Đừng Gọi Tôi Là Người Yêu Em

Đừng Gọi Tôi Là Người Yêu Em

Gặp gỡ

Một đứa học sinh chỉ cắm đầu cắm cổ đi học và cả đi chơi bóng đá thì chỉ có mình tôi . Cái cuộc sống ở cấp ba của tôi nó khác bao người kinh khủng . Nếu lên mạng lướt dòng trạng thái thì thấy bọn nó toàn đăng mấy buổi hẹn hò , đi chơi rồi thêm mấy thành tựu tham gia các cuộc thi này nọ . Nhìn chúng nó thì chắc tôi cũng thèm lắm chứ , nhưng mà tôi cũng chẳng phải thiên tài hay là đứa con nhà giàu nào đó xuất phát với một đống tiền mà chỉ cần muốn gì là được ngay cái đó . Bạn bè thì đối với tôi nó là một thứ xa xỉ , có thì cũng có nhưng cần thì không cần cũng chả sao . Nhiều đứa bạn mà tôi chỉ chơi hoặc nói chuyện với nó đúng vài lần rồi sau đó thì cũng chẳng nói chuyện nữa . Đa số là do bản thân tôi không thích kết bạn , nhiều lần bản thân tôi cố gắng làm quen và nhịn mấy tính thất thường của bọn nó đến mức chẳng thể nào mà chịu được hơn nữa .

Trường mà tôi học là một ngôi trường quốc tế và tất nhiên khi nhắc đến nó thì người ta sẽ nghĩ toàn con nhà giàu vào nơi đó để mà học . Nhưng chắc chỉ mình tôi là người khác biệt so với chúng nó , nếu hằng ngày bọn kia diện một đống trang phục đắt tiền và thêm mấy đôi giày hàng hiệu thì tôi chỉ mang đúng một đôi giày mà từ hồi lớp tám tôi vẫn mang đến giờ . Mặc dù nó cũng không đến mức tàn lắm nhưng vẫn êm chân với cả tốt .

'' Ê ! Hoàng tập chung với nhau không ? ''

Nhưng ít ra tôi cũng không cô đơn và lạc lõng giữa đám người giàu và luôn xa lánh tôi như thế . Câu lạc bộ bóng đá ở trường vẫn luôn là cái nơi có thể chứa chấp một thằng khó chịu và khó gần như tôi . Nhưng sau buổi tập thì tôi cũng chẳng đi đâu chơi hay là nghỉ xả hơi với lũ bạn ở một nơi vui vẻ nào đó . Một thằng mọt sách và lầm lì như tôi làm sao mà có cái thói quen đó cơ chứ , niềm yêu thích của tôi là đạp xe xung quanh thành phố vào buổi chiều hoặc tối . Sài Gòn hoa lệ và không ngủ đang hiện ra trước mắt tôi , cái con xe mà tôi thường đạp thì tôi được ba tặng từ rất lâu về trước . Tất nhiên là tôi cũng chăm nó kinh khủng khiếp nên nó mới sống đến bây giờ .

'' Hey ! My bag !! ''

Hình như là có một đám côn đồ nào đó đang cố gắng lấy túi của một cô gái tóc vàng , tôi nghĩ đó có thể là người ngoại quốc hoặc cũng chỉ có thể là một cô gái nào đó nhuộm tóc mà thôi . Nhưng mà cái giọng anh ngữ và cả hành động này thì tôi biết chắc đó là người nước ngoài .

'' Trả cái túi lại cho gái đó đi ''

Tất nhiên là tôi chẳng dám lại gần cái đám đó , tôi nhát cấy ư ? Chắc có thể là như vậy thật . Đang tự hỏi trong đầu thì có một tên tiến lại gần tôi và vung cái cú đấm yếu như sên vào bụng tôi . Cái cảm giác gì cơ chứ , chẳng đau và cũng chẳng sợ một chút nào . Tôi vừa định tay vung cú đấm về mặt nó thì đã có một chú bảo vệ gần đó chạy đến và cái đám côn đồ kia thì bỏ chạy từ lúc nào mà tôi chẳng hay .

'' Này , túi của cô này ''

'' Cảm ơn ''

Tôi không ngờ cô gái đang đứng trước mặt tôi chỉ tầm khoảng tuổi tôi , có khi còn nhỏ hơn . Cái đôi mắt màu xanh khác biệt so với người Việt Nam , tôi ngắm cái đôi mắt đó mà chẳng thể nào mà dứt đi được .

'' Bộ mặt tôi dính gì à ? ''

Đã mang giao diện gái nước ngoài mà còn nói tiếng Việt giỏi nữa cũng làm tôi khá bất ngờ . Hai đứa tôi đứng lại nói chuyện đi đôi chút rồi sau đó tôi cũng đạp xe đi chỗ khác . Vừa ngắm cảnh Sài Gòn vừa suy nghĩ lại về cái cô gái lạ vừa nãy tôi gặp . Liệu tôi có quên gì không khi nói chuyện với nhỏ đó không … hình như tôi quên hỏi tên nó thật . Nhưng hỏi làm gì khi tôi chẳng thèm kết bạn , nhiều đứa tôi biết tên nhưng nói chuyện thì bản thân tôi chẳng thèm nói chuyện hay là bắt chuyện đến một lần .

Đi về nhà với một đống câu hỏi trong đầu , cũng như bao ngày . Tôi chuẩn đồ cho sáng ngày mai đi học và sau đó thì đi ôn thi , ăn cơm tối với gia đình .

'' Mẹ ! Anh hai ăn hiếp con ''

Đó là nhỏ Vy , con em lực điền với cái đai đen môn võ nào đó mà nó khoe tôi . Mặc dù nó cũng chỉ nhỏ hơn tôi có một năm tuổi nhưng cái tính đanh đá và bạo lực thì nó chẳng thua bất cứ nhỏ con gái nào ở lớp trên . Tôi thì cũng rén với cái chiêu cắt dây mạng và cả môn võ có thể múa bất cứ nơi đâu và bất cứ nơi nào của nó .

Ngày hôm nay là một ngày trọng đại đối với lớp chúng tô , là một trong những lớp đảm nhiệm nhận thêm một học sinh mới . Nhưng tôi cũng chẳng quan tâm việc đó lắm .

'' Sao mất tiêu rồi ta !? ''

Tôi cứ mải mê tìm cái thẻ học sinh của mình , sau đó thì cũng nhịn ăn cái biên bản từ nhà trường và sau đó lên phòng giám thị để làm lại cái mới .

'' Chào các em , nay chúng ta nhận thêm một bạn mới ! Đó chính là Hoa ''

Hot

Comments

Jasmine Hoangkim

Jasmine Hoangkim

💐

2024-04-16

0

Dung

Dung

Cố gắng ra thêm chap mới nha <3

2023-05-19

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play