CON NGỰA SẮT

Ngọc Phương nằm yên đó, nhắm mắt định thần. Mọi thứ xảy ra quá đột ngột, trong một lúc không thể nào tiếp nhận hết tất cả. Đặng Phục Thăng mà mình đã hạ sát giờ lại xuất hiện, nhìn rất giống anh ta nhưng lại không phải. Chắc chắn là hai người khác nhau, nhưng hình dáng, gương mặt lại giống nhau như đúc. Quan trọng nhất là khi đối diện, cái cảm giác ấm áp ấy lại ùa đến.

-"Nơi này là nơi nào? Không phải Âm Ty, cũng không phải Thiên Giới và mọi người ở đây vẫn sử dụng cùng một ngôn ngữ với mình. Chỉ có khác đôi chút về ngữ điệu và cách dùng từ. Khó hiểu thật." - Ngọc Phương thở dài, chợt nghe tiếng nói bên tai.

-Cô lo lắng việc gì sao ?

Là giọng nói của Phục Thăng, Ngọc Phương mở to đôi mắt. Thấy anh đang đứng cạnh giường, trên tay cầm một bọc vải màu trắng. Cô ngồi dậy nhìn bọc vải, khẽ đáp:

-Không có gì, ta chẳng qua không nhớ được gì thêm, có lẽ như lời của người áo trắng nói khi nãy, vì chấn thương mà bị mất trí nhớ tạm thời vậy.

Phục Thăng gật đầu, chìa bọc vải về phía Ngọc Phương:

-Đừng lo lắng quá nhiều, từ từ thì trí nhớ của cô cũng sẽ hồi phục. Cứ thư giãn, còn đây là chiếc đầm tôi mua cho cô, cô thay đồ đi rồi về.

-Về đâu ? -Cô mơ màng hỏi anh.

Phục Thăng cười:

-Có lẽ nên về đồn cảnh sát nơi tôi làm, ở đó chúng tôi sẽ tra cứu dữ liệu nhân trắc học để tìm ra danh tính của cô và người thân.

Ngọc Phương hỏi dồn:

-Cảnh sát là gì ?

Nghe cô bé hỏi, Phục Thăng giật mình. Mất trí nhớ đến mức này thì hơi phiền rồi đó, nhưng anh vẫn giữ thái độ từ tốn trả lời:

-Cảnh sát là những người phụ trách bảo vệ an ninh cho người dân.

Ngọc Phương ngẫm nghĩ:

-"Vậy là giống người của Bộ Hình."

Cô đưa tay ra giật lấy chiếc váy trên tay Phục Thăng làm anh hơi bất ngờ. Anh mỉm cười:

-Dù có mất trí nhớ thì cũng phải biết nên cảm ơn người đi mua rồi cầm về đồ cho mình chứ.

Ngọc Phương không thèm đáp lời, giật chiếc kẹp đo nhịp tim ra khỏi ngón tay, quăng qua một bên rồi nhảy xuống giường. Máy theo dõi nhịp tim lại réo inh ỏi. Cô y tá lật đật chạy vào, thấy cảnh đó thì cằn nhằn:

-Cô lại bỏ nó ra để làm gì ?

Phục Thăng cười ha hả, cúi xuống nhặt chiếc máy đo nhịp tim rồi đưa cho cô y tá:

-Xin lỗi, tôi nói cô ấy đi thay đồ, thế là cổ giật phăng ra.

-Đeo vào tay vẫn đi thay đồ được mà. - Cô y tá nhăn nhó.

Ngọc Phương nhìn cô y tá, lạnh lùng hỏi:

-Thay đồ ở chỗ nào ?

Cô y tá nghe giọng điệu nhàn nhạt, không chủ ngữ của bệnh nhân thì hơi bực bội, nhưng cố nén giận hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng trả lời:

-Cô có thể vào nhà vệ sinh trong phòng để thay đồ.

Ngọc Phương kỳ thực cũng hiểu ra cách xưng hô của mình có vấn đề, người ở chỗ này không xưng ta gọi ngươi với người lạ như ở chỗ của mình, chỉ đành làm lơ bỏ qua chủ ngữ rồi để ý học dần theo cách nói đúng của họ vậy. Cô cầm chiếc váy, thắc mắc:

-Nhà vệ sinh phải ở bên ngoài chứ, sao lại để trong phòng, không sợ hôi à?

Cả hai người một nam một nữ nghe cô gái lạ lùng này hỏi thì ngớ cả người, Phục Thăng đáp:

-Làm sao có mùi hôi được.

Cô y tá tiếp lời:

-Bệnh viện có lao công lau dọn thường xuyên, hơn nữa đội bảo trì làm việc thường xuyên, sao có thể để có mùi hôi thối chứ.

Càng hỏi thì có vẻ càng không ổn, Ngọc Phương im lặng suy nghĩ một chút, cố học theo cách xưng hô ở nơi này, thông qua những cuộc đối thoại trước đây mà cô đã nghe được :

-Anh chỉ cho tôi nhà vệ sinh ở đâu.

Phục Thăng đi đến phòng vệ sinh, mở cửa ra rồi đáp:

-Ở đây, cô vào đi.

Ngọc Phương vội vàng đi vào trong đóng cửa lại. Nơi này không có bệ xí như chỗ của cô, mọi thứ đều sáng loáng sạch sẽ, mùi lại khá thơm. Nếu nằm ngủ ở đây cũng còn được. Ngọc Phương lắc đầu lẩm bẩm:

-Nơi này thật lạ lùng, còn hơn cả nơi ở của nghĩa phụ.

Chưa đến năm phút, hai người thấy Ngọc Phương mở cửa vẫy tay với cô y tá:

-Cô vào đây, tôi cần giúp.

Cô y tá thoáng cau mày, không hiểu con bé này lại muốn gì, mất trí nhớ gì mà ghê vậy. Cô đi vào phòng vệ sinh. Lát sau trở ra, đóng cửa lại. Phục Thăng ghé sát tai cô y tá hỏi nhỏ:

-Cô bé ấy cần gì vậy?

Cô y tá che miệng cười khúc khích rồi khẽ đáp:

-Cô ta quên mất cách sử dụng bồn vệ sinh, mở nước, thay đồ, y như em bé mới lớn.

-Ồ, chắc do mất trí nhớ.

Cô y tá gật đầu đồng ý, Có tiếng dội nước mấy lần, mười phút sau, Ngọc Phương mở cửa bước ra.Trông cô như một thiên thần mặc váy trắng với mái tóc dài chấm lưng đen nháy. Phục Thăng nhìn cô, tâm trạng ngẩn ngơ. Cô y tá lại cười khúc khích:

-Cô bé này chắc là diễn viên của đoàn phim nào đó rồi, đẹp thật, nhưng anh quên mua giày cho cô ta kìa.

Phục Thăng gục gặc đầu, đúng thật, anh lo mua chiếc váy mà quên mất đôi giày cho cô ta. Anh gãi đầu nhìn cô y tá:

-Tạm thời cho cô ta đôi dép của bệnh viện nhé, tôi vô ý quá.

-Không sao, để bệnh viện phụ với anh đôi dép này. - Cô y tá lại cười.

Phục Thăng mở cửa phòng bệnh, quay lại nhìn Ngọc Phương:

-Đi thôi cô bé.

Ngọc Phương không nói nữa lời, lẳng lặng gật đầu rồi đi theo anh. Thanh toán hết viện phí, Phục Thăng đau cả ví:

-"Toi hết nữa tháng lương, xem ra tháng này phải ăn mì gói trừ cơm rồi."

Anh dẫn cô bé ra khỏi cổng bệnh viện, cẩn thận dặn dò cô:

-Phương đứng ở đây chờ tôi, tôi lấy xe chở cô về đồn.

Ngọc Phương gật đầu, đứng đó nhìn mọi thứ xung quanh với ánh mắt của đứa bé 3 tuổi. Phục Thăng dắt xe gắn máy ra khỏi cổng, cô gái vẫn đứng đó, chăm chú nhìn dòng xe tấp nập qua lại trên đường. Anh đến gần, lên tiếng:

-Đội nón bảo hiểm vào, tôi chở cô đi.

Ngọc Phương nhận lấy nón từ tay Phục Thăng đội lên đầu. Nón cứng nhưng lại rất nhẹ, cứng như nón sắt, nhưng lại nhẹ hơn nhiều. Thấy cô bé loay hoay không biết cách gài nón. Phục Thăng đạp chống xe rồi gài giúp cô, đoạn anh ngồi lên xe nổ máy, anh giục:

-Lên xe đi.

Ngọc Phương lóng ngóng leo lên xe. Nãy giờ cô bé chăm chú quan sát xe cộ. Cô cũng đã thấy cách người ta cưỡi lên những con ngựa sắt nổ ầm ầm này. Thế nhưng khoản cách giữa thực hành và lý thuyết quá lớn, cô bé cuối cùng cũng ngồi chàng hãng ở yên sau của chiếc xe máy. Phục Thăng phì cười:

-Con gái mặc váy thường ngồi một bên, chứ ai đời lại như cô.

Ngọc Phương lạnh lùng đáp:

-Miễn ngồi chắc là được, anh cho ngựa sắt chạy đi.

-Là xe máy, ngựa nào ở đây? - Nghe cô nói chuyện một cách ngô nghê, Phục Thăng không nhịn được cười.

-Cười gì mà cười lắm thế. - Ngọc Phương phát cáu.

-Rồi rồi, tôi chạy đây, ôm vào đi cô. - Phục Thăng cố nín cười rồ ga.

Cô bé giật nảy cả người, theo quán tính thân người cô ngã ra phía sau. Ngọc Phương phản xạ vòng tay ôm lấy eo Phục Thăng, cô quát:

-Con ngựa sắt này chạy gì nhanh vậy? Làm giật cả mình.

-Nhanh gì mà nhanh, còn chưa đến 30 cây số một giờ. - Phục Thăng nói mà không ngoái đầu lại.

Ngọc Phương lại im lặng, càng nói càng phức tạp. Thôi thì im lặng là vàng.

./

Hot

Comments

Nhan Kỳ Lạc

Nhan Kỳ Lạc

*lao công nha Au

2024-06-16

0

Nhan Kỳ Lạc

Nhan Kỳ Lạc

không biết chị gái có biết mặc đầm không nữa 🤣

2024-06-16

0

T/H12

T/H12

ai bỉu!!

2023-04-30

1

Toàn bộ
Chapter
1 MÓN NỢ TIỀN KIẾP
2 PHỤC THĂNG, NGƯƠI CHƯA CHẾT SAO?
3 CON NGỰA SẮT
4 TẠI ĐỒN CẢNH SÁT
5 Tia Sét Đã Đưa Em Đến Đây
6 CÔ GÁI ĐẾN TỪ 400 NĂM TRƯỚC
7 CÔ ĐÙA DAI THẬT ĐẤY
8 ANH MUỐN TÔI RỜI KHỎI NƠI ĐÂY SAO
9 TÔI KHÔNG CÓ THỜI GIAN
10 NGUYỆT KINH BỐ
11 XÓM MẢ
12 CHỊ ĐẠI XÓM MẢ
13 VĂN KINH VÕ KHỦNG
14 HỔ TRƯỚNG KHU CƠ PHẦN THỨ TƯ
15 ANH HAI LÀ "CHÈO"
16 ĂN GÌ CŨNG ĐƯỢC
17 GIA ĐỊNH THẤT GIA
18 GIA ĐỊNH ĐẶNG GIA
19 MÓN GÀ CÁI BANG
20 CÔ LAO CÔNG NGỌC PHƯƠNG
21 KHÔNG ĐƯỢC LỚN TIẾNG VỚI EM
22 ANH BUÔNG RA, EM ĐI GIẾT NÓ.
23 KIM ĐỒNG
24 EM CÓ PHẢI KẺ GIẾT NGƯỜI HÀNG LOẠT KHÔNG?
25 PHỞ LÀ MÓN GÌ?
26 NGHIỆT DUYÊN BẮT ĐẦU TỪ VINH LỘC ĐẠI PHU
27 ANH XEM EM LÀ TỘI PHẠM HAY SAO?
28 TUẤN BÁ DÒNG
29 NGÀY LÀM VIỆC ĐẦU TIÊN
30 GẶP BĂNG TÁM KEO
31 SẤM ĐỘNG GIỮA TRỜI QUANG
32 TỐT NHẤT ĐỪNG HỎI
33 MÃI YÊU TUYẾT TRINH
34 CHẬU ĐÃ CẮM HOA
35 KEM NGỌC PHƯƠNG
36 EM LÀ GÌ? ANH NÓI ĐI
37 DIÊM VƯƠNG THỦ TRƯƠNG NGỌC PHƯƠNG
38 LÀM BẠN GÁI CỦA ANH NHÉ
39 NƯỚC CHẢY SẮT ĐÁ CŨNG PHẢI MÒN
40 MỢ PHƯƠNG
41 MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI
42 MAY MẮN VÀ LỜI NGUYỀN
43 GÁNH NẶNG ĐƯỢC GIẢI TỎA
44 ANH HÙNG KHÓ VƯỢT ẢI MỸ NHÂN
45 THẾ CÂN BẰNG MONG MANH 500 NĂM
46 ĐỒ BẨN THỈU
47 ĐOẠT MẠNG CON SÓI GIÀ
48 SÁT THỦ ĂN GÌ SAU KHI HÀNH SỰ
49 ĐẠI TỶ
50 ÂM BINH ĐỆ NGŨ QUỶ
51 KHÔNG CÓ KẺ PHẢN BỘI
52 CÔ GÁI BÍ ẨN ĐẾN TỪ TRƯƠNG GIA
53 HEO ĂN THỊT NGƯỜI
54 THƯƠNG TRƯỜNG LÀ CHIẾN TRƯỜNG
55 TỘI LỖI NÀO CŨNG CÓ THỂ THA THỨ?
56 KHÔNG PHẢI ÁC MỘNG
57 VỀ NHÀ
58 SẼ SỚM QUAY VỀ
59 ĐẶNG GIA GIA ĐẤU
60 BẠCH LIÊN NHỤC
61 NGƯƠI CÒN ĂN THỊT NGƯỜI KHÔNG?
62 TÁI NGỘ NHỊ QUỶ
63 CHỈ LÀ CHÀO HỎI
64 TRẬN ĐẤU HƯỚNG DẪN
65 NHỊ QUỶ BẠI TRẬN
66 NGŨ QUỶ TRỊ THƯƠNG
67 DIÊM VƯƠNG THỦ ĐÒI MẠNG, ĐẾN THẦN CŨNG PHẢI TRẢ
68 GIỜ ĐÂY LÀ GIA ĐÌNH
69 KHỞI SỰ
70 TRẬN CHIẾN CẢNG CÁ CHỢ BÌNH SƠN
71 MƯỜI KHÓ NHẬP BĂNG
72 PHẬN CÓC NHÁI
73 ÂM BINH ĐỆ TAM QUỶ VẠN SỰ THÔNG LÊ BÁ TÂN
74 SỢ CHỊ NHƯ SỢ CỌP
75 MẶT HỒ PHẲNG LẶNG
76 HẮC TRÂN CHÂU
77 NÉM ĐÁ XUỐNG MẶT HỒ
78 BẤT NGỜ LỚN TẠI TRẦN GIA
79 TRẢ THÙ LÀ MÓN ĂN CÀNG NGUỘI LẠI CÀNG NGON
80 HAI PHƯƠNG ÁN
81 CON DÂU NHÀ HỌ ĐẶNG
82 GẶP DIÊM VƯƠNG MÀ PHÂN TRẦN
83 HOÃN CƯỚI
84 XÍCH LONG
85 CỤC Z
86 CƠ HỘI KHUẤY SÓNG BÙI GIA
87 HẮC BẠCH VÔ THƯỜNG
88 NÓI CHUYỆN PHẢI QUẤY
89 HAI CÔNG TỬ BỊ LÀM NHỤC
90 VẾT THƯƠNG CHÍ MẠNG CỦA ÔNG HỒNG
91 CÁ ĐÃ VÀO RỌ
92 HÀ BÁ
93 HÀNG ĐÃ BỐC
94 ĐẬP ĐẦU RẮN ĐỘC
95 SÁT THỦ CHUYÊN NGHIỆP
96 CON GIUN LẮM MỒM
97 KHU DÂN CƯ BÃI NỔI
98 CÓ MUỐN CŨNG KHÔNG ĐƯỢC
99 CẬU TRỪNG ĐÃ VỀ
100 KEM LA HÉT
101 SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT
102 ĐỘC LOẠN THẦN
103 LỤC ĐỆ
104 NHẶNG BAO TỬ
105 LỜI KHAI THẬT THÀ
106 BẢO HIỂM CỦA LÝ ĐẠI SƠN
107 NHỊ LONG
108 ÔNG LỚN
109 TRƯƠNG PHÚC LOAN
110 QUYỀN LỰC
111 ÁM ẢNH
112 LỜI BÀ NỘI TỪNG KỂ
113 HỘI HIỆP SĨ DÒNG ĐỀN
114 BẢN CHẤT CỦA DÒNG ĐỀN
115 NHỮNG KẺ BỊ NGUYỀN RỦA
116 QUÁ KHỨ
117 GIẾT HAY BỊ GIẾT
118 NHỮNG GÌ MÀ PHƯƠNG CHỨNG KIẾN, CHỊ CŨNG SẼ XEM ĐƯỢC
119 NHỊ MUỘI HOÀN TOÀN KHÔNG HIỂU
120 CÁNH CỬA CUỐI CÙNG
121 SỰ LUÂN HỒI CỦA TẾ BÀO
122 NHỮNG NGƯỜI TÁI SINH KHÁC NÀO BẤT TỬ
123 NHÂN TÍNH CỦA MỘT CON QUỶ
124 NGHIỆT DUYÊN
125 ĐỘC CHIÊU CỦA BÙI GIA
126 NHI NỮ THƯỜNG TÌNH
127 PHƯƠNG NGỮ THỜI EDO
128 TAKEDA "CHÓ ĐIÊN"
129 CHỈ LÀ NHỜ ĐƯA THƯ
130 SIÊU CAO THỦ
131 HITOMI
132 TIN NHẮN VÔ DANH
133 HẬU DUỆ CỦA CHỦ NHÂN AKANE?
134 CHỦ NHÂN AKANE, TOMA KÍNH HOẠ
135 TRĂNG KHUYẾT LẠI TRÒN
136 HUYẾT ĐỘN
137 CUỘC GẶP GỠ.
138 NGUYÊN TẮC NHẬP GIA
139 THIẾT HÙNG KOKORO
140 HITOMI THỬ SỨC
141 TỬU LƯỢNG CAO THỦ
142 BA VÀNG
143 LỤC PHIẾN MÔN-ĐÔNG XƯỞNG
144 TÌNH LANG CỦA SẾP
145 NGƯỜI THÂN ĐẶC BIỆT
146 CỰU TỬ ĐỊCH
147 LÀ ĐOẠN CÂN HỦ CỐT
148 THÚ NHẬN
149 ANH SẼ KHÔNG BỎ RƠI EM?
150 ANH ĐÃ TỪNG GẶP
151 HÀNH ĐỘNG CỤ THỂ
152 ÔNG LÃO ĐIỀU NGỰ
153 TA SẼ BIẾN CÔ ẤY THÀNH NỮ THẦN CỦA CHIÊM THÀNH
154 EM GÁI CỦA TRẦN ANH TÔNG
155 HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA
156 Mảnh giấy mật mã
157 PHỤC KÍCH CHẾ MÂN
158 BẢN LĨNH CỦA HOÀNG HẬU NGƯỜI ĐẠI VIỆT
Chapter

Updated 158 Episodes

1
MÓN NỢ TIỀN KIẾP
2
PHỤC THĂNG, NGƯƠI CHƯA CHẾT SAO?
3
CON NGỰA SẮT
4
TẠI ĐỒN CẢNH SÁT
5
Tia Sét Đã Đưa Em Đến Đây
6
CÔ GÁI ĐẾN TỪ 400 NĂM TRƯỚC
7
CÔ ĐÙA DAI THẬT ĐẤY
8
ANH MUỐN TÔI RỜI KHỎI NƠI ĐÂY SAO
9
TÔI KHÔNG CÓ THỜI GIAN
10
NGUYỆT KINH BỐ
11
XÓM MẢ
12
CHỊ ĐẠI XÓM MẢ
13
VĂN KINH VÕ KHỦNG
14
HỔ TRƯỚNG KHU CƠ PHẦN THỨ TƯ
15
ANH HAI LÀ "CHÈO"
16
ĂN GÌ CŨNG ĐƯỢC
17
GIA ĐỊNH THẤT GIA
18
GIA ĐỊNH ĐẶNG GIA
19
MÓN GÀ CÁI BANG
20
CÔ LAO CÔNG NGỌC PHƯƠNG
21
KHÔNG ĐƯỢC LỚN TIẾNG VỚI EM
22
ANH BUÔNG RA, EM ĐI GIẾT NÓ.
23
KIM ĐỒNG
24
EM CÓ PHẢI KẺ GIẾT NGƯỜI HÀNG LOẠT KHÔNG?
25
PHỞ LÀ MÓN GÌ?
26
NGHIỆT DUYÊN BẮT ĐẦU TỪ VINH LỘC ĐẠI PHU
27
ANH XEM EM LÀ TỘI PHẠM HAY SAO?
28
TUẤN BÁ DÒNG
29
NGÀY LÀM VIỆC ĐẦU TIÊN
30
GẶP BĂNG TÁM KEO
31
SẤM ĐỘNG GIỮA TRỜI QUANG
32
TỐT NHẤT ĐỪNG HỎI
33
MÃI YÊU TUYẾT TRINH
34
CHẬU ĐÃ CẮM HOA
35
KEM NGỌC PHƯƠNG
36
EM LÀ GÌ? ANH NÓI ĐI
37
DIÊM VƯƠNG THỦ TRƯƠNG NGỌC PHƯƠNG
38
LÀM BẠN GÁI CỦA ANH NHÉ
39
NƯỚC CHẢY SẮT ĐÁ CŨNG PHẢI MÒN
40
MỢ PHƯƠNG
41
MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI
42
MAY MẮN VÀ LỜI NGUYỀN
43
GÁNH NẶNG ĐƯỢC GIẢI TỎA
44
ANH HÙNG KHÓ VƯỢT ẢI MỸ NHÂN
45
THẾ CÂN BẰNG MONG MANH 500 NĂM
46
ĐỒ BẨN THỈU
47
ĐOẠT MẠNG CON SÓI GIÀ
48
SÁT THỦ ĂN GÌ SAU KHI HÀNH SỰ
49
ĐẠI TỶ
50
ÂM BINH ĐỆ NGŨ QUỶ
51
KHÔNG CÓ KẺ PHẢN BỘI
52
CÔ GÁI BÍ ẨN ĐẾN TỪ TRƯƠNG GIA
53
HEO ĂN THỊT NGƯỜI
54
THƯƠNG TRƯỜNG LÀ CHIẾN TRƯỜNG
55
TỘI LỖI NÀO CŨNG CÓ THỂ THA THỨ?
56
KHÔNG PHẢI ÁC MỘNG
57
VỀ NHÀ
58
SẼ SỚM QUAY VỀ
59
ĐẶNG GIA GIA ĐẤU
60
BẠCH LIÊN NHỤC
61
NGƯƠI CÒN ĂN THỊT NGƯỜI KHÔNG?
62
TÁI NGỘ NHỊ QUỶ
63
CHỈ LÀ CHÀO HỎI
64
TRẬN ĐẤU HƯỚNG DẪN
65
NHỊ QUỶ BẠI TRẬN
66
NGŨ QUỶ TRỊ THƯƠNG
67
DIÊM VƯƠNG THỦ ĐÒI MẠNG, ĐẾN THẦN CŨNG PHẢI TRẢ
68
GIỜ ĐÂY LÀ GIA ĐÌNH
69
KHỞI SỰ
70
TRẬN CHIẾN CẢNG CÁ CHỢ BÌNH SƠN
71
MƯỜI KHÓ NHẬP BĂNG
72
PHẬN CÓC NHÁI
73
ÂM BINH ĐỆ TAM QUỶ VẠN SỰ THÔNG LÊ BÁ TÂN
74
SỢ CHỊ NHƯ SỢ CỌP
75
MẶT HỒ PHẲNG LẶNG
76
HẮC TRÂN CHÂU
77
NÉM ĐÁ XUỐNG MẶT HỒ
78
BẤT NGỜ LỚN TẠI TRẦN GIA
79
TRẢ THÙ LÀ MÓN ĂN CÀNG NGUỘI LẠI CÀNG NGON
80
HAI PHƯƠNG ÁN
81
CON DÂU NHÀ HỌ ĐẶNG
82
GẶP DIÊM VƯƠNG MÀ PHÂN TRẦN
83
HOÃN CƯỚI
84
XÍCH LONG
85
CỤC Z
86
CƠ HỘI KHUẤY SÓNG BÙI GIA
87
HẮC BẠCH VÔ THƯỜNG
88
NÓI CHUYỆN PHẢI QUẤY
89
HAI CÔNG TỬ BỊ LÀM NHỤC
90
VẾT THƯƠNG CHÍ MẠNG CỦA ÔNG HỒNG
91
CÁ ĐÃ VÀO RỌ
92
HÀ BÁ
93
HÀNG ĐÃ BỐC
94
ĐẬP ĐẦU RẮN ĐỘC
95
SÁT THỦ CHUYÊN NGHIỆP
96
CON GIUN LẮM MỒM
97
KHU DÂN CƯ BÃI NỔI
98
CÓ MUỐN CŨNG KHÔNG ĐƯỢC
99
CẬU TRỪNG ĐÃ VỀ
100
KEM LA HÉT
101
SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT
102
ĐỘC LOẠN THẦN
103
LỤC ĐỆ
104
NHẶNG BAO TỬ
105
LỜI KHAI THẬT THÀ
106
BẢO HIỂM CỦA LÝ ĐẠI SƠN
107
NHỊ LONG
108
ÔNG LỚN
109
TRƯƠNG PHÚC LOAN
110
QUYỀN LỰC
111
ÁM ẢNH
112
LỜI BÀ NỘI TỪNG KỂ
113
HỘI HIỆP SĨ DÒNG ĐỀN
114
BẢN CHẤT CỦA DÒNG ĐỀN
115
NHỮNG KẺ BỊ NGUYỀN RỦA
116
QUÁ KHỨ
117
GIẾT HAY BỊ GIẾT
118
NHỮNG GÌ MÀ PHƯƠNG CHỨNG KIẾN, CHỊ CŨNG SẼ XEM ĐƯỢC
119
NHỊ MUỘI HOÀN TOÀN KHÔNG HIỂU
120
CÁNH CỬA CUỐI CÙNG
121
SỰ LUÂN HỒI CỦA TẾ BÀO
122
NHỮNG NGƯỜI TÁI SINH KHÁC NÀO BẤT TỬ
123
NHÂN TÍNH CỦA MỘT CON QUỶ
124
NGHIỆT DUYÊN
125
ĐỘC CHIÊU CỦA BÙI GIA
126
NHI NỮ THƯỜNG TÌNH
127
PHƯƠNG NGỮ THỜI EDO
128
TAKEDA "CHÓ ĐIÊN"
129
CHỈ LÀ NHỜ ĐƯA THƯ
130
SIÊU CAO THỦ
131
HITOMI
132
TIN NHẮN VÔ DANH
133
HẬU DUỆ CỦA CHỦ NHÂN AKANE?
134
CHỦ NHÂN AKANE, TOMA KÍNH HOẠ
135
TRĂNG KHUYẾT LẠI TRÒN
136
HUYẾT ĐỘN
137
CUỘC GẶP GỠ.
138
NGUYÊN TẮC NHẬP GIA
139
THIẾT HÙNG KOKORO
140
HITOMI THỬ SỨC
141
TỬU LƯỢNG CAO THỦ
142
BA VÀNG
143
LỤC PHIẾN MÔN-ĐÔNG XƯỞNG
144
TÌNH LANG CỦA SẾP
145
NGƯỜI THÂN ĐẶC BIỆT
146
CỰU TỬ ĐỊCH
147
LÀ ĐOẠN CÂN HỦ CỐT
148
THÚ NHẬN
149
ANH SẼ KHÔNG BỎ RƠI EM?
150
ANH ĐÃ TỪNG GẶP
151
HÀNH ĐỘNG CỤ THỂ
152
ÔNG LÃO ĐIỀU NGỰ
153
TA SẼ BIẾN CÔ ẤY THÀNH NỮ THẦN CỦA CHIÊM THÀNH
154
EM GÁI CỦA TRẦN ANH TÔNG
155
HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA
156
Mảnh giấy mật mã
157
PHỤC KÍCH CHẾ MÂN
158
BẢN LĨNH CỦA HOÀNG HẬU NGƯỜI ĐẠI VIỆT

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play