Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân

Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân

Xuyên Không

Tư An ngồi trước căn nhà bằng gỗ mục nát, trên nóc nhà mái ngói chỗ có chỗ không, bị nắng mưa làm cho phai màu, Tư An ngồi trên ghế đẩu chống càm nhìn ra bên ngoài cổng.

Tiếng mắng chửi từ cổng truyền vào bên trong, nghe qua liền khiến người khác đinh tai nhức óc.

Tư An nhìn người con trai đứng bên trong sân lấp ló nhìn qua khe cổng muốn nhìn ra bên ngoài, liền hô một câu.

- Ngươi vào đây, đứng ở đó làm gì? Thích nghe mắng? Hay muốn ta mang ngươi ra bên ngoài rồi đóng cổng lại.

Người con trai nghe vậy liền mím môi thành một đường thẳng mà đi vào, bộ dáng to con lớn tướng nhưng lại làm khuôn mặt uất ức này, Tư An nhìn thế nào cũng không nhìn nổi.

Hai ngày trước Tư An vốn dĩ còn đang sống ở một cuộc sống hiện đại ở thành phố lớn như Thượng Hải, cô là một chuyên viên nghiên cứu sinh, hôm đó Tư An trở về tương đối muộn tuy là thành phố lớn nhưng có những đường đến một bóng người cũng không có, Tư An hiếm khi có tâm trạng không gấp gáp mà đi bộ về ký túc xá, nhưng trên đường gặp cướp, lúc đó Tư An không biết bản thân nghĩ gì liền hô lên rồi đuổi theo, cuối cũng vẫn bị một nhát đâm mà chết.

Chết thì thôi đi, vậy mà lại còn xuyên không, xuyên vào thân thể của một nữ nhân ngốc gả cho một nam nhân cũng ngốc không khác gì bản thân mình.

Người con trai lúc nãy là Cố Ngôn, lúc đầu hắn không phải ngơ ngơ ngẩn ngẩn như vậy, Cố Ngôn đi tòng quân lúc mười lăm tuổi đi tám năm mới trở về, lúc đi một mình đi còn lúc về được người đưa về, không phải vinh dự gì mà là lúc trong quân ngũ không cẩn thận bị ngã đập đầu, hiện tại liền trở thành bộ dạng ngơ ngơ ngốc ngốc, so với hài tử chín tuổi còn biết nhiều chuyện hơn hắn.

Tư An đứng dậy khỏi ghế mà đi vào nhà bếp.

Ở đây có một phòng ngủ một phòng bếp, nhưng phòng bếp được xây bên hông, phía sau phòng bếp chính là phòng tắm được xây tạm nên, giếng nước đặt ở trong sân nhà, ở nhà thứ gì cũng thiếu, muối cũng không có đường càng không, gia vị chỉ có mỗi một chút xì dầu để xào rau, Tư An tìm một lúc thấy không có gì ngoài hai miếng bánh bột ngô liền từ bên trong hô ra.

- Trong nhà không còn gì ăn?

Cố Ngôn lạch bạch chạy vào nhà bếp, chỉ vào hai cái bánh bột ngô.

- Có đồ ăn.

Tư An:" Thứ khác không có?"

Cố Ngôn lôi từ dưới bếp ra một cái rổ, bên trên đậy một tấm vải mỏng, hắn ngồi xổm chỉ vào bên trong.

- Có trứng nhưng thê tử nói lấy trứng lên chợ huyện bán, người bên ngoài đòi, thê tử không cho, thê tử còn nói không được ăn.

Tư An nhìn mấy quả trứng nằm trong rổ liền thở dài một hơi, bên trong chỉ có mười mấy quả mà thôi, ở nhà lúc nãy Tư An có xem xét qua, ngoại trừ ba con gà mái già thì không còn thứ gì đáng giá, bàn gỗ cũng mục nát, nơi này tuy nói là nhà nhưng chẳng khác nào một cái chồi được dựng tạm, khác là có mái bằng ngói, nắng thì che được, đến trời mưa chỉ sợ không có chỗ nào nước mưa không chảy vào, thảm đến không nở nhìn.

Tư An đem năm quả trứng nhỏ nhất đem ra bên ngoài rồi mới dùng vải đậy lên rồi đẩy ngược trở vào chỗ lúc nãy.

Cố Ngôn nhìn mấy quả trứng trên tay Tư An lại mím môi.

Tư An đem trứng đập vỡ bỏ ra chén, nói:" Trứng này chúng ta không bán nữa, để dành ở nhà ăn, cũng không có mấy quả, đem lên chợ huyện chắc chắn sẽ bị ép giá vì trứng gà quá nhỏ."

Tư An đem trứng đánh ra, nhìn kệ gia vị không có thứ gì liền thở dài một hơi, hôm nay cô để bản thân chịu thiệt một chút vậy, sau này sẽ tự bù đắp lại cho bản thân.

Tư An trước giờ chưa từng sài qua bếp lò này nên lóng ngóng châm lửa một hồi vẫn không có lửa, Cố Ngôn đứng một bên đưa hết củi này đến củi khác cho Tư An.

Tư An mệt đến trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi, bên ngoài vẫn vang lên tiếng chửi không ngừng, cô dứt khoác quăng củi trong tay xuống.

- Ngươi ở trong này nấu cơm, trứng để ta chiên, ngươi mồi lửa, ta ra bên ngoài mở cổng cho bọn họ, ngươi không được đi ra, nếu không ta đem ngươi ra ngoài nhốt luôn.

Cố Ngôn rất sợ người nhà bên kia, nhưng nhìn thê tử lúc này hắn lại sợ hơn, mà ngoan ngoãn gật đầu, còn đem nồi đi nấu cơm.

Tư An đi ra bên ngoài, cổng nhà bọn họ có một thanh gỗ lớn chắn ngang để làm khoá cổng, Tư An đem thanh gỗ xuống, mới mở cổng.

Bên ngoài tụ tập không ít người, nhưng người mắng chửi là một người phụ nữ mập, trên người mặc một kiện vải thô màu xanh, nhìn qua liền khiến người khác nhức hết cả mắt.

Người phụ nữ này họ Tiền là nương của Cố Ngôn, người khác gọi bà là Tiền thị, bà vừa nhìn thấy Tư An liền chỉ tay, mắng càng hăng.

- Ngươi là cái đồ quạ đen, ta đúng là xui xẻo mới lấy ngươi làm thê tử cho con trai ta, trong nhà mới mua gạo, còn có trứng, như vậy cũng đem giấu một mình sao? Ta thấy các ngươi hiểu chuyện nên mới ký thư khế phân gia, hiện tại phân gia rồi, đừng tưởng phần hiếu này không trả.

Hoá ra là đến đòi thức ăn, đúng là miếng ăn làm cho người khác trở nên hèn mọn, đạo lý cũng không nói tới.

Tiền thị còn nghĩ chỉ cần mắng hai ba câu, Tư An sẽ bị doạ sợ mà giao trứng ra đây, còn có gạo, buổi trưa chở về còn có thể cải thiện bữa ăn một chút.

Tư An nào dễ để người khác bất nạt như vậy, còn chống eo, nói:" Nương đến đây làm ầm ĩ như vậy là đòi gạo với trứng? Nhà ta cũng mới phân gia, gạo, trứng, đều do tiền ta đi làm nông mà tích góp được, nương cũng thấy, phu quân ta là một tên ngốc, chỉ có một mình ta làm trụ cột trong nhà, ta giao trứng với gạo cho nương, thời gian còn lại nhà ta sẽ thế nào? Gạo này phỏng chừng chỉ đủ ăn nửa tháng mà thôi, trứng ta đem cho gà ấp để nở thành gà con, đưa cho nương thì ta biết thế nào?"

Tư An còn cố tình vén tay áo lên, trên tay xuất hiện một vết thương dài kéo từ tay cánh tay xuống gần 5cm.

- Nương cũng thấy ta làm việc cực khổ chỉ mong cải thiện bữa ăn cho phu quân, Cố Ngôn tuy ngốc nhưng sức ăn rất lớn, nếu để hắn đói, hắn chắc chắn sẽ khóc nháo lên, ta không đi kiếm bạc được, sau này hắn đổ bệnh thì làm thế nào? Nương xuất bạc ra sao?

Tiền thị xem tiền như mạng, nào có chuyện bà sẽ xuất bạc ra để Cố Ngôn đi đại phu, Cố Ngôn lúc tòng quân trở về còn đưa bà hai mươi lượng bạc, nhưng lúc phân gia, Tiền thị rút hết ruột ra cũng chỉ đưa ba lượng bạc, nhà bọn họ ở chính là do lí chính cho ở ba năm, ba năm sau nếu không cất được nhà thì lí chính sẽ thu tiền thuê, còn không có thể đem tiền đến mua thư khế của căn nhà đang ở, dù sao đi nữa lí chính là trưởng thôn, cho dù ông không muốn lấy tiền thuê của hai người nhưng người trong thôn sẽ sinh lòng ganh tị, hai người nhất định rất khó sống yên ổn, nên ông cũng đành làm như vậy.

Tư An cảm thấy như vậy rất tốt, tiền bạc sòng phẳng,  tránh bọn họ sống ở đây mà bị người khác nói ra nói vào.

Tiền thị nghe lời của Tư An trong lòng liền không muốn xuất bạc nhưng gạo với trứng gà cũng không muốn không lấy.

Nhưng bà tất nhiên không để gà không bắt được còn mất luôn nắm thóc.

Tiền thị nghĩ rồi nghĩ cuối cùng vẫn bấm bụng xem như hiểu đạo lý, nói:" Gạo với trứng ngươi cứ giữ lấy để bồi bổ cho Tiểu Cố, ngươi cũng biết nương bởi vì muốn cải thiện bữa ăn cho ba người trong nhà nên mới bất đắc dĩ đến đây."

Tư An như đã hiểu, đám người tụ tập xung quanh thấy chuyện này không ầm ĩ liền giải tán, chỉ có một người phụ nữ họ Tuyên là Tuyên thị là phụ nữ goá duy nhất trong thôn, hiện tại có một nhi tử đã gần năm tuổi, tính tình Tuyên thị mạnh mẽ, nếu không muốn sống ở trong thôn này cũng không dễ dàng gì, phía dưới còn có một người muội muội, nhưng người muội này đã được gả ra bên ngoài, còn cách thôn bọn họ sống hai tiếng đi xe bò.

Trong nhà hiện tại Tuyên thị sống với nương, mùa vụ cũng một mình làm hết việc đồng án, chuyện kiếm bạc đặt đều trên vai Tuyên thị, nương Tuyên thị mỗi ngày đều thiêu túi gấm để y đem lên huyện bán.

Tư An nhìn thấy Tuyên thị đi về phía này liền lui về sau hai bước, đầu cứ ong ong như ai dùng búa đánh vào mà vang dội lại.

Lúc nãy Tiền thị đánh đâu, Tư An liền đỡ ở đó mà thôi, căn bản không có kí ức của nguyên thân.

Hiện tại kí ức vụn vặt liền xuất hiện, nhưng rất lung tung như Tư An bị nhồi một mớ kiến thức chưa từng học vào đầu, giáo sư lại bắt cô sắp xếp lại.

Tuyên thị thấy Tư An lui về sau hai bước, còn bám vào cổng mà khuỵu xuống, Tuyên thị liền nhanh chân tiến tới đỡ lấy.

- Thê tử của Tiểu Cố, ngươi có sao hay không?

Lời Tác Giả:

Bộ này là chủng điền, làm giàu, nữ chính có phần đanh đá nhưng thông minh, ai không thích thể loại này thì đọc chương đầu có thể không đọc tiếp, đừng bình luận ném đá truyện của tôi 😢

Cách xưng hô tôi sẽ để thuần việt dễ hiểu nhất có thể, không lậm cổ trang quá.

Xưng hô khi nam chính xác định tình cảm với nữ chính sẽ là Ta - Em, Ta - Chàng, nếu mấy bạn không thích có thể góp ý hoặc không đọc.

Cảm ơn mọi người lần nữa đã ủng họp truyện mới của tôi, cũng cảm ơn những đọc giả mới lần đầu tiên đọc truyện của tôi.

Hot

Comments

Người Qua Đường Bính

Người Qua Đường Bính

haizzzz

2023-10-15

0

Hà Trì Uyển

Hà Trì Uyển

nói nữ chính đanh đá không bằng nói nàng kiên cường . ở cái nơi hở ra mà đòi tiền mở miệng ra đòi hiếu trong khi người đấy k xứng thì chẳng còn đất mà ăn. Bố mẹ tôi chưa từng bắt chị em chúng tôi phải thế này thế nọ, báo hiếu đền đáp công ơn dưỡng dục, hay có tiền k cho ông bà xin thêm tiền xây nhà... em trai chưa lấy vợ nhưng tôi có khuyên mẹ tôi rằng sau này nó lấy vợ cứ kệ cho nó ra ở riêng. Ở riêng ra thì chúng nó tự khắc biết lo cho bản thân, chi tiêu cần kiệm. Chứ ở chung với bố mẹ tiền ăn điện nước dọn dẹp nhà cửa bố mẹ lo hết thì chúng k lớn được. mà có ở riêng chúng nó cũng có không gian cho nhau. tuổi trẻ mải lo kiếm tiền lo tương lai, lấy vk về lại lo nhìn người lớn mà sống thu mình khép kín bản thân thì có con cái áp lực, đợi sau này k có ai giúp đỡ, con cái chưa đủ lớn lại cực. đến lúc già lại lo con cháu như bố mẹ thì chẳng có thời gian bồi dưỡng tình cảm vợ ck. Giờ tụi con lớn rồi không ở bên cạnh, nhà bố mẹ ở cũng có rồi bố mẹ chỉ cần kiếm tiền sinh hoạt ăn tiêu thôi k phải lo cho chúng con nữa. Thanh xuân bố mẹ đã dành cho chúng còn, nay chúng con khôn lớn bố mẹ hãy dành riêng cho nhau để bù đắp thanh xuân nhé.

2023-10-09

2

Iyu

Iyu

truyện hay ghê

2023-09-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Xuyên Không
2 Khác Nào Đẩy Vào Đường Chết
3 Không Thể Viết Hưu Thư
4 Tiểu Cố Chết Nương Nói Sẽ Đỡ Một Miệng Ăn
5 Biện Pháp Kiếm Bạc Không Thiếu
6 Thượng Hiên
7 Ăn Nhiều Cũng Rất Phí
8 Nhặt Được Bạc
9 Việc Nhà Không Quản Nổi Sao Có Thể Quản Việc Nước
10 Số Bạc Không Nhỏ Cứ Suy Xét Lại
11 Giải Trừ Quan Hệ Huyết Thống
12 Ngươi Dám Đánh Ta?
13 Ba Trăm Lượng
14 Tới Lượt Ngươi, Mau Ấn Vân Tay Vào Đây
15 Trà Hoa Cúc
16 Chè Đậu Xanh
17 Nhanh Như Vậy Mà Đã Có Không Ít Bạc
18 Vĩnh Ninh Đường
19 Thứ Tốt Ngươi Nói Chính Là Thứ Này? Ta Mua
20 Một Trăm Năm Mươi Lượng
21 Thu Mua Sơn Tra
22 Quăng Bạc Ra Cửa Sổ
23 Không Ôm Sẽ Giận
24 Muốn Ôm Ôm
25 Tướng Quân Các Ngươi Không Còn Sống, Ta Là Cố Ngôn Một Tên Ngốc
26 Một Bò Một Ngựa
27 Thượng Hiên Mua Bao Nhiêu Ta Trả Gấp Đôi
28 Một Bò Một Ngựa
29 Sắc Lang
30 Bách Văn Bất Như Thất Hiện
31 Không Những Làm Sinh Ý Còn Phát Tài
32 Ngươi Có Tính Mở Một Quán Ăn Hay Không?
33 Người Trong Thôn Biết
34 Nếu Không Được Ta Sẽ Dẫn Cố Ngôn Chạy, Ngươi Nhớ Chạy Theo Sau Bọn Ta
35 Thê Tử Ngồi Không Vững, Ta Giúp Thê Tử
36 Ngươi Cho Ta Thứ Gì Để Nuôi Ngươi Cả Đời?
37 Hồi Môn Phu Quân Cho Em
38 Con Người Càng Hờ Hững, Nghiêm Nghị Lúc Có Tình Yêu Liền Hoàn Toàn Khác
39 Nhà Là Nàng Làm Chủ Đều Nghe Theo Nàng
40 Sự Thật
41 Có Linh Tính
42 Nhờ Phân Xử
43 Lấy Ân Báo Oán
44 Thóc Đâu Mà Đãi Gà Rừng
45 Kiên Nhi Bất Xả
46 Tiểu Hắc Tiểu Hồ
47 Chàng Đừng Lại Gần Ta
48 Đến Kinh Thành
49 Thổ Phỉ
50 Mua, Đều Mua Hết
51 Phủ Đệ
52 Tổ Yến
53 Tinh Hoa Đất Trời
54 Hạn Hán
55 Máy Bơm Nước
56 Xem Tửu Lầu Là Nhà
57 Trùng Hợp
58 Xem Như Đệ Đệ
59 Yến Chưng
60 Thải Độc
61 Tìm Đến Tận Phủ
62 Không Gả Cho Người Khác
63 Lưu Manh
64 Ngươi Đưa Tay
65 Ta Là Nữ Nhi Nhưng Chấp Nhận Chịu Thiệt
66 Thánh Chỉ
67 Lí Chính Mau Tiến Lên Nghe Đọc Thánh Chỉ
68 Một Lần Thôi Có Được Không?
69 Cái Đồ Sao Chổi
70 Đem Cố Khiêm Trở Về Đây
71 Tạm Thời Nghỉ Hai Tháng Đóng Cửa Suy Nghĩ
72 Xây Nhà
73 Băng Nhân
74 Đến Nhà
75 Chuyện Năm Xưa
76 Xung Khắc
77 Không Tin Sẽ Rũ Bỏ Trách Nhiệm
78 Cố Thái Phủ Là Nơi Nào Người Ngoài Lại Tự Tiện Ra Vào
79 Chỉ Là Một Nha Hoàn Cả Cơ Thể Đều Dơ Bẩn, Miệng Cũng Không Sạch Sẽ
80 Những Ngày Tháng Sống Không Ra Người
81 Sau Này Là Người Một Nhà
82 Bánh Nếp Đậu Đỏ
83 Hỉ Mạch
84 Không Phải Sự Thật
85 Hai Canh Giờ Sau Đến Hinh Phủ Gọi Người
86 Ngủ Cùng Nam Nhân Là Bị Oan?
87 Chậm Một Chút Thê Tử Cũng Bị Cướp Mất
88 Đại Hỉ
89 Lợi Hại
90 Một Vạn Mỹ Kim
91 Trạc Chi Vũ
92 Hoàn
93 Phiên Ngoại 1
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Xuyên Không
2
Khác Nào Đẩy Vào Đường Chết
3
Không Thể Viết Hưu Thư
4
Tiểu Cố Chết Nương Nói Sẽ Đỡ Một Miệng Ăn
5
Biện Pháp Kiếm Bạc Không Thiếu
6
Thượng Hiên
7
Ăn Nhiều Cũng Rất Phí
8
Nhặt Được Bạc
9
Việc Nhà Không Quản Nổi Sao Có Thể Quản Việc Nước
10
Số Bạc Không Nhỏ Cứ Suy Xét Lại
11
Giải Trừ Quan Hệ Huyết Thống
12
Ngươi Dám Đánh Ta?
13
Ba Trăm Lượng
14
Tới Lượt Ngươi, Mau Ấn Vân Tay Vào Đây
15
Trà Hoa Cúc
16
Chè Đậu Xanh
17
Nhanh Như Vậy Mà Đã Có Không Ít Bạc
18
Vĩnh Ninh Đường
19
Thứ Tốt Ngươi Nói Chính Là Thứ Này? Ta Mua
20
Một Trăm Năm Mươi Lượng
21
Thu Mua Sơn Tra
22
Quăng Bạc Ra Cửa Sổ
23
Không Ôm Sẽ Giận
24
Muốn Ôm Ôm
25
Tướng Quân Các Ngươi Không Còn Sống, Ta Là Cố Ngôn Một Tên Ngốc
26
Một Bò Một Ngựa
27
Thượng Hiên Mua Bao Nhiêu Ta Trả Gấp Đôi
28
Một Bò Một Ngựa
29
Sắc Lang
30
Bách Văn Bất Như Thất Hiện
31
Không Những Làm Sinh Ý Còn Phát Tài
32
Ngươi Có Tính Mở Một Quán Ăn Hay Không?
33
Người Trong Thôn Biết
34
Nếu Không Được Ta Sẽ Dẫn Cố Ngôn Chạy, Ngươi Nhớ Chạy Theo Sau Bọn Ta
35
Thê Tử Ngồi Không Vững, Ta Giúp Thê Tử
36
Ngươi Cho Ta Thứ Gì Để Nuôi Ngươi Cả Đời?
37
Hồi Môn Phu Quân Cho Em
38
Con Người Càng Hờ Hững, Nghiêm Nghị Lúc Có Tình Yêu Liền Hoàn Toàn Khác
39
Nhà Là Nàng Làm Chủ Đều Nghe Theo Nàng
40
Sự Thật
41
Có Linh Tính
42
Nhờ Phân Xử
43
Lấy Ân Báo Oán
44
Thóc Đâu Mà Đãi Gà Rừng
45
Kiên Nhi Bất Xả
46
Tiểu Hắc Tiểu Hồ
47
Chàng Đừng Lại Gần Ta
48
Đến Kinh Thành
49
Thổ Phỉ
50
Mua, Đều Mua Hết
51
Phủ Đệ
52
Tổ Yến
53
Tinh Hoa Đất Trời
54
Hạn Hán
55
Máy Bơm Nước
56
Xem Tửu Lầu Là Nhà
57
Trùng Hợp
58
Xem Như Đệ Đệ
59
Yến Chưng
60
Thải Độc
61
Tìm Đến Tận Phủ
62
Không Gả Cho Người Khác
63
Lưu Manh
64
Ngươi Đưa Tay
65
Ta Là Nữ Nhi Nhưng Chấp Nhận Chịu Thiệt
66
Thánh Chỉ
67
Lí Chính Mau Tiến Lên Nghe Đọc Thánh Chỉ
68
Một Lần Thôi Có Được Không?
69
Cái Đồ Sao Chổi
70
Đem Cố Khiêm Trở Về Đây
71
Tạm Thời Nghỉ Hai Tháng Đóng Cửa Suy Nghĩ
72
Xây Nhà
73
Băng Nhân
74
Đến Nhà
75
Chuyện Năm Xưa
76
Xung Khắc
77
Không Tin Sẽ Rũ Bỏ Trách Nhiệm
78
Cố Thái Phủ Là Nơi Nào Người Ngoài Lại Tự Tiện Ra Vào
79
Chỉ Là Một Nha Hoàn Cả Cơ Thể Đều Dơ Bẩn, Miệng Cũng Không Sạch Sẽ
80
Những Ngày Tháng Sống Không Ra Người
81
Sau Này Là Người Một Nhà
82
Bánh Nếp Đậu Đỏ
83
Hỉ Mạch
84
Không Phải Sự Thật
85
Hai Canh Giờ Sau Đến Hinh Phủ Gọi Người
86
Ngủ Cùng Nam Nhân Là Bị Oan?
87
Chậm Một Chút Thê Tử Cũng Bị Cướp Mất
88
Đại Hỉ
89
Lợi Hại
90
Một Vạn Mỹ Kim
91
Trạc Chi Vũ
92
Hoàn
93
Phiên Ngoại 1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play