
27
chap 27: Muốn trở thành cái bóng thầm lặng cũng không thể.
28
chap 28: Nói ít nhưng ý tứ thâm thúy vẫn cứ hơn.
29
chap 29: Sợ người khác không biết mình chưa đủ nhục
30
chap 30: Làm sai phải bị phạt.
31
chap 31: Thay lời cảm ơn.
32
chap 32: Người con gái hạnh phúc nhất thế gian
33
chap 33: Buổi quảng bá sản phẩm trực tiếp
34
chap 34: Thực sự xem cô là quat hồng mềm sao?
35
chap 35: Người dễ thỏa mãn
36
chap 36: Chúng ta chia tay đi
37
chap 37: Lần tới sẽ bù.
38
chap 38: Hot search.
39
chap 39: Càng nhiều người biết càng tốt
40
chap 40: Cô là quý nhân của bọn họ
41
chap 41: Chó cắn chó.
42
chap 42: sự đố kỵ làm mờ mắt.
43
chap 43. Những suy tính, khó mà thành sự thật được.
44
chap 44: Tôi không cam tâm
45
chap 45: Cảm giác có người quan tâm, chăm sóc thật là thích.
46
chap 46:
47
chap 47: Đêm của xuân tình và cuồng nhiệt.
48
chap 48: Gần em, tôi luôn luôn cứng.
49
chap 49: Cảm giác bất an không thể tả thành lời.
50
chap 50: Sợ trái tim mình đặt sai chỗ.
51
chap 51: Lại một lần nữa lên hot search.
52
chap 52: người đàn ông này cũng thực tốt.
53
chap 53: Nhục này nuốt không trôi.
54
chap 54: Thấy tởm, chỉ muốn tránh xa.
55
chap 55: e sợ đôi phần
56
chap 56: Cảm giác bất lực.
57
chap 57: Thở phào nhẹ nhõm.
58
chap 58: Anh là đang tỏ tình với em sao?
59
chap 59: Thăm bệnh.
60
chap 60: Giới hạn của Đàm Đình Quân.
61
chap 61: Dính vào sao chổi thì chẳng có gì tốt đẹp
62
chap 62: người một nhà.
63
chap 63: Kiếp trước Đàm Đình Quân chắc chắn là cá.
64
chap 64: Đây gọi là xem mắt trá hình sao?
65
chap 65: Yêu chính là tôn trọng.
66
chap 66: Ngược chết cẩu độc thân.
67
chap 67: Giả khù khờ là tốt nhất.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play