[ NhãThật ] Buông Bỏ Tất Cả
1
Lê Trung Thật từ lâu đã theo đuổi Phạm Thanh Nhã học chung khóa của mình, cậu theo đuổi anh từ lúc cậu và anh điều mới bước vào lớp 10
Lần đầu tiên gặp anh là hôm tựu trường hôm đấy cậu và mấy đứa bạn ngủ quên nên chạy nhanh đến trường và lao vào không chú ý gì đâm phải anh, khi ngước lên trước mặt cậu là 1 chàng trai khôi ngô tuấn tú, nét mặt lạnh nhạt nhưng không hiểu vì sao cậu lại say đắm anh ngay trong lần đầu gặp mặt đó có lẽ là người ta gọi đó là yêu từ ánh nhìn đầu tiên
Từ hôm đó cậu bắt đầu ra sức theo đuổi anh dù đã nghe mọi người trong trường bảo anh là 1 người lạnh nhạt vẻ ngoài không quan tâm đến chuyện tình yêu nhưng thật ra là do anh có 1 cô bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ anh đã đem lòng yêu cô gái ấy nhưng thật sự cô gái ấy lại không yêu anh mà chỉ đơn giản xem là 1 người anh trai
Lúc đầu anh định học trường khác nhưng do biết cô ấy chọn trường này nên mới theo chứ anh không hứng thú gì với ngôi trường này, trong trường ai ai cũng nhận xét anh lạnh nhạt không quan tâm ai bao chỉ quan tâm duy nhất cô thanh mai trúc mã của mình
Theo đuổi anh từ khi mới vào 10 mà bây giờ đã lên tận năm nhất đại học rồi mà tình cảm của cậu vẫn bị anh phớt lờ sang 1 bên mà không quan tâm
Hôm nay như thường lệ cậu lại đem đồ ăn cho anh, cậu là theo khoá khoa học thông tin anh lại là khóa tâm lý học vì anh theo khóa mà cô ấy chọn, quãng đường từ chỗ cậu đến chỗ anh không phải là ngắn, trường đại học cậu học chia làm 6 lầu cậu thì lại học ở lầu 2 anh thì tận lầu 6 mà chưa kể thanh máy trường chỉ di chuyển đến tầng 4 và đến đó cậu lại phải chạy thang bộ tiếp tục lên đưa đồ ăn cho anh, 1 quãng đường và thời gian không nhỏ, giờ nghỉ cũng chỉ có 25p mà cậu đã mất 10p đã đem đồ ăn cho anh rồi chạy lại về phòng học để ăn nhẹ ổ bánh mì hoặc bỏ đại thứ gì đó vào bộ để chóng đói thôi
Vừa chạy đến trước cửa phòng học của anh thấy anh đã đứng ở trước cửa, lấy lại vẻ mặt bình tĩnh mà chạy lại phía anh vui vẻ đưa hộp cơm bản thân tự làm cho anh mà bảo
Lê Trung Thật
Cơm tao chuẩn bị cho mày nè ăn đi ngon lắm đấy - cười tươi
Phạm Thanh Nhã
Không ăn - quay đi
Lê Trung Thật
Nhưng ngon lắm đấy
Phạm Thanh Nhã
Cậu biến về đi tao đã bảo không ăn mà!
Lê Trung Thật
À..ừm - quay đầu chạy đi
Lại tiếp tục là những diễn biến đó đã không biết bao nhiêu lần cậu đem nước đem cơm cho anh nhưng luôn đổi lại được câu nói lạnh nhạt của anh dành cho cậu " tao không ăn " " tao không cần mày hiểu chứ " " tao không uống " nghe nhiều đến mức cậu xem đó là điều bình thường và diễn nhiên
Chạy lại vào lớp ngồi xuống vị trí của mình mà nhìn ra phía ngoài cửa sổ thở dài, cậu từng nói sẽ khiến anh thay đổi khiến anh trân trọng mình nhưng đã 4 năm rồi vẫn chưa có 1 chút thay đổi nào dù là nhỏ nhất
Cậu thật sự ganh tị với cô bạn thanh mai trúc mã của anh cô ấy luôn được anh quan tâm, chăm sóc, lo lắng và anh còn luôn dịu dàng với cô ấy nữa chứ, điều mà anh chưa làm với cậu dù chỉ là 1 lần duy nhất
Từ đâu đám bạn của cậu ùa lại nhóm bạn đã chơi với nhau từ khi vừa lên lớp 10 và lại trùng hợp học cùng khóa và cùng trường đại học nữa chứ
Nguyễn Tuấn Thành
Hây yo làm gì thẩn thờ vậy ba - vỗ vai cậu
Chung Thị Thanh Ngân
Chắc lại bị thằng Nhã khoa tâm lý học từ chối nữa chứ gì chuyện thường ngày mà - ngồi xuống kế cậu
Huỳnh Phước Đẳng
Mà cũng tội nhỏ lắm ba ơi, theo đuổi người ta 4 năm mà vẫn chưa được gì nữa tội dữ chưa - cười cười
Lê Trung Thật
Ê tao hỏi thật nè, có mỗi 1 chuyện mà sao bây nhai đi nhai lại hoài vậy mấy ba mấy má này
Nguyễn Minh Thoại
Tại vui á - bẹo má cậu
Lê Trung Thật
Đ..đau chó này - gỡ tay gã ra
Ngô Thảo Nguyên
Thôi Thoại mày tối ngày cứ trêu nó hoài có ngày nó quýnh chết thì đừng gọi bọn tao cứu đấy nha
Huỳnh Phước Đẳng
Ê tao có ý này hay nè Thật
Huỳnh Phước Đẳng
Bỏ thằng Nhã gì đó khóa trên đi yêu thằng Thoại nè ba
Nguyễn Minh Thoại
Nói đúng đó, tao tốt nè, đẹp trai, giàu, body ngon, học giỏi cái gì tao cũng có chỉ không có mày - cười đùa
Lê Trung Thật
Ê Đẳng tao hỏi thật mày sủa câu này hằng ngày mệt không chứ tao là tao mệt lắm rồi đó
Ngô Thảo Nguyên
Thôi mấy ba ơi nói mấy chuyện tào lao gì không à
Nguyễn Tuấn Thành
Tao nói thật chứ Đẳng mày nói câu đó ngày qua ngày tao còn mệt huống chi là thằng Thật - cốc đầu y
Huỳnh Phước Đẳng
Đuma mày dám đánh bố
Chung Thị Thanh Ngân
Mấy ba này giỡn hoài về chỗ đi cô vô rồi kìa
Nguyễn Minh Thoại
Về chỗ giúp con đi mấy ông nội - xua đuổi
Lê Trung Thật
Phắn phắn đi để tao yên lũ giặc
Cậu ngồi ngay bàn cuối sát tường với Minh Thoại phía trên là Phước Đẳng với Tuấn Thành, 2 người kia thì ngồi bàn cuối giống cậu nhưng là dãy bên cạnh
Cô vừa vào cậu đã nằm dài ra bàn mà lim dim, lúc học cấp 3 cậu cũng vậy và bây giờ đã lên đại học nhưng vẫn chưa thay đổi được cái tính ấy
Lê Trung Thật
Thoại Thoại - khều gã
Nguyễn Minh Thoại
Nói đi emiu - nhìn cậu
Lê Trung Thật
Emiu cái mỏ mày đấy
Nguyễn Minh Thoại
Rồi rồi chuyện gì nói đi
Lê Trung Thật
Canh cho tao ngủ chiều về bao mày ăn
Nguyễn Minh Thoại
Mày bao tao trả tiền nữa chứ gì
Nguyễn Minh Thoại
Mà thôi được rồi ngủ đi emiu tao canh cho mày - xoa đầu cậu
Nguyễn Tuấn Thành
Bớt tình cảm mấy bạn ơi mọi người ở xung quanh đó
Nguyễn Tuấn Thành
Ngủ đi emiu tao canh cho nè - xoa đầu y
Huỳnh Phước Đẳng
Dạ - hùa theo
Nguyễn Minh Thoại
Bớt khịa, khịa nữa tao bóp cổ 2 bây đấy
Chung Thị Thanh Ngân
Bọn nó nói đúng mà thiện quá hóa giận à hai bạn - ló đầu sang
Ngô Thảo Nguyên
Gian tình quá mấy bạn ơi - nhìn
Nguyễn Minh Thoại
Câm mõm bây lại và phắn ngay cho bố
Kết thúc buổi học gã cũng gọi cậu dậy nhưng bất lực vì cái tính ngủ như chết của cậu nên đành cõng cậu về nhà vì nhà cậu cũng không quá xa trường là mấy nhà anh thì kế bên nhà cậu nên thường cả hai sẽ về chung với nhau
Lê Trung Thật
Ư..- dụi mắt
Nguyễn Minh Thoại
Dậy rồi hả - cõng cậu
Lê Trung Thật
Ủa về hồi nào vậy
Nguyễn Minh Thoại
Về nãy giờ, lúc nãy gọi mà mày éo dậy nên tao cõng về luôn cho nhanh
Nguyễn Minh Thoại
Ngày mai đi sớm bao tao
Lê Trung Thật
Otê otê bạn iu - cười
Trên đường về nhà cậu và gã cười nói vui vẻ nhìn vào ai lại nói đây là bạn bè chứ?
Comments
_nt08_
Khôi ngu Tuấn tú 😞
2023-07-29
0
𝙢𝙩. | Cừu Bôngg🐑🎐
hazz
2023-07-25
0
𝙢𝙩. | Cừu Bôngg🐑🎐
hoiiiii ah của Hoà ai dám iu
2023-07-25
0