"Mẹ nói sao? Cô ấy không nói được ?"
Tiêu Tĩnh lo lắng hỏi lại Mẹ mình
Nhan Thiên không giấu được sự đau lòng
"Đến giờ Bác sĩ Lâm vẫn chưa có kết luận về tình hình của con bé.. nhưng ..con bé cứ ngồi ngẫng người ra đấy không nói không rằng. Bác sĩ Lâm đã nhờ có người biết thủ ngữ nói chuyện với con bé cũng không có tác dụng. Hiện giờ họ vẫn đang đánh giá tình hình của con bé. Tĩnh à.. Mẹ lo quá.. chẳng may mà.."
Tiêu Tĩnh đến lúc này không thể ngồi yên một chỗ nữa anh nói với Mẹ mình "Con lập tức tới đó"
Quản lý Hàn Nam ngồi bên cạnh nghe thấy liền bị dọa cho hồn phách bay bỗng
"Tiểu tổ tông..Cậu nghĩ gì mà đòi đến bệnh viện ngay bây giờ. Lịch hôm nay của cậu hoàn toàn kín. Vả lại cậu có biết hậu quả khi cậu bị phát hiện ban ngày ban mặt mà đến bệnh viện không? xin cậu đó, tôi bị đuổi việc mất"
Tiêu Tĩnh lo lắng vừa nói vừa cởi ngay áo ngoài
"Ca..Mẹ em nói cô ấy đã tỉnh lại nhưng cứ im lặng không nói gì. Anh xem em có thể xem như không có gì mà tiếp tục công việc không?"
Quản lý Hàn lập tức giữ chặt Tiêu Tĩnh
"Dù là như vậy cậu đến đó thì giúp được gì. cậu là bác sĩ sao hay y tá? Cậu bỏ dở lịch trình hôm nay biết sẽ đền bù bao nhiêu tiền không? Cho là tiền đối với Tiêu gia không là gì nhưng cậu đến đó bây giờ chẳng những không thể giúp cho cô ấy còn gây thêm rắc rối cho bệnh viện. Tiêu Tĩnh.. làm ơn, tôi biết cậu lo lắng cho cô ấy.. tôi cũng không khác gì cậu nhưng người có thể giúp cô ấy bây giờ không phải chúng ta mà là bác sĩ, là đội ngũ y tế được công nhận tốt nhất thành phố này. Chúng ta ai cứ làm tốt việc của mình.. được chứ? Lịch của cậu hôm nay kín hết là sự thật không thể thay đổi, nếu cậu muốn thì tối tôi chở cậu đi thăm cô ấy được chứ?"
Tiêu Tĩnh dừng lại, quản lý Hàn như trúc được gánh nặng tiếp tục dỗ dành
"Làm ơn đi mà Tiểu tổ tông của tôi..10p nữa cậu phải chụp quảng cáo đó. Bình tĩnh được không?"
Tiêu Tĩnh vẻ mặt bất đắc dĩ chỉ có thể gằn giọng "Ca à"
Quản lý Hàn nhanh chóng tiếp lời "Ngoan ngoan..nghe lời được chứ. Nhất định tối nay tôi sẽ chở cậu đi"
Rồi lại quay sang ekip sau lưng thúc giục
"Make up..mau mau lại dặm phấn cho Tiêu Tĩnh, Phục trang..sửa lại đồ cho cậu ấy..nhanh nào nhanh nào"
Tiêu Tĩnh nhìn những nếp nhăn ngày càng nhiều của quản lý Hàn lòng lo lắng cũng dường như đc hạ xuống. Từ lúc cậu bước vào giới giải trí đến giờ, quản lý Hàn luôn chăm lo cho cậu ấy từ việc nhỏ đến lớn. Vì vậy mà những nếp nhăn của quản lý Hàn ngày càng nhiều hơn. Cho dù quản lý Hàn chỉ mới ngoài 30
Trong khi Tiêu Tĩnh đang chụp quảng cáo cho một loại đồ uống sau khi ký hợp đồng làm người đại diện thì quản lý Hàn lén ra ngoài gọi điện cho bác sĩ Lâm
"Anh Lâm, tình hình cô ấy thế nào?"
"Trước mắt chúng tôi đã xác nhận được cô ấy hoàn toàn bình thường"
Quản lý Hàn ngạc nhiên "Khoan đã..Anh nói là bình thường sao?"
Bác sĩ Lâm ôn tồn giải thích "đúng vậy..vết thương không có gì đáng ngại"
"Nhưng chẳng phải cô ấy không nói được sao?"
"Không..cô ấy hoàn toàn có thể nói được, nghe được. Chỉ là.." Bác sĩ Lâm ngừng lại một chút
Quản lý Hàn không thể giấu được sự lo lắng "Chỉ là sao?"
Bác sĩ Lâm cẩn thận giải thích
"Với tình hình hiện tại chúng tôi chỉ có thể đưa ra 2 kết luận. Một là chúng tôi nghi ngờ cô ấy là người nước ngoài..Chắc chắn không phải người Trung Quốc. Đó là lí do cô ấy không nói chuyện và không phản ứng gì trước những câu hỏi của chúng ta. Còn hai.."
Bác sĩ Lâm dừng lại càng khiến quản lú Hàn thêm lo lắng
"Lâm An.. còn hai?"
Bác sĩ Lâm thở dài
"Hai.. có thể tai nạn lần này khá nghiêm trọng đã tác động không nhỏ đến bộ não và thần kinh trung ương gây ra.. gây ra biến chứng.. cô ấy có thể đã mất trí nhớ nhưng không phải giống như trên phim ảnh chúng ta từng xem.. cô ấy hiện tại không những không nhớ bản thân là ai, quên đi quá khứ mà còn quên mất cách nói chuyện, đi lại, cách sinh hoạt và giao tiếp với chúng ta. Có thể nói.. cô ấy giống như vừa được sinh ra.. tất cả sinh hoạt, giao tiếp, ăn uống của cô ấy sau này.. e là phải cần hướng dẫn, chỉ dạy lại như đối với một đứa trẻ"
Quản lý Hàn nghe qua tay đã rung rẫy, chân đã không thể đứng vững mà dựa vội vào tường rồi ôm trán mãi một lúc sau cậu mới lấy lại được bình tĩnh
"Lâm An.. Trước mắt nhờ Anh chăm sóc sức khỏe cho cô ấy. Phần còn lại chúng tôi sẽ lo"
"Được"
"Cảm ơn anh, Lâm An"
"Cậu đó, bạn bè mà khách sáo gì chứ"
Sau khi cúp máy. Quản lý Hàn nặng trĩu, phần vì lo cho cô gái, phần lại không biết nên nói với Tiêu Tĩnh thế nào
"cô gái..hi vọng cô sẽ không sao.. nếu không.. e là Tiêu Tĩnh của chúng tôi.."
Updated 110 Episodes
Comments