/ /(Cực Hàng)Muốn Trốn ? Đâu Có Dễ !

/ /(Cực Hàng)Muốn Trốn ? Đâu Có Dễ !

Anh ấy không cần tôi

Nghiêm Dư (q.gia)
Nghiêm Dư (q.gia)
Tả Hàng, cháu nên ngủ sớm đi, có lẽ hôm nay Trương Cực sẽ không về
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Bác Nghiêm cứ ngủ trước đi ạ, cháu đợi thêm một lúc nữa, nếu 12 giờ vẫn không thấy anh ấy, thì cháu sẽ lên phòng sau...
Tả Hàng nhỏ giọng đáp lại ông, trên gương mặt vẫn thường trực một nụ cười hiền, cố ý tỏ ra mạnh mẽ là để bác Nghiêm không phải lo lắng thay cho câụ , bởi vì đợi chờ hắn là do cậu tự nguyện.
Bác Nghiêm có chút không nỡ quay đầu đi về phòng mình, ông lắng lặng đứng một nơi ở góc khuất hành lang nhìn xuống cậu nhỏ đang cuộn tròn ngồi trên chiếc ghế sofa, đôi mắt lơ đễnh dán lên màn hình tivi đang phát bừa một kênh truyền hình nào đó.
Thi thoảng lại ngước mặt nhìn lên đồng hồ treo tường, rồi lại cúi đầu thở dài thất vọng
Thi thoảng lại nghe thấy tiếng xe quen thuộc, rồi lại nghiêng đầu nhìn về cổng biệt thự tối đen.
Đều là những dáng vẻ chờ đợi trong mỏi mòn, ngày qua ngày đều như thế khiến ông cũng phải cảm thấy thương xót cho Tả Hàng, mà ông cũng chẳng biết mỗi duyên nợ của cậu và Trương Cực là như thế nào, ông biết không hẳn là cả hai chán ghét nhau...
Nhưng có gì đó mà hai người luôn che giấu, rõ ràng nhất có lẽ là Trương Cực
Cho đến khi Tả Hàng lim dim ngủ gục trên gối, bác Nghiêm còn định đi xuống lấy tấm chăn đắp lên cho cậu, thì bất chợt từ ngoài cổng biệt thự vang lên một tiếng động, tiếng xe quen thuộc chạy vào trong như tiếng chuông báo thức khiến cho Tả Hàng sực tỉnh.
Trương Cực về rồi!
Tả Hàng đứng thẳng người dậy, nhưng khi Trương Cực vừa bước chân vào đến cửa thì ánh mắt của hắn bắt chợt lại trở thành dáng vẻ lạnh lẽo thường ngày, nhìn đến cậu vô cùng chán ghét.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Anh về muộn vậy... Hôm nay có chuyện gì sao?
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Tránh ra
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Anh ăn gì nhé? Em có nấu món mà anh thích .
Sau khi đáp lại một câu "Tránh ra", hắn chỉ đứng sừng sững như một bức tượng ở trước mặt Tả Hàng mà không trả lời gì thêm, cũng không muốn nhìn vào mắt cậu, khiến cho Tả Hàng như chết lặng, cậu mím chặt cánh môi, đành phải nghiêng người tránh đường cho hắn đi lên lầu.
Gần một năm kết hôn, Trương Cực vẫn giữ nguyên bức tường phòng bị cho riêng mình, thậm chí hắn còn chán ghét cậu đến độ cũng chưa một lần nào cùng Tả Hàng chung giường.
Sống chung một nhà như hai người xa lạ, hắn đi sớm về trễ, ngay cả việc vợ chồng nên làm thì Trương Cực cũng bỏ ngoài tai, khiến cho Tả Hàng không thể tin được chính người đàn ông này nhiều năm trước đã cho cậu một tình yêu thanh xuân vô cùng tươi đẹp.
Hiện thực như giấc mộng tan vỡ, một giấc mộng hoàn hảo mà cậu luôn ấp ủ nhiều năm nay, vốn nghĩ khi gặp nhau rồi hắn nên vui mới phải, cớ gì lại thay đổi thành dáng vẻ hôm nay.
Bóng dáng cao lớn lướt qua Tả Hàng như người vô hình, nhưng vô tình mùi hương phảng phất trên cơ thể hắn lại kéo theo cả tâm trí cậu lao đao.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
"Đây không phải là mùi hương thuộc về Trương Cực, vốn dĩ Trương Cực không dùng nước hoa, với một bác sĩ ngoại khoa như anh thì việc sức nước hoa quá nồng sẽ gây ảnh hưởng tới công việc." (suy nghĩ)
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
"Ít nhất đối với anh là như thế, vậy thì mùi hương đó là của ai? Một mùi nước hoa rất nhẹ, ngửi thoáng qua cũng đủ biết đó là hương của phụ nữ." (suy nghĩ)
Tâm can của Tả Hàng đang bắt đầu nổi lên một cơn sóng gió, cậu nhìn theo bóng dáng xa dẫn bước trên bậc thang, không nhịn được khó chịu trong lòng mà gọi tên hắn.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Trương Cực
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Chuyện gì?
Hắn dừng lại, nhưng chỉ là đang đứng yên một chỗ muốn nghe thử cậu gọi vì vấn đề gì, chứ cũng chẳng đoái hoài nghiêng đầu nhìn về cậu lấy một lần.
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
... Em ngửi thấy mùi nước hoa lạ trên người của anh, hôm nay anh đi đâu vậy?
Tả Hàng lấy hết dũng khí mà mình đang có để hỏi hắn, một người chồng nhỏ hỏi chuyện liên quan đến chồng của mình cũng là bình thường thôi đúng không? Sẽ không to tát gì đâu nhỉ
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Tôi có nghĩa vụ phải khai báo với cậu sao?
Tả Hàng (cậu)
Tả Hàng (cậu)
Trương Cực...em là chồng nhỏ anh...
Hắn im lặng một lúc lâu, dáng vẻ trầm ngâm như đang che giấu điều gì, rồi một câu nói như lưỡi dao sắc lạnh ghim vào tim cậu, trước khi bóng dáng của Trương Cực rời khỏi tầm mắt
Trương Cực (hắn)
Trương Cực (hắn)
Vốn dĩ đã không cần
Tả Hàng chết lặng đứng một chỗ.
Thật nực cười khi bấy giờ trong đầu cậu lại xuất hiện hai chữ "ly hôn".
Kết hôn còn chưa tới một năm mà đã nghĩ đến chuyện đó, chỉ biết tự cười rồi thảm trách mình là đứa trẻ con.
Nếu chuyện này mà để lộ ra thì người khác sẽ chê cười cậu mất thôi.
Nhưng rõ ràng là không muốn khóc mà sao thứ nước ấm nóng cứ rưng rưng đọng lại trên khóe mắt, chúng còn chưa kịp lăn dài trên gò má thì đã bị ngón tay của Tả Hàng dứt khoát gạt đi.
Khi cậu buồn bã lau đi nước mắt, thì Trương Cực vừa mới đóng lại cánh cửa phòng.
Khi cậu cúi đầu, thu dọn gọn gàng lại chiếc ghế sofa, thì hắn lặng lẽ đưa cổ áo lên mũi hít thử một hơi.
Khi Tả Hàng loay hoay viết một bức thư để lại trên mặt bàn, thì sắc mặt của Trương Cực đã trở nên tối đen, tức giận xé rách chiếc áo sơ mi đang mặc trên người...
Và khi Trương Cực mệt mỏi thả lưng lên giường, ánh mắt thâm trầm dán về phía trần nhà. Thì Tả Hàng đã cầm theo áo khoác rồi xoay gót rời khỏi biệt thự
END
Mắ này mê JH cực
Mắ này mê JH cực
Bị xoá truyện, đăng lại mong đc duyệt
Hot

Comments

poon_mê_Left

poon_mê_Left

🫢🥲 zời ơi nó khôi phục lại nà t gớt nc mắt

2025-02-28

2

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

để em cầm giấy lí hôn giùm Hàng ca quá nhà ank ha

2023-12-03

3

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

🪄 Bé Bự của JiHang 🥹🫰

1 ngón tay con này còn chưa chạm đc anh cực đây muốn bỏ cơ hội đây mà

2023-12-03

5

Toàn bộ
Chapter
1 Anh ấy không cần tôi
2 Người thứ 3
3 Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4 Mù quáng
5 Cậu muốn cái gì?
6 Tâm tư
7 Âm hồn bất tán
8 Âm hồn bất tán p2
9 Tiểu tam cố chấp
10 "Xin lỗi đi"
11 Mười năm trước
12 Quá khứ: Người ấy
13 Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14 Quá khứ: theo đuổi anh
15 Quá khứ: Lần đầu
16 Q.khứ : anh không xứng với cậu
17 Q.khứ : một trời một vực
18 Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19 Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20 Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21 Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22 Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23 Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24 Đeo găng tay y tế để hành sự..
25 ChƯƠNG 25:
26 Cậu đến tòa án ly hôn
27 Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28 Dục vọng đen tối
29 Đừng thách thức sự nhẫn nại
30 Tôi là chồng của Tả Hàng
31 Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32 "Anh có còn yêu em không"
33 "Thứ tôi cần là thân thể ..."
34 Vì em mà phản ứng.
35 vô đọc đi ạa
36 "Em dám mua thuốc tránh thai?"
37 "Hầu hạ nó cho tốt"
38 (H+) Ép buộc đến ngất
39 Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40 Mổ búi trĩ...
41 Thua xa cả súc vật!!
42 "Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43 Không đúng đắn
44 (H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45 (H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ
Chapter

Updated 45 Episodes

1
Anh ấy không cần tôi
2
Người thứ 3
3
Trương Cực năm ấy, đã chết rồi
4
Mù quáng
5
Cậu muốn cái gì?
6
Tâm tư
7
Âm hồn bất tán
8
Âm hồn bất tán p2
9
Tiểu tam cố chấp
10
"Xin lỗi đi"
11
Mười năm trước
12
Quá khứ: Người ấy
13
Q.khứ: Cậu là một cái đuôi nhỏ
14
Quá khứ: theo đuổi anh
15
Quá khứ: Lần đầu
16
Q.khứ : anh không xứng với cậu
17
Q.khứ : một trời một vực
18
Q.khứ: mẹ cậu không cho phép
19
Q.khứ : Chúng ta kết thúc đi.
20
Q.khứ: Anh quỳ xuống xin cậu
21
Q.khứ: Hắn đem về xác Bông Nhỏ
22
Q.k: Tấm "chân tình"nghèo nàn.
23
Sáng mai chúng ta ký đơn ly hôn
24
Đeo găng tay y tế để hành sự..
25
ChƯƠNG 25:
26
Cậu đến tòa án ly hôn
27
Tôi nghĩ lại rồi, không ly hôn nữa
28
Dục vọng đen tối
29
Đừng thách thức sự nhẫn nại
30
Tôi là chồng của Tả Hàng
31
Em đã ngủ với nó rồi đúng khôg
32
"Anh có còn yêu em không"
33
"Thứ tôi cần là thân thể ..."
34
Vì em mà phản ứng.
35
vô đọc đi ạa
36
"Em dám mua thuốc tránh thai?"
37
"Hầu hạ nó cho tốt"
38
(H+) Ép buộc đến ngất
39
Sắc lang khoắc áo blouse trắng
40
Mổ búi trĩ...
41
Thua xa cả súc vật!!
42
"Một mình tôi chăm chồng nhỏ là đủ rồi"
43
Không đúng đắn
44
(H-) Em nói là vệc của em, tôi làm gì là việc của tôi
45
(H+) mn đọc chap này vui lòng kh báo cáo nhe ạ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play