Chương 13: (Ấu thơ) Sư huynh bế quan

Lúc Tiết Tử Dung đi vào phòng, Ly Tương đã trở lại dáng vẻ hàng ngày: Kim trên lưng đã nhổ cả, bó cỏ nhét ở mũi hắn cũng đã được lấy ra. Ly Tương nửa dựa vào gối, khoác hờ áo lên người trông rất nhàn nhã. Tuy rằng sắc mặt hắn có hơi tái nhợt và trán đầy mồ hôi nhưng cũng đủ để qua mặt trẻ con. 

Hắn thấy tiểu sư đệ mình đi vào thì ngoắc tay nó lại gần mình, hắn nói: "Đêm nay dọa đệ sợ rồi nhỉ?"

Tiết Tử Dung giương mắt nhìn hắn, lắc đầu không nói gì. 

Mỗi khi đại sư huynh thăm hỏi nó thì tám phần mười sắp bảo nó làm gì đó mà nó không thích. 

Quả nhiên, câu kế đại sư huynh đã vào thẳng vấn đề, chẳng buồn quanh co: "Mấy hôm nay sư huynh bận quá, không có thời gian chăm sóc sư đệ còn làm ảnh hưởng giấc ngủ của đệ nữa, hay là ngày mai đệ qua chỗ Lục sư huynh…"

Tiết Tử Dung đứng phắt dậy, nó không dám tin mà nhìn Ly Tương: "Năm đó là huynh đưa đệ lên núi, bây giờ huynh lại muốn bỏ mặc đệ không lo tới nữa sao?"

Ly Tương: "..."

Hắn nói nốt nửa câu sau: "... sẵn học thêm chút y thuật…"

Tô Mộc: "Phụt…" Hóa ra cũng vòng vèo đấy.

Tô Mộc vốn ôm theo tâm tình xem trò vui. Hắn đưa tay lên che lại khuôn miệng đang cười hì hì của mình, bị Ly Tương trừng mới giảm âm lượng lại.

Mấy năm qua, các sư huynh sư tỷ hiếm khi ở chung với nhau, nếu không bế quan cũng là có chuyện bận phải ra ngoài, hầu như chỉ có mấy người Tô Mộc nghiên cứu thuốc thang và Bạch Hạc đi lại không tiện cùng đại sư huynh một tay lo hết việc sư môn ở lại núi. Cũng chính vì vậy mà Tô Mộc biết rõ tiểu sư đệ này bình thường trầm ổn, thậm chí có hơi mang dáng dấp ông cụ non nhưng thật ra nó cũng chỉ là đứa trẻ con chưa lên mười. Suốt ngày dán theo đại sư huynh không nói mà còn cực kỳ nghe lời nữa. Bọn sư đệ khác nói lời không hợp có thể xông lên tẩn cho đại sư huynh không rên nổi nhưng tiểu sư đệ này lại thích nhất lôi câu vừa nói ban nãy ra cứ như nó bị đại sư huynh lừa lên núi vậy chứ chẳng hề cãi lại.

Bách phát bách trúng.

Ly Tương thở dài, hắn nói: "Nghĩ đi đâu vậy? Dạo này huynh bận quá, hôm nay mệt quá còn ngủ mất…" 

Hắn nói tới đây thì im bặt. 

Ánh mắt Tiết Tử Dung nhìn hắn đúng kiểu "huynh cứ bịa tiếp đi đệ đang giả vờ tin huynh nè, huynh thấy vui không" làm Ly Tương hơi chột dạ. Nhưng rất nhanh hắn đã vứt cái sự chột dạ này đi.

"Mình là đại sư huynh cơ mà, sao phải chột dạ. Mình chỉ là muốn đệ ấy không bị dọa thôi." Hắn nghĩ thầm một đằng...

… Lời nói ra lại đi một nẻo: "E hèm, sau đại hội Thúy Vi thì đệ về lại." 

Tiết Tử Dung mà tin mới lạ.

Nó không thèm trả lời Ly Tương mà đi qua nói với Tô Mộc: "Ngày mai đệ sẽ qua chỗ huynh lấy thuốc. Còn cánh cửa đó… Đệ cũng sẽ sửa lại cho huynh."

Câu này có ý đuổi khách rõ ràng, Tô Mộc cũng buồn ngủ lắm rồi, vả lại mấy châm này hắn đâm vào cho ít nhất cũng giữ sư huynh hắn bình yên được vài ngày vì vậy Tộ Lục đứng lên xua tay: "Cửa thì khỏi đi, huynh cho mộc ngẫu sửa lại là được rồi. Ngày mai buổi chiều đệ hãy sang lấy thuốc." 

Nói xong hắn còn ngáp một cái rõ kêu mới đi ra ngoài. 

Tiết Tử Dung đi theo tiễn hắn tới cổng, nó còn vẫy tay với chó đá rồi mới đóng cửa đi vào nhà.

Ly Tương bấy giờ đã nằm lại giường rồi, Tiết Tử Dung thấy vậy thì cũng cởi giày rồi trèo lên. 

Thấy đại sư vẫn nằm ở ngoài nó bèn xô người vào. Ly Tương thấy vậy thì nhướng mày nhưng chẳng có ý định lùi vào cứ như thể hắn không lùi thì tiểu sư đệ của hắn sẽ chịu thua mà ngoan ngoãn ôm gối sang chỗ Tô Lục tá túc vậy.

Vừa hay anh hùng với anh hùng có cùng cách nghĩ. 

Tiết Tử Dung thấy xô hắn vào không được cũng không chịu thua. Nó ôm gối xuống đất rồi ngồi dựa vào chân giường. 

Dù trời đã ấm áp rồi nhưng ngoài trời gió to, nếu có mưa nữa thì nằm dưới đất cũng dễ sinh bệnh. Huống chi Tiết Tử Dung chỉ là đứa trẻ, nhục thể phàm thai trái gió trở trời thế này sao có thể chịu được.

Đây là lấy thân mình ra ép uổng người ta chứ còn gì nữa?

Cuối cùng Ly Tương nhượng bộ: "Thôi, chịu thua đệ đó. Lên đây đi ông tướng."

Tiết Tử Dung vẫn ngồi yên như tượng đá. 

"Vùng vằng nữa là trời sáng đó. Đệ định không đến Hiếu Học Đường chứ huynh còn có lớp ở Võ Trường đó." Ly Tương hơi nghiêm giọng nói.

Bấy giờ Tiết Tử Dung mới bò lại lên giường. 

Nó sợ Ly Tương ngủ không ngon giấc. 

Đến khi ai nằm chỗ nấy an ổn cả Lý Tương mới khép mắt, vỗ giấc cho mình. Linh mạch bị đống kim của Tô Mộc chải chuốt lại đã phần nào an phận, hắn còn đang nhẩm tính mình ngủ thêm được bao lâu thì nghe tiếng Tử Dung thỏ thẻ: "Đệ không đi qua chỗ Tô sư huynh đâu. Nếu huynh muốn đệ theo huynh ấy học thêm y thuật thì đệ sẽ đi nhưng tối đệ vẫn về đây ngủ. Chỉ là chỗ ngủ thôi mà, ngủ ở đây cũng đâu ảnh hưởng tới đệ. Với lại đệ tám tuổi rồi, Túc Phong Khởi Thịnh đệ cũng múa làu làu rồi, đệ tự chăm sóc cho mình được. Cho đệ ngủ lại đây đi nha sư huynh. Nha? Sư huynh? Nha?" 

 

Ly Tương nhắm mắt như đã vào giấc. 

Không nghe hằn đáp lời, Tiết Tử Dung có hơi tiếc nuối, nhưng nghĩ lại đại sư huynh hôm nay mệt mỏi rồi nên nó cũng không dám làm ầm ĩ thêm, theo thói quen kéo một lọn tóc của sư huynh nhét xuống dưới gối rồi dần dần khép mi mắt lại, chìm vào giấc ngủ. 

Ly Tương thấy hơi thở của tiểu sư đệ nhà mình ổn định lại hắn mới thở ra một hơi, cũng bắt đầu dỗ giấc cho mình.

Không biết có phải do hương liệu không hay do Tô Mộc châm cứu vừa tay, sau khi vào giấc hắn ngủ ngon hơn rất nhiều, cũng không mơ linh tinh nữa. Đến khi hắn tỉnh dậy đã qua giữa giờ Mão rồi, còn chưa đầy một canh giờ nữa là đến giờ lên lớp.

Hắn chậm rãi dụi mắt nhìn mấy món ăn trên bàn hệt như mọi ngày, tâm tình càng khó nói.

Tiết Tử Dung thì vẫn như mọi ngày, đi đến Thực Đường mang thức ăn về rồi bê nước ấm vào cho hắn, sau đó thì cùng đại sư huynh dùng bữa rồi đưa tay cho đại sư huynh dắt tới Hiếu Học Đường. Trước khi Ly Tương rời đi nó còn vẫy tay tạm biệt.

Chỉ là cả buổi không ai nói với ai câu nào hết.

Tiết Tử Dung lên núi bao nhiêu năm thì ở cạnh Ly Tương bấy nhiêu năm, nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ tách khỏi vị đại sư huynh này, đến cả chuyện lớn lên, một mình ở một viện nó cũng chưa từng nghĩ tới. Cái suy nghĩ sắp phải rời khỏi nơi đã quen mùi khiến nó không tập trung được.

Hết giờ, nó đứng dậy rời khỏi Hiếu Học Đường. Nhưng khi bước ra ngoài lại chẳng thấy Ly Tương đâu, nơi gốc hòe luôn có hình bóng đại sư huynh đứng cười với nó giờ đây lại trống trơn.

"Chắc hôm nay huynh ấy bận." Nó nghĩ thầm, sau đó bổ sung thêm, "Dạo này sắp tới đại hội, huynh ấy rất bận."

Thế nhưng sự thất vọng vẫn cứ ùa ra, chiếm cứ khắp người nó. Nó mím môi đứng nhìn gốc hòe hồi lâu thì bỗng nghe có tiếng người gọi: "Thập Nhất sư huynh, hôm nay đại sư huynh không tới đón huynh à?" 

Theo sau đó là tràng cười trêu chọc. 

Trong mắt bọn trẻ này, đã tám tuổi mười tuổi cả mà còn để cho sư huynh mình đưa đi đón về thế thật là mất mặt nên ngày thường cũng có đứa nói ra nói vào sau lưng nó nhưng ngại Tiết Tử Dung là đệ tử nội môn lại còn được đại sư huynh yêu thương nên không dám chọc thẳng vào, nay thấy chỉ có mình nó đứng đấy thì không khỏi buông lời.

Tiết Tử Dung không trả lời, nó đi thẳng về phía Võ Trường. 

"Võ Trường giờ Tị hai khắc mới giải tán, mình đi sang đó đợi đại sư huynh là được. Nhưng dạo này huynh ấy bận như vậy chắc có khi đã đi lo việc rồi." Nó tự an ủi mình. 

Nhưng dường như nỗi uất ức không tên vẫn cứ ùa lên. Đầu óc nó bỗng hiện ra vô số khả năng khác, mỗi một cái nó lại tự tìm lý do để phản bác. 

Cứ tự mình dọa mình rồi tự mình biện giải, chẳng mấy chốc nó đã tới trước Võ Trường. 

Võ Trường của núi Thúy Vi là nơi rèn luyện thuật pháp công kích cũng như kiếm thuật của các dãy, chia làm các khu khác nhau tùy theo tuổi tác cũng như tu vi của đệ tử. Các lớp do sư huynh nội môn dạy hầu hết là đệ tử ngoại môn tuổi chưa đến mười lăm nên Võ Trường của chúng gần như chỉ là khoảng đất trống để bọn trẻ vung vẫy, cũng chẳng cần bày trận pháp để ngăn ngừa linh lực lan ra ngoài trong lúc tập luyện. 

Lúc Tiết Tử Dung đến thì lớp cũng sắp giải tán rồi.

Ngày thường nó theo Ly Tương tới đây nên mọi người đều quen mặt nó cả, ai cũng chào nó một cái, có người bày ra khuôn mặt nghi hoặc nhìn nó. 

Tiết Tử Dung nào có thời gian để ý, nó đưa mắt nhìn khắp Võ Trường nhưng chẳng thấy đại sư huynh đâu cả. 

Nó cũng không biết là mình thấy thất vọng hay mất mát nữa. 

Chẳng lẽ đại sư huynh giận nên không thèm đợi nó đã bỏ về? Vậy hôm nay nó phải dọn khỏi viện của đại sư huynh đi tới chỗ Tô sư huynh hay là phải đến thẳng chỗ của nó? 

Đang suy nghĩ bỗng thấy có người lay mình, Tiết Tử Dung miễn cưỡng rút ra khỏi mớ bi kịch trong lòng, vừa nhìn sang thì thấy người lay nó là một nữ tu ở đỉnh Văn Phong. Đây cũng là số ít đệ tử nội môn chưa dẫn linh như nó nên ngày thường nó vẫn hay qua lại. 

"Thu Vãn sư tỷ? Có việc gì ạ?"

Nữ tu tên Diệp Thu Vãn đó nhìn nó rồi nói: "Hôm nay đại sư huynh không đến đây dạy. Đệ không biết à? Sao còn đến đây?"

Tiết Tử Dung giật mình kêu lên: "Không phải, sáng nay đệ với đại sư huynh…" Như nghĩ ra gì đó, nó bỗng đổi lời, "Vậy huynh ấy đi đâu tỷ biết không?"

Diệp Thu Vãn nhìn nó bằng ánh mắt khó hiểu: Xưa nay chỉ có người ta muốn tìm đại sư huynh nên hỏi nó chứ sao lại ngược lại thế này, thế nhưng con bé vẫn gật đầu nói: "Nghe Nhị sư huynh đỉnh Túc Phong nói đại sư huynh sẽ bế quan vài tháng, đến đại hội Thúy Vi mới ra ngoài."

Nhị sư huynh đỉnh Túc Phong là ai Tiết Tử Dung cũng không rõ, nó còn chưa gặp được toàn bộ sư huynh của mình. Nhưng mà...

Đại sư huynh phải bế quan sao?

Chapter
1 Chương 01: (Ấu thơ) Nhận lời mời mọc
2 Chương 02: (Ấu thơ) Sư huynh sai rồi
3 Chương 03: (Ấu thơ) Hành lễ sư đồ
4 Chương 04: (Ấu thơ) Lần đầu ra mắt
5 Chương 05: (Ấu thơ) Lệnh bài đệ tử
6 Chương 06: (Ấu thơ) Có rồi lại mất
7 Chương 07: (Ấu thơ) Thập Nhất biết cả
8 Chương 08: (Ấu thơ) Không nhớ đòn đau
9 Chương 09: (Ấu Thơ) Đệ đi theo huynh
10 Chương 10: (Ấu thơ) Ba năm vụn vặt
11 Chương 11: (Ấu thơ) Dự cảm không lành
12 Chương 12: (Ấu thơ) Chó đá cứu nguy
13 Chương 13: (Ấu thơ) Sư huynh bế quan
14 Chương 14: (Ấu thơ) Kiều Nhị Trác Việt
15 Chương 15: (Ấu thơ) Việc ngoài ý muốn
16 Chương 16: (Ấu thơ) Sư huynh phá quan
17 Chương 17: (Ấu thơ) Gặp lại Bùi Nhiên
18 Chương 18: (Ấu thơ) Nuôi dạy trẻ nhỏ
19 Chương 19: (Ấu thơ) Một chút chuyện xưa
20 Chương 20: (Ấu thơ) Tề tựu về đây
21 Chương 21: (Ấu thơ) Lớp da hồ yêu
22 Chương 22: (Ấu thơ) Khéo léo từ chối
23 Chương 23: (Ấu thơ) Đại hội Thúy Vi
24 Chương 24: (Ấu thơ) Xin lệnh cấm linh
25 Chương 25: (Ấu thơ) Giao thủ trên không
26 Chương 26: (Ấu thơ) Ba luồng linh lực
27 Chương 27: (Ấu thơ) Lời của con trẻ
28 Chương 28: (Ấu thơ) Vây bắt trong đêm
29 Chương 29: (Ấu thơ) Truyền thừa dẫn linh
30 Chương 30: (Ấu thơ) Không thể truyền đạt
31 Chương 31: (Ấu thơ) Có nụ hoa đào
32 Chương 32: (Phồn hoa) Dưới tán cây hòe
33 Chương 33: (Phồn hoa) Đóa hoa Hoài Phong
34 Chương 34: (Phồn hoa) Những chuyện duyên phận
35 Chương 35: (Phồn hoa) Đánh vỡ bệ đá
36 Chương 36: (Phồn hoa) Cứ đi theo huynh
37 Chương 37: (Phồn hoa) Trong suốt hành trình
38 Chương 38: (Phồn hoa) Vi phạm giới quy
39 Chương 39: (Phồn hoa) Gặp lại Nhan Nhi
40 Chương 40: (Phồn hoa) Rời khỏi Nam Hoa
41 Chương 41: (Phồn hoa) Kỳ dị phô trương
42 Chương 42: (Phồn hoa) Bước vào Yêu Châu
43 Chương 43: (Phồn hoa) Nhà giàu mới phất
44 Chương 44: (Phồn hoa) Gian hàng đồng giá
45 Chương 45: (Phồn hoa) Ba mảnh gương vỡ
46 Chương 46: (Phồn hoa) Hai mảnh gương vỡ
47 Chương 47: (Phồn hoa) Năm trăm ngọc thạch
48 Chương 48: (Phồn hoa) Phong kín núi sâu
49 Chương 49: (Phồn hoa) Tu sĩ Trúc Cơ
50 Chương 50: (Phồn hoa) Khác gì đã chết
51 Chương 51: (Phồn hoa) Cá chịu vạ lây
52 Chương 52: (Phồn hoa) Thực lực tuyệt đối
53 Chương 53: (Phồn hoa) Thay đổi đột xuất
54 Chương 54: (Phồn hoa) Rắc rối tìm đến
55 Chương 55: (Phồn hoa) Băng Hỏa Thanh Hoằng
56 Chương 56: (Phồn hoa) Mắt mù tai điếc
57 Chương 57: (Phồn hoa) Tu sĩ, phàm nhân
58 Chương 58: (Phồn hoa) Những người dẫn linh
59 Chương 59: (Phồn hoa) Một lời hứa trước
60 Chương 60: (Phồn hoa) Nghi ngờ chất chồng
61 Chương 61: (Phồn hoa) Lo chuyện bao đồng
62 Chương 62: (Phồn hoa) Không gánh vác nổi
63 Chương 63: (Phồn hoa) Nhục thể phàm thai
64 Chương 64: (Phồn hoa) Tu sĩ kết đan
65 Chương 65: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi!"
66 Chương 66: (Phồn hoa) Hắn đã chết rồi
67 Chương 67: (Phồn hoa) Chuyện trò phút chốc
68 Chương 68: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi."
69 Chương 69: (Phồn hoa) Kinh thế hãi tục
70 Chương 70: (Thần, linh) Mấy mùa xuân thu
71 Chương 71: (Thần, linh) Nàng là A Hoa
72 Chương 72: (Thần, linh) Vị thần duy nhất
73 Chương 73: (Thần, linh) Bên ngoài tán cây
74 Chương 74: (Thần, linh) Cô đơn, ngu xuẩn
75 Chương 75: (Thần, linh) Một thoáng lướt qua
76 Chương 76: (Thần, linh) Nam Nhạn, họ Mục
77 Chương 77: (Thần, linh) Thú cổ Tâm Tương
78 Chương 78: (Thần, linh) Tiền bối tên gì?
79 Chương 79: (Thần linh) Nghi nghi ngờ ngờ
80 Chương 80: (Thần, linh) Hợp mưu giao dịch
81 Chương 81: (Thần, linh) Bốn mùa luân chuyển
82 Chương 82: (Thần, linh) Đông Phông, Thôi, Tiết
83 Chương 83: (Thần, linh) Vị thánh thứ tư
84 Chương 84: (Thần, linh) Tội ác tày trời
85 Chương 85: (Thần, linh) Bí cảnh cách vách
86 Chương 86: (Thần, linh) Tám mươi năm qua
87 Chương 87: (Thần, linh) Như loài thủy quái
88 Chương 88: (Thần, linh) Linh đài trống rỗng
89 Chương 89: (Thần, linh) Ác mộng hằng đêm
90 Chương 90: (Thần, linh) Có mới nới cũ
91 Chương 91: (Thần, linh) Đều không cam lòng
92 Chương 92: (Thần, linh) Đắc đạo phi thăng
93 Chương 93: (Thần, linh) Tượng thần Ly Tương
94 Chương 94: (Thần, linh) Lôi kiếp sắc tím
95 Chương 95: (Thần, linh) Thêm một Thánh Nhân
96 Chương 96: (Thần, linh) Mây kiếp Phù Quang
97 Chương 97: (Thần, linh) Hai vị Thánh Nhân
98 Chương 98: (Bất tuần) Sắp về đến nhà
99 Chương 99: (Bất tuần) Huynh đã trở về
100 Chương 100: (Bất tuần) Lòng có mịt mờ
101 Chương 101: (Bất tuần) Ký ức thân thể
102 Chương 102: (Bất tuần) Tuyết đã ngừng rơi
103 Chương 103: (Bất tuần) "Ai bắt nạt đệ?"
104 Chương 104: (Bất tuần) Có chút tiếc nuối
105 Chương 105: (Bất tuần) Cán cân nhân gian
106 Chương 106: (Bất tuần) Chương Kha chết tiệt
107 Chương 107: (Bất tuần) Tróc nã phản đồ
108 Chương 108: (Bất tuần) Thời hạn lưu đày
109 Chương 109: (Bất tuần) Vùi chôn chân tướng
110 Chương 110: (Bất tuần) Huynh đệ tương tàn
111 Chương 111: (Bất tuần) Yêu chủ Thịnh Hoài
112 Chương 112: (Bất tuần) Mở ra Phù Quang
113 Chương 113: (Chốn về) Trở lại thế gian
114 Chương 114: (Chốn về) "A Hoa là ai?"
115 Chương 115: (Chốn về) Chương kết: Có người, thật tốt
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 01: (Ấu thơ) Nhận lời mời mọc
2
Chương 02: (Ấu thơ) Sư huynh sai rồi
3
Chương 03: (Ấu thơ) Hành lễ sư đồ
4
Chương 04: (Ấu thơ) Lần đầu ra mắt
5
Chương 05: (Ấu thơ) Lệnh bài đệ tử
6
Chương 06: (Ấu thơ) Có rồi lại mất
7
Chương 07: (Ấu thơ) Thập Nhất biết cả
8
Chương 08: (Ấu thơ) Không nhớ đòn đau
9
Chương 09: (Ấu Thơ) Đệ đi theo huynh
10
Chương 10: (Ấu thơ) Ba năm vụn vặt
11
Chương 11: (Ấu thơ) Dự cảm không lành
12
Chương 12: (Ấu thơ) Chó đá cứu nguy
13
Chương 13: (Ấu thơ) Sư huynh bế quan
14
Chương 14: (Ấu thơ) Kiều Nhị Trác Việt
15
Chương 15: (Ấu thơ) Việc ngoài ý muốn
16
Chương 16: (Ấu thơ) Sư huynh phá quan
17
Chương 17: (Ấu thơ) Gặp lại Bùi Nhiên
18
Chương 18: (Ấu thơ) Nuôi dạy trẻ nhỏ
19
Chương 19: (Ấu thơ) Một chút chuyện xưa
20
Chương 20: (Ấu thơ) Tề tựu về đây
21
Chương 21: (Ấu thơ) Lớp da hồ yêu
22
Chương 22: (Ấu thơ) Khéo léo từ chối
23
Chương 23: (Ấu thơ) Đại hội Thúy Vi
24
Chương 24: (Ấu thơ) Xin lệnh cấm linh
25
Chương 25: (Ấu thơ) Giao thủ trên không
26
Chương 26: (Ấu thơ) Ba luồng linh lực
27
Chương 27: (Ấu thơ) Lời của con trẻ
28
Chương 28: (Ấu thơ) Vây bắt trong đêm
29
Chương 29: (Ấu thơ) Truyền thừa dẫn linh
30
Chương 30: (Ấu thơ) Không thể truyền đạt
31
Chương 31: (Ấu thơ) Có nụ hoa đào
32
Chương 32: (Phồn hoa) Dưới tán cây hòe
33
Chương 33: (Phồn hoa) Đóa hoa Hoài Phong
34
Chương 34: (Phồn hoa) Những chuyện duyên phận
35
Chương 35: (Phồn hoa) Đánh vỡ bệ đá
36
Chương 36: (Phồn hoa) Cứ đi theo huynh
37
Chương 37: (Phồn hoa) Trong suốt hành trình
38
Chương 38: (Phồn hoa) Vi phạm giới quy
39
Chương 39: (Phồn hoa) Gặp lại Nhan Nhi
40
Chương 40: (Phồn hoa) Rời khỏi Nam Hoa
41
Chương 41: (Phồn hoa) Kỳ dị phô trương
42
Chương 42: (Phồn hoa) Bước vào Yêu Châu
43
Chương 43: (Phồn hoa) Nhà giàu mới phất
44
Chương 44: (Phồn hoa) Gian hàng đồng giá
45
Chương 45: (Phồn hoa) Ba mảnh gương vỡ
46
Chương 46: (Phồn hoa) Hai mảnh gương vỡ
47
Chương 47: (Phồn hoa) Năm trăm ngọc thạch
48
Chương 48: (Phồn hoa) Phong kín núi sâu
49
Chương 49: (Phồn hoa) Tu sĩ Trúc Cơ
50
Chương 50: (Phồn hoa) Khác gì đã chết
51
Chương 51: (Phồn hoa) Cá chịu vạ lây
52
Chương 52: (Phồn hoa) Thực lực tuyệt đối
53
Chương 53: (Phồn hoa) Thay đổi đột xuất
54
Chương 54: (Phồn hoa) Rắc rối tìm đến
55
Chương 55: (Phồn hoa) Băng Hỏa Thanh Hoằng
56
Chương 56: (Phồn hoa) Mắt mù tai điếc
57
Chương 57: (Phồn hoa) Tu sĩ, phàm nhân
58
Chương 58: (Phồn hoa) Những người dẫn linh
59
Chương 59: (Phồn hoa) Một lời hứa trước
60
Chương 60: (Phồn hoa) Nghi ngờ chất chồng
61
Chương 61: (Phồn hoa) Lo chuyện bao đồng
62
Chương 62: (Phồn hoa) Không gánh vác nổi
63
Chương 63: (Phồn hoa) Nhục thể phàm thai
64
Chương 64: (Phồn hoa) Tu sĩ kết đan
65
Chương 65: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi!"
66
Chương 66: (Phồn hoa) Hắn đã chết rồi
67
Chương 67: (Phồn hoa) Chuyện trò phút chốc
68
Chương 68: (Phồn hoa) "Đưa đệ ấy đi."
69
Chương 69: (Phồn hoa) Kinh thế hãi tục
70
Chương 70: (Thần, linh) Mấy mùa xuân thu
71
Chương 71: (Thần, linh) Nàng là A Hoa
72
Chương 72: (Thần, linh) Vị thần duy nhất
73
Chương 73: (Thần, linh) Bên ngoài tán cây
74
Chương 74: (Thần, linh) Cô đơn, ngu xuẩn
75
Chương 75: (Thần, linh) Một thoáng lướt qua
76
Chương 76: (Thần, linh) Nam Nhạn, họ Mục
77
Chương 77: (Thần, linh) Thú cổ Tâm Tương
78
Chương 78: (Thần, linh) Tiền bối tên gì?
79
Chương 79: (Thần linh) Nghi nghi ngờ ngờ
80
Chương 80: (Thần, linh) Hợp mưu giao dịch
81
Chương 81: (Thần, linh) Bốn mùa luân chuyển
82
Chương 82: (Thần, linh) Đông Phông, Thôi, Tiết
83
Chương 83: (Thần, linh) Vị thánh thứ tư
84
Chương 84: (Thần, linh) Tội ác tày trời
85
Chương 85: (Thần, linh) Bí cảnh cách vách
86
Chương 86: (Thần, linh) Tám mươi năm qua
87
Chương 87: (Thần, linh) Như loài thủy quái
88
Chương 88: (Thần, linh) Linh đài trống rỗng
89
Chương 89: (Thần, linh) Ác mộng hằng đêm
90
Chương 90: (Thần, linh) Có mới nới cũ
91
Chương 91: (Thần, linh) Đều không cam lòng
92
Chương 92: (Thần, linh) Đắc đạo phi thăng
93
Chương 93: (Thần, linh) Tượng thần Ly Tương
94
Chương 94: (Thần, linh) Lôi kiếp sắc tím
95
Chương 95: (Thần, linh) Thêm một Thánh Nhân
96
Chương 96: (Thần, linh) Mây kiếp Phù Quang
97
Chương 97: (Thần, linh) Hai vị Thánh Nhân
98
Chương 98: (Bất tuần) Sắp về đến nhà
99
Chương 99: (Bất tuần) Huynh đã trở về
100
Chương 100: (Bất tuần) Lòng có mịt mờ
101
Chương 101: (Bất tuần) Ký ức thân thể
102
Chương 102: (Bất tuần) Tuyết đã ngừng rơi
103
Chương 103: (Bất tuần) "Ai bắt nạt đệ?"
104
Chương 104: (Bất tuần) Có chút tiếc nuối
105
Chương 105: (Bất tuần) Cán cân nhân gian
106
Chương 106: (Bất tuần) Chương Kha chết tiệt
107
Chương 107: (Bất tuần) Tróc nã phản đồ
108
Chương 108: (Bất tuần) Thời hạn lưu đày
109
Chương 109: (Bất tuần) Vùi chôn chân tướng
110
Chương 110: (Bất tuần) Huynh đệ tương tàn
111
Chương 111: (Bất tuần) Yêu chủ Thịnh Hoài
112
Chương 112: (Bất tuần) Mở ra Phù Quang
113
Chương 113: (Chốn về) Trở lại thế gian
114
Chương 114: (Chốn về) "A Hoa là ai?"
115
Chương 115: (Chốn về) Chương kết: Có người, thật tốt

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play