Trương Cực năm ấy, đã chết rồi

Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Tôi đã nói rằng đó là phòng của Trương Cực đâu?
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Vừa nãy còn không biết nhầm phòng của ai, bây giờ lại có thể nói chính xác phòng của chồng tôi?
Tả Hàng thật ra không phải là người yếu mềm, chỉ duy nhất ở trước mặt của Trương Cực là lá gan của cậu bay đi mất mà thôi. Nên hiện tại cũng vậy, dù gì Tả Hàng vẫn là vợ chồng hợp pháp với Trương Cực, con ả này từ đâu chen chân vào thì cậu phải tự sức bảo vệ quyền lợi của mình mà thôi.
Tả Hàng cười khẩy, liếc mắt nhìn cô ta.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Tôi mặc kệ cô có là ai, mời bước ra khỏi nhà của chúng tôi.
Kim Hoa
Kim Hoa
Cậu ...
Người phụ nữ kia nhất thời bị khí thế của Tả Hàng làm cho câm nín, đánh mắt nhìn qua phía Trương Cực đang ngồi mà cầu cứu, nhưng đáng tiếc người đàn ông lạnh lùng đó vẫn cứ chăm chú vào bệnh án, cũng chẳng màng để tâm lấy một lần.
Cắn môi suy nghĩ để đáp lại, cô ta là không thích phải bị người khác chèn ép
Kim Hoa
Kim Hoa
Cậu đừng nói lời cay nghiệt như thế...
Kim Hoa
Kim Hoa
Anh Trương là tiền bối cùng khoa với em, anh ấy không có ý gì với em đâu, em biết đàn anh là người tốt tính, nên đối xử với ai cũng như thế...
Kim Hoa
Kim Hoa
Anh Tả đừng xem em là thù địch.
Tả Hàng cau mày nhìn cô ta , ý của con ả là gì? Là đang gián tiếp bảo rằng Trương Cực xem trọng cô ta ấy hả? Vì ai mà chẳng biết bác sĩ Trương vốn dĩ là người không có trái tim?
Trừ Trương Cực của mười năm về trước.
Tả Hàng đang cố nén lại cơn giận trong lòng, nếu không phải vì Trương Cực vẫn đang ngồi ở đây, ắt hẳn con ả này đã phải ăn một cái bạt tai từ cậu
Đối với tình cảnh trước mặt như thế này, nếu người ngoài nhìn vào thì khác gì bảo cậu là đang ăn hiếp kẻ yếu thế hơn mình đâu cơ chứ, quả thực là hồ ly đội lớp cừu non, cái bộ dạng chân yếu tay mềm, mỏng manh, yếu đuối như thế này. Tả Hàng năm cấp ba đều đã gặp qua cả rồi.
Nhưng rồi bất chợt một giọng nói trầm thấp vang lên, phá vỡ bầu không khí căng thẳng hiện tại
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Kim Hoa, em về đi
Kim Hoa
Kim Hoa
Anh Trương
Trương Cực không nhiều lời với Kim Hoa, bởi vì hắn biết rõ tính tình của Tả Hàng, cậu không phải là người dễ dàng cho kẻ khác bắt nạt, nếu cô ả còn tiếp tục ở lại, không khéo Tả Hàng xuống tay đánh người thật cũng nên, mặc kệ việc cô ta có là khách của Trương Cực đi chăng nữa.
Kim Hoa mặc dù không được như ý muốn, nhưng vì Trương Cực đã nói như vậy, cô ta cũng không thể mặt dày ở lại thêm, cúi đầu chào hắn rồi lướt ngang qua người Tả Hàng, còn không quên liếc cậu thêm một lần.
Kim Hoa có thể đắc ý và tùy tiện hành xử như vậy bởi vì cô ta biết Trương Cực hắn chắn không thể nặng lời với cô ta. Hay nói cách khác, Kim Hoa chính là người duy nhất mà Trương Cực không thể đối xử bạc bẽo.
Nhưng vô tình khi lướt ngang qua người Tả Hàng, chính mùi hương trên cơ thể của Kim Hoa khiến cho cậu gần như chết lặng.
Mùi hương này chính là thứ nước hoa mà năm ngày trước Tả Hàng đã ngửi thấy trên áo sơ mi của Trương Cực.
Đôi mắt cậu dẫn tối đen, vậy ra người phụ nữ đó chính là Kim Hoa, Tả Hàng im lặng bước đi, cũng không muốn nghiêng đầu nhìn đến hắn một lần, bước chân nặng trĩu đặt lên thêm bậc thang, đã nghe thấy giọng nói của Trương Cực truyền đến.
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Không có lời giải thích nào hay sao.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Anh muốn em giải thích điều gì ?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Năm ngày, cậu đi đâu năm ngày?
Lời nói của hắn đang dần mất kiên nhẫn, không phải Trương Cực mặc kệ Tả Hàng có sống chết như thế nào hay sao.
Thậm chí hắn còn chẳng gọi điện hay nhắn tin lấy một lần.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Em có viết lại lá thư, anh không đọc nó?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Đến nhà bạn? Bạn nào?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Bạn của cậu là đàn ông? Cả hai ngồi coffee từ sáng đến tối, rồi về nhà nó luôn đúng không?
Trương Cực cao giọng đáp lại, chỉ trừ chất giọng là có thay đổi, còn lại trên gương mặt của hắn vẫn lạnh tanh như ban đầu, đôi mắt dán chặt lên màn hình điện thoại.
Gương mặt cười tươi của Tả Hàng khiến hắn như sắp phát điên.
Tả Hàng càng không ngờ Trương Cực vậy mà cho người theo dõi cậu, từng hoạt động của Tả Hàng năm ngày qua hắn đều biết toàn bộ, không sót một chi tiết nào
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Trước đó có gặp qua Vũ Khôn, hơn nữa không phải anh đã bảo không cần một người "vợ" như em hay sao?
Tả Hàng rũ mắt thở dài, cậu thật sự không đoán được suy nghĩ của người đàn ông này, mặc dù đã ở bên cạnh hẳn từ khi hai đứa còn học cấp ba.
Hơn nữa, cậu muốn lên phòng để ổn định lại suy nghĩ, cậu không muốn phải ở đây cãi nhau lớn tiếng cùng Trương Cực thêm nữa, nhưng đến mức này thì không nói không được, Trương Cực có thể quen biết bạn bè , người khác giới, còn cậu quen bạn thì không được hay sao?
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Vậy anh nói đi, Kim Hoa kia là ai?
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Anh nhân nhượng với cô ta, cách cư xử mà chưa bao giờ anh sử dụng với bắt kỳ một ai khác.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Trương Cực, cô ta ... là tình nhân của anh đúng không?
Vừa nghe dứt lời, hắn cau mày vô cùng khó chịu nhìn Tả Hàng
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Suy nghĩ vớ vẩn đi đâu vậy?
Trương Cực tắt màn hình điện thoại đi, hắn đi thắng đến chỗ của Tả Hàng
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Cậu đang đánh đồng hai chuyện đó với nhau sao?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Tả Hàng, nếu có muốn cùng người đàn ông nào khác qua lại, thì đề đơn ly hôn trước đi.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Ly hôn? Em không ly hôn! Ly hôn để làm gì? Để anh đến cùng với Kim Hoa có đúng không?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Tả Hàng
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Nếu không phải là tình nhân, vậy thì giải thích đi, con ả đó là ai?!
Trương Cực quả nhiên không hề giải thích cho cậu Kim Hoa là ai, người phụ nữ đó là ai mà có thể khiến Trương Cực phải nhân nhượng cô ta như vậy.
Hắn im lặng bước lên lầu, quả thật là không muốn giải thích!
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Trương Cực, em nói rồi, em sẽ không ly hôn.
Bước chân dừng lại khi nghe thấy câu nói của Tả Hàng, hắn đứng yên mà không quay đầu lại, mặc dù giọng nói vẫn lạnh lùng, nhưng đâu đó lại nghe ra một phần bất lực từ hắn.
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Cậu muốn cái gì ở tôi? Tả Hàng, cậu nghĩ sau buổi sáng ngày hôm đó, tôi vẫn là Trương Cực của mười năm trước, vẫn còn yêu thương cậu hay sao?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Cậu vẫn muốn nhìn thấy tôi của mười năm trước sao? Tả Hàng, Trương Cực của năm đó, đã chết rồi.
~END~
Mắ này mê JH cực
Mắ này mê JH cực
Đăng lại mong kh bị xoá
Hot

Comments

Voiu của đậu kỉ 🥜

Voiu của đậu kỉ 🥜

ủa anh bt rồi còn hỏi chi cho tốn nước bọt vậy

2025-03-08

1

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

biết còn hỏi tốn nước bọt

2023-12-03

2

hàng tương nhân đậu đậu 😘

hàng tương nhân đậu đậu 😘

chết rồi."thế anh đứng đấy làm gì"

2023-11-18

1

Toàn bộ
Chapter
1 Anh ấy không cần tôi
2 Người thứ 3
3 Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4 Mù quáng
5 Cậu muốn cái gì?
6 Tâm tư
7 Âm hồn bất tán
8 Âm hồn bất tán p2
9 Tiểu tam cố chấp
10 "Xin lỗi đi"
11 Mười năm trước
12 Quá khứ: Người ấy
13 Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14 Quá khứ: theo đuổi anh
15 Quá khứ: Lần đầu
16 Q.khứ : anh không xứng với cậu
17 Q.khứ : một trời một vực
18 Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19 Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20 Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21 Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22 Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23 Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24 Đeo găng tay y tế để hành sự..
25 ChƯƠNG 25:
26 Cậu đến tòa án ly hôn
27 Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28 Dục vọng đen tối
29 Đừng thách thức sự nhẫn nại
30 Tôi là chồng của Tả Hàng
31 Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32 "Anh có còn yêu em không"
33 "Thứ tôi cần là thân thể ..."
34 Vì em mà phản ứng.
35 vô đọc đi ạa
36 "Em dám mua thuốc tránh thai?"
37 "Hầu hạ nó cho tốt"
38 (H+) Ép buộc đến ngất
39 Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40 Mổ búi trĩ...
41 Thua xa cả súc vật!!
42 "Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43 Không đúng đắn
44 (H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45 (H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Anh ấy không cần tôi
2
Người thứ 3
3
Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4
Mù quáng
5
Cậu muốn cái gì?
6
Tâm tư
7
Âm hồn bất tán
8
Âm hồn bất tán p2
9
Tiểu tam cố chấp
10
"Xin lỗi đi"
11
Mười năm trước
12
Quá khứ: Người ấy
13
Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14
Quá khứ: theo đuổi anh
15
Quá khứ: Lần đầu
16
Q.khứ : anh không xứng với cậu
17
Q.khứ : một trời một vực
18
Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19
Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20
Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21
Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22
Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23
Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24
Đeo găng tay y tế để hành sự..
25
ChƯƠNG 25:
26
Cậu đến tòa án ly hôn
27
Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28
Dục vọng đen tối
29
Đừng thách thức sự nhẫn nại
30
Tôi là chồng của Tả Hàng
31
Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32
"Anh có còn yêu em không"
33
"Thứ tôi cần là thân thể ..."
34
Vì em mà phản ứng.
35
vô đọc đi ạa
36
"Em dám mua thuốc tránh thai?"
37
"Hầu hạ nó cho tốt"
38
(H+) Ép buộc đến ngất
39
Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40
Mổ búi trĩ...
41
Thua xa cả súc vật!!
42
"Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43
Không đúng đắn
44
(H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45
(H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play