Nàng Đến Cùng Ánh Trăng

Nàng Đến Cùng Ánh Trăng

Chương 1: Xuyên Qua Đã Thấy Mình Nằm Trên Đường.

Âm thanh ồn ào của người đi lại xung quanh, tiếng bàn tán nghị luận vang lên không dứt.

Đoàn Lan Khuê cảm thấy toàn thân đau nhức, từ từ mở mắt, cảm thấy trên mặt bị cái gì đó phủ lên khó chịu, nàng dùng tay gạt thứ đó ra.

Động tác của nữ tử không nhanh cũng không chậm, chẳng qua là trong phút chốc gương mặt trắng ngần và kiều diễm lộ ra. Đôi đồng tử như nước mùa thu, mang theo một chút tò mò và đánh giá, quan sát tất cả.

"Shits..."

Nàng đưa tay đỡ đầu nhẹ rên một tiếng, tròng mắt đảo vòng quanh.

Nhìn thấy mình đang mặc đồ cổ trang, cả người chật vật, thê thảm hơn chính là nàng đang nằm trên đường, xung quanh cũng toàn là những người đang mặc cổ trang và bọn họ đang chỉ trỏ mình bàn luận.

"Tiểu thư..."

Một một người từ trong đám người xông tới chỗ của nàng, ánh mắt tràn đầy sự khẩn trương.

"Người không sao chứ tiểu thư..."

Người nọ còn khá trẻ tuổi, chắc chỉ khoảng 16, 17 gì đó.

"Tiểu Xuân…"

Nàng vô thức gọi ra một cái tên.

 Trong mắt Tiểu Xuân tràn đầy sự lo lắng cùng luống cuống.

"Tiểu Thư… Là nô tỳ không tốt. Để nô tỳ đỡ người dậy trước đã."

"Ui ya..."

Khi Tiểu Xuân đụng vào tay, muốn nâng nàng lên, nàng liền cảm thấy một trận đau đớn trên tay truyền đến khiến nàng phải kêu lên.

Nàng cúi đầu nhìn tay mình. Đây là một đôi bàn tay được chăm sóc tỉ mỉ, cho dù là đầu ngón tay hay lòng bàn tay đều không hề có chút vết chai mỏng nào, vừa trắng nõn vừa mềm mại, dường như ngay cả bình trà cũng không thể nhấc nổi.

Khác hoàn toàn với đôi tay thon dài hữu lực trong ấn tượng của nàng.

Đây căn bản không phải là tay của nàng.

Mà lúc này đây bàn tay kia đang xây xát vô cùng thảm thương đụng tới là đau.

Còn chưa kịp định hình mọi chuyện là như thế nào, một cơn váng đầu đã ập tới.

Trong đầu nàng nhanh chóng xuất hiện thêm một đoạn ký ức.

Đoạn ký ức này khiến Đoàn Lan Khuê ý thức được rằng, nàng đã xuyên không, đây cũng không phải là thân thể của nàng.

Hai mắt nàng muốn trợn ngược. 

Vốn là một bác sĩ thiên tài của thế kỷ 21. Lần này đang trên đường tới hội thảo y học thế giới, được tổ chức vào hai ngày sau, ai ngờ máy bay gặp nạn.

Khi máy bay rơi xuống nàng mất đi ý thức, vừa mở mắt đã gặp phải tình cảnh này, lại thấy toàn thân này đau nhức chính là vừa bị người khác bắt nạt mà.

Nhìn đến thân thể liễu yếu đào tơ, mảnh khảnh hiện tại của mình, Đoàn Lan Khuê không khỏi cười khổ.

Tuy rằng nàng ở thế giới hiện đại có ê sắc ế, chưa một cuộc tình vắt vai thật, nhưng ông trời cũng không cần trêu ngươi bà cô già như nàng vậy chứ.

"Tiểu thư... Nô tỳ người đứng lên trước đã, như thế này không có tiện..."

Tiểu Xuân kia một lần nữa tiến lên, nhẹ nhàng đỡ người dậy, dìu nàng tới một quán trà nhỏ ven đường ngồi xuống.

Đoàn Lan Khuê đã ổn định lại, đầu óc tiếp nhận thông tin và phân tích rõ ràng mọi chuyện.

Tiểu Xuân rót cho nàng một chén trà.

"Tiểu thư, người uống chút nước đi."

"Cảm ơn..."

Cảm thấy cổ họng cũng có chút khô rát, nàng liền tiếp nhận chén trà của Tiểu Xuân đưa tới.

"Ui..."

Nhưng khi vừa nghe thấy hai chữ cảm ơn của nàng, Tiểu Xuân hoảng hốt mà run tay, ánh mắt nhìn nàng đầy sự sợ hãi, chén trà cũng vì nàng ấy run tay mà bị đổ lên người Đoàn Lan Khuê.

"Nô tỳ đáng chết..."

Tiểu Xuân vội vàng mà quỳ xuống, khuôn mặt trắng bệch.

Đoàn Lan Khuê ý thức được mình đã làm nàng ấy sợ, nàng cũng không muốn dọa nàng ấy nên chỉ nở nụ cười phất tay.

"Đứng lên đi."

Nói rồi tự mình rót một chén trà khác, Tiểu Xuân thấy vậy vội vàng đứng lên, nhanh tay cầm lấy ấm trà rót cho nàng.

Đoàn Lan Khuê uống một lúc hai ly trà, ánh mắt nhìn Tiểu Xuân.

Với những thông tin nàng mới được tiếp nhận kia, thì đây là Minh Quốc, một quốc gia có lãnh thổ rất rộng lớn.

Nhưng hiện tại đã bị chia thành bốn quốc gia nhỏ là Minh Quốc, Đàm Quốc, Yến Quốc, Mã Quốc.

Nguyên thân là đích nữ Đoàn Lan Khuê của phủ Đoàn An Hầu của Minh Quốc.

Phụ thân nàng chính là Uy Viễn Tướng Quân uy danh đỉnh đỉnh...

Phụ thân nàng cách đây ba năm, trong một lần xuất chinh bảo vệ biên cương đã bỏ mạng.

Mẫu thân nàng vì đau thương quá độ, cũng lìa xa trần thế sau khi phụ thân nàng mất năm tháng.

Sau khi phụ thân của Đoàn Lan Khuê qua đời, tước vị Đoàn An Hầu kia được thúc thúc của nàng tiếp nhận.

Đoàn Lan Khuê sau khi phụ mẫu mất vô cùng thương tâm, nàng ở trong phật đường ba năm giữ đạo hiếu.

Hết tang kỳ, nàng ra khỏi phật đường lại nhận được tin tức, nhị hoàng tử đã từ hôn với nàng.

Nàng hiện tại chính là một đứa trẻ mồ côi, không có phụ mẫu che chở, còn bị vị hôn phu là hoàng tử từ hôn, thân phận đáng thương biết bao nhiêu.

Không có phụ mẫu lại bị từ hôn, nàng trở thành một cô nhi yếu thế, bị thúc thẩm khinh ghét, không một chút nương tình mà làm khó dễ, bắt nạt.

Đoàn Lan Khuê cười khổ một tiếng. Nàng thật muốn chỉ tay lên trời mà mắng.

Mẹ nó, vì cái gì, đã cho nàng xuyên qua, lại không thể cho nàng một cái thân phận tốt tốt một chút.

Đời trước ở hiện đại cũng là mồ côi, đời này xuyên đến cũng là không cha không mẹ, đây là ý gì hả?

Nhìn Tiểu Xuân là nha hoàn thiếp thân mẫu thân để lại cho nàng, Đoàn Lan Khuê thở dài.

"Là ta liên lụy ngươi rồi!"

Tiểu Xuân rưng rưng nước mắt.

"Tiểu thư, người nói gì vậy... Là nô tỳ không tốt, không bảo vệ được tiểu thư chu toàn mới phải..."

"Được rồi! Đừng khóc, mau trả tiền nước, chúng ta trở về thôi..."

"Vâng..."

Tiểu Xuân đáp ứng một tiếng, sau đó thanh toán tiền nước.

Ngồi một lát Đoàn Lan Khuê đã cảm nhận thương tích trên người mình, cũng may là không nặng lắm, chỉ là xây xước ngoài da một chút mà thôi.

"Tỷ tỷ, đi nhanh như vậy làm gì chứ! Không chờ muội một chút..."

Nhưng ở lúc chủ tớ hai người muốn rời đi, một người ở phía sau lên tiếng gọi lại.

Nhìn người đến lông mày Tiểu Xuân nhíu lại, miễn cưỡng khom người mà hành lễ.

"Nô tỳ tham kiến nhị tiểu thư..."

Đoàn Lan Khuê nhìn nữ tử mặc váy hoa tím đi tới, ngũ quan kia cân đối, nụ cười trên môi dịu dàng, dáng đi lả lướt, theo sau còn có mấy người nữa đang cười nói với nhau.

Thông tin trong đầu nàng nhanh chóng vận chuyển, trên khuôn mặt kéo ra một nụ cười châm chọc.

Bộ dáng chật vật này của nàng, chính là nhờ mấy người này ban tặng mà, rất tốt đấy.

Chắc khi nãy, bọn họ ngồi ở trên lầu quan sát, bây giờ thấy nàng rời đi nên lại đi tới muốn khi dễ nàng nữa đây mà.

"Sao vậy tỷ tỷ, sao tỷ lại có dáng vẻ nhếch nhác như thế này vậy? Thật làm muội nhìn mãi cũng không thể nhận ra người, đến khi nãy, thấy Tiểu Xuân đến, muội mới dám khẳng định là tỷ đấy..."

"Haha... Đúng vậy, khi nãy ta còn tưởng là đứa ăn mày nào cơ..."

Một nữ tử ở bên cạnh cũng lên tiếng phụ hoạ.

Bọn họ vừa dứt lời, trái tim Đoàn Lan Khuê run lên một hồi kịch liệt, khiến nàng phải hít vào một hơi, nàng ôm lấy ngực mình, sắc mặt tái nhợt đi.

Ánh mắt nàng mờ đi, nàng nhìn thấy một thân ảnh thiếu nữ mờ ảo, nàng ấy đang run rẩy thân mình mỏng manh.

Hai mắt nàng ấy lập loè ánh đỏ, nàng ấy đang phẫn hận nhìn chằm chằm vào mấy người kia.

Thân hình Đoàn Lan Khuê sắp không đứng vững, cũng may có Tiểu Xuân ở bên cạnh đỡ lấy nàng.

"Giúp ta, giúp ta rửa sạch oan khuất của phụ mẫu, giúp ta trả thù lấy lại trong sạch, ta nguyện dâng hiến thân xác này cho ngươi…"

Là nguyên chủ, Đoàn Lan Khuê lúc này đã nhân ra đây là nguyên chủ, nàng ấy muốn nàng giúp, đổi lại chính là thân xác này.

Đoàn Lan Khuê rối rắm một chút, nhưng thấy thân thể mỗi lúc một yếu hơn, mà nguyên chủ kia hồn phách cũng mờ nhạt đi nhanh, có lẽ đây chính là chấp niệm của nàng ấy.

"Ta đồng ý…"

Ngay khi tâm nàng vừa động thì một phần hồn phách mỏng manh cuối cùng của nguyên chủ tan biến, hoá thành một làn khói mỏng nhập vào thân thể, trên ngực nơi vị trí trái tim của thân thể lặng lẽ xuất hiện một nốt ruồi son.

Nếu đã đồng ý với nguyên chủ thay cô ấy làm những việc kia, vậy thì việc đầu tiên Đoàn Lan Khuê muốn làm chính là dạy cho mấy người trước mặt này, những kẻ đã bắt nạt nguyên chủ một bài học đích đáng.

Đoàn Lan Khuê nhìn bọn họ, chỉ nhẹ giọng mà nói.

"Để muội muội chê cười rồi, không biết vì sao, trong thành gần đây lại có nhiều chó dại quá, khi nãy tỷ bị chúng nó dồn cắn, cũng may là chỉ xây xước nhẹ, nếu không cũng lo lắng bị lây bệnh dại lắm..."

Nghe nàng nói, sắc mặt những người kia xa sầm lại, đây là Đoàn Lan Khuê đang mắng bọn họ là cho hay sao.

Không để cho bọn họ kịp tức giận Đoàn Lan Khuê lại nói.

"Thấy các tỷ muội quan tâm ta tới vậy, ta mới không ngại chuyện mất mắt bị đám chó đấy đuổi mà nói ra, để các tỷ muội cẩn thận một chút, đừng để bị như ta mà khổ."

"Ngươi..."

Một đám người tức đến đỏ mặt, nhưng không biết nên mắng gì, chỉ có thể hằm hằm trừng mắt nhìn nàng.

(còn tiếp)

t/g: Truyện mới ra lò, rất mong có được sự ủng hộ cùng yêu thích của các bạn.

Hãy like, theo dõi, vote ủng hộ cho mình nhé.

Chân Thành Cảm Ơn!!!!

Hot

Comments

Châm Nguyễn

Châm Nguyễn

đọc truyện này để xả stress, truyện hay lắm TG 🌷🌷🌷❤️

2024-11-05

0

swt'zennα୨ৎ

swt'zennα୨ৎ

:))

2024-11-19

0

swt'zennα୨ৎ

swt'zennα୨ৎ

Hay

2024-11-19

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Đã Thấy Mình Nằm Trên Đường.
2 Chương 2: Mệnh Cách Cứng
3 chương 3: Trương Hắc
4 chương 4: Không cần đa lễ
5 chương 5: Tiến Cung
6 chương 6: Nhị Hoàng Tử Lê Huỳnh Khang
7 chương 7: Uy Hiếp
8 chương 8: Gặp Nhau
9 chương 9: Động Tĩnh
10 chương 10: Ngươi Chăm Sóc Ta Thật Kỹ
11 chương 11: Chúng Ta Tới Lấy Đồ
12 chương 12: Cứu Người Bị Rắn Cắn
13 chương 13: Nhận Xác
14 chương 14: Mộng Điệp Y Tử
15 chương 15
16 chương 16: Sống Lại Rồi
17 chương 17: Vòng Vo
18 chương 18: Khám Nghiệm Tử Thi
19 chương 19: Âm Mưu
20 chương 20: Tính Phí
21 chương 21: Đoàn Tri
22 chương 22: Cửu Ca
23 chương 23: Bạch Trì Ý
24 Chương 24: Tiêu Thụ Chính Mình
25 chương 25: Nhận Đệ Tử
26 chương 26: Phẫu Thuật
27 chương 27: Nam Hài Tử Đoàn Khẩn.
28 chương 28: Thêm Người Cho Đại Phòng.
29 chương 29: Chống Lưng
30 chương 30: Nguyên Nhân Cái Chết
31 chương 31: Âm Mưu
32 chương 32: Lâu Điện Yến Quốc
33 chương 33: Lông Huyết Xương
34 chương 34: Cổ Cầm
35 chương 35: Cổ Cầm (tiếp)
36 chương 36: Trương Đài
37 chương 37: Tuệ Di Nương
38 chương 38: Thẩm Mạn Nương Sa Cơ
39 chương 39: Luân Hoà Thái Hậu
40 chương 40: Tắc Ruột
41 chương 41: Phẫu Thuật
42 chương 42: Phẫu Thuật (tiếp)
43 chương 43: Tiến Cung
44 chương 44: Đừng Có Quá Phận
45 chương 45: Thẩm Gia
46 chương 46: Thông Gia Trở Mặt
47 chương 47: Thẩm Gia Không Xong Rồi
48 chương 48: Oan Thấu Trời Xanh
49 chương 49: Thẩm Mão và Thẩm Minh
50 chương 50: Ba Hồi Trống Vang Trời
51 chương 51: Cáo Trạng
52 chương 52: Thẩm Gia, Diệt...
53 chương 53: Phong Hào, Quận Chúa Lan Khuê
54 chương 54: Đại Hoàng Tử Lê Hoàng Bách
55 chương 55: Trương Gia Trở Về
56 chương 56: Sóng Gió Buổi Tiệc (1)
57 chương 57: Sóng Gió Buổi Tiệc (2)
58 chương 58: Sóng Gió Buổi Tiệc (3)
59 chương 59: Sóng Gió Buổi Tiệc (4)
60 chương 60: Quân Ca
61 chương 61: Giải Độc
62 chương 62: Hoàng Đế Thăng Hoa
63 chương 63: Thượng Mã Phong
64 chương 64: Hoàng Tử Công Chúa Tụ Hội
65 chương 65: Kim Sắc Lệnh Bài
66 chương 66: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản
67 chương 67: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản (2)
68 chương 68: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản (3)
69 chương 69: Bạch Mã Hồng
70 chương 70: Gặp Người Quen
71 chương 71: Đuổi Người
72 chương 72: Móc Mỉa
73 chương 73: Tình Thú
74 chương 74: Hờn Giận
75 chương 75: Cầu Hôn Nàng Bằng Roi Ngựa Quý
76 chương 76: Tứ Hoàng Tử Lê Thành Trung
77 chương 77: Dạy Dỗ
78 Chương 78: Mã Quốc Khai Chiến
79 chương 79: Mã Quốc Vong.
80 chương 80: Nội Chiến Minh Quốc Bùng Nổ
81 chương 81: Hoạn Ngươi
82 chương 82: Kích Động
83 chương 83: Lê Tùng Dương
84 chương 84: Chiến Tranh (1)
85 chương 85: Chiến Tranh (2)
86 chương 86: Minh Quốc Hậu Triều
87 chương 87: Tỉnh
88 chương 88: Dự Tính Riêng
89 chương 89: Hàn Bạch Trinh
90 chương 90: Ta Là Duy Nhất
91 chương 91: Hàn Bạch Trinh Bị Gả Đi Hoà Thân
92 chương 92: Tiệc Sinh Nhật
93 chương 93: Biến Cố Tiệc Sinh Nhật
94 chương 94: Phản Loạn
95 chương 95: Liên Quý Nhân Trà Xanh
96 chương 96: Yến Tiệc
97 chương 97: Yến Tiệc (tiếp)
98 chương 98: Lương Hạo Chết
99 chương 99: Thám Thính
100 chương 100: Phạm Gia Tìm Chết
101 chương 101: Yến Quốc Tấn Công.
102 chương 102: Yến Quốc Tấn Công
103 chương 103: Dạy Quy Củ
104 chương 104: Lê Quý Hoà
105 chương 105: Quá Ngu Xuẩn
106 chương 106: Đại Hôn
107 chương 107: Tân Hôn
108 chương 108: Đế Hậu Tế Tổ...
109 chương 109: Mang Thai
110 chương 110: Thai Máy
111 chương 111: Sinh ( Hoàn Văn).
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Đã Thấy Mình Nằm Trên Đường.
2
Chương 2: Mệnh Cách Cứng
3
chương 3: Trương Hắc
4
chương 4: Không cần đa lễ
5
chương 5: Tiến Cung
6
chương 6: Nhị Hoàng Tử Lê Huỳnh Khang
7
chương 7: Uy Hiếp
8
chương 8: Gặp Nhau
9
chương 9: Động Tĩnh
10
chương 10: Ngươi Chăm Sóc Ta Thật Kỹ
11
chương 11: Chúng Ta Tới Lấy Đồ
12
chương 12: Cứu Người Bị Rắn Cắn
13
chương 13: Nhận Xác
14
chương 14: Mộng Điệp Y Tử
15
chương 15
16
chương 16: Sống Lại Rồi
17
chương 17: Vòng Vo
18
chương 18: Khám Nghiệm Tử Thi
19
chương 19: Âm Mưu
20
chương 20: Tính Phí
21
chương 21: Đoàn Tri
22
chương 22: Cửu Ca
23
chương 23: Bạch Trì Ý
24
Chương 24: Tiêu Thụ Chính Mình
25
chương 25: Nhận Đệ Tử
26
chương 26: Phẫu Thuật
27
chương 27: Nam Hài Tử Đoàn Khẩn.
28
chương 28: Thêm Người Cho Đại Phòng.
29
chương 29: Chống Lưng
30
chương 30: Nguyên Nhân Cái Chết
31
chương 31: Âm Mưu
32
chương 32: Lâu Điện Yến Quốc
33
chương 33: Lông Huyết Xương
34
chương 34: Cổ Cầm
35
chương 35: Cổ Cầm (tiếp)
36
chương 36: Trương Đài
37
chương 37: Tuệ Di Nương
38
chương 38: Thẩm Mạn Nương Sa Cơ
39
chương 39: Luân Hoà Thái Hậu
40
chương 40: Tắc Ruột
41
chương 41: Phẫu Thuật
42
chương 42: Phẫu Thuật (tiếp)
43
chương 43: Tiến Cung
44
chương 44: Đừng Có Quá Phận
45
chương 45: Thẩm Gia
46
chương 46: Thông Gia Trở Mặt
47
chương 47: Thẩm Gia Không Xong Rồi
48
chương 48: Oan Thấu Trời Xanh
49
chương 49: Thẩm Mão và Thẩm Minh
50
chương 50: Ba Hồi Trống Vang Trời
51
chương 51: Cáo Trạng
52
chương 52: Thẩm Gia, Diệt...
53
chương 53: Phong Hào, Quận Chúa Lan Khuê
54
chương 54: Đại Hoàng Tử Lê Hoàng Bách
55
chương 55: Trương Gia Trở Về
56
chương 56: Sóng Gió Buổi Tiệc (1)
57
chương 57: Sóng Gió Buổi Tiệc (2)
58
chương 58: Sóng Gió Buổi Tiệc (3)
59
chương 59: Sóng Gió Buổi Tiệc (4)
60
chương 60: Quân Ca
61
chương 61: Giải Độc
62
chương 62: Hoàng Đế Thăng Hoa
63
chương 63: Thượng Mã Phong
64
chương 64: Hoàng Tử Công Chúa Tụ Hội
65
chương 65: Kim Sắc Lệnh Bài
66
chương 66: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản
67
chương 67: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản (2)
68
chương 68: Ngũ Hoàng Tử Tạo Phản (3)
69
chương 69: Bạch Mã Hồng
70
chương 70: Gặp Người Quen
71
chương 71: Đuổi Người
72
chương 72: Móc Mỉa
73
chương 73: Tình Thú
74
chương 74: Hờn Giận
75
chương 75: Cầu Hôn Nàng Bằng Roi Ngựa Quý
76
chương 76: Tứ Hoàng Tử Lê Thành Trung
77
chương 77: Dạy Dỗ
78
Chương 78: Mã Quốc Khai Chiến
79
chương 79: Mã Quốc Vong.
80
chương 80: Nội Chiến Minh Quốc Bùng Nổ
81
chương 81: Hoạn Ngươi
82
chương 82: Kích Động
83
chương 83: Lê Tùng Dương
84
chương 84: Chiến Tranh (1)
85
chương 85: Chiến Tranh (2)
86
chương 86: Minh Quốc Hậu Triều
87
chương 87: Tỉnh
88
chương 88: Dự Tính Riêng
89
chương 89: Hàn Bạch Trinh
90
chương 90: Ta Là Duy Nhất
91
chương 91: Hàn Bạch Trinh Bị Gả Đi Hoà Thân
92
chương 92: Tiệc Sinh Nhật
93
chương 93: Biến Cố Tiệc Sinh Nhật
94
chương 94: Phản Loạn
95
chương 95: Liên Quý Nhân Trà Xanh
96
chương 96: Yến Tiệc
97
chương 97: Yến Tiệc (tiếp)
98
chương 98: Lương Hạo Chết
99
chương 99: Thám Thính
100
chương 100: Phạm Gia Tìm Chết
101
chương 101: Yến Quốc Tấn Công.
102
chương 102: Yến Quốc Tấn Công
103
chương 103: Dạy Quy Củ
104
chương 104: Lê Quý Hoà
105
chương 105: Quá Ngu Xuẩn
106
chương 106: Đại Hôn
107
chương 107: Tân Hôn
108
chương 108: Đế Hậu Tế Tổ...
109
chương 109: Mang Thai
110
chương 110: Thai Máy
111
chương 111: Sinh ( Hoàn Văn).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play