Chapter: 3

Tiêu Đề:" CON MÈO THÀNH TINH ".
___________________________________
Buổi tối tại phòng ăn của Chu Gia, một chiếc bàn siêu dài cỡ năm sáu bảy mét gì đó, trên bàn đầy ấp các món ăn vật lạ, những món dù có tiền cũng chưa chắc đã ăn nổi, cả chục cái ghế màu trắng mạ vàng tinh tế chảy dài theo chiếc bàn.
Nhưng dù có nhiều món như vậy chỉ có hai cái dĩa duy nhất và một cái ly thôi, xung quanh là hàng trăm người hầu đứng thành hai hàng hai bên, luôn sẵn sàng phục vụ Thiếu Gia của mình.
Chu Chí Hâm đi xuống lầu, trên tay nắm lấy cổ bé mèo theo cùng, xách bé lên lôi sành sạch, bé vẫn rất không phục, phồng má khoanh chân trước. Nhưng cũng ngoan ngoãn để Hắn xách lấy cổ mình, vì không ngoan là bị bức lông:(
Bé càng không thể để mình trọc lông được !
Chu Chí Hâm để bé lên bàn ăn luôn, đột nhiên Hắn nhìn trên bàn ăn rồi lại nghĩ ra cái gì đó, Hắn để tay lên bàn dựa đầu vào lia mắt nhìn bé.
Tự nhiên bé lại thấy rất có điềm.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Ch.ết rồi, ta quên dặn người hầu nấu cá cho ngươi rồi.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Phải làm sao đây ta.
Người hầu đứng đằng sau Hắn, muốn nói là mấy món cá nằm bên kia kìa nhưng Hắn lại lườm Cô một cái khiến Cô rén mà đứng yên không dám hó hé gì.
Bé mèo vẫn rất bình thản, ngồi bẹp xuống bàn.
' Tưởng ta chỉ ăn được cá thôi á? ta ăn đầu ngươi còn được đó Ông Cố '
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
// cười khinh Hắn một cái //
Bé mèo kêu lên một tiếng rồi chỉ chỉ vào mấy món trên bàn rồi chỉ chỉ vào miệng mình, còn làm động tác nhai rồi nuốt xuống nữa.
Chu Chí Hâm không phải là không hiểu bé đang muốn nói gì, nhưng Hắn lại cảm thấy bé mèo này có gì đó sai sai.
Vẫn không bỏ qua ý định ban đầu của mình. Làm lơ bé.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Làm sao bây giờ đây...ta vốn không thích cá nên đầu bếp không bao giờ nấu cả.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Nếu bây giờ mà đi chợ mua cá, về chế biến nữa thì có mà tới khuya mất.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Hay...ngươi ăn rau đi há.
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
...
Bé vẫn không bị lời nói của Chu Chí Hâm làm lay động, không hề tỏ vẻ tức giận hay khó chịu chút nào.
Bé tự bốc một miếng sườn xào chua ngọt lên cắn, bé còn biết ăn rau nữa cơ. Làm ai kia nheo mày vì không chọc được bé lại còn bất ngờ vì bé biết ăn rau thật cơ.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
...
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
// Làm mặt đắc ý //
' Hứ...ta cũng giống như ngươi chứ bộ, ta sinh hoạt y chang con người và dĩ nhiên ta cũng biết ăn như con người rồi '
' Chắc làm ngươi thất vọng lắm...haha '
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Con mèo thành tinh.
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
...
' Không lẽ mình là con mèo thành tinh thiệt hả ta? mình cũng tựa tựa như con người...huh..ấy ch.ết bị lay cái miệng thúi của Hắn rồi ! '
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Meo !
' Thành tinh cũng không đến lượt ngươi nói ! '
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Kêu cái gì mà kêu? có hiểu gì đâu mà kêu. // cầm đũa lên gắp đồ ăn + còn cay vì không chọc được bé //
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Meo meo meo. // chạm vào tay Hắn + lay lay //
' Ta cũng muốn ăn mà...ngươi có biết tự bốc thì khó ăn lắm không? mau mau...đút cho ta đi~ '
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Ý gì nữa đây? // nhíu mày //
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
// chỉ chỉ mấy món đồ ăn trên bàn + vào miệng mình //
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Meo meo.
' Ta không tự ăn được, nếu ngươi còn lòng người thì đút ta đi '
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// hiểu // Nếu ta đút ngươi rồi vậy thì đũa của ta sẽ bị dính nước bọt của ngươi.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Không đời nào ! ta ghét nhất là sài chung một món đồ với người khác.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Trong dơ bẩn ch.ết đi được.
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
Bé Mèo Siêu Quậy [ Cậu ]
...
' Vậy ngươi muốn ta ch.ết đói hay gì? đúng là không còn lòng người ! '
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// phì cười + nhéo má bé // Giỡn xíu thôi...không bỏ đói ngươi đâu.
Chu Chí Hâm giơ tay liền có một đôi đũa khác đặt ngay trên tay Hắn, Hắn dùng đôi đũa ấy gắp đồ ăn đút tới tận miệng bé, ngoan ngoãn ăn đồ Hắn gắp cho. Vẻ mặt hưởng thụ của bé nhai nghiến đồ ăn trông đáng yêu lắm.
Hai cái má vốn tròn mềm, nay lại tròn thêm, phồng to lên, bé nhắm nghiền mắt vì hưởng thụ món ăn, cái đuôi nhỏ lại lắc lư qua lại. Không biết là ai đã dạy cái thói quen ăn uống như vậy nữa.
Chu Chí Hâm không đụng của mình, ngồi một bên bón cho bé từng đũa một, còn ân cần pha nước ấm cho bé. Nếu nói Hắn không thương bé thì cũng không hẳn, vì sẽ chẳng ai không thương mà ân cần như thế.
Nhìn bé mèo lông trắng, tuy có chút tinh nghịch nhưng lại có vài điểm đáng yêu ngoan ngoãn, hỏi xem không thương cho được chứ?
Vốn Hắn là người không thích thể hiện tình cảm ra bên ngoài, nên bé mèo thấy Hắn đối xử với bé không hề nhẹ nhàng mà còn chọc bé, nên bé nghĩ Hắn là một kẻ xấu xa.
Nhưng bé đâu biết, tuy lúc chiều Hắn rất tức giận vì bé dám phá khu vườn của Hắn, nhưng khi thấy bé làm trò con bò, nũng nịu xin Hắn tha mạng, Hắn lại thấy mềm lòng.
Đấy là chuyện Hắn chưa bao giờ có cảm giác như vậy, vì Hắn chưa bao giờ mềm lòng với bất cứ kì ai, nếu không phải lúc chiều là bé, thì chắc chắc kẻ đó đã sớm không còn nhìn thấy mặt trời nữa rồi.
Chỉ mới gặp bé từ lúc chiều, Hắn lại thay đổi nhanh như vậy. Liệu sao này Hắn sẽ còn thay đổi nhiều như thế nào nữa đây?
Yêu bé mèo à?
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// Bị suy nghĩ của mình làm cho bật cười //
' Làm sao có thể...'
Bé ăn uống no say xong liền cảm thấy buồn ngủ, vì ngày hôm nay bé đã ' vận động ' hơi nhiều nên đâm ra rất buồn ngủ, mắt bé sắp mở hết lên rồi, Chu Chí Hâm còn chưa kịp lấy giấy lau miệng cho bé.
Thì đột nhiên bé ngã nhào, khiến Hắn hú hồn một phen, nhanh tay bắt lấy bé ôm vào lòng, mắt bé nhắm nghiền, hơi thở đều đều...
Ngủ rồi ư? chưa tới 5s? lại là tật xấu. Cần phải trị !
Chu Chí Hâm thầm nghĩ, rồi lại thở phào một hơi, Hắn ôm bé vào lòng, để bé lên đùi mình ngủ. Còn Hắn thì dùng bữa tối đã sớm nguội.
Hắn không chê, vì không hẳn là lỗi tại bé, Hắn lầu đầu vì một người mà thà để bản thân ăn sau chứ không để bé chịu đói...
Bây giờ chính Hắn mới nhận ra...chỉ mới gặp bé mèo này từ lúc chiều thôi, mà từ khi nào Hắn lại thay đổi nhanh như vậy. Tất cả chỉ vì bé?
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// khẽ nhìn bé dưới đùi mình đang ngủ ngon lành + chọt má bé một cái //
' Sao lại trông...đáng yêu thế này? '
•••
Chu Chí Hâm ôm bé vào lòng bước lên từng bậc thang, Hắn đi rất chậm rãi, cố gắng không phát ra tiếng động quá lớn, ảnh hưởng đến giấc ngủ của bé.
Đến phòng mình, Hắn nhẹ nhàng để bé lên giường của chính bản thân, ân cần đắp chăn cho bé.
Bé chính là người đầu tiên được nằm xuống giường của Hắn, là người đầu tiên được Hắn thấy thích thú mà chọc ghẹo, là người đầu tiên khiến Hắn không lạnh lùng mà đùa cợt.
Chu Chí Hâm nhìn bé ngủ ngon lành, không nhịn được mà búng mũi bé một cái, thấy mũi bé hít hít ngọ nguậy, khóe môi Hắn thầm khẽ nhếch, đang định rời đi thì cánh tay của Hắn bị bé nắm lấy.
Cả người và đuôi cọ cọ vào tay Hắn, đu trên tay Hắn thật chặt.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Con mèo lợi dụng...// nhẹ nhàng đẩy bé ra + đắp chăn lại cho bé //
Lần này bé không quậy nữa, mà ngoan ngoãn nằm im ngủ, hơi thở phì phò, bụng bé cũng vì theo tiếng hít thở của bé mà nhấp nhô theo. Miệng bé lại đang...chảy cả nước dãi.
Lại là tật xấu !
Sao nhóc con bé xíu này lại nhiều tật xấu thế?
Phải trị ! phải trị !
Chu Chí Hâm thầm thở dài, không muốn đánh thức bé, nên đành để vậy sáng mai kêu người giặt vũ mới được. Hắn nhìn bé một cái rồi thầm khẽ bước ra ngoài.
•••
Chu Chí Hâm sải đôi chân dài bước từng bước vững chắc đi trên hành lang dài, và rộng, xung quanh các bức tường là những bức tranh Hắn tìm được trong mấy buổi đấu giá ở nước ngoài, giá thành thì không bao giờ rẻ.
Bên trái và phải đều có những căn phòng, mỗi cánh cửa của những căn phòng ấy rất lớn, không biết là phòng gì chỉ biết là quá nhiều phòng, nhưng chỉ cách xa xa mới thấy một căn thôi.
Nếu cách xa như vậy thì cũng đủ biết bên trong rộng như nào rồi.
Chu Chí Hâm dừng chân trước cửa một căn phòng nọ, đi vào bên trong, ung dung ngồi xuống chiếc salon màu đỏ thẫm, chân Hắn vắt chéo lại, ánh mắt lạnh lùng của Hắn lia tới bên kia kệ sách lớn.
Nếu nói chúng là kệ sách thì cũng không hẳn, vì chỉ một phần là sách thôi, còn lại đều là giấy tờ, tài liệu, chiến tích...bên kia kệ sách, có một bóng người đang xem xem cái gì đó trên kệ.
Giọng nói hờ hững lạnh lẽo của Hắn vang lên...
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Đến từ lúc nào?
Chỉ nghe một tiếng đóng tài liệu lại, thân ảnh từng bước đi ra.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Từ lúc...mày xách kẻ phá phách lên lầu đấy. // đi tới chỗ Hắn + ngồi đối diện //
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// ném mạnh cây kim độc về phía Tả Hàng //
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
// chụp được bằng hai ngón + ném đi // Uầy uầy...gì mà nóng thế.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Chỉ là một con mèo thôi mà, gọi nó là kẻ phá phách cũng đâu sai.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Là bé con của tao !
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
// có chút bất giờ // Từ khi nào mà mày có bé con vậy?
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Nghe mày nói mà tao còn không tin nổi luôn đấy.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Tốt nhất là đừng nên đụng vào.
Tả Hàng nhún vai một cái, dựa vào salon, bỗng trong đầu lại nghĩ tới cái gì đó.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Ể...đừng nói với tao là con mèo phá phách đó là..
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
// khẽ nhếch môi // Ừm...
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Ồh~...tao không nghĩ là xuất hiện nhanh như vậy a~.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Cứ tưởng là khó lắm cơ.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Mà sao mày chắc chắn được chứ? tao thấy con mèo đó có điểm gì đâu mà đặc biệt?
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Còn không có vật gì là chứng minh cả, chẳng phải đã nói trước sẽ có vật gì hay dấu hiệu gì hay sao?
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Tao không rõ, nhưng mà...
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Tao chắc chắn với mày ! // ánh mắt kiên định //
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Nếu mày đã nói vậy thì là vậy đi.
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
Người của mày thì mày nhận ra.
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Chu Chí Hâm [ Hắn ]
Đến đây làm gì?
Tả Hàng [ Anh ]
Tả Hàng [ Anh ]
// cười nhẹ // Tuần sau...đến Anh Quốc với tao một chuyến chứ?
________________Cắt________________
___________________________________
________________Cắt________________
___________________________________
________________Cắt________________
Phinne Iu ZS:< [ Tác Giả ]
Phinne Iu ZS:< [ Tác Giả ]
NovelToon
Phinne Iu ZS:< [ Tác Giả ]
Phinne Iu ZS:< [ Tác Giả ]
Tui xem xong mà ú ớ luôn á trùiiii🙊
Hot

Comments

WenHan

WenHan

....

2025-01-07

1

Hanni🐑🌷🌷

Hanni🐑🌷🌷

cute mà anh,trị cái gì

2024-09-17

1

Hanni🐑🌷🌷

Hanni🐑🌷🌷

....

2024-09-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play