Chương 3: TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI CẬU

Mỗi ngày đến trường là một niềm vui sao? Không, đối với Diệp Vy không phải như vậy

Diệp Vy cùng bạn bè quét dọn trong lớp, còn đang lỡ tay thì nghe bạn thân gọi

" Vy, đi vệ sinh không?"

" Hả? Mọi người đi trước đi, chút nữa mình xuống dưới đó"

Cô quay đầu lại nói, sau đó tiếp tục lau bảng. Khi cô cùng vài bạn quét dọn lớp xong, cô liền bước ra ngoài định đi tìm tụi Đoàn Tiểu Hy. Nhưng vừa bước chân ra khỏi cửa lớp đã thấy Lưu Hoàng Quốc đang chơi cùng với đám bạn tại cầu thang

Diệp Vy thấy vậy liền xoay người vào lớp. Cái gì vậy trời? Làm sao đi xuống đây? Cô nhìn qua lang cang xuống dưới sân trường không thấy đám bạn của mình đâu. Cô hít một hơi sâu lấy tinh thần, cô giữ bình tĩnh. Lưu Hoàng Quốc đang tưng bóng phía đằng kia, đám người kia cũng không chú ý đến xung quanh mà tập trung xem anh. Nếu cô đi nhanh qua chắc không có gì đâu nhỉ?

Diệp Vy cứ cúi đầu đi về phía đó, nhưng người tính không bằng trời tính. Khi cô đi đến đó, Lưu Hoàng Quốc đã chặn luôn mất tiêu cái đường đi. Cô mở to mắt nhìn người trước mặt, đám bạn của anh cũng thấy rõ sự hiện diện của cô. Chưa kịp giữ bình tĩnh đã bắt gặp đôi mắt nhìn lại của anh

Anh giữ trái bóng lại, nhường đường cho cô đi qua. Diệp Vy không còn giữ được bình tĩnh nữa liền chạy đi. Cô không rõ là bản thân mơ hồ hay đó là sự thật

" Em"

Là tiếng của anh, anh gọi cô sao? Diệp Vy giật mình nhìn lên thì chỉ bắt gặp được tiếng la hò của quần chúng ăn dưa

" Ồ"

Cô khẽ run lên rồi chạy xuống cầu thang, tay cô khẽ run lên từng đợt. Nhìn qua nhìn lại cũng chẳng thấy đám bạn mình đâu, bỗng dưng có một bàn tay chạm vào vai cô

“ a a a”

Diệp Vy hét lên thì nghe thấy tiếng của Đoàn Tiểu Hy :” Cậu làm sao vậy? Làm tụi mình giật mình”

“ Người giật mình là mình mới đúng, tự nhiên vỗ vai mình làm giật cả mình”

Lam Tuyết Y nhìn cô khẽ cười :”Làm chuyện gì xấu sao?”

“ Nào có chứ” Diệp Vy bĩu môi không nhận. Cô cũng không muốn nói ra chuyện vừa xảy ra nên thôi vậy

…….

Lại là ngày hôm đó. Lớp của Diệp Vy và Lưu Hoàng Quốc cùng có tiết buổi chiều. Khi học xong tiết của lớp mình, Diệp Vy ngồi xuống băng ghế đá chờ Hạ Giang đi vệ sinh, nào ngờ ngay lúc giờ ra tiết. Từ phòng học của Lưu Hoàng Quốc bước ra, chỉ cần đứng trên lầu cũng có thể nhìn thấy chỗ cô đang ngồi

Diệp Vy mãi lo cầm cuốn tiểu thuyết đọc mà quên bẵn đi mình đang ngồi nơi nào. Mãi khi cô nghe thấy tiếng nói của một thanh niên quen thuộc “ Sao lại ngồi ở đó?”. Là giọng của Lưu Hoàng Quốc? Cô giật mình ngẩn đầu nhìn nam sinh đang đứng trên lầu đối diện với cô. Anh vẫn vậy, vẫn như chưa có chuyện gì xảy ra. Vô tư đến như thế là cùng, mãi còn trong suy nghĩ cô lại nghe thấy anh nói tiếp

“ Sao vậy? Khinh thường anh sao?”

Diệp Vy nhìn anh mấp máy môi định nói gì đó nhưng vẫn không chịu nói ra, cuối cùng cô cũng nặn ra một câu :” Tôi không muốn nói chuyện với cậu”

Gương mặt thanh tú hơi cúi xuống, từ trên lầu Lưu Hoàng Quốc dùng đôi mắt phức tạp nhìn cô, anh không rõ cô có biểu cảm gì :”Anh làm sai gì sao?”. Vừa nói hết câu anh đã biết mình lỡ lời định giải thích nhưng tiếng chuông vào tiết vang lên

Tiếng chuông ấy như vị cứu tin đúng lúc của Diệp Vy, cô khẽ lên tiếng :” Vào lớp rồi”

Dù không muốn rời đi nhưng Hoàng Quốc cũng không thể nán lại, anh nhìn cô :” Đến chỗ mát ngồi đi, đừng ngồi ở đó cẩn thận bị bệnh”. Bỏ lại một câu sau đó anh liền rời đi. Cũng không hẳn là không quan tâm, mặc cô ở đó, khi vào lớp anh không lúc nào mà không nhìn về phía cô gái nhỏ đang ngồi dưới sân trường

Cô không đến chỗ mát hơn, chỉ ngồi yên ở nơi đó cúi đầu đọc quyển sách đang cầm trên tay. Lưu Hoàng Quốc không khỏi cảm thán, không ngờ cô lại cứng đầu như vậy, lúc trước đôi khi cô rất hay giận dỗi nhưng chỉ dỗ dành một lúc là ngoan ngoãn ngay. Không biết đâu mới là con người thật của cô, nghĩ lại chuyện lúc trước anh lại thở dài lắc đầu

Mãi một lúc sau, anh thấy cô đứng dậy rời đi cùng với một người khác

Tối hôm đó, khi vừa học xong bài, Diệp Vy mở điện thoại lên lướt mạng xã hội. Bỗng dưng nhận được tin nhắn từ acc phụ, điều bất ngờ hơn đó là người gửi đến

Lưu Quốc, đây chẳng phải là tên mạng xã hội của Lưu Hoàng Quốc sao? Anh nhắn tin cho cô sao? Hay là có chuyện gì?

Rất nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu của Diệp Vy. Tay cầm điện thoại khẽ run lên, cô mở tin nhắn ra xem

Lưu Quốc: Sao không trả lời anh vậy?"

Diệp Vy: ????

Lưu Quốc: Không muốn nói chuyện với anh sao?

Diệp Vy: Giữa tôi và cậu không có gì để nói hết

Lưu Hoàng Quốc nhìn tin nhắn cô vừa gửi qua liền nhíu mày

Lưu Quốc: Chúng ta có thể làm bạn mà

Like và lưu truyện để nhận được thông báo khi ra chương mới nha ♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️♥️

Hot

Comments

Quỳnh Anh

Quỳnh Anh

me ko bao h lm bạn vs nyc. Haizz, tiếc anh là na9 nên cái j ló cx là ngoại lệ🙄

2023-06-06

2

Anonymous

Anonymous

Lưu truyện bằng cách nào

2023-05-01

3

Phạm Hồng Phượng

Phạm Hồng Phượng

Diệp vy cứ bình thường mà tiếp chuyện coi như bạn bè bình thường

2023-05-01

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: GẶP LẠI
2 Chương 2: NÉ TRÁNH
3 Chương 3: TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI CẬU
4 Chương 4: HẮN TA KHÔNG XỨNG VỚI CẬU
5 Chương 5: NHỚ BẠN GÁI SAO ?
6 Chương 6: HIỂU THÌ TỐT
7 Chương 7: CHẲNG LẼ CẬU THÍCH CON GÁI
8 Chương 8: TỔNG GIÁM ĐỐC
9 Chương 9: DỰ TIỆC
10 Chương 10: EM KHÔNG NGOAN
11 Chương 11: ĐỪNG LÀM LOẠN
12 Chương 12: MUỐN LÀM TÌNH SAO ?
13 Chương 13: DIỆP VY, EM ÁC THẬT
14 Chương 14: TIỆN ĐƯỜNG
15 Chương 15: BÁM ĐÙI
16 Chương 16: SAO LẠI CHỌN EM ?
17 Chương 17: CHỊ VY, ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP
18 Chương 18: ĐƯỜNG DƯƠNG
19 Chương 19: Ở TRÊN GIƯỜNG MẮNG THOẢI MÁI
20 Chương 20: TÒ MÒ SẼ HẠI CHẾT NGƯỜI ĐÓ
21 Chương 21: EM LÀ CỦA ANH
22 Chương 22: AI THÈM LẤY ANH CHỨ
23 Chương 23: EM KHÔNG XỨNG
24 Chương 24: EM MÃI MÃI HẬN ANH
25 Chương 25: CẦU XIN ANH ĐI
26 Chương 26: DẠ DÀY KHÓ CHỊU
27 Chương 27: KHÔNG LẼ LÀ MANG THAI
28 Chương 28: 6 NĂM TRƯỚC ĐÃ KẾT THÚC RỒI
29 Chương 29: HAI VẠCH
30 Chương 30: NĂM ĐÓ
31 Chương 31: ANH BIẾT CHUYỆN
32 Chương 32: ANH TỐT THẬT
33 Chương 33: KẾT HÔN
34 Chương 34: GẶP CHA MẸ
35 Chương 35: HÔN LỄ
36 Chương 36: BẠCH PHÙ
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Uyên Ương
Chapter

Updated 53 Episodes

1
Chương 1: GẶP LẠI
2
Chương 2: NÉ TRÁNH
3
Chương 3: TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI CẬU
4
Chương 4: HẮN TA KHÔNG XỨNG VỚI CẬU
5
Chương 5: NHỚ BẠN GÁI SAO ?
6
Chương 6: HIỂU THÌ TỐT
7
Chương 7: CHẲNG LẼ CẬU THÍCH CON GÁI
8
Chương 8: TỔNG GIÁM ĐỐC
9
Chương 9: DỰ TIỆC
10
Chương 10: EM KHÔNG NGOAN
11
Chương 11: ĐỪNG LÀM LOẠN
12
Chương 12: MUỐN LÀM TÌNH SAO ?
13
Chương 13: DIỆP VY, EM ÁC THẬT
14
Chương 14: TIỆN ĐƯỜNG
15
Chương 15: BÁM ĐÙI
16
Chương 16: SAO LẠI CHỌN EM ?
17
Chương 17: CHỊ VY, ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP
18
Chương 18: ĐƯỜNG DƯƠNG
19
Chương 19: Ở TRÊN GIƯỜNG MẮNG THOẢI MÁI
20
Chương 20: TÒ MÒ SẼ HẠI CHẾT NGƯỜI ĐÓ
21
Chương 21: EM LÀ CỦA ANH
22
Chương 22: AI THÈM LẤY ANH CHỨ
23
Chương 23: EM KHÔNG XỨNG
24
Chương 24: EM MÃI MÃI HẬN ANH
25
Chương 25: CẦU XIN ANH ĐI
26
Chương 26: DẠ DÀY KHÓ CHỊU
27
Chương 27: KHÔNG LẼ LÀ MANG THAI
28
Chương 28: 6 NĂM TRƯỚC ĐÃ KẾT THÚC RỒI
29
Chương 29: HAI VẠCH
30
Chương 30: NĂM ĐÓ
31
Chương 31: ANH BIẾT CHUYỆN
32
Chương 32: ANH TỐT THẬT
33
Chương 33: KẾT HÔN
34
Chương 34: GẶP CHA MẸ
35
Chương 35: HÔN LỄ
36
Chương 36: BẠCH PHÙ
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Uyên Ương

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play