Chương 2: Rõ ràng là áo của con trai

Hàng quán vỉa hè ở khu vực quanh hai trường vô cùng tấp nập, bàn ghế tự do bày đầy đường.

Khách đa phần là học sinh cuối cấp ở lại học khuya, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi mua đồ ăn lót dạ.

Lạc Yên đi giữa con phố ẩm thực, phát hiện Trần Thước đang xếp hàng mua trà sữa. Hắn mặc áo khoác cùng quần thể thao, tổng thể vừa đẹp trai vừa năng động.

Trần Thước không thích đồ ngọt, hiển nhiên là mua cho cô.

Nhân duyên của hắn vẫn luôn cực kỳ tốt. Học sinh hai trường đều biết hắn, bạn bè xã giao nhiều vô kể, chỉ mới đứng xếp hàng một lúc mà đã có mấy người quen nhận ra.

Lạc Yên không tiến lại gần, quyết định đứng từ xa quan sát.

Buổi tối trời có hơi lạnh, Trần Thước chọn một cốc trà sữa khoai môn ấm cho Lạc Yên. Lúc đưa đồ qua, nhân viên còn tranh thủ khoảnh khắc ngắn ngủi này mà nhìn trộm hắn.

Người đổ ra càng lúc càng đông, có bạn học đang ăn nhưng vẫn tranh thủ xem bài. Từ đầu đến cuối con phố đều ngập trong mùi đồ ăn, tiếng người nói chuyện chào hàng náo nhiệt.

Trần Thước rời khỏi hàng trà sữa, muốn lấy điện thoại gọi xem Lạc Yên đang ở đâu. Bọn họ đã hẹn gặp nhau trước cổng trường, Thành An lại ngay sát vách, đi bộ không đến năm phút. Bình thường giờ này cô phải tới rồi.

Lạc Yên đứng được một lúc rồi mà cái người ngốc kia mãi vẫn không nhìn thấy mình, cô mất kiên nhẫn, lớn giọng gọi: “A Diễn!”

A Diễn là tên ở nhà của Trần Thước. Ở trường chỉ có cô mới gọi hắn như vậy.

Hắn hơi giật mình, ngón tay đang lướt trên điện thoại ngừng lại, ngẩng đầu.

Đèn đường sáng rực, giữa dòng người đông đúc qua lại Trần Thước thấy Lạc Yên đứng trên bồn hoa đang nhón chân vẫy tay với hắn.

Nhiều người ở gần đó biết họ, xì xầm to nhỏ.

Trần Thước không để tâm. Hắn bước nhanh đến chỗ Lạc Yên, cười cười: “Tới lúc nào thế?”

Cô nhảy xuống khỏi bồn hoa, chu môi liếc hắn: “Được một lúc rồi.”

Trần Thước gật gù tỏ ra đã hiểu. Hắn theo thói quen vòng tay ra sau nhấc cặp sách trên vai Lạc Yên xuống, đưa ly trà sữa vừa mua cho cô: “Của cậu.”

“Cảm ơn A Diễn.” Cô hớn hở nhận lấy, hai mắt sáng lên.

“Ừ.”

Trần Thước hơi liếc qua Lạc Yên, thấy cô dùng ống hút đâm thủng màng nilon, sung sướng hút một ngụm lớn vừa trà sữa vừa trân châu. .

Trông rất giống một con sóc chuột.

Hắn nhịn lại ham muốn nặn má cô, chỉ ôn nhu vỗ đầu cô hai cái.

Hai bên đường của con phố đều là cây rẻ quạt, đang lúc giao mùa, lá cây vàng héo úa rụng đầy đường, bị người đi bộ giẫm nát.

Trần Thước và Lạc Yên sóng vai đi ngang qua một hàng thịt nướng, cô kéo áo hắn, chỉ chỉ.

Xe thịt nướng này cực kỳ đắt khách. Trên chiếc vỉ to là hằng hà sa số các loại xiên thịt bắt mắt, sau khi nướng sẽ được phết thêm nước sốt đặc biệt, mùi thơm nức cả mũi.

Ngoài ông chủ còn có ba bốn người nữa phụ bán nhưng vẫn không kịp, tay làm thoăn thoắt hết công suất phục vụ học sinh.

Trần Thước nhướn mày: “Chút nữa chúng ta đi ăn với đám Cố Hành Nguyên rồi.”

“Nhưng mình đang đói bụng mà.”

“Rất đói.”

“A Diễn, cậu định bỏ đói mình sao?”

Nhìn xem cô ăn vạ giỏi như thế nào.

Hắn bỏ đói cô bao giờ chứ.

Trần Thước hết cách, bị Lạc Yên kéo đến đứng trong đám đông chờ mua thịt nướng.

Khi trở ra, cô một tay cầm túi giấy, một tay cầm xiên thịt đang ăn dở, nói câu được câu không với hắn: “Cậu không ăn à? Ngon lắm.”

Trần Thước đối với đồ ăn vặt không hứng thú lắm. Dạ dày hắn cũng nhỏ, bình thường đi tụ tập cùng mấy người Cố Hành Nguyên chỉ ăn một chút rồi thôi.

Hắn lắc đầu, cúi người giúp cô lau miệng nhỏ bóng dầu.

Lạc Yên tự hiểu, tiếp tục một mình chiến đấu ba xiên thịt.

Bỗng nhiên cô bâng quơ hỏi Trần Thước một câu: “A Diễn, tình hình thi đấu thế nào rồi?”

“Khá tốt, sao vậy?”

Lạc Yên thành thật đem chuyện kia kể với hắn.

Bên kia, Trình Cảnh Thiên và Lý Ngôn mỗi người dắt một chiếc xe đạp từ trong trường đi ra.

Lý Ngôn không thuyết phục được Trình Cảnh Thiên ra sân nên hắn cũng hết cách, cuối cùng quyết định hai người sẽ ra quán game chơi mấy ván trước khi về nhà.

Trình Cảnh Thiên nhìn thấy Trần Thước và Lạc Yên trước, bước chân hơi dừng lại.

Lý Ngôn cũng kịp thấy, khoa trương huýt sáo.

Trình Cảnh Thiên không lên tiếng, nhìn cặp nam nữ nổi bật cách mình một khoảng không xa không gần.

Trên vai Trần Thước đeo cặp sách màu trắng, đi xuống một chút là bàn tay đang cầm ly trà sữa khoai môn. Lạc Yên đi cạnh hắn, vừa kể chuyện vừa bận rộn ăn thịt xiên, biểu cảm vô cùng sống động.

Tầm mắt Trình Cảnh Thiên dừng lại, cố tình nhìn cô lâu hơn một chút.

Lạc Yên buộc tóc cao, một vài sợi tóc hơi lộn xộn rũ xuống hai bên thái dương. Gương mặt cô vừa trắng trẻo vừa bầu bĩnh, một đôi mắt đen láy tròn xoe, trong veo như ngọc.

Dung mạo vừa ngây thơ vừa yêu kiều, hoàn toàn trùng khớp với lời mô tả của đám con trai.

So với lúc nãy, bây giờ trên người cô có thêm một chiếc áo khoác gió vừa to vừa rộng, dài đến ngang đùi. Hai tay áo cũng dài, cô phải xắn lên một chút mới miễn cưỡng vừa.

Rõ ràng là áo của con trai.

Lạc Yên ăn hết một xiên thịt nướng, lơ đãng tìm thùng rác thì bắt gặp Trình Cảnh Thiên.

Cô giật mình, miếng thịt bị nghẹn ở cổ họng, ho khù khụ.

Chapter
1 Chương 1: Chạm mắt rồi
2 Chương 2: Rõ ràng là áo của con trai
3 Chương 3: Cô là người đẹp có tri thức
4 Chương 4: Ông già Trình lại làm khó chú à
5 Chương 5: Trái tim như có hàng ngàn sợi dây sắt quấn chặt lấy
6 Chương 6: Xinh đẹp đến mức khiến hô hấp anh ngưng đọng
7 Chương 7: Cũng muốn có cô ở đây
8 Chương 8: Hân hạnh được gặp cậu
9 Chương 9: Đây là ai nhỉ
10 Chương 10: Một người bạn mới vừa được thêm vào
11 Chương 11: Ánh mắt chưa một lần rời khỏi cô
12 Chương 12: Đúng là cô từng có ý nghĩ muốn tiếp cận anh
13 Chương 13: Cô bé này là người mà thằng cháu anh tương tư
14 Chương 14: Cậu muốn đòi lại à
15 Chương 15: Anh thích cô
16 Chương 16: Cô gái nhỏ không tim không phổi
17 Chương 17: Ảo ảnh tan biến như bong bóng xà phòng
18 Chương 18: Cô vẫn còn quan tâm đến anh
19 Chương 19: Cô ấy vốn dĩ luôn như thế
20 Chương 20: Tâm trạng không tốt nên ăn đồ ngọt
21 Chương 21: Nhẹ nhàng gây sức ép ngầm
22 Chương 22: Họ cứ hết lần này đến lần khác đụng mặt nhau
23 Chương 23: Tôi làm người trong lòng tức giận rồi
24 Chương 24: Anh cảm thấy cả người khô nóng
25 Chương 25: Chúng ta huề nhau
26 Chương 26: Thực ra là cô lén đi tìm Trình Cảnh Thiên
27 Chương 27: Ngoại truyện về Trình Cảnh Thiên (Đầu)
28 Chương 28: Cô càng ngày càng để ý anh nhiều hơn
29 Chương 29: Vui vẻ vì cô gái anh thích đau xót cho anh
30 Chương 30: Khi nào em mới đồng ý với tôi?
31 Chương 31: Vì là cô, nên anh càng không thể kiềm chế chính mình
32 Chương 32: Chuyện của cô và Trình Cảnh Thiên
33 Chương 33: Lần đầu tiên có cảm giác bị cho ăn cơm chó
34 Chương 34: Trở về bên cô. Người trong lòng anh
35 Chương 35: Cũng được, chỉ là hơi nhớ em
36 Chương 36: Ý vị ngọt ngào như đường mật
37 Chương 37: Trình Cảnh Thiên và Lạc Yên vẫn đang dính vào nhau
38 Chương 38: Cả tổn thương lẫn niềm vui của anh
39 Chương 39: Trình Cảnh Thiên rũ mắt nhìn người làm tổ trong lòng mình
40 Chương 40: Ghen tị, bực mình, ăn giấm
41 Chương 41: Vì sao Lạc Yên lại thích Trình Cảnh Thiên
42 Chương 42: Trần Thước đã ngầm đồng ý với Trình Cảnh Thiên
43 Chương 43: Lạc Yên là điểm yếu của cả Trần Thước và Trình Cảnh Thiên
44 Chương 44: Anh kiên nhẫn một chút là được
45 Chương 45: Anh chỉ có cô
46 Chương 46: Hoá ra bạn trai cô cũng rất được yêu mến nha
47 Chương 47: Chụp được cơ ngực gợi cảm của Trình Cảnh Thiên rồi
48 Chương 48: Sắc mặt hững hờ kia nhìn thế nào vẫn không đúng lắm
49 Chương 49: Để anh ôm một chút
50 Chương 50: Người của anh
51 Chương 51: Sao lại đáng yêu như thế
52 Chương 52: Người con trai ấy không còn thích cô nữa
53 Chương 53: Thôi bỏ đi vậy
54 Chương 54: Người này đáng ghét quá đi
55 Chương 55: Hôn anh một cái như chuồn chuồn đạp nước
56 Chương 56: Quan trọng phải xem người đi ăn cùng là ai
57 Chương 57: Muốn cùng cô đi đến hết cuộc đời này
58 Chương 58: Mứt chanh chua loét từ trong chảy ra
59 Chương 59: Là người đã có vợ
60 Chương 60: Sự tự ti mỗi khi đối diện với Trần Thước sẽ theo Trình Cảnh Thiên cả đời
61 Chương 61: Không thể trách Lạc Yên được
62 Chương 62: A Ly và Trình Cảnh Thiên
63 Chương 63: Hùng hổ tạo thành trì trong tim cô
64 Chương 64: Yết hầu bị một luồng khí nóng thổi tới
65 Chương 65: Lúc nãy có sợ không?
66 Chương 66: Hoà vào biển người
67 Chương 67: Ngoại truyện về Trình Cảnh Thiên (Kết)
68 Chương 68: Sau này đã có em rồi
69 Chương 69: Một khi đã lún sâu sẽ khó thoát
70 Chương 70: Nói thế rồi thôi
71 Chương 71: A Ly có anh trai mà
72 Chương 72: Rối rắm như một mớ bòng bong
73 Chương 73: Nơi yếu ớt nhất của anh là dành cho cô
74 Chương 74: Nhớ mãi không quên (16+)
75 Chương 75: Ôn lại chuyện cũ (16+)
76 Chương 76: Thái độ này là nhận ra cô rồi
77 Chương 77: Làm gì có ai lưu manh như anh chứ
78 Chương 78: Chị cậu thực sự có người yêu rồi
79 Chương 79: Anh đừng có dạy hư trẻ con
80 Chương 80: Khẳng định chủ quyền
81 Chương 81: Nhìn em này
82 Chương 82: Vụn sáng trong mắt anh
83 Chương 83: Anh luôn đứng về phía em
84 Chương 84: Cảm giác chẳng lành
85 Chương 85: Lời nói dối vụng về
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Chạm mắt rồi
2
Chương 2: Rõ ràng là áo của con trai
3
Chương 3: Cô là người đẹp có tri thức
4
Chương 4: Ông già Trình lại làm khó chú à
5
Chương 5: Trái tim như có hàng ngàn sợi dây sắt quấn chặt lấy
6
Chương 6: Xinh đẹp đến mức khiến hô hấp anh ngưng đọng
7
Chương 7: Cũng muốn có cô ở đây
8
Chương 8: Hân hạnh được gặp cậu
9
Chương 9: Đây là ai nhỉ
10
Chương 10: Một người bạn mới vừa được thêm vào
11
Chương 11: Ánh mắt chưa một lần rời khỏi cô
12
Chương 12: Đúng là cô từng có ý nghĩ muốn tiếp cận anh
13
Chương 13: Cô bé này là người mà thằng cháu anh tương tư
14
Chương 14: Cậu muốn đòi lại à
15
Chương 15: Anh thích cô
16
Chương 16: Cô gái nhỏ không tim không phổi
17
Chương 17: Ảo ảnh tan biến như bong bóng xà phòng
18
Chương 18: Cô vẫn còn quan tâm đến anh
19
Chương 19: Cô ấy vốn dĩ luôn như thế
20
Chương 20: Tâm trạng không tốt nên ăn đồ ngọt
21
Chương 21: Nhẹ nhàng gây sức ép ngầm
22
Chương 22: Họ cứ hết lần này đến lần khác đụng mặt nhau
23
Chương 23: Tôi làm người trong lòng tức giận rồi
24
Chương 24: Anh cảm thấy cả người khô nóng
25
Chương 25: Chúng ta huề nhau
26
Chương 26: Thực ra là cô lén đi tìm Trình Cảnh Thiên
27
Chương 27: Ngoại truyện về Trình Cảnh Thiên (Đầu)
28
Chương 28: Cô càng ngày càng để ý anh nhiều hơn
29
Chương 29: Vui vẻ vì cô gái anh thích đau xót cho anh
30
Chương 30: Khi nào em mới đồng ý với tôi?
31
Chương 31: Vì là cô, nên anh càng không thể kiềm chế chính mình
32
Chương 32: Chuyện của cô và Trình Cảnh Thiên
33
Chương 33: Lần đầu tiên có cảm giác bị cho ăn cơm chó
34
Chương 34: Trở về bên cô. Người trong lòng anh
35
Chương 35: Cũng được, chỉ là hơi nhớ em
36
Chương 36: Ý vị ngọt ngào như đường mật
37
Chương 37: Trình Cảnh Thiên và Lạc Yên vẫn đang dính vào nhau
38
Chương 38: Cả tổn thương lẫn niềm vui của anh
39
Chương 39: Trình Cảnh Thiên rũ mắt nhìn người làm tổ trong lòng mình
40
Chương 40: Ghen tị, bực mình, ăn giấm
41
Chương 41: Vì sao Lạc Yên lại thích Trình Cảnh Thiên
42
Chương 42: Trần Thước đã ngầm đồng ý với Trình Cảnh Thiên
43
Chương 43: Lạc Yên là điểm yếu của cả Trần Thước và Trình Cảnh Thiên
44
Chương 44: Anh kiên nhẫn một chút là được
45
Chương 45: Anh chỉ có cô
46
Chương 46: Hoá ra bạn trai cô cũng rất được yêu mến nha
47
Chương 47: Chụp được cơ ngực gợi cảm của Trình Cảnh Thiên rồi
48
Chương 48: Sắc mặt hững hờ kia nhìn thế nào vẫn không đúng lắm
49
Chương 49: Để anh ôm một chút
50
Chương 50: Người của anh
51
Chương 51: Sao lại đáng yêu như thế
52
Chương 52: Người con trai ấy không còn thích cô nữa
53
Chương 53: Thôi bỏ đi vậy
54
Chương 54: Người này đáng ghét quá đi
55
Chương 55: Hôn anh một cái như chuồn chuồn đạp nước
56
Chương 56: Quan trọng phải xem người đi ăn cùng là ai
57
Chương 57: Muốn cùng cô đi đến hết cuộc đời này
58
Chương 58: Mứt chanh chua loét từ trong chảy ra
59
Chương 59: Là người đã có vợ
60
Chương 60: Sự tự ti mỗi khi đối diện với Trần Thước sẽ theo Trình Cảnh Thiên cả đời
61
Chương 61: Không thể trách Lạc Yên được
62
Chương 62: A Ly và Trình Cảnh Thiên
63
Chương 63: Hùng hổ tạo thành trì trong tim cô
64
Chương 64: Yết hầu bị một luồng khí nóng thổi tới
65
Chương 65: Lúc nãy có sợ không?
66
Chương 66: Hoà vào biển người
67
Chương 67: Ngoại truyện về Trình Cảnh Thiên (Kết)
68
Chương 68: Sau này đã có em rồi
69
Chương 69: Một khi đã lún sâu sẽ khó thoát
70
Chương 70: Nói thế rồi thôi
71
Chương 71: A Ly có anh trai mà
72
Chương 72: Rối rắm như một mớ bòng bong
73
Chương 73: Nơi yếu ớt nhất của anh là dành cho cô
74
Chương 74: Nhớ mãi không quên (16+)
75
Chương 75: Ôn lại chuyện cũ (16+)
76
Chương 76: Thái độ này là nhận ra cô rồi
77
Chương 77: Làm gì có ai lưu manh như anh chứ
78
Chương 78: Chị cậu thực sự có người yêu rồi
79
Chương 79: Anh đừng có dạy hư trẻ con
80
Chương 80: Khẳng định chủ quyền
81
Chương 81: Nhìn em này
82
Chương 82: Vụn sáng trong mắt anh
83
Chương 83: Anh luôn đứng về phía em
84
Chương 84: Cảm giác chẳng lành
85
Chương 85: Lời nói dối vụng về

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play