Người thứ 3

Sáng hôm sau khi Nghiêm quản gia nhặt được tờ giấy được kẹp ở trên bàn . Ông đã nhanh chóng đem nó đến đưa cho Trương Cực, nhưng khi ông chỉ vừa mới cất lên lời nói, thì ngay cả tờ giấy hắn cũng không buồn nhìn qua
Lạnh lùng đáp lại
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Nhảm nhí, vứt đi. Bao giờ cậu ta muốn về thì về.
Cũng chẳng hỏi han gì đến bức thư đó một lần, ông chỉ thấy trên gương mặt của hắn sớm đã lộ rõ vẻ chán ghét, hình như việc nhắc đến cậu cũng khiến cho tâm trạng của hắn trở nên đi xuống, thậm chí Trương Cực còn không động đến một muỗng thức ăn nào, mặc dù chính hắn đã yêu cầu dì Hà (giúp việc) làm ra.
Rồi lại không nói một lời, cầm theo cặp sách đi đến bệnh viện, mặc cho Nghiêm quản gia có buồn rầu thở dài thườn thượt, Trương Cực cũng chẳng máy để tâm.
Ông đưa mắt nhìn đến đĩa thức ăn vẫn còn bốc lên hơi nóng, rồi lại nhìn đến tờ giấy mà Tả Hàng đã viết đang cầm trên tay.
Nếu hai người vẫn còn tiếp tục kéo dài tình trạng này, thì sớm muộn cũng phải đối mặt với vấn đề ly hôn.
Những ngày sau đó, Trương Cực đi sớm về trễ, cơm tối còn chẳng buồn ăn, khi về đến nhà thì lao thẳng lên phòng ngủ.
Rồi đến sớm mai, khi mà trời vẫn còn chưa hửng sáng thì đã không còn thấy bóng xe của hắn đâu nữa.
5 ngày sau
Tả Hàng quay trở lại, thật sự nếu có ai bảo rằng cậu trẻ con vì giận dỗi chồng, mà bỏ nhà đi bụi hẳn năm ngày trời cũng chẳng sai đâu.
Nếu là chồng người ta thì sẽ lo lắng gọi điện thoại tìm vợ sốt sắng cả lên, nhưng còn hắn thì không hề có chuyện đó, bởi vì vốn dĩ ngay từ đầu hắn đã chẳng quan tâm gì đến cậu
Biết là như vậy, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy thật sự tủi thân, trời cũng đã sắm tối, cậu cũng chẳng còn muốn đợi chờ người đàn ông đó tìm kiếm mình.
Tả Hàng ra ngoài vài ngày là để khuây khỏa đầu óc, thanh tỉnh tâm trạng, nếu không làm như vậy, chỉ sợ rằng mỗi ngày đều phải đối mặt với sự lạnh nhạt của Trương Cực, thì sớm muộn cậu cũng hồ đồ mà nghĩ đến hai chữ "ly hôn".
Xe tùy ý để đậu ngoài bãi, Tả Hàng chậm rãi sải bước đi vào bên trong, cậu không hi vọng sẽ chạm mặt với Trương Cực ngay bây giờ. Mà ông trời quả thật là không có mắt, giày của hắn lại được gác ngay ngắn ở bên trong tủ, nhưng là....
Từ đâu lại xuất hiện một đôi cao gót màu trắng đặt ngay lỗi ra vào, nhất thời vì nó mà khiến cho tâm trạng của cậu ngay lập tức tuột dốc không phanh.
Cậu cố gắng nuốt xuống một cỗ phẫn nộ đang rục rịch trào dâng, tự trấn an có thể là bệnh nhân hoặc khách hàng của Trương Cực, mặc dù giờ làm việc hành chính đã qua rồi.
Tả Hàng hít sâu một hơi, vừa bước vào trong nhà thì đã thấy Trương Cực ngồi ở ghế sofa, dáng người cao ráo vắt chéo đôi chân, thư thả cầm hồ sơ bệnh án lên đọc.
Hắn không nhìn ra cửa chính lần nào, nhưng lại biết là cậu đã về , hắn vẫn không rời mắt khỏi hồ sơ trên tay, giọng nói nhàn nhạt vang lên.
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Cũng biết đường về rồi sao?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
/chế giễu/ Tôi tưởng cậu Tả đây sẽ giận dỗi mà đi luôn chứ , không ngờ còn mặt mũi quay lại.
Trương Cực đang cho rằng, cậu muốn dùng cái trò dở hơi đó để lôi kéo sự chú ý của hắn, mặc dù đúng là năm ngày nay cậu lâu lâu lại vô thức mở điện thoại ra kiểm tra tin nhắn và cuộc gọi.
Chỉ tiếc là một màn hình trống vẫn cứ hiện lên.
Cậu mặc kệ hắn có suy nghĩ thế nào, thứ cậu quan tâm là đôi giày cao gót của nữ ở lối ra vào, làm sao lại xuất hiện trong biệt thự.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Đôi giày ...
Vốn dĩ là muốn hỏi cho ra lẽ, nhưng còn chưa nói hết câu, thì bóng dáng của một nữ nhân vừa bước ra từ phòng ngủ của Trương Cực lại vô tình lọt vào mắt.
Đôi môi cậu khẽ run, nhất thời vì cú sốc vừa rồi mà bất động đứng yên tại chỗ, trái tim của cậu nhói lên từng đợt như bị kim nhọn châm vào, trơ mắt nhìn người phụ nữ kia ngại ngùng bước xuống
Chuyện gì đang diễn ra vậy? Năm ngày qua, Tả Hàng không có ở nhà, không lẽ hắn thật sự đưa người phụ nữ khác về đây?
Cô gái trước mặt có vẻ nhỏ hơn cô một chút, đôi mắt long lanh to tròn, một vẻ đẹp vô cùng dịu dàng thánh thiện. Tả Hàng đanh mắt lại, lạnh lùng nhìn cô ta.
Con ả không biết là cố ý hay vô tình liếc trúng tầm nhìn của cậu, liền sợ hãi thu lại ánh mắt, cong đuôi chạy đến trước mặt hắn như thể đang né tránh cậu
Kim Hoa
Kim Hoa
Anh ... Em xin lỗi, em không biết toilet ở hướng nào nên lỡ đi nhằm phòng của ai đó...
Nhằm phòng ai đó? Nực cười, nhằm thế nào lại nhằm trúng phòng của Trương Cực tận ở trên lầu một? Rõ ràng từ bậc thang đi lên, thì phải đi qua phòng của cậu rồi đến thư phòng và cuối cùng mới là tới phòng của hắn
Vậy mà con ả này lại bảo rằng lang thang nhằm phòng?
Tả Hàng giấu đi sự tức giận hiện sâu trong đôi mắt, cậu đang muốn nhìn xem Trương Cực sẽ phản ứng gì đối với một kẻ lạ mặt vô tình bước vào căn phòng của hắn.
Nhưng không ngờ Trương Cực lại không hề tức giận, hắn vẫn giữ nguyên thái độ lãnh đạm như ban đầu, chỉ liếc mắt nhìn lên một cái rồi lạnh lùng đáp trả.
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Không sao, tối rồi về đi.
Tả Hàng sau khi nghe thấy câu trả lời đó, cậu thậm chí có thể cảm nhận được từng mảnh trong người đang vỡ ra, là tình yêu và sự tin tưởng...
Căn phòng mà ngay cả người "vợ" hợp pháp như Tả Hàng còn không dám bước chân vào, vậy mà hắn lại dễ dàng bỏ qua cho người phụ nữ kia
Sau đó một lúc, cô ta mới hoảng hốt phát hiện ra là đã "quên mất" sự hiện diện của cậu , vội vàng cúi đầu xin lỗi, nhưng ngữ khí và ý từ trong từng lời mà cô ả nói, lại không hề có một chút khiêm nhường nào.
Nó giống như, đang thẳng thừng tuyên chiến với Tả Hàng.
Kim Hoa
Kim Hoa
A! Đây chắc là anh dâu nhỉ?
Kim Hoa
Kim Hoa
Em xin lỗi, vì ban này anh có hơi khó gần một chút, em nghĩ là anh đang tức giận chuyện gì đó, nên em không dám lại gần.
Hàng lông mi đen dài khẽ rũ xuống, rồi bất chợt lại mở lớn đôi mắt trực tiếp nhìn đến Tả Hàng , run run nói.
Kim Hoa
Kim Hoa
... Ôi, không lẽ là vì em đi nhằm phòng... Em xin lỗi, em không biết đó là phòng anh Trương ... đừng giận em nhé, em không có ý đó đâu...
END
Hot

Comments

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

lý hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn ly hôn

2023-12-03

4

Kemyeuu

Kemyeuu

má muốn đấm ghê â tr:))

2023-11-19

2

•𝓣ả 𝓗à𝓷𝓰•🌷

•𝓣ả 𝓗à𝓷𝓰•🌷

sủa vậy chắc là đau họng lắm hả gái" nhìn bằng ánh mắt hiền lành "

2023-10-26

2

Toàn bộ
Chapter
1 Anh ấy không cần tôi
2 Người thứ 3
3 Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4 Mù quáng
5 Cậu muốn cái gì?
6 Tâm tư
7 Âm hồn bất tán
8 Âm hồn bất tán p2
9 Tiểu tam cố chấp
10 "Xin lỗi đi"
11 Mười năm trước
12 Quá khứ: Người ấy
13 Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14 Quá khứ: theo đuổi anh
15 Quá khứ: Lần đầu
16 Q.khứ : anh không xứng với cậu
17 Q.khứ : một trời một vực
18 Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19 Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20 Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21 Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22 Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23 Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24 Đeo găng tay y tế để hành sự..
25 ChƯƠNG 25:
26 Cậu đến tòa án ly hôn
27 Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28 Dục vọng đen tối
29 Đừng thách thức sự nhẫn nại
30 Tôi là chồng của Tả Hàng
31 Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32 "Anh có còn yêu em không"
33 "Thứ tôi cần là thân thể ..."
34 Vì em mà phản ứng.
35 vô đọc đi ạa
36 "Em dám mua thuốc tránh thai?"
37 "Hầu hạ nó cho tốt"
38 (H+) Ép buộc đến ngất
39 Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40 Mổ búi trĩ...
41 Thua xa cả súc vật!!
42 "Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43 Không đúng đắn
44 (H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45 (H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Anh ấy không cần tôi
2
Người thứ 3
3
Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4
Mù quáng
5
Cậu muốn cái gì?
6
Tâm tư
7
Âm hồn bất tán
8
Âm hồn bất tán p2
9
Tiểu tam cố chấp
10
"Xin lỗi đi"
11
Mười năm trước
12
Quá khứ: Người ấy
13
Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14
Quá khứ: theo đuổi anh
15
Quá khứ: Lần đầu
16
Q.khứ : anh không xứng với cậu
17
Q.khứ : một trời một vực
18
Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19
Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20
Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21
Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22
Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23
Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24
Đeo găng tay y tế để hành sự..
25
ChƯƠNG 25:
26
Cậu đến tòa án ly hôn
27
Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28
Dục vọng đen tối
29
Đừng thách thức sự nhẫn nại
30
Tôi là chồng của Tả Hàng
31
Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32
"Anh có còn yêu em không"
33
"Thứ tôi cần là thân thể ..."
34
Vì em mà phản ứng.
35
vô đọc đi ạa
36
"Em dám mua thuốc tránh thai?"
37
"Hầu hạ nó cho tốt"
38
(H+) Ép buộc đến ngất
39
Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40
Mổ búi trĩ...
41
Thua xa cả súc vật!!
42
"Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43
Không đúng đắn
44
(H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45
(H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play