Chương 05: (Ấu thơ) Lệnh bài đệ tử

Trong suy nghĩ của Tiết Tử Dung, ra mắt sư huynh sư tỷ, đó là hành lễ gặp mặt, nghe bọn họ dặn dò điều hay, lẽ phải. Nó chưa bao giờ nghĩ mình còn chưa kịp nói gì đã thấy Cửu sư huynh chảy hai dòng huyết lệ rồi bị đại sư huynh bế xốc lên chạy ra khỏi nơi đó. 

Đứa trẻ cố gắng sắp xếp lại ngôn từ, khó khăn nói: "Cửu sư huynh sẽ, không sao, chứ ạ? Sao, huynh ấy lại, chảy huyết lệ, vậy hả?"

Ly Tương nghe nó nói chuyện thật gian nan thì biết nó còn hoảng sợ lắm. Hắn dần đi chậm lại, vừa đi vừa vỗ về lưng Tiết Tử Dung: "Cửu sư huynh đệ ấy à, trời sinh thấy được vài thứ người khác không nhìn ra nên có đôi khi thấy khó hiểu. Đệ đừng để ý quá."

Quá để ý sẽ phiền lòng.

"Huynh ấy thấy cái gì?" Tiết Tử Dung hỏi.

"Ai mà biết, mà cũng không hỏi được đâu. Bạch Hạc nhìn đến thiên cơ là trộm nhìn, lần này đệ ấy chảy huyết lệ là vì tiết lộ thiên cơ đấy."

"Vì mình à?" Tiết Tử Dung nghĩ thầm. Nghĩ xong nó lại bật cười trong lòng.

Hôm nay là lần đầu tiên nó gặp Bạch Hạc. Hai người còn chẳng quen biết nhau thì có đáng để "Cửu sư huynh" mới toanh bỏ sức đến vậy đâu chứ.

Ra khỏi cửa Phù Uyển Cư, Ly Tương bế Tiết Tử Dung rẽ vào con đường nhỏ hai bên giăng đèn lồng thưa thớt chỉ vừa đủ soi đường. Trời đã tối, trăng cũng treo lên rồi, Ly Tương bế theo tiểu sư đệ tỏ ra ung dung đi xuyên qua lối nhỏ. 

Sau khi ra khỏi khu rừng cây giăng kín, hai người nhìn thấy một tòa tháp cao, từ xa còn thấy một đốm sáng lắc lư trong gió. Đến khi lại gần Tiết Tử Dung mới thấy bia đá to dựng trước cửa vào khiến nó không khỏi cảm thán cái môn phái này sao thích dùng bia đá thế. 

Bia khắc khắc "Tháp Ngọc Bài". 

Cánh cửa tháp im lìm đứng đó, nhìn sơ cũng thấy rõ đã nhiều năm qua chưa có ai mở ra. Trên mái hiên tháp còn treo một ngọn đèn phát ra ánh sáng màu xanh lá nhàn nhạt, đó hẳn là ma trơi lập lòe nó nhìn thấy lúc nãy.

Ly Tương cũng không thả nó ra mà vẫn bế nó, tay còn lại của hắn vẽ một hình thù phức tạp lên cánh cửa cũ kỹ kia. Tiết Tử Dung xem không hiểu nên ngẩng đầu nhìn Ly Tương. 

Trông thấy ánh mắt ngưỡng mộ ấy lòng Ly Tương sướng rơn, hắn nói luôn suy nghĩ của mình ra: "Về sau huynh sẽ dạy đệ tất cả những thứ mà huynh biết." 

Sau khi hắn nhấc tay khỏi bề mặt cánh cửa, dường như có âm thanh nào đó vang lên từ nơi xa xăm. Tiết Tử Dung nhìn ngó khắp nơi nhưng còn chưa tìm ra nguồn gốc của thứ âm thanh đó thì Ly Tương đã bế nó bước vào.

Không phải, là bước xuyên qua cánh cửa!

Tiết Tử Dung nhìn không gian trước mặt tối sầm lại, tối đến mức nó còn không nhận ra tay chân mình ở đâu chứ đừng nói đến Ly Tương để rồi sau đó là ánh sáng đột ngột chói mắt làm nó phải đưa tay che lại, kế đó là giọng nói của đại sư huynh: "Sợ quá." 

Ly Tương nói xong thì thả nó xuống.

Tiết Tử Dung nhận ra người đại sư huynh này của mình không thích bóng tối. Lúc nãy đi trên đường nhỏ người này vẫn kiên nhẫn nói chuyện cùng nó nhưng cả người không mấy thoải mái, sau khi xuyên qua cánh cửa này càng khó chịu hơn. Hắn ngồi bệt xuống đất ổn định lại hơi thở mặc cho Tiết Tử Dung đứng đó. 

Đến khi mắt quen với ánh sáng này thì nó hệt như đứa trẻ chưa thấy qua chuyện đời trố mắt nhìn quang cảnh trước mặt mình. Tòa tháp nhìn bên ngoài thật cao như chia từng tầng nhưng bên trong lại chẳng có phân cách nào, chỉ có mặt đất và khoảng không kéo dài.

Có vô số lệnh bài bằng ngọc to cỡ bàn tay nó dựng đứng lững lờ trôi trên đầu, ở đuôi mỗi cái còn treo một hạt châu, kế đó là chùm tua rua rủ xuống. Nó chẳng đếm được ngọc bài rốt cuộc có bao nhiêu, tất cả đều thuần một màu trắng, dây tua rua cũng màu trắng, chỉ duy có hạt châu là màu đỏ. 

Nó không trông thấy ngọn đèn nào hết nhưng cả tòa tháp đều sáng rực lên. Có mấy cái ngọc bài trôi lững lờ bên dưới, nó bèn nhón gót lên nhìn, thấy trên mặt ngọc hiện tên đỉnh Túc Phong và một tên người. Tiết Tử Dung hiếu kỳ, nó đưa tay bắt thêm mấy cái sà xuống gần mình thì thấy ngoài Túc Phong còn những phong khác nữa.

Đợi đến khi Ly Tương thở lại bình thường thì Tiết Tử Dung đã xem được mấy cái rồi, nó bắt cái này để đọc rồi tìm cái khác, tự hỏi của đại sư huynh trông sẽ ra sao.

Ly Tương thấy vậy thì giật bắn, vội chạy đến nói với nó: "Đệ thả ra đi, đừng chạm vào lệnh bài." 

Tiết Tử Dung vội thả tay ra. 

Nó như đứa trẻ làm sai bị bắt quả tang vội vã rụt tay về, tấm ngọc bài trong tay nó như bỗng được đại xá, bay vọt lên khoảng không rồi chui vào giữa mấy cái lệnh bài khác nấp, mấy tấm ngọc bài xung quanh cũng rất phối hợp mà che chắn lại. Tiết Tử Dung bỗng có ảo giác nếu mà nó có khuôn mặt thì hẳn là đang liếc mắt nhìn mình.

Ly Tương thấy vậy thì bật cười, hắn hỏi: "Tấm vừa rồi đệ thấy tên ai vậy?"

"Thôi Bạch Hạc." 

"Cửu sư huynh của đệ không thích người ta nhắc đến họ của mình, trước mặt đệ ấy nhớ đừng nhắc tới họ." Ly Tương cười cười nói, "Nhưng cái này đúng là ngọc bài của đệ ấy rồi: Thích vây xem lại sợ hãi. Nếu vậy ngọc bài chắn trước," hắn đưa tay lên chỉ, "đó, tấm đó đấy, hắn là sư tỷ của đệ đó."

"Ban nãy đệ chạm vào ngọc bài như vậy có sao không?" Tiết Tử Dung hỏi.

"Cũng tùy người, ví dụ như Cửu sư huynh đệ thì đệ dù chỉ sượt qua tua rua thôi là đêm nay nó chắc sẽ ray rứt cả đêm đó chứ nếu là của lão Thất thì chả sao cả, có cầm ngọc bài quay mấy vòng rồi thả ra nó cũng chả hay biết đâu." 

Tiết Tử Dung ngửa đầu nhìn những ngọc bài lững lờ trong tháp, nghi hoặc hỏi: "Tại sao ạ?"

"Tu sĩ có độ nhảy cảm linh khí riêng." Ly Tương nói.

Với người phàm mà nói, kẻ linh cảm mạnh cược đâu sẽ trúng đó, còn với tu sĩ, linh cảm càng cao càng nghe rõ âm thanh của ba nghìn đại đạo, càng nhận rõ sự vận hành của linh lực, linh khí quanh mình. 

"Nói chung linh cảm vừa đủ là được rồi. Haiz, mấy cái này khó giải thích lắm, chờ đệ nhập đạo thì sẽ tự nhiên hiểu." Ly Tương vừa rì rầm giảng cho vừa đến bên bàn đá bắt đầu vẽ một pháp trận.

Khi Tiết Tử Dung thấy chiếc bàn đá này thì hơi giật mình. Rõ ràng lúc vừa bước vào nó chỉ thấy trên mặt đất trong tòa tháp trống trơn. Nó vừa nhìn Ly Tương bận rộn vẽ vừa hỏi: "Vậy còn sư huynh thì sao?" 

"Huynh sao? Tốt nhất đệ vào đây thì đừng nghĩ tới nó." Ly Tương hơi khựng lại, rất nhanh hắn dở khóc dở cười, nói: "Đã bảo đệ đừng nghĩ tới mà."

Tiết Tử Dung giật mình, nó thu hồi tầm nhìn khỏi mớ ngọc bài chụm lại với nhau chỗ "Cửu sư huynh" trốn vào, lí nhí đáp: "Đệ xin lỗi, nhưng sao huynh…"

"À, là vì đệ cứ nghĩ đến nên chạm vào linh cảm của huynh. Ở trong tháp này cảm giác bị phóng to hơn nên dù đệ còn chưa dẫn linh cũng đã chạm tới, nào, lại đây, lại đây… Đã bảo đệ đừng nhìn nữa mà."

Tiết Tử Dung cụp mắt lại, nó đi qua bàn đá. Trên bàn đá bây giờ là một miếng ngọc trắng to gấp đôi những miếng ngọc đang trôi trong không khí, trên miếng ngọc cũng mắc chùm tua rua màu trắng. Nếu không phải hạt châu cũng màu trắng nốt và trên tấm ngọc bài chẳng có tên người thì hẳn là đã là phiên bản to hơn của bất kỳ tấm ngọc bài nào ở đây. 

"Đây là lệnh bài đệ tử của núi Thúy Vi chúng ta, nó biểu trưng cho sự liên kết không gì cắt đứt được giữa đệ và núi Thúy Vi này. Chỉ cần người còn ngọc bài cũng sẽ còn mãi." Ly Tương nói sơ lược, hắn cũng chỉ nói đến đây thôi. Trong mắt hắn, tiểu sư đệ còn nhỏ, mấy thứ rắc rối này chờ nó nhập đạo sẽ tự biết.

"Lát nữa sư huynh gọi tên đệ, đệ chỉ cần nói đệ tử biết hay là đệ tử hiểu là được rồi, nhớ chưa?" Ly Tương dặn dò nó. 

Tiết Tử Dung gật đầu, nó còn đang cố gắng tiêu hóa mớ kiến thức vừa tiếp thu kia, trong lòng cũng có chút trông mong nhập đạo.

"Nhớ đáp lời to lên đấy, bằng không tổ tiên sẽ không thấy lời mách bảo mà bảo hộ cho đệ đâu." 

Tiết Tử Dung: "..."

Ly Tương nói xong cũng không buồn chờ sư đệ mình trả lời đã nắm lấy bàn tay nó. Không biết hắn dùng thuật pháp gì mà đầu ngón trỏ của Tiết Tử Dung bỗng nhói lên như bị kim châm, theo cơn đau là một giọt máu chảy ra. Ly Tương kê ngón tay ấy sát vào ngọc bài, ép cho giọt máu ấy rơi vào hạt châu.

Tiết Tử Dung có hơi đau nhưng nó từng chịu nỗi đau hơn thế này nên cũng không thốt ra tiếng kêu, chỉ có Ly Tương nhìn cảnh này lại hài lòng vô cùng.

Hạt châu nhuốm máu đầu ngón tay thì bắt đầu sáng lên, màu đỏ ấy lan ra khắp ngọc bài, đi một vòng lớn rồi lại tụ về chỗ hạt châu. Hạt châu bấy giờ lên màu máu đỏ hệt như các ngọc bài ở đây, kế đó trên lệnh bài dần xuất hiện những đường nét, ban đầu nhìn chẳng hiểu là gì nhưng lát sau đã có thể nhìn rõ ràng, đó là tên của Tiết Tử Dung và dòng chữ "Túc Phong đời thứ mười ba."

"Tiết Tử Dung, đệ tử đời thứ mười ba của đỉnh Túc Phong." Ly Tương dõng dạc hô rồi nháy mắt với tiểu sư đệ mình, "Quỳ!"

"Có đệ tử." Tiết Tử Dung bất giác vâng theo, quỳ thẳng xuống.

Ly Tương thấy vậy thì bắt đầu đọc như đã quen miệng từ lâu, nào là khen nhân tài đức độ, nào là răn dạy làm thiện tránh ác, tuân theo đại đạo, không vướng mắc trần thế. Sau khi đọc xong, hắn hỏi lại: "Đã ghi nhớ chưa?" 

Tiết Tử Dung đáp: "Đệ tử đã hiểu." 

"Đứng dậy đi." 

Bình thường nghi lễ này cũng sẽ kéo khá dài nhưng xưa nay Ly Tương cảm thấy không cần thiết làm rườm rà đến vậy nên cũng chỉ đọc một lần cho tiểu sư đệ mình nghe. Dù sao nhập đạo rồi thì nó cũng sẽ tự hiểu thôi.

Ly Tương đặt ngọc bài vào lòng bàn tay nó ý bảo tự nó thả lên, Tiết Tử Dung cũng vâng lời làm theo. 

Ngay khi nó thả tay ra, ngọc bài có khắc tên nứt ra thành hai mảnh, một mảnh nằm nguyên trên lòng bàn tay của nó, mảnh còn lại lao vút lên, kế đó không ngoài dự đoán, ngọc bài dựng đứng, tần ngần nhìn chỗ mấy "sư huynh, sư tỷ" tụ tập lại dò xét. 

Tiết Tử Dung đỏ mặt, nó bèn nhìn sang hướng khác tránh cho Ly Tương thấy nó có ý dò xét các sư huynh, sư tỷ khác lại hỏi thêm.

Bất giác, nó thấy trong mấy tấm ngọc bài ấy có một tấm hình như nhô cao hơn. Không hiểu sao nó bỗng có ảo giác những tấm ngọc bài còn lại đều tựa vào dưới chân tấm ngọc bài ấy. 

Chắc là ngọc bài của sư phụ. 

Nhưng ngay khi vừa liếc nhìn, nó bỗng thấy chữ "Ly Tương…", phía sau còn một chữ nữa nhưng do đứng góc nghiêng nên không nhìn rõ. 

Nó nhích đến để nhìn cho tỏ thì nghe tiếng thở dài của Ly Tương: "Đã nói đệ đừng tìm ngọc bài của huynh nữa mà."

Chapter
1 Chương 01: (Ấu thơ) Nhận lời mời mọc
2 Chương 02: (Ấu thơ) Sư huynh sai rồi
3 Chương 03: (Ấu thơ) Hành lễ sư đồ
4 Chương 04: (Ấu thơ) Lần đầu ra mắt
5 Chương 05: (Ấu thơ) Lệnh bài đệ tử
6 Chương 06: (Ấu thơ) Có rồi lại mất
7 Chương 07: (Ấu thơ) Thập Nhất biết cả
8 Chương 08: (Ấu thơ) Không nhớ đòn đau
9 Chương 09: (Ấu Thơ) Đệ đi theo huynh
10 Chương 10: (Ấu thơ) Ba năm vụn vặt
11 Chương 11: (Ấu thơ) Dự cảm không lành
12 Chương 12: (Ấu thơ) Chó đá cứu nguy
13 Chương 13: (Ấu thơ) Sư huynh bế quan
14 Chương 14: (Ấu thơ) Kiều Nhị Trác Việt
15 Chương 15: (Ấu thơ) Việc ngoài ý muốn
16 Chương 16: (Ấu thơ) Sư huynh phá quan
17 Chương 17: (Ấu thơ) Gặp lại Bùi Nhiên
18 Chương 18: (Ấu thơ) Nuôi dạy trẻ nhỏ
19 Chương 19: (Ấu thơ) Một chút chuyện xưa
20 Chương 20: (Ấu thơ) Tề tựu về đây
21 Chương 21: (Ấu thơ) Lớp da hồ yêu
22 Chương 22: (Ấu thơ) Khéo léo từ chối
23 Chương 23: (Ấu thơ) Đại hội Thúy Vi
24 Chương 24: (Ấu thơ) Xin lệnh cấm linh
25 Chương 25: (Ấu thơ) Giao thủ trên không
26 Chương 26: (Ấu thơ) Ba luồng linh lực
27 Chương 27: (Ấu thơ) Lời của con trẻ
28 Chương 28: (Ấu thơ) Vây bắt trong đêm
29 Chương 29: (Ấu thơ) Truyền thừa dẫn linh
30 Chương 30: (Ấu thơ) Không thể truyền đạt
31 Chương 31: (Ấu thơ) Có nụ hoa đào
32 Chương 32: (Phồn hoa) Dưới tán cây hòe
33 Chương 33: (Phồn hoa) Đóa hoa Hoài Phong
34 Chương 34: (Phồn hoa) Những chuyện duyên phận
35 Chương 35: (Phồn hoa) Đánh vỡ bệ đá
36 Chương 36: (Phồn hoa) Cứ đi theo huynh
37 Chương 37: (Phồn hoa) Trong suốt hành trình
38 Chương 38: (Phồn hoa) Vi phạm giới quy
39 Chương 39: (Phồn hoa) Gặp lại Nhan Nhi
40 Chương 40: (Phồn hoa) Rời khỏi Nam Hoa
41 Chương 41: (Phồn hoa) Kỳ dị phô trương
42 Chương 42: (Phồn hoa) Bước vào Yêu Châu
43 Chương 43: (Phồn hoa) Nhà giàu mới phất
44 Chương 44: (Phồn hoa) Gian hàng đồng giá
45 Chương 45: (Phồn hoa) Ba mảnh gương vỡ
46 Chương 46: (Phồn hoa) Hai mảnh gương vỡ
47 Chương 47: (Phồn hoa) Năm trăm ngọc thạch
48 Chương 48: (Phồn hoa) Phong kín núi sâu
49 Chương 49: (Phồn hoa) Tu sĩ Trúc Cơ
50 Chương 50: (Phồn hoa) Khác gì đã chết
51 Chương 51: (Phồn hoa) Cá chịu vạ lây
52 Chương 52: (Phồn hoa) Thực lực tuyệt đối
53 Chương 53: (Phồn hoa) Thay đổi đột xuất
54 Chương 54: (Phồn hoa) Rắc rối tìm đến
55 Chương 55: (Phồn hoa) Băng Hỏa Thanh Hoằng
56 Chương 56: (Phồn hoa) Mắt mù tai điếc
57 Chương 57: (Phồn hoa) Tu sĩ, phàm nhân
58 Chương 58: (Phồn hoa) Những người dẫn linh
59 Chương 59: (Phồn hoa) Một lời hứa trước
60 Chương 60: (Phồn hoa) Nghi ngờ chất chồng
61 Chương 61: (Phồn hoa) Lo chuyện bao đồng
62 Chương 62: (Phồn hoa) Không gánh vác nổi
63 Chương 63: (Phồn hoa) Nhục thể phàm thai
64 Chương 64: (Phồn hoa) Tu sĩ kết đan
65 Chương 65: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi!"
66 Chương 66: (Phồn hoa) Hắn đã chết rồi
67 Chương 67: (Phồn hoa) Chuyện trò phút chốc
68 Chương 68: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi."
69 Chương 69: (Phồn hoa) Kinh thế hãi tục
70 Chương 70: (Thần, linh) Mấy mùa xuân thu
71 Chương 71: (Thần, linh) Nàng là A Hoa
72 Chương 72: (Thần, linh) Vị thần duy nhất
73 Chương 73: (Thần, linh) Bên ngoài tán cây
74 Chương 74: (Thần, linh) Cô đơn, ngu xuẩn
75 Chương 75: (Thần, linh) Một thoáng lướt qua
76 Chương 76: (Thần, linh) Nam Nhạn, họ Mục
77 Chương 77: (Thần, linh) Thú cổ Tâm Tương
78 Chương 78: (Thần, linh) Tiền bối tên gì?
79 Chương 79: (Thần linh) Nghi nghi ngờ ngờ
80 Chương 80: (Thần, linh) Hợp mưu giao dịch
81 Chương 81: (Thần, linh) Bốn mùa luân chuyển
82 Chương 82: (Thần, linh) Đông Phông, Thôi, Tiết
83 Chương 83: (Thần, linh) Vị thánh thứ tư
84 Chương 84: (Thần, linh) Tội ác tày trời
85 Chương 85: (Thần, linh) Bí cảnh cách vách
86 Chương 86: (Thần, linh) Tám mươi năm qua
87 Chương 87: (Thần, linh) Như loài thủy quái
88 Chương 88: (Thần, linh) Linh đài trống rỗng
89 Chương 89: (Thần, linh) Ác mộng hằng đêm
90 Chương 90: (Thần, linh) Có mới nới cũ
91 Chương 91: (Thần, linh) Đều không cam lòng
92 Chương 92: (Thần, linh) Đắc đạo phi thăng
93 Chương 93: (Thần, linh) Tượng thần Ly Tương
94 Chương 94: (Thần, linh) Lôi kiếp sắc tím
95 Chương 95: (Thần, linh) Thêm một Thánh Nhân
96 Chương 96: (Thần, linh) Mây kiếp Phù Quang
97 Chương 97: (Thần, linh) Hai vị Thánh Nhân
98 Chương 98: (Bất tuần) Sắp về đến nhà
99 Chương 99: (Bất tuần) Huynh đã trở về
100 Chương 100: (Bất tuần) Lòng có mịt mờ
101 Chương 101: (Bất tuần) Ký ức thân thể
102 Chương 102: (Bất tuần) Tuyết đã ngừng rơi
103 Chương 103: (Bất tuần) "Ai bắt nạt đệ?"
104 Chương 104: (Bất tuần) Có chút tiếc nuối
105 Chương 105: (Bất tuần) Cán cân nhân gian
106 Chương 106: (Bất tuần) Chương Kha chết tiệt
107 Chương 107: (Bất tuần) Tróc nã phản đồ
108 Chương 108: (Bất tuần) Thời hạn lưu đày
109 Chương 109: (Bất tuần) Vùi chôn chân tướng
110 Chương 110: (Bất tuần) Huynh đệ tương tàn
111 Chương 111: (Bất tuần) Yêu chủ Thịnh Hoài
112 Chương 112: (Bất tuần) Mở ra Phù Quang
113 Chương 113: (Chốn về) Trở lại thế gian
114 Chương 114: (Chốn về) "A Hoa là ai?"
115 Chương 115: (Chốn về) Chương kết: Có người, thật tốt
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 01: (Ấu thơ) Nhận lời mời mọc
2
Chương 02: (Ấu thơ) Sư huynh sai rồi
3
Chương 03: (Ấu thơ) Hành lễ sư đồ
4
Chương 04: (Ấu thơ) Lần đầu ra mắt
5
Chương 05: (Ấu thơ) Lệnh bài đệ tử
6
Chương 06: (Ấu thơ) Có rồi lại mất
7
Chương 07: (Ấu thơ) Thập Nhất biết cả
8
Chương 08: (Ấu thơ) Không nhớ đòn đau
9
Chương 09: (Ấu Thơ) Đệ đi theo huynh
10
Chương 10: (Ấu thơ) Ba năm vụn vặt
11
Chương 11: (Ấu thơ) Dự cảm không lành
12
Chương 12: (Ấu thơ) Chó đá cứu nguy
13
Chương 13: (Ấu thơ) Sư huynh bế quan
14
Chương 14: (Ấu thơ) Kiều Nhị Trác Việt
15
Chương 15: (Ấu thơ) Việc ngoài ý muốn
16
Chương 16: (Ấu thơ) Sư huynh phá quan
17
Chương 17: (Ấu thơ) Gặp lại Bùi Nhiên
18
Chương 18: (Ấu thơ) Nuôi dạy trẻ nhỏ
19
Chương 19: (Ấu thơ) Một chút chuyện xưa
20
Chương 20: (Ấu thơ) Tề tựu về đây
21
Chương 21: (Ấu thơ) Lớp da hồ yêu
22
Chương 22: (Ấu thơ) Khéo léo từ chối
23
Chương 23: (Ấu thơ) Đại hội Thúy Vi
24
Chương 24: (Ấu thơ) Xin lệnh cấm linh
25
Chương 25: (Ấu thơ) Giao thủ trên không
26
Chương 26: (Ấu thơ) Ba luồng linh lực
27
Chương 27: (Ấu thơ) Lời của con trẻ
28
Chương 28: (Ấu thơ) Vây bắt trong đêm
29
Chương 29: (Ấu thơ) Truyền thừa dẫn linh
30
Chương 30: (Ấu thơ) Không thể truyền đạt
31
Chương 31: (Ấu thơ) Có nụ hoa đào
32
Chương 32: (Phồn hoa) Dưới tán cây hòe
33
Chương 33: (Phồn hoa) Đóa hoa Hoài Phong
34
Chương 34: (Phồn hoa) Những chuyện duyên phận
35
Chương 35: (Phồn hoa) Đánh vỡ bệ đá
36
Chương 36: (Phồn hoa) Cứ đi theo huynh
37
Chương 37: (Phồn hoa) Trong suốt hành trình
38
Chương 38: (Phồn hoa) Vi phạm giới quy
39
Chương 39: (Phồn hoa) Gặp lại Nhan Nhi
40
Chương 40: (Phồn hoa) Rời khỏi Nam Hoa
41
Chương 41: (Phồn hoa) Kỳ dị phô trương
42
Chương 42: (Phồn hoa) Bước vào Yêu Châu
43
Chương 43: (Phồn hoa) Nhà giàu mới phất
44
Chương 44: (Phồn hoa) Gian hàng đồng giá
45
Chương 45: (Phồn hoa) Ba mảnh gương vỡ
46
Chương 46: (Phồn hoa) Hai mảnh gương vỡ
47
Chương 47: (Phồn hoa) Năm trăm ngọc thạch
48
Chương 48: (Phồn hoa) Phong kín núi sâu
49
Chương 49: (Phồn hoa) Tu sĩ Trúc Cơ
50
Chương 50: (Phồn hoa) Khác gì đã chết
51
Chương 51: (Phồn hoa) Cá chịu vạ lây
52
Chương 52: (Phồn hoa) Thực lực tuyệt đối
53
Chương 53: (Phồn hoa) Thay đổi đột xuất
54
Chương 54: (Phồn hoa) Rắc rối tìm đến
55
Chương 55: (Phồn hoa) Băng Hỏa Thanh Hoằng
56
Chương 56: (Phồn hoa) Mắt mù tai điếc
57
Chương 57: (Phồn hoa) Tu sĩ, phàm nhân
58
Chương 58: (Phồn hoa) Những người dẫn linh
59
Chương 59: (Phồn hoa) Một lời hứa trước
60
Chương 60: (Phồn hoa) Nghi ngờ chất chồng
61
Chương 61: (Phồn hoa) Lo chuyện bao đồng
62
Chương 62: (Phồn hoa) Không gánh vác nổi
63
Chương 63: (Phồn hoa) Nhục thể phàm thai
64
Chương 64: (Phồn hoa) Tu sĩ kết đan
65
Chương 65: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi!"
66
Chương 66: (Phồn hoa) Hắn đã chết rồi
67
Chương 67: (Phồn hoa) Chuyện trò phút chốc
68
Chương 68: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi."
69
Chương 69: (Phồn hoa) Kinh thế hãi tục
70
Chương 70: (Thần, linh) Mấy mùa xuân thu
71
Chương 71: (Thần, linh) Nàng là A Hoa
72
Chương 72: (Thần, linh) Vị thần duy nhất
73
Chương 73: (Thần, linh) Bên ngoài tán cây
74
Chương 74: (Thần, linh) Cô đơn, ngu xuẩn
75
Chương 75: (Thần, linh) Một thoáng lướt qua
76
Chương 76: (Thần, linh) Nam Nhạn, họ Mục
77
Chương 77: (Thần, linh) Thú cổ Tâm Tương
78
Chương 78: (Thần, linh) Tiền bối tên gì?
79
Chương 79: (Thần linh) Nghi nghi ngờ ngờ
80
Chương 80: (Thần, linh) Hợp mưu giao dịch
81
Chương 81: (Thần, linh) Bốn mùa luân chuyển
82
Chương 82: (Thần, linh) Đông Phông, Thôi, Tiết
83
Chương 83: (Thần, linh) Vị thánh thứ tư
84
Chương 84: (Thần, linh) Tội ác tày trời
85
Chương 85: (Thần, linh) Bí cảnh cách vách
86
Chương 86: (Thần, linh) Tám mươi năm qua
87
Chương 87: (Thần, linh) Như loài thủy quái
88
Chương 88: (Thần, linh) Linh đài trống rỗng
89
Chương 89: (Thần, linh) Ác mộng hằng đêm
90
Chương 90: (Thần, linh) Có mới nới cũ
91
Chương 91: (Thần, linh) Đều không cam lòng
92
Chương 92: (Thần, linh) Đắc đạo phi thăng
93
Chương 93: (Thần, linh) Tượng thần Ly Tương
94
Chương 94: (Thần, linh) Lôi kiếp sắc tím
95
Chương 95: (Thần, linh) Thêm một Thánh Nhân
96
Chương 96: (Thần, linh) Mây kiếp Phù Quang
97
Chương 97: (Thần, linh) Hai vị Thánh Nhân
98
Chương 98: (Bất tuần) Sắp về đến nhà
99
Chương 99: (Bất tuần) Huynh đã trở về
100
Chương 100: (Bất tuần) Lòng có mịt mờ
101
Chương 101: (Bất tuần) Ký ức thân thể
102
Chương 102: (Bất tuần) Tuyết đã ngừng rơi
103
Chương 103: (Bất tuần) "Ai bắt nạt đệ?"
104
Chương 104: (Bất tuần) Có chút tiếc nuối
105
Chương 105: (Bất tuần) Cán cân nhân gian
106
Chương 106: (Bất tuần) Chương Kha chết tiệt
107
Chương 107: (Bất tuần) Tróc nã phản đồ
108
Chương 108: (Bất tuần) Thời hạn lưu đày
109
Chương 109: (Bất tuần) Vùi chôn chân tướng
110
Chương 110: (Bất tuần) Huynh đệ tương tàn
111
Chương 111: (Bất tuần) Yêu chủ Thịnh Hoài
112
Chương 112: (Bất tuần) Mở ra Phù Quang
113
Chương 113: (Chốn về) Trở lại thế gian
114
Chương 114: (Chốn về) "A Hoa là ai?"
115
Chương 115: (Chốn về) Chương kết: Có người, thật tốt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play