Thẩm Quân Hạo ngẩng mặt nhìn con mèo trong tay cô : “Tiểu Bạch ?”
Hạ Giai Uyên há hốc. Đây là chú mèo mà Thẩm Quân Hạo đã chăm sóc tuần trước. Có nằm mơ anh cũng không ngờ rằng ngày anh chăm sóc cho nó, cũng có hình bóng của một cô gái nhỏ theo dõi anh từ xa...
“Cái này...tớ vô tình thấy cậu gọi tên nó...”- Hạ Giai Uyên ấp úng.
Thẩm Quân Hạo gật gù, rồi liếc nhìn tay cô. Bàn tay của cô rướm máu, tóc tai thì bù xù, như thể mới có một cuộc hỗn chiến với ai vậy. Anh lấy ra trong cặp một chiếc băng dính cá nhân. Hạ Giai Uyên tròn mắt nhìn, rồi nói :
“Cái này...cho tớ sao ?”
Thẩm Quân Hạo không nói gì, chỉ đưa nó cho cô. Hạ Giai Uyên cười mỉm, rồi đưa Tiểu Bạch cho anh. Thẩm Quân Hạo đứng dậy, vuốt ve nó, rồi ra về. Hạ Giai Uyên chỉnh trang lại tóc tai, rồi lon ton chạy theo :
“Tớ là Hạ Giai Uyên, lớp 11-2”.
Thẩm Quân Hạo lạnh lùng đáp : “Tôi không hỏi tên cậu”.
Ặc, như thế này cũng vô tâm quá rồi đấy. Hạ Giai Uyên xua tay :
“Không sao, rồi cậu sẽ nhớ tên tớ từ từ thôi”.
Tới một ngã rẽ, Thẩm Quân Hạo không nói gì, trực tiếp rẽ phải về thẳng nhà. Hạ Giai Uyên tròn xoe mắt, hướng nhà cô ở bên trái, vậy là cũng cùng khu nhỉ. Cô cười tít mắt, rồi tung tăng chạy về nhà.
...
“Thế à ? Nói chuyện với cậu ta rồi sao ?” – Lục Thanh vừa làm bài tập, vừa liếc nhìn video call trên điện thoại. Hạ Giai Uyên cười tươi rói, đáp : “Chứ sao, cậu ấy trông tuyệt lắm !”
Lục Thanh cười khì, cô cột tóc lên : “Vậy à, xem ra là người đàng hoàng. Rồi sao nữa, định thế nào đây ?”
Hạ Giai Uyên mím môi : “Từ khi biết cậu ấy hồi khai giảng, tớ đã kiên trì gấp sao qua ngày đó. Số sao mà tớ gấp được tới giờ, cũng là số ngày mà tớ biết cậu ấy”.
“Cậu cũng nghị lực nhỉ, bánh bao nhỏ. Cơ mà, lo mà bổ túc lại môn Lý của cậu đi. Cô chú mà biết, coi chừng lại cắt tiền tiêu vặt của cậu” – Lục Thanh nhún vai. Hạ Giai Uyên bĩu môi
:
“Gì chứ. Môn Hóa tớ cũng đứng nhất khối mà”.
“Nhưng rớt môn Lý thì cũng không được” – Một giọng nói từ phía sau vang lên. Hạ Giai Uyên giật mình tắt video call, rồi nở nụ cười hiền hậu : “Mẹ”.
Sau lưng cô chính là Lý Hà, người mẹ quyền lực nhất trong căn nhà này. Nghe tin con gái cưng của mình bị điểm trung bình môn Lý, mẹ cô khởi động cơ tay : “Tiểu công chúa, con và Lục Thanh đang bàn nhau chuyện gì thế ?”
“Mẹ...Sao mẹ vào mà không gõ cửa”.
“Còn tại ai ? Con không đóng cửa, mẹ sang đóng giúp, thì nghe được tin động trời này. Nói đi, con muốn tháng này cắt bao nhiêu tiền tiêu vặt !” – Lý Hà véo tai Hạ Giai Uyên, khiến cô la oai oái. Môn Lý đúng thật là kiếp nạn đời cô mà.
Ngày hôm sau, Hạ Giai Uyên mang khuôn mặt bí xị tới lớp. Lục Thanh trông thấy cô ủ rũ như thế, thì nói :
“Sao đấy, bị la môn Lý chứ gì ?”
“Cậu định chọc tớ à, tiểu quỷ ?”
“Hì, ai bảo giờ Lý cậu không chịu nghe giảng”.
“Tại nó khô khan quá, tớ cảm thấy nhàm chán lắm. Mang môn Hóa với tiếng Pháp ra làm vẫn thú vị hơn”.
“Chán cậu thật đấy. À mà biết gì không, mọi người đang truyền nhau bài thi môn Lý vừa rồi của Thẩm Quân Hạo đấy” – Lục Thanh huých vai cô.
Nghe tin này xong, hai mắt của Hạ Giai Uyên sáng rỡ : “Thật á !! Đâu đâu ?”
Lục Thanh bĩu môi : “Thật là, đến chịu cậu. Đây nè” – Cô lôi từ hộc bàn ra : “Đặc cách giữ lại cho cậu đấy”.
.....
Lớp 11-1
Thẩm Quân Hạo và Nhậm Gia Hiên đang truyền tay nhau hai bài kiểm tra môn Hóa và tiếng Anh cao nhất khối. Chủ nhân của hai bài kiểm tra đó, không ai khác chính là Hạ Giai Uyên và Lục Thanh.
“Lớp 11-2 mà cũng có nhân tài 2 môn này sao ?” – Nhậm Gia Hiên trầm trồ. Từ cách làm bài, tư duy, đến cả nét chữ, mọi thứ đều rất hoàn hảo. Thẩm Quân Hạo nhìn bài môn Hóa của Hạ Giai Uyên. Liếc nhìn lên cái tên, anh chợt nhớ ra cô gái hôm qua mình gặp ở hẻm...
“Hạ Giai Uyên đó, nghe bảo sắp tới sẽ là chủ lực của môn Hóa đi thi học sinh giỏi đấy” – Nhậm Gia Hiên dựa ra sau ghế, vỗ vai Thẩm Quân Hạo. Thẩm Quân Hạo gật đầu, từ cách triển khai ý của từng câu cho đến cách chốt vấn đề, mọi thứ đều rất ổn...Cá nhân anh cũng rất thích kiểu làm bài này của Hạ Giai Uyên.
Chiều hôm đó, cô Trần gọi Hạ Giai Uyên lên phòng giáo vụ. Lục Thanh biết có điềm không lành, liền an ủi : “Để tớ cất bóng cho, cậu đi trước đi”. Cả hai đang dọn bóng sau giờ thể dục, thì Hạ Giai Uyên bị gọi lên phòng giáo vụ, xem ra là chuẩn bị nghe giáo huấn nữa rồi.
“Hạ Giai Uyên, cô biết là em rất trội môn Hóa, nhưng em là học sinh của lớp chọn tự nhiên, em không thể học lệch môn Lý này của tôi được”.
Giai Uyên cúi mặt : “Em cũng cố gắng rồi ạ...Nhưng nó lạ lắm”.
Đúng lúc này, Thẩm Quân Hạo bước vào, tay ôm theo bài tập của lớp 11-1 : “Cô Trần”.
Cô Trần ngẩng mặt : “A, Thẩm Quân Hạo, cảm ơn em. À mà này, bây giờ cô phải chạy tới phòng giám hiệu để họp gấp. Em giảng cho bạn học đây câu 3, 4 trong bài tập nhé”.
Thẩm Quân Hạo ngơ người : “Dạ ?”
Hạ Giai Uyên ngơ ngác nhìn anh. Nhưng trong lòng cô cảm thấy rất vui...Thẩm Quân Hạo im lặng một lúc, rồi nói :
“Vâng, cô cứ yên tâm đi đi ạ”.
Updated 41 Episodes
Comments
Lyna Pham
gòi tới công chiện lun, dễ thương wa
2023-09-30
1